Chương 56: Nguyễn Tư Tường Long
Mãi đến tận 22h30 Tường Khánh cùng Tường Minh mới mò về đến nhà, lúc này tưởng chừng bố của hai người đã ngủ rồi! thế nhưng thật không ngờ người đàn ông kia vẫn ngồi trong phòng khách, đôi mắt vẫn nhìn vào đống tài liệu, báo cáo được chất đầy thành một chồng lớn.
Phía bên cạnh còn có một người phụ nữ tuổi chừng 35 36 tuổi, khuôn mặt thành thục, xinh đẹp, đoan chính, đầu tóc búi cao từ trên người phụ nữ thoát lên một vẽ thanh lãnh, cao quý khí chất hơn người. Chỉ cần nhìn qua là biết người phụ nữ này xuất thân không hề tầm thường chút nào, thậm chí còn có khả năng xuất thân từ gia đình truyền thống trâm anh thế tộc.
" Anh Long! Anh đi ngủ sớm đi! Em sẽ đợi cửa hai đứa nó!" Người phụ nữ nhìn người đàn ông đang chăm chú đọc tài liệu trên bàn mà lòng đau nhói.
" Anh mới đến! cần có sự chuẩn bị! sáng thứ hai anh phải lên tỉnh họp báo cáo về chuyện vừa rồi!" Tường Long đôi mắt vẫn chăm chăm mình vào tờ tài liệu trước mặt, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc về phía cửa chính.
Người phụ nữ lúc này chỉ có thể thở dài một hơi mà thôi. Nàng quá hiểu người đàn ông trước mắt. Người đàn ông này vốn sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng, vào năm 16 tuổi người đàn ông này đã theo lệnh tổng động viên rồi tham gia vào chiến trường Tây Nam bảo vệ tổ quốc. Thật ra nếu dựa vào gốc gác của gia đình thì ông ta cũng không cần phải đi nhập ngũ làm gì.
Nhưng đây là một người đàn ông mang ý tưởng lớn, có niềm tin tuyệt đối vào Đảng vào nhân dân, mà sẽ cống hiến hết sức mình vì tổ quốc cho nên ông ấy đã lén gia đình đi xung phong nhập ngũ, rồi tiến vào chiến trường Tây Nam cùng giặc Pol Pol chiến đấu suốt 5 năm liền rồi mới xuất ngũ trở về làm kinh tế.
Vốn là một người quyết đoán, đầu óc minh mẫn và có lòng nhiệt huyết với sự phát triển của Quốc Gia, Nguyễn Tư Tường Long từ sau khi trở về với lý lịch tốt, thân nhân tốt, là gia đình có truyền thống cách mạng. cho nên ngay lập tức được suất du học sang Liên Xô. Mãi đến năm 91 sau khi Liên Xô tan rã thì người đàn ông này mới trở lại.
Sau khi về nước ông được ban lãnh đạo rất là trọng dụng, thuộc về thế hệ mới, có kiến thức mới là kỳ vọng để đất nước phát triển càng lúc càng đi lên.
Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng, thế nhưng đại bộ phận đều là các chức vụ làm việc bàn giấy, không có thực quyền trong tay.
Nhưng lúc này sau nhiều năm phấn đấu cùng tạo uy tín với các cấp lãnh đạo cùng trung ương, cuối cùng Ông đã được điều đến thị trấn Long Khánh làm Bí Thư Thị Ủy, đây là một chức vụ có thực quyền cũng không phải là như trăng trong nước, như hoa trên giấy.
Nguyễn Tư Tường Long là một người đàn ông có trách nhiệm với bản thân, với công việc, với gia đình và Quốc gia. Nhưng trên đời này chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Vào đầu những năm 2000 khi đất nước đang trong giai đoạn phát triển, và đồng thời gặp rất nhiều khó khăn. Trong thời gian đó ông phải điên cuồng phát triển các dự án lớn tại tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu trong các kế hoạch, công tác khai thác dầu mỏ tại vùng rìa lục địa phía tây nam. Và đương nhiên với một người từng du học Liên Xô nên ông được ban lãnh đạo chú trọng để phát triển dự án này của Quốc gia.
Mà lúc đó tại quê nhà ở Thái Bình thì vợ của ông cũng như là mẹ của Tường Khánh cùng Tường Minh lại mắc phải một cơn bạo bệnh đó là viêm gan B.
Bệnh viêm gan B vào từ năm 2010 trở đi thì cũng chỉ là một loại bệnh bình thường vì đã có các loại thuốc đặc trị hữu hiệu. nhưng vào thời điểm đó căn bệnh này hầu như là vô phương cứu chữa tại trong nước. muốn cứu thì chỉ có thể sang Cuba để chữa bệnh mà thôi.
Và đương nhiên ở điều kiện hiện tại để có một suất sang Cuba là một chuyện rất là khó khăn. Hơn nữa lúc này Nguyễn Tư Tường Long còn đang tập trung tất cả chuyên môn để triển khai dầu khí với tập đoàn Petro của Nga. Cho nên vợ của ông cũng không muốn ông vì chuyện của mình mà ảnh hưởng đến công việc. đây không phải là vì sự phát triển sau này của ông mà còn cho cả Quốc gia.
Cho nên khi vừa hay tin vợ bị bạo bệnh thì cũng là lúc ông nhận được tin vợ đã qua đời, thậm chí ngay cả nhìn mặt lần cuối cũng không thể thực hiện được.
Cũng vì chuyện này mà Tường Khánh cùng Tường Minh không thèm nói chuyện với ông trong một thời gian dài. Và đặc biệt trong lúc ông công tác tại Bà Rịa thì có đi theo ông mà một cô thư ký vừa mới tốt nghiệp trường Ngoại Giao và được phân công giúp công phát triển và triển khai dự án.
Sau khi biết được tin này thì Tường Khánh liền cho rằng ba nàng mượn cớ công việc để ra bên ngoài du lịch với gái, là ông ta đã ngoại tình nên mới dẫn đến việc mẹ nàng phải mất trong bệnh viện. Kể từ ngày đó xung đột giữa cha và con gái càng lúc dàng diễn ra một cách căng thẳng. thậm chí nhiều lúc hai cha con không thèm nhìn mặt nhau trong suốt cả năm.
Nhưng như vậy không có nghĩa rằng ông là một người vô tâm, không biết đến tình thân gia đình. Mỗi một người đàn ông trên vai bọn họ luôn gánh vác một thứ được gọi là trách nhiệm. thậm chí trách nhiệm này còn chính là thước đo về sự trưởng thành của một người đàn ông.
Một người đàn ông trưởng thành, một phải là độ tuổi đủ 18, cũng không phải lần đầu được khai đao ngủ cùng phụ nữ, cũng không phải bạn kiếm được bao nhiêu tiền trong một ngày, bao nhiêu tiền trong một tháng. Và bạn mua được những gì, đi chơi ở đâu, ra nước ngoài hay chưa. Mà đó chính là trách nhiệm
Từ lúc sinh mỗi một người đều gánh trên vai hai từ trách nhiệm: Trách nhiệm với bản thân, trách nhiệm với gia đình, trách nhiệm với người mình yêu và lớn lao hơn đó chính là trách nhiệm của xã hội, trách nhiệm với Quốc gia.
Và Nguyễn Tư Tường Long là một người gánh trên vai trách nhiệm của xã hội, của Quốc gia. Ông không thể một lúc hoàn thành cả hai nhiệm vụ trên người, vừa chăm lo cho gia đình lại vừa chăm lo việc nước.
Ông vốn rất yêu thương con gái của mình vì nàng rất giống với mẹ nàng, nàng càng lớn lên thì càng giống mẹ. mỗi khi nhìn con gái ông lại nhớ đến người vợ quá cố của mình.
Còn người phụ nữ bên cạnh đó chính là người con gái 9 năm trước từng làm thư ký cho ông trong chuyến công tác tại Bà Rịa. Và cũng từ thời gian đó cô luôn đi theo ông, chăm sóc người đàn ông cuồng công việc này.
Không biết từ khi nào cô đã yêu người đàn ông đã có một đời vợ này, thậm chí cho dù con trai, con gái của người đàn ông này luôn tỏ thái độ với cô, thậm chí còn thường xuyên dùng những lời lẽ để lăng mạ cô. Nhưng cô vẫn yêu lấy người đàn ông này, dành cả thanh xuân của mình đi theo bóng lưng của người đàn ông mà mình yêu, nhìn người đó càng ngày càng đi lên, càng thăng tiến trong sự nghiệp.
" Cạch! Cạch!" Cánh cửa sắt nặng nề chậm chậm được mở ra, ngay sau đó lại có hai thân ảnh len lén chậm rãi bước vào.
" Để em mở cửa cho tụi nó! Không giờ này đã ăn uống gì chưa!" Người phụ nữ nhỏ giọng nói.
" Em cứ đi ngủ đi! Cũng đã trễ lắm rồi! chuyện này cứ để anh" Người đàn ông giọng trầm xuống.
" Anh Long! Anh chớ nên tức giận! tụi nó còn nhỏ! Ham chơi là chuyện bình thường! Anh cứng quá không được đâu!" Người phụ nữ biết sắp tới có chuyện gì sẽ xảy ra liền cố gắn khuyên can.
" Hừ! con nít! Cở tụi nó anh đã lên chiến trường chiến đấu vì tổ quốc rồi! ai như chúng nó!" Người ông tức giận vô cùng.
" Cạch! Cạch!"
Từ phía cửa sau lại truyền ra tiếng mở cửa sau đó lại truyền đến thanh âm của Tường Khánh.
" Sao mà lạnh dữ vậy nè! Anh tắm trước đi! Em nấu ít nước nóng!"
" Khánh! Nhỏ tiếng thôi! ba dậy bây giờ!" Tường Minh có chút rụt rè nhỏ giọng.
" Không cần nhỏ giọng! tôi vẫn còn chưa ngủ!"