Chương 90: Sinh con cho anh (H)
_ Nữa không?1
Cánh tay cứng rắn của Lôi Triệt vòng qua eo lưng run rẩy vì kiệt sức của Giai Kỳ. Cơ thể mềm mại của cô tựa vào thân thể cứng rắn của hắn, những làn da ướt đẫm mồ hôi chạm nóng ấm, ẩm ướt và trơn tuột. Cánh tay Giai Kỳ bám lên bả vai của Lôi Triệt, níu lấy bả vai của hắn, cơ thể như một chiếc phao bồng bềnh trên sóng biển, cố gắng không để bị cuốn trôi…
_ Anh đã hỏi…tới lần thứ hai rồi!
Giai Kỳ hổn hển nói trong tiếng thở nghèn nghẹn, ánh mắt ướt đẫm nhìn hắn, cơ thể tr*n không gì che đậy lộ ra, cho dù không phải là lần đầu tiên, nhưng Giai Kỳ vẫn cứ run bắn lên trước ánh mắt của Lôi Triệt.
Vật cứng rắn ấy vẫn còn ngập ngụa trong cô, không hề có dấu hiệu mềm xuống, cho dù hắn đã ra trong cô những hai lần.
Đầu lưỡi nóng rẫy như có lửa, từ tốn chậm rãi li*m nhẹ một đường dọc từ cánh tay của Giai Kỳ lên tới bả vai, đầu lưỡi linh hoạt trơn tuột trên làn da ẩm ư*t mướt mồ hôi của Giai Kỳ, tiến tới bầu ng*c căng mọng mềm mại và “trái cherry” đang vươn lên đầy kiêu hãnh ấy…
_ A….
Đôi mắt của Giai Kỳ nhắm nghiền lại, che đi ánh mắt mê ly, tiếng thở dài hụt hơi khi cần cổ cô ngửa về phía sau, mái tóc mềm mại rủ xuống như một dòng thác khi cô mang toàn bộ mềm mại dâng vào miệng hắn.
Bàn tay to lớn của Lôi Triệt đặt lên tấm lưng thon thả của Giai Kỳ, những vết chai sạn trên tay hắn ma sát vào lưng cô ram ráp, đôi môi kiêu bạc vẫn điên loạn siết lên đầu ng*c căng cứng, chiếc lưỡi linh hoạt đảo vòng quạnh gơi lên tửng đợt xúc cảm run rẩy. Bàn tay nhỏ nhắn của cô bám lấy cánh tay mảnh mẽ áy khi Lôi Triệt nhả đầu ng*c căng cứng của cô ra, kéo theo môi sợi chỉ bạc và hắn chuyển sang phía bên kia, lập lại những tiết tấu như thế…một lần nữa…
Hơi thở hổn hển của Giai Kỳ vang lên lấp đầy không gian rộng lớn, bàn tay của Lôi Triệt lướt trên thân thể ngọt ngào, chộp lấy bầu ng*c căng mọng kia, vân v*, xoa n*n…
Ngón tay cái và ngón tay trỏ của hắn chụm lại, siết nhẹ lên đầu ng*c của cô, trong khi chiếc lưỡi và khuôn miệng ấm áp vẫn cứ nghiến ngấu siết lên phía bên kia…
_ Anh….
Giai Kỳ gọi hắn bằng chất giọng nũng nịu, đó là thanh âm gợi cảm nhất mà Lôi Triệt từng được nghe, ngón trỏ của hắn xoay tròn trên đỉnh hồng hồng cao ngất ấy…rồi nhẹ nhàng gạt lên gạt xuống.
Tiếng li*m m*t d*m mỹ của hắn vang lên, nước bọt làm ư*t hết…Ngón tay trỏ của hắn còn đưa vào miệng, lấy ra một lượng nước rồi bôi lên đầu ng*c còn lại của cô…
Cảm giác lạnh toát làm Giai Kỳ rùng mình run rẩy, bàn tay cô tóm lấy cổ tay to lớn của Lôi Triệt, run rẩy kéo tay hắn ra…
_ Đừng mà….em nhột lắm…
Vật nam tính của Lôi Triệt trong cơ thể cô lại cư*ng cứng đến hốt hoảng…Đôi môi hắn tạm thời tha cho “trái cherry” đỏ hồng của Giai Kỳ, ánh mắt mị hoặc lúc này của hắn có thể khiến cho tất cả phụ nữ khi nhìn vào đều sẽ say đến chuếnh choáng…
_ Giai nhi…gọi tên anh đi!
Thanh âm trầm ấm mà khẩn thiết, Giai Kỳ đỏ ửng mặt, đôi mắt xinh đẹp của cô cụp xuống, cô không dám nhìn vào đôi mắt quá mức sâu thẳm ấy…
_ Triệt…!
Thanh âm dịu dàng gợi cảm của cô vang lên, và Lôi Triệt lập tức vươn tới nuốt đôi môi cô vào miệng mình.
Một nụ hôn hoàn toàn thuần d*c vọng…!
Hoàn toàn…
Thuần d*c vọng!
Không hề có chỗ cho nhẹ nhàng, nụ hôn của Lôi Triệt lúc nào cũng nóng bỏng, tàn phá, tàn nhẫn, chiếm hữu như chính bản thân con người hắn…Sự lãng mạn đặc trưng của hắn.
Hắn hôn cô, hôn cho đến khi môi lưỡi cô sưng đỏ, hôn cho đến khi hơi thở của cô bị tước hết, hôn cho đến khi toàn bộ hơi thở của cô…là của hắn…!
_ Bộ phim được coi là phim s*x trá hình kia….em biết tại sao anh lại thích không?
Lôi Triệt vừa hỏi cô, vừa gian tà động hông…
Cú thúc bất ngờ của hắn khiến Giai Kỳ nấc lên, mái tóc phủ xuống che đi nửa bầu ng*c gợi cảm khi đôi môi căng mọng của cô hé mở ra để hít thở…
Lôi Triệt đương nhiên độc được những biểu cảm tê dại trên gương mặt cô, nụ cười hiện trên khóe môi của hắn trở nên gian xảo hơn, khi hông hắn lần nữa cố tính thúc vào…
_ Hức….
Giai Kỳ níu chặt lấy cánh tay hắn, những đầu ngón tay cô bấu đến trắng bệch….Lần thứ hai rồi, bên trong cô nhạy cảm đến cơ khát...!
_ Vì trong đó có một cảnh hai nhân vật làm t*nh trên nắp đàn piano...
Ánh mắt tê dại của Giai Kỳ nhìn Lôi Triệt, và thanh âm trầm khàn nhuốm màu tình d*c ấy vang lên thật đáng sợ...
_ Anh muốn làm em trên đàn piano. Thử tưởng tượng xem, biết đâu em sẽ đàn ra được những giai điệu ngọt ngào đến thế nào...
Và chẳng có lấy một lời báo trước, Lôi Triệt ôm chặt lấy Giai Kỳ và đứng dậy.
_ Khoan đã.....Triệt....Á!
Cơ thể cô lơ lủng trên không trung, ngay khi Lôi Triệt đứng lên, không rõ hắn cố tính hay cố ý, hóp m*ng thẳng lưng đẩy mạnh vật nam tính của mình thúc mạnh vào trong cô...
Một cơn khó*i cảm điên dại ùa tới, ào ào như thác lũ...Hàm răng của Giai Kỳ cắn chặt lấy môi để ngăn tiếng hét vang lên quá lớn, vòng tay cô siết chặt lấy bả vai hắn khi cơ thể cô rung lên dữ dội, và phía dưới ư*t tới mức tràn ngập ra ngoài...
_ Em ra rồi à?
Thanh âm tà mị của hắn vang lên bên tai cô, ngay cả khi cơn run rẩy của cô còn chưa dứt rời....
_ Em làm anh ư*t hết rồi. Nào, xem em còn có thể ư*t tới đâu nữa? Hôm nay anh muốn thấy giới hạn của em!
Những lời xấu hổ tuôn ra khỏi đôi môi hắn, Giai Kỳ không thể tưởng tượng nổi con người ngày thường luôn lạnh lùng, điềm đạm, thậm chí còn chưa từng cười tươi lấy một lần ấy tại sao lại có thể biến thành một kẻ “biến thái” tới mức này?
_ Em thấy chiếc đàn piano ấy chưa?
Lôi Triệt thì thầm hỏi cô và bước đi, nhưng hắn cũng chẳng mong cô trả lời....Chứng kiến gương mặt tê dại gần như sắp ngất xỉu của Giai Kỳ, hắn cũng biết thừa rằng toàn bộ sức lực của cô dồn cả vào để giữ cho cô tỉnh táo...
Mỗi bước đi của hắn, vật nam tính ấy luôn th*c sâu vào trong cô, rồi lại rút ra, rồi lại th*c vào thật dài...Mỗi lần đềm đ*m vào nơi sâu nhất, đều đ*m vào nơi mềm mại nhất, cơ khát nhất....
Cô sắp...không xong rồi!
Chiếc đàn piano lớn, gỗ đen sơn bóng tuyệt đẹp, những phím đàn tinh tế trắng tinh sáng loáng, sang trọng và lịch thiệp...
Nếu như Vĩ cầm được mệnh danh là nữ hoàng của các loại nhạc cụ, thì Dương cầm chính là một vị Vua!
Vậy mà cô và Lôi Triệt đang làm gì với vị vua thế này?
Lôi Triệt đặt Giai Kỳ nằm ngửa trên nắp đàn piano, bàn chân cô rơi xuống những phím đàn tạo nên những thanh âm rời rạc, chói gắt và vụn vỡ…
Bàn tay hắn lướt qua thân thể mềm mại như một dải lụa, lướt vào phần đùi trong và đẩy hai chân cô co gập lên, ép chặt hai chân cô vào bụng…
Thân người cao lớn của hắn phủ bóng xuống thân thể cô, những giọt mồ hôi chảy xuống từ chóp mũi cao ngất ấy nhỏ xuống làn da căng mịn tí tách…Giai Kỳ cắn môi, cảm giác tê dại cùng khắp bên trong ấy khiến cô ngứa ngáy….
_ Nhìn anh!
Lôi Triệt trầm giọng lên tiếng, bàn tay hắn chống xuống cạnh thân thể trắng mịn của Giai Kỳ. Ngay cả khi hắn đang âu yếm cô như vậy, nhưng sự áp lực từ trong ánh mắt, trong cả thanh âm giọng nói vẫn không hề suy suyển…
Đôi mắt Giai Kỳ hướng về phía hắn, run rẩy và yếu đuối như đôi mắt của một chú cừu nhỏ trước miệng sói….
_ Anh muốn nhìn thấy biểu cảm của em khi anh tiến vào!1
Và khi lời nói ấy thốt ra, Lôi Triệt cũng đồng thời chầm chậm chuyển động thân thể, từng chút từng chút rút dài ra…rồi lại nhấn vào sâu…
Hàng mi tâm của Giai Kỳ cau chặt lại, đôi moi cô há rộng để hớp lấy không khí và đôi mắt không thể giấu đi sự hoảng hốt mỗi lần Lôi Triệt nhấn vào sâu hơn, và rút ra, và lại nhấn vào!
Chẳng phải hắn đột nhiên rung động chút lương tâm mà dịu dàng gì đâu, chẳng qua hắn muốn quan sát biểu cảm mê hồn của Giai Kỳ khi bị hắn tàn phá, từng biểu cảm dù là nhỏ nhất, từng cái cau mày, từng đợt cắn môi, từng hơi thở, từng tiếng kêu yếu ớt của cô…
Hắn đều muốn quan sát, đều muốn ghi nhớ!
Cơ thể Giai Kỳ cứ như đang chập chờn ngoài biển, nương theo từng cơn sóng, những đợt sóng cứ trải dài típ tắp rồi ồ ạt xô vào bờ cát.....Và cơn c*c cảm mà Lôi Triệt đang mang lại cũng như vậy…
Bên trong nơi nào đó ư*t tới thảm thiết, mà người nào đó lại di chuyển quá mức chậm dãi, đôi chân cô co lại quấn chặt lấy vòng hông săn chắc mạnh mẽ của hắn…
Cơ thể không ngừng run rẩy, đôi mắt cô hoa lên và hơi thở đứt quãng nghèn nghẹn…Bên trong không ngừng co rút cơ khát, có điều gì đó Giai Kỳ rất mong muốn mà không thể nói ra…
_ Khó chịu sao?
Lôi Triệt từ tốn di chuyển, từng nhịp từng nhịp của hắn đều đặn, không nhanh không chậm….Ánh mắt sắc bén quan sát từng biểu cảm trên gương mặt kiều diễm phiếm hồng xinh đẹp của cô. Hắn cho cô an ủi yêu chiều, nhưng cũng không quên giữ lại những cuồng say khao khát…
Giai Kỳ vặn v*o cơ thể, từng chuyển động chậm rì rì này thật sự là màn tr.a tấn ngọt ngào mà dã man nhất. Bàn tay cô níu lấy bàn tay trái của hắn, run rẩy nắm lấy bàn tay ấy…
_ Sao…em muốn gì nào? Bé con?
Hông lưng của hắn đẩy mạnh một cái, khiến cho Giai Kỳ nấc lên, sau đó hắn lại chầm chậm rút ra….và lại đẩy mạnh…
_ Triệt….nhanh….nhanh một chút…
Tiếng r*n rỉ tội nghiệp của Giai Kỳ vang lên, gương mặt cô đỏ lựng và ánh mắt hoang mang mờ mịt, kèm theo đó là lời cầu xin khẩn khoản yếu mềm….
_ Nhìn anh!
Lôi Triệt trầm giọng lên tiếng, hắn thúc ép Giai Kỳ quay đầu nhìn về phía hắn…
_ Nhìn anh, và cầu xin đi!
Vẻ cao ngạo như thể vừa đạt được một chiến lợi phẩm quý giá, ánh mắt chiếm hữu và nụ cười tà mị…Giai Kỳ nuốt nước bọt, đôi mắt cô ứ*t rượt và thanh âm ngọt ngào nũng nịu vang lên….
_ Em xin anh…nhanh một chút….ỐI!!!
Sau lời cầu xin ấy, động tác của Lôi Triệt đột nhiên mạnh mẽ và mãnh liệt đến dữ dội…Giai Kỳ hét lên hoảng hốt, đôi chân cô đạp lên những phím đàn làm âm thanh vang lên hỗn loạn, như chính đầu óc cô lúc này.
Ngón cái của hắn chui vào trong khuôn miệng của cô, môi và lưỡi của Giai Kỳ theo phản xạ bản năng ʍút̼ lấy đầu ngón tay của hắn, đôi môi căng mọng đỏ gắt phiếm tình, ánh mắt mê muội hút hồn mơ màng gợi cảm…
Hơi thở của Lôi Triệt gằn xuống, hông lưng của hắn thẳng căng mạnh mẽ và chuyển động gấp hơn, cuồng dã hơn và mãnh liệt hơn, mỗi lần vào ra đều như muốn tước đoạt hết mọi thứ của Giai Kỳ…
Những ngón chân của cô rơi xuống phím đàn, tiếng đàn piano hỗn loạn vang lên, hòa cùng tiếng kêu thét của Giai Kỳ…Cơ thể cô căng cứng lên, từng đợt ngứa ran cùng khắp ào ạt tới như thác lũ, ngón chân cô co chặt lại vào bờ môi cô siết lấy ngón tay của hắn…
_ Đúng rồi. Ra đi em!
Thanh âm trầm thấp trong hơi thở khàn đặc của Lôi Triệt vang lên quyến rũ như rượu mạnh, mùi hương nam tính bủa vây khắp lấy thân thể cô, Giai Kỳ dằn vặt trong những cảm xúc không còn xa lạ nhưng lại không thể quen thuộc ấy, vật vã và quằn quại…
Lôi Triệt gắt gao hôn lên cánh môi s*ng mọng ấy, những nụ hôn mãnh liệt như có lửa….Hắn chuyển động mạnh mẽ hơn, mãnh liệt hơn và có phần tàn nhẫn hơn…bàn tay hắn siết lấy cánh tay của Giai Kỳ và bắt đầu dồn trở lại là chính mình…
_ Chậm…chậm thôi anh ơi….!
Giai Kỳ sợ hãi đến hoảng hốt, cô níu lấy cánh tay hắn và cật lực van xin, nhưng Lôi Triệt lại cứ thể mà nở nụ cười tà mị nhìn cô…
_ Lúc trước thì em nói phải nhanh lên, bây giờ lại nói làm chậm lại. Anh là sủng nam đang hầu hạ em đấy à?
_ Triệt...em xin anh…mà!
_ Không! Không chậm được! Nếu chậm lại thì làm sao em sư*ng được cơ chứ?
Lôi Triệt thì thầm vào tai cô những lời vừa nghe thấy thôi đã xấu hổ đến choáng váng. Giai Kỳ nghẹn lời nghiêng đầu về một bên, mái tóc xoa tũng trên nắp đàn tán loạn khi hắn điên cuồng chạy nước rút…
_ Hức!
Giai Kỳ co giật cơ thể lại và đôi chân cô co chặt lên, bàn tay cô níu chắc lấy vai hắn hét lên giữ dội…
_ Ch*t tiệt thật! Đừng siết anh, bé con!
Lôi Triệt cắn chặt răng, thanh âm trầm khàn âu yếm vang lên khi bên trong cô co thắt dữ dội và khít khao bao chặt lấy hắn, như thể có hàng nghìn giác hút điên cuồng hút chặt lấy hắn…
Nhìn gương mặt cô hoảng loạn, ánh mắt mờ mịt và bầu ng*c căng mọng run rẩy đung đưa, bên trong ư*t át đến nóng rẫy…Lôi Triệt cũng kìm không nổi nữa, hắn vội vã ôm chặt lấy cô, hôn lên trán cô và mạnh mẽ đẩy hông…
Dằng dặc cuồng dã như thế hơn mười lăm phút nữa, đến khi Giai Kỳ hoàn toàn rũ rượi như một cọng mỳ mềm oặt, Lôi Triệt cũng gầm nhẹ, siết chặt lấy cô và phóng thích…
Lần thứ ba trong đêm nay…
_ Sinh con cho anh! Giai nhi! Sinh con cho anh!
Trong cơn c*c cảm, Lôi Triệt điên loạn ôm lấy cô, siết chặt cô, âu yếm cô, khẩn thiết nói với cô….Mong chờ, khao khát…!
Giai Kỳ thở dốc, đôi chân cô quàng qua eo hông hắn, vòng tay cô ôm lấy vai hắn, nghẹn ngào mê muội…
****
Giai Kỳ nằm im trên giường, say sưa ngủ mê mệt…
Nhưng Lôi Triệt lại chẳng hề ngủ được. Hắn cứ như thế nằm cạnh cô, im lặng ngắm cô ngủ, mi tâm dài dịu dàng rủ bóng lên gương mặt xinh đẹp…Cánh tay trắng mịn của cô vắt qua thân người to lớn của hắn…
Lôi Triệt dịu dàng vuốt ve gương mặt cô, vén những lọn tóc bướng bỉnh phủ ngang gương mặt cô xuống…
Ánh mắt âm trầm của hắn chất chứa một tia đắn đo, trong lòng đang ngổn ngang suy nghĩ….
Tiếng thở dài của Lôi Triệt vang lên, hắn lẳng lặng bước xuống giường, với tay lấy chiếc điện thoại…
Lôi Triệt bấm một hàng số, sau đó ánh mắt chần chừ của hắn hướng về phía Giai Kỳ đang say ngủ với sự yêu thương còn ẩn chứa một chút chua xót…
_ Giờ này còn làm phiền cậu, nhưng tôi quyết định rồi! Cứ tiến hành đi!
Tiếng thở dài của hắn vang lên, hòa cùng tiếng sóng biển trong đêm tối càng trở nên sâu thẳm u uẩn…
Thanh âm xa vắng vọng vào điện thoại, ánh mắt hắn hướng về phía biển đêm xa xăm….
_ Cay nghiệt thì cay nghiêt…Nhưng sự thật thì mãi mãi là sự thật!
****
Các tình yêu ơi nếu muốn nhận truyện mới của Kỳ Kỳ sớm nhất Novel Toon thì nhớ Follow Tài khoản của Kỳ Kỳ nhé ~ Kỳ sắp được 400FL rồi...Một niềm hạnh phúc sau những khoảng thời gian Kỳ miệt mài cố gắng...Hạnh phúc ❤️
Tiktok của Kỳ Kỳ đây, các bạn vào thả tim từ thiện cho Kỳ zuii nhaaa
Tiktok: p.thaoo0813