Chương 113: Gièm pha chân tướng (1)
Tỉnh lại lần nữa, Tường Vi phát hiện đã xế chiều,trí nhớ cuối cùng của cô, là tiên sinh cho cô trà giải rượu. . . . . .
"Nguy rồi, hôm nay có bài học không thể không đi!"
Chợt nhớ tới hôm nay có lớp, cô giáo kia vô cùng nghiêm nghị, không đi không được! Cuộc sống của cô khá hơn một chút khi Mai Linh mất tích, cô vẫn gạt cô giáo mà giúp Mai Linh ký tên ( T: cái này taz nghĩ là điểm danh),căn bản không dám nói rõ cho trường học Simpson, sợ Mai Linh trễ nãi việc học.
Cũng may Simpson là trường học Quý tộc cao ngạo, học sinh có tiền rất nhiều, vì vậy, quan hệ thầy trò bình thường tương đối lạnh nhạt,cũng vì vậy, không ai phát hiện Mai Linh không có ở đây, cũng không ngạc nhiên.
Mặc vội đồng phục học sinh xong, cô đeo cặp sách lên lưng, đến phòng bếp cầm mấy cái bánh ngọt nóng hổi, rời khỏi nhà họ Hắc, chạy đến trường học.
“Này, các cậu biết không, em trai của Mễ Tư Kỳ, là học trưởng Mễ Tư Dương của chúng ta,hình như vừa cai nghiện mới ra."
"À? Nhanh như vậy? Mới có mấy ngày thôi mà?"
"Hình như là có quan hệ, chỉ là Mễ Tư Kỳ không ra ngoài, đoán chừng là sợ liên lụy tương lai của em trai!"
"Chị em bọn họ đều nghiện, thật là nhìn không ra !"
"Đúng vậy,cũng may là ‘ny Thường’ không dùng Mễ Tư Kỳ làm người phát ngôn ‘Mạn Đà La khóc ra máu’ , nếu không thật là không biết kết cuộc như thế nào !"
"Buổi họp báo ‘ny Thường’ vào cái ngày đó, chú tớ cũng ở đó, chú tớ nói tiểu thư Mạn đẹp hơn Mễ Tư Kỳ gấp trăm lần!"
"Oa! Tớ thật tò mò nha!‘Ny Thường’ không tìm cô ấy làm người phát ngôn à? Không tìm thì thật đáng tiếc !"
Vừa vào sân trường, Tường Vi nghe được cuộc trò chuyện của bạn học, tin tức Mễ Tư Dương đã được thả ra!
Nhớ tới người cuối cùng nhìn thấy Mai Linh chính là Mễ Tư Dương, có lẽ, anh ta biết Mai Linh ở đâu?
"Xin chào, xin hỏi các cậu có biết học trưởng Mễ Tư Dường còn học không?" Tường Vi vội vàng chạy tới hỏi.
"Chắc là không!" Một bạn học đáp.
"Vậy. . . . . . Xin hỏi, các cậu có biết học trưởng Mễ ở đâu không?" Tường Vi mặt dày hỏi lần nữa.
Nhất thời, cả đám vô cùng kinh ngạc nhìn người con gái tóc tai bù xù trước mặt, đồ cô đang mặc rõ ràng là đồng phục của Simpson,làm sao hỏi vấn đề này, hiện tại học trưởng Mễ là người người e sợ, là người tránh còn không kịp!
"Ở nhà trọ đường lớn Princeton, nhà anh ta rất dễ tìm." Đột nhiên, một giọng nói nho nhỏ đáp.
"Cám ơn, thật sự cảm ơn các cậu!"
Tường Vi cảm kích vạn phần mà cúi đầu với bọn họ, trở lại lớp, vội vã ký tên thay Mai Linh, rồi len lén chạy ra khỏi lớp, lòng như lửa đốt,thuê xe đi tìm Mễ Tư Dương.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Đường lớn Princeton
Đúng là, nhà Mễ Tư Dương rất dễ tìm, bởi vì chị của anh ta bị gièm pha, cột nhà anh dán đầy áp-phích của chị, nhưng bị vẽ bậy!
Tường Vi không khỏi thở dài, trước kia còn là mộ người mẫu nổi tiếng, vì sao trong một đêm mà mất hết mặt mũi?
Đêm đó,cô cũng ở đó, cũng rất khiếp sợ với tin tức chị em bọn họ sử dụng ma túy, cô gái chịu đựng đả kích lớn như vậy, trong thời gian ngắn cũng rất khó mà chấp nhận. Cho nên, cô không trách Mễ Tư Kỳ đẩy cô ngã xuống đất vào đêm đó.
Chỉ là, trong lòng có chút lo lắng, trực giác cho cô biết, chuyện này dính líu với Mai Linh. . . . . .
Đi vào nhà trọ, phát hiện cửa không có khóa.
“Học trưởng Mễ? Anh ở đâu?"
Cô nhẹ giọng kêu, vừa chờ đợi trong nhà có người đáp lại, vừa đẩy cửa tiến vào.
Khi cô bước vào, một mùi hôi thối xông vào mũi, làm cô phải che miệng!
"Học trưởng Mễ. . . . . ."
Đột nhiên, một ly trà bay tới, Tường Vi sững sờ không kịp né tránh, ly kia đập vào cửa……
Ầm!
Tiếng vỡ vụn!
Âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, may mắn là không đập trúng cô!
"Cút!"
Ngay sau đó, một giọng nam trong vắt truyền đến, rống giận: "Lập tức cút cho tôi! Tôi không muốn gặp ai
Tường Vi giật mình! Không thể tin được người đàn ông râu ria dơ dáy trước mặt đã từng là người làm mưa làm gió ở Simpson- Mễ Tư Dương!
Lúc này, anh ta không khác gì người lang thang!
"Ừm . . . . . Học trưởng Mễ! Thật xin lỗi, quấy rầy anh, hôm nay tôi đến là muốn hỏi anh. . . . . ."
Cô còn chưa nói hết, thì bị lửa giận của Mễ Tư Dương ập tới, níu chặt cổ áo của cô, gân xanh giận dữ:"Thì ra là cô! Tôi không tính sổ với cô, cô còn tìm tới!"
"Hả? Tôi……..tôi chỉ muốn hỏi anh, ngày đó sau khi anh gặp Mai Linh, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
Cô có chút sợ, sợ anh ta nổi điên lên, cảm giác này cùng với cảm giác khi tiên sinh nổi điên rất khác, đối với Mễ Tư Dương,cô đơn thuần e ngại, sợ anh sẽ làm tổn thương mình, còn đối với tiên sinh, cô e ngại càng nhiều, cảm giác đó, phức tạp đến chính cô cũng không làm rõ được!
"Cô còn dám tới hỏi tôi! Vậy cô không hỏi xem bạn tốt của cô đã làm ra chuyện hèn hạ vô sỉ gì!" Mễ Tư Dương nhìn Tường Vi, như đang nhìn kẻ thù, hận không thể giết ch.ết cô!
"Anh…..Anh bình tĩnh một chút, rốt cuộc Mai Linh đã làm gì? Có thể nói cho tôi biết không?" Tường Vi nuốt xuống một ngụm nước, cố gắng an ủi Mễ Tư Dương.
"Hừ! Mèo khóc chuột, thật sự cô không biết?"Mễ Tư Dương trơ trẽn ói ra một câu, "Chưa bao giờ tôi gặp loại người vô sỉ như các cô! Lúc trước là chị của tôi giới thiệu cô ta vào ‘thịnh thế quốc tế’, cô ta không biết gì còn chưa tính, nhiều lần lừa gạt chị của tôi, động một chút là đem video chị em tôi sử dụng ma túy uy hϊế͙p͙ chị của tôi, các cô thật độc ác, một lần lại một lần!"
Ầm!
Bỗng chốc, Mễ Tư Dương hung hăng đánh một quyền ở trên ván cửa!