Chương 30.

"Ha ha ha ha ha."


Trong bản đồ Đạo Hương Thôn truyền đến tiếng cười của Từ Dã, nàng nhìn Diệp Vô Nhiên ngồi trên bệ đá không nhịn được cười ra tiếng.


"Ha ha, cho nên hai người thành rồi hả?"


"Hết cách, hắn nói nếu ta không đồng ý sẽ cừu sát các ngươi!" Diệp Vô Nhiên thấy mình vì thân hữu mà hi sinh qúa lớn.


Từ Dã không nhìn được nữa!


"Xạo vừa thôi, không phải ngươi vì đống tiêu xa, ngoại trang này sao?" Từ Dã nhìn đằng sau Diệp Vô Nhiên lại có thêm một cái box Kỷ liền nói móc.


"Ta mặc kệ, dù sao ta cũng là tình duyên của hắn rồi, những thứ này không lấy chẳng phải bỏ phí sao?" Diệp Vô Nhiên là loại người điển hình đã được tiện nghi lại còn khoe mẽ,  nghĩ lại thì những thứ tiêu xa, ngoại trang đang cất ở trong kho cộng thêm chút tiền nữa chắc cũng đủ đặt cọc tiền mua nhà sau khi hắn tốt nghiệp đại học.




Thân hữu Cầm nương đứng một bên không nhìn được cười ra tiếng.


"Tiểu Hoàng Kỷ, nếu để những người khác nghe được lời này ngươi chắc chắn bị đánh!"


Có thể đừng đề cập đến vấn đề thương tâm của Diệp Vô Nhiên hay không?


available on google playdownload on app store


Trở thành tình duyên của Cố Sính quả thật rất tốt, có tiền có quyền còn có mặt mũi, có thể nói là thập phần thoải mái, việc duy nhất không tốt chính là mỗi ngày Diệp Vô Nhiên đều tránh ở cùng một chỗ với Cố Sính, nhớ ngày đó Cố Sính uy hiếp nói nếu hắn không đáp ứng liền làm tới cùng, quả thực là ác mộng của Diệp Vô Nhiên.




"Hức hức hức, ta muốn tử tình duyên!"


Vừa nghĩ tới trinh tiết của mình tùy thời sẽ không bảo hộ được, Diệp Vô Nhiên đã muốn khóc.


Vậy mà bọn Từ Dã lại chỉ biết cười hắn!


Tiếng vó ngựa vang khắp bản đồ Đạo Hương Thôn thu hút ánh mắt của ba người chơi Kiếm Tam, chỉ thấy Cố đại thần của bọn họ cưỡi Phách Hồng Trần cao quý đạp bụi mà đến.


Phách Hồng Trần cao quý dừng lại bên cạnh con đường nhỏ.


"Tình duyên, ta mang ngươi đi đánh JJC!"


Dạo gần đây Cố Sính được Ngô Ly bày cho rất nhiều phương pháp tán tỉnh mới, dường như cảm thấy ngữ khí còn chưa đủ thâm tình còn bồi thêm một câu.


"Kéo ngươi lên đoạn 13!"




Diệp Vô Nhiên không nghe lầm chứ?


Hắn là một cá mặn tay tàn đến đoạn năm còn không lên được, Cố Sính đào đâu ra tự tin kéo hắn lên đoạn 13?


"Ta tay tàn lắm, không đánh JJC!"


Diệp Vô Nhiên cảm thấy Cố Sính chính là cố ý, kẻ này nhất định là đến để chế nhạo hắn.


"Không liên quan, chúng ta đánh 22." Cố Sính ngẩng đầu nhìn Diệp Vô Nhiên ngồi trên bệ đá, nhìn Tiểu Hoàng Kỷ ở góc độ này rất mới mẻ.


Diệp Vô Nhiên mặc dù gầy nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn có chút bụ bẫm, đặc biệt lúc hắn tức giận khuôn mặt đều là thịt đô đô khiến cho người ta muốn bóp. +


"Người để ta giết, ngươi chỉ cần nằm là được!" Cố Sính tin tưởng năng lực của mình có thể để cho Diệp Vô Nhiên không cần tham chiến.


Diệp Vô Nhiên nhớ tới lúc trước Từ Dã dẫn hắn đi đánh JJC cũng nói cái gì mà sư phụ đem ngươi bay, kết quả hai người bị người ta đánh cho não đều muốn bay, từ đó về sau Từ Dã rất ít khi mang hắn đi đánh JJC.




"Thật sao? Ngươi không được chê ta đó!"


"Chê ngươi?" Cũng không phải Cố Sính chưa từng điều tr.a Diệp Vô Nhiên, y đã sớm hiểu rõ tất cả nở nụ cười: "Sao ta nỡ chứ!"


Diệp Vô Nhiên không hiểu sao mặt lại đỏ lên, đây là lần đầu tiên trong trò chơi có người không ghét bỏ hắn gà mờ, ngẫm lại trước kia bởi vì nguyên nhân bị ghét bỏ mà hắn lựa chọn làm cá mặn, thật chua xót a.




Cố Sính có độc a.


Cầm nương tiểu tỷ tỷ bên cạnh đột nhiên không thức thời nói:


"Đánh 33 đi, ta buff cho các ngươi, thái đao 22 không dễ đánh đấu."


Cố Sính quay sang nhìn Cầm nương, một giây sau đã trở mặt lạnh lùng nói ra: " Không cần!"


"......" Cầm nương bị cự tuyệt có chút thương tâm, đây là lần đầu tiên nàng thấy người có vú em cũng không cần!


Nhưng khi ánh mắt Cố Sính trở lại trên người Diệp Vô Nhiên, vẻ mặt lạnh lùng lập tức bị ôn nhu thay thế.


"Đi thôi, tình duyên!"


Cầm nương triệt để bị bỏ qua rất muốn mắng chửi người, đây là xem thường vú em như nàng có phải không?


"Hừ!"


Từ Dã đứng một bên cũng cảm thấy Cầm nương vú em không có EQ lại còn không có nhãn lực.


"Được rồi được rồi, đừng nóng giận, Quân gia là muốn cùng Tiểu Hoàng Kỷ trải qua thế giới hai người, chúng ta đi theo làm bóng đèn cái gì!"


Cầm nương cảm thấy ủy khuất lại ý thức được hình như việc này là nàng sai, khuôn mặt nhỏ nhắn xụ ra.


"Biết rồi!"


Hôm nay trời trong nắng đẹp, cửa ra vào sân thi đấu vẫn từng hàng dài náo nhiệt như mọi ngày, Diệp Vô Nhiên nhìn trọng kiếm trên tay, đây là lần thứ nhất hắn sử dụng sau khi Cố Sính đưa cho hắn, dùng đại cam vũ đánh võ trường, ngẫm lại cũng thấy rất có phong cách.




Nhưng mà sau khi Diệp Vô Nhiên tiến vào chiến trường nhìn thấy phối trí chức nghiệp của đối thủ liền có chút nhụt chí, hắn thật phiền Cái Bang cùng Minh Giáo, đánh cho hắn nằm quay cuồng trên mặt đất.




"Cái Bang với Minh Giáo, thua chắc rồi!" Diệp Vô Nhiên lo lắng quay đầu nhìn Cố Sính, lại phát hiện đôi mắt Cố Sính đang nhìn mình chăm chú, cái ánh mắt một chút cũng không buông tha.






Truyện liên quan