Chương 74: Cha Con Giết Nhau
Lê Đình Lễ bước ra từ trong bếp với con dao nhọn hoắc trong tay. Máu tươi từ trên đầu hắn chảy xuống che phủ cả khuôn mặt. bộ dạng của hắn lúc này không khác gì một tên sát nhân hàng loạt trong các bộ phim kiểu Mỹ.
" Lê Đình Lễ! ông điên rồi à! Ông điên rồi!" Trần Ngọc Hà lúc này đã hoảng sợ đến cùng cực mụ ta hoang mang, lo lắng muốn chạy lên lầu trốn.
" Con chó cái! Mày đứng lại cho tao! Hôm nay! Tao nhất định phải giết ch.ết con chó cái như mày! Sao mày dám lừa dối tao suốt mười mấy năm qua! Hôm nay tao phải giết ch.ết mày! Giết ch.ết con chó cái già mày! Đồ con đĩ! Đồ gái già điếm thúi!" Lê Đình Lễ tức giận gầm lên hắn muốn lao nhanh rồi đâm lên người con mụ đàn bà kia mấy chục nhát cho vừa lòng hả dạ.
Thế nhưng hôm nay hắn uống khá nhiều, đầu óc có chút không thanh tỉnh, vừa rồi lại bị thằng con hoang kia dùng bình trà đập lên đầu, máu tươi không ngừng chảy ra khiến cho thân thể của hắn có chút chịu không nổi. Nhưng lòng thù hận lúc này đã quá lớn, rượu vào đã khiến hắn mất đi lý trí, hắn đã không còn có thể dùng lý trí kiểm soát được bản thân nữa. hắn lúc này chỉ dùng bản năng của một thành đàn ông khi đứng trước kẻ thù của mình mà thôi.
Trần Ngọc Hà hoảng sợ đến cực điểm, lần đầu tiên trong đời bà ta cảm nhận được sự uy hϊế͙p͙ đến tính mạng của mình đến như thế. Chân bà ta run lên cầm cập, thậm chí ngay cả chạy cũng không nổi, hai chân vô lực bò bò trên sàn nhà.
Mụ ta cố gắng hết sức bò lên cầu thang miệng không ngừng hô lớn vang xin.
" Anh Lễ! đừng mà anh Lễ! em biết sai rồi mà! Anh tha cho em đi! Làm ơn! Tha cho em đi! Anh Lễ! đừng mà! Anh đừng có tới đây!"
" Ha ha ha! mày cũng biết vang xin tao! Ha ha ha! quá muộn rồi! con điếm! mày là một con đỹ, Một con chó cái n*ng L*n! mày nói cho tao xem! mày bị bao thằng chơi nát này rồi! hả! ! con mẹ mày! Một tháng mày đi Hàn Quốc một lần! mày đi đâu! Mày đi Hàn Quốc hay là mày đi tìm trai! Con mẹ mày! Con mẹ mày! Hôm nay tao đâm ch.ết mẹ mày!" Lê Đình Lễ càng lúc càng trở nên điên cuồng và mất kiểm soát.
Hắn lao tới nắm lấy đôi chân thon dài trắng nõn nà, làn da mịn màng như bạch ngọc của Trần Ngọc Hà lên rồi dùng sức kéo xuống một cái thật mạnh.
" Aahhhhh!"
Trần Ngọc Hà hét lên một tiếng thảm thương, mụ ta dùng hai tay của mình nắm thật chặt bậc cầu thang, thế nhưng mụ ta miện lưỡi thì dõi, đi chơi lên giường với đàn ông cũng giỏi, nhưng riêng cái thể lực thì bà ta không khác gì một đứa trẻ 10 tuổi cả. chỉ trong vòng một nốt nhạc, mụ ta bị kéo lê xuống cầu thang.
Chiếc váy ngủ ôm sát thân thể đẫy đà của mụ ta bị tốc lên đến tận hông để lộ ra bờ mông gợi cảm căng tròn cùng khu vực thần bí nhất của mụ ta.
" Hừ! đúng mà một con mụ đàn bà ɖâʍ đãng! Đê tiện! ngay cả qυầи ɭót cũng không thèm mặt! mày n*ng l*n lắm rồi phải không! vậy hôm nay để tao xét nát l*n của mày! Đĩ mẹ mày! Con chó cái!" Lê Đình Lễ điên cuồng phát tiết.
Hắn đè mụ ta xuống sàn nhà rồi trực tiếng nắm lấy cán dao hướng bụng dưới của Trần Ngọc Hà mà đâm xuống.
" Ahhhh!" Trần Ngọc Hà hét tên một tiếng.
" Thằng có! không được làm hại mẹ tao!" Lúc này Lê Đình Khương cũng đã xông tới, trên tay của hắn chính là một cây gậy đánh golf.
" Bụt!"
Cây gậy đánh golf trực tiếp nện lên lưng Lê Đình Khương.
" Ahhh!" Lê Đình Khương lại bị đánh một cú cực mạnh lên lưng khiến cho cả thân hình hắn chao đảo, con dao đang đâm xuống cũng bị làm cho chệch hướng. trực tiếp cắm thẳng xuống chiếc đùi thon của Trần Ngọc Hà.
Mụ Ta ngay lập tức hét lên một tiếng cực kỳ bi thống, nhưng ít ra bộ phận kia của bà ta cũng không bị đâm trúng, xem ra cũng bảo toàn được tính mạng. dù sao đi chăng nữa một giữa một vết dao đâm vào bụng và một vết dao đâm vào đùi thì vết dao nào sẽ ít nguy hiểm hơn chắc hẳn ai cũng biết.
Lê Đình Khương một kích đánh trúng đích, nhưng hắn cũng không có dừng lại mà trực tiếp dùng sức liên tục dùng gậy đánh Golf đánh liên tiếp lên lưng, đầu cổ của Lê Đình Lễ.
Lần này lão ta bị đánh phủ đầu như thế kết hợp với vết thương trên đầu vừa rồi, máu tươi trên đó vẫn không ngừng chảy ra khiến cho thân thể của hắn cũng đã không chống đỡ nổi nữa. đầu trực tiếp bị ngã vật xuống sàn hôn mê bất tỉnh.
Nhưng Lê Đình Khương vẫn còn đang trong điên loạn cùng say máu, hắn đã không còn quan tâm người mà hắn đang đánh là ai, hắn đánh bằng hung khí gì và thậm chí hậu quả mà hắn có thể phải gánh chịu trong tương lai.
Vào giờ phút này hắn chỉ biết hắn cần phải đánh ch.ết gã đàn ông trước mắt, giết ch.ết hắn ta thì từ nay về sau hắn sẽ được tự do, mẹ hắn cũng được an toàn.
Lê Đình Khương liên tục dùng gậy đánh golf nện liên tiếp vào đầu, vào gáy, vào lưng Lê Đình Lễ, hắn vừa đánh, vừa hét lên
" Tao giết mày! Tao giết mày! Tao đập ch.ết mẹ này! thằng khốn! tao giết mày! Ahhhh!" giọng hắn gào khàn cả lên.
Lúc này những căn nhà ở phụ cận cũng đã nghe thấy động tĩnh bên căn biệt thự này cũng ngay lập tức chạy qua xem tình hướng như thế nào. Thế nhưng cửa căn biệt này này rất cao, lại kín kẽ, thật sự nếu không có chìa khóa ngay là người mở ra từ bên trong thì cũng sẽ rất khó để đi vào bên trong.
Nhưng đây là khu dân cư tập trung hầu hết giới tinh anh của thị trấn Long Khánh cho nên dám dân quân tự vệ cùng công an địa phương không dám lơ là. Một khi nghe tin tức biến động thì ngay lập tức sẽ có người chạy sang. Dù sao đi chăng nữa khu Nguyễn Trãi này chỉ cách trung tâm hành chính thị trấn chỉ có hai con đường mà thôi.
Rất nhanh một chiếc xe cảnh sát cơ động cùng lực lượng dân quân tự vệ đã chạy tới hiện trường, bên trong căn biệt thự những tiếng la hét thảm thiết, tiếng la thất thanh cũng đã im bặt mà dừng, thế nhưng từ trong đó là truyền ra mùi máu tươi khiến cho tất cả những người ở đây sắc mặt càng trở nên trầm trọng.
Không lâu sau Nguyễn Tư Tường Long cũng đi đến trên người ông vẫn là trang phục đi làm hồi sáng, theo sau còn có chánh văn phòng Lương Văn Hưng.
" Đã có chuyện gì xảy ra! Tại sao nơi này lại có mùi máu! Quản lý khu phố này đâu! Lực lượng chức năng đâu hết cả rồi!" Nguyễn Tư Tường Long vừa đến đã quát lớn.
Lương Văn Hưng nhìn thấy tình huống có chút không ổn liền ngay lập tức gọi cho trưởng phòng công an huyện Long Khánh là Đặng Quốc Phong thông tri và báo cáo tình huống.
" Đây là nhà của ai?" Nguyễn Tư Tường Long trầm giọng hỏi.
Ngay lập tức tổ trưởng lực lượng dân quân tự vệ chịu trách nhiệm tuần tr.a và quản lý an ninh khu vực này liền bước ra báo cáo.
" Báo cáo bí thư. . ."
" Đi thẳng vào vấn để đi! Râu ria đừng có nói!" Nguyễn Tư Tường Long tức giận gầm nhẹ.
" Dạ! dạ! là nhà của giám đốc công ty cao su Hàng Gòn!" Tên kia run sợ nói.
" Là Lê Đình Lễ!" Nguyễn Tư Tường Long chau mày.
Khi chiều lúc vừa mới từ cơ quan trở về thì thằng con trai của ông đã từng nhắc qua sự việc của người này. ban đầu ông còn cho rằng đây là những lời đồn thổi vô căn cứ của mấy học sinh thôi. thế nhưng ngày hôm nay lại trùng hợp Lê Đình Lễ lại xảy ra vấn đề. Như vậy sự tình bên trong tất có yêu không thể xem thường.
" Mở cửa đi! Nếu có việc gì tôi sẽ chịu trách nhiệm!" Nguyễn Tư Tường Long trầm giọng lên tiếng.
Đám cảnh sát cơ động cùng lực lượng quân dân tự vệ nghe bí thư nói như thế cũng ngay lập tức làm việc.