Chương 3: Hôn Môi
Xe từ từ chạy vào khuôn viên Mạn Gia, Mạn Giai Khuynh nhẹ nhàng thở ra, phù, thật may, cuối cùng cũng về tới nhà.
Cô âm thầm cảm thấy may mắn, từ đầu đến cuối, cô ngồi trong xe, liên tục bị Mạn Lâm Kỳ quấy rầy, nói hết đông hết tây, làm lỗ tai cô rối loạn đến nỗi ong ong.
Mạn Lâm Kỳ, anh thật là vô cùng nói nhiều.
Từ đầu đến cuối, tuy cô nói chuyện hết đông hết tây với Mạn Lâm Kỳ nhưng vẫn luôn chú ý đến Dục Ưu Hành ngồi nghiêm túc bên kia, ai đó vẫn chăm chú trò chuyện với ba Mạn, từ đầu đến cuối không thèm liếc nhìn cô cái nào, làm Mạn Giai Khuynh vô cùng tủi thân.