Chương 92: Trở về
Lại ba ngày sau, Dương Sóc tìm được Chu Châu, ngày đó hắn nói phương pháp cho Liễu Phi Tuyết, sau đó đối phương tìm Chu Châu thương lượng, nhưng không ngờ tới Chu Châu lại cự tuyệt!
Chu Châu vậy mà cự tuyệt, về sau, hắn liền cố ý vô ý trốn tránh Liễu Phi Tuyết.
Vì vậy, Dương Sóc mới có thể nhân cơ hội tìm được Chu Châu.
“Ngươi cũng đến khuyên ta?” Chu Châu không biểu tình nhìn Dương Sóc.
Dương Sóc khẽ cười cười, “Mi nói xem?”
Chu Châu xùy cười, “Trừ làm thuyết khách còn có thể là gì.”
Dương Sóc nhàn nhạt cười, nói: “Kỳ thực thế giới này rất nhiều chuyện không thể giải thích rõ ràng, giống như chúng ta lần này, vốn cho rằng đến nơi này sẽ diễn ra một hồi long tranh hổ đấu, thậm chí ngay cả hậu sự đều cân nhắc kỹ, nhưng ai có thể ngờ lại thuận lợi đến vậy đâu? Triệu Tranh không gia nhập vào trong quân đội nơi đây, chúng ta giảm bớt không ít công sức, y vì dẫn chúng ta tới đây không tiếc bại lộ hành tung của mình, cuối cùng rơi vào kết cục này. Chu Châu… ta nhắc đến những thứ này là muốn nói, mi không cần lo lắng điều gì, mặc dù biện pháp của ta nguy hiểm chút ít, cần mi tạm thời phong ấn bản thân, sau đó đưa mi vào không gian, đợi không gian lần nữa trưởng thành, như vậy, dù thời điểm mi tỉnh lại rất muộn, có thể khi đó ta cũng không còn trên thế giới này, nhưng mà, mi đã đợi nhiều năm như vậy, hiện tại bất quá lại đợi thêm nhiều năm nữa thì đã làm sao? Nếu như mi lo lắng cho Liễu Phi Tuyết, như vậy ta có thể khẳng định với mi, mặc kệ bao lâu, y đều đợi mi! Có người như vậy, mi còn có cái gì không thỏa mãn nữa chứ?”
Chu Châu trầm mặc, Dương Sóc nhẹ nhàng nói: “Nên nói ta đã nói xong, mi suy nghĩ thật kỹ đi.”
Dương Sóc rời đi, Chu Châu một mình trầm mặc thật lâu.
Sau khi Dương Sóc rời đi liền đến tìm Cố Diễm, nhìn bộ dáng Cố Diễm đang đợi hắn Dương Sóc lập tức kéo người vào trong ngực. “Em đến rồi.”
“Ừ.”
“Cố Diễm, chúng ta trở về đi.”
“Trở về?” Cố Diễm giương mày lên, “Anh không muốn ở lại đây một đoạn thời gian sao?”
“Không, nơi này cũng không phải nhà của chúng ta. Trước kia ôm chuẩn bị hẳn phải ch.ết mà đến, không ngờ tới mọi chuyện lại giải quyết dễ dàng như vậy, mặc dù không gian của anh mất đi tác dụng, không thể xem như dị năng giả, nhưng mà, có thể còn sống luôn tốt, quan trọng nhất là, anh còn có em.” Nói xong, Dương Sóc mãnh liệt hôn lên môi Cố Diễm.
Bên tai Cố Diễm có chút hồng lên.
Một lát sau, Dương Sóc buông Cố Diễm ra, “Chúng ta trở về đi.”
“Được.” Vốn muốn liên hệ cùng quân đội bên này, nhìn xem có cái gì có thể giao lưu, hoặc là, tìm kiếm hợp tác. Nhưng mà, nếu Dương Sóc đã muốn trở về, vậy thì trở về đi, những thứ kia không quan trọng, để người khác đến đây cũng không sao.
Hay ngày sau, Cố Diễm cùng Dương Sóc bước lên đường trở về, mà Chu Châu… rốt cục đã đáp ứng.
Vì vậy, hắn tự mình phong ấn, Dương Sóc lập tức đưa hắn vào trong không gian biến dị…
Cho dù là tận thế, nhưng chỉ cần nắm tay nhau, không phân ly, không từ bỏ, như vậy, có dù lại có cửa ải khó khăn thì sao, luôn có thể vượt qua…
Mặc dù hiện tại Chu Châu không ở đây, nhưng bọn họ tin tưởng, một ngày nào đó, hắn sẽ trở về, cho dù khi đó bọn họ đã không còn trên đời này, nhưng mà, có thể có một người đạt được không gian Kỳ Lân kia, sau đó, đạt được truyền thừa, đánh thức Chu Châu đang ngủ say, mà hắn, sẽ cùng Liễu Phi Tuyết gặp lại lần nữa…
–o0O HOÀN o0o–