Chương 75: Công Và Chính Không Hợp Nhau
Đám cảnh sát cơ động cùng quân dân tự vệ nhanh chóng dùng kỹ năng nghiệp vụ của mình trèo tường vào trong đồng thời dùng búa phá khóa cổng, chưa đầy 5 phút sau, cánh cửa nặng nề màu vàng ám kim được chậm rãi mở ra.
Nguyễn Tư Tường Long dẫn đầu bước vào với sắc mặt trầm muộn vô cùng. Vì lúc này khi càng bước vào gần căn nhà thì mùi máu tươi càng trở nên nồng nặc. với kinh nghiệm từng lên chiến trường, chiến đấu sinh tử với bọn pol pot khmer Đỏ, ông đã quá quen thuộc với mùi máu tanh này. Đây không phải là máu của heo, bò, gà, dê mà chính là máu người. chỉ có máu người mới có mùi tanh tưởi đến thế này thôi.
" Mau gọi cứu thương! Ai không có phận sự thì đi ra ngoài tránh làm hỏng hiện trường!" Nguyễn Tư Tường Long lạnh nhạt ra lệnh.
Trưởng phòng công an thị trấn vừa bước vào trong cũng ngay lập tức nhận ra điều bất thường, nên ngay lập tức gọi một cuộc điện thoại tăng viện thêm người đồng thời tiến hành lập hàng rào cách ly, khống chế, kiểm soát những người đang đứng nhốn nháo bên ngoài.
Bên trong nhà cửa vẫn đóng chặt, dường như cánh cửa cũng đã bị khóa từ bên trong, buộc lòng phải tiếp tục phá cửa.
" Ầm!"
" Ầm!"
" Ầm"
Vì đây là cửa chống trộm kính cường lực cho nên cần phải dùng đến búa cứu hỏa chuyên dụng mới có thể mở được. mãi hơn 10 phút sau cánh cửa kia mới bị cường lực phá ra. Ngay lập tức đập vào mắt mọi người là một tràng cảnh đẫm máu, kinh khủng đến cùng cực.
Chỉ thấy trên cầu thang có một người phụ nữ không nhìn rõ mặt mày đang úp mặt xuống dưới sàn, váy áo tốc lên đến tận ngực, toàn bộ thân dưới đều lộ ra bên ngoài, trên đùi còn bị cắm một con dao, dường như lưỡi dao đã xuyên thẳng vào trong xương đùi, động mạch chủ đã bị cắt đứt, máu tươi chảy ra lênh láng.
Cách đó không xa còn có một cảnh tượng còn khủng khiếp hơn rất trăm ngàn lần. chỉ thấy một người đàn ông đang nằm gục dưới sàn, phần đầu đã bị đập nát bấy, máu tươi cùng óc bắn ra tung tóe. Dưới sàn máu tương chảy ra rồi đóng thành từng mảng lớn chói lọi giữa sàn nhà trắng tinh.
Nằm trên vũng máu kia ngoài người đàn ông ra còn có một vị thiếu niên, trên người vẫn còn mặc đồng phục học sinh.
" Nhanh! Nhanh! Cứu thương! Mau vào cứu thương!" Nguyễn Tư Tường Long hét lớn, ngay sau đó liên tiếp có mấy người mặc trang phục bác sĩ chạy vào trên tay còn mang rất nhiều dụng cụ cấp cứu y tế.
" Đồng chí Lương Văn Hưng! Nhanh chóng làm rõ vụ việc rồi sáng mai báo cáo cho tôi!" Nguyễn Tư Tường Long sau khi quan sát một chút rồi ngay lập tức rời đi.
Lương Văn Hưng có chút bất ngờ với mệnh lệnh từ vị tân bí thư này, theo lẽ thông thường nếu tại địa phương quản hạt xảy ra những vụ đại trọng án như thế này, hơn nữa người bị hại còn mà một trong những vân vật cấp cao, có quyền lực trong thị trấn. thì bí thư sẽ vô cùng chú trọng, thậm chí là phong bế tin tức. rồi còn phải thông qua họp thường vụ xem xét có nên đưa lên báo chí và truyền thông hay là không. Nay nếu giải quyết và xử lý thì sẽ xử lý như thế nào. Những vấn đề này không được đưa vào trong luật, thế nhưng đây là một số quy tắc ngầm mà bất kỳ người làm chính trị nào cũng phải hiểu.
" Đồng chí bí thư! Ý của bí thư là gì?" Lương Văn Hưng tỏ ra khó hiểu.
Tuy Lương Văn Hưng là trường phòng công an thị trấn, xét về mặt chức danh, chức vụ và quyền hành thì Nguyễn Tư Tường Long sẽ cao hơn một bậc, thậm chí trên hội nghị thường vụ Nguyễn Tư Tường Long là một người nắm quyền hầu như tuyệt đối.
Thế nhưng khối công an cùng quân đội lại thuộc về hai hệ thống riêng tách biệt với khối chính quyền. khối công an có nghĩa vụ phải phối hợp cùng với khối chính quyền trong các lĩnh vực điều tr.a phòng chống tội phạm, an toàn giao thông, giữ gìn trật tự đô thị. . .
Nếu như khối công an có sai phạm gì thì cho dù là bí thư thị ủy, thậm chí là tỉnh ủy cũng không có quyền trực tiếp xử phạt hay khai trừ, cắt chức, miễn giảm chức vụ công an. Cho dù người đó chỉ là công an xã đi chăng nữa
Cho nên Lương Văn Hưng cũng không có e ngại vị tân bí thư này cho mấy, hơn nữa việc này còn thuộc phạm vi của ông quản hạt, Nguyễn Tư Tường Long không có quyền trực tiếp chỉ đạo trong công tác này.
" Đồng chí Lương Văn Hưng! Đồng chí không nghe rõ những gì tôi nói hay sao?"
" Tôi yêu cầu đồng chí nhanh chóng điều tra, sáng mai cho dù có ra kết quả hay không thì nhất định phải mang báo cáo qua cho tôi!" Nguyễn Tư Tường Long không cho Lương Văn Hưng một chút cơ hội nào cả.
Phải biết Lương Văn Hưng lúc này cũng chỉ là trưởng phòng công an thị trấn tạm thời mà thôi. còn vị nguyên trưởng phòng công an thị trấn đã bị bế đi hôm thứ sáu tuần trước rồi. Tuy như vậy nếu không có gì thay đổi thì Lương Văn Hưng cũng sẽ được đề cử làm trưởng phòng công an thị trấn mà thôi.
" Được rồi! đồng chí bí thư! Sáng ngày mai tôi sẽ đến báo cáo vụ án cho đồng chí!" Lương Văn Hưng đáp lời phục tùng, thế nhưng thái độ lại không vừa lòng cho mấy.
Nguyễn Tư Tường Long nhìn chằm chằm Lương Văn Hưng một cái thật sâu rồi mới xoay người rời đi. Theo sau đó là chánh văn phòng Đặng Quốc Phong cũng đi theo sau.
" Bí thư! Chuyện này!" đi được vài bước thì Đặng Quốc Phong tiến đến bên cạnh Nguyễn Tư Tư Long nhỏ giọng ý muốn nói chuyện gì đó thế nhưng Nguyễn Tư Tướng Long giơ tay ngăn lại
" Về nhà tôi rồi nói! Cậu căn nhắc người trực ban! Có thông tin gì mới thì ngay lập tức báo cáo cho tôi!"
" Vân! Thưa bí thư!" Đặng Quốc Phong cung kính.
Chánh Văn Phòng là cơ quan chuyên trách các nhiệm vụ tiếp nhận, chỉnh lý, chuyển phát hồ sơ, công văn, văn bản, thông báo từ địa phương lên ủy ban và ngược lại.
Đồng thời các chức vụ như bí thư huyện ủy, chủ tịch ủy ban cấp bậc không đủ để được bố trí thư ký. Cho nên chánh văn phòng ngoài các công tác nói trên thì cũng đảm nhiệm luôn cả chức vụ thư ký cho bí thư. Có thể nói chánh văn phòng là tay chân, là thân tín đắc lực cho bí thư, chủ tịch.
Mãi đến gần 8 giờ tối Nguyễn Tư Tường Long mới về đến nhà, vừa bước vào nhà thì di Mai đã sớm chờ ngoài cửa.
" Anh Long! Bên kia có chuyện gì sao?" Dì mai thấp giọng hỏi thăm.
Nguyễn Tư Tường Long chỉ có thể thở dài một hơi.
" Là nhà của giám đốc công ty cao su? Thật không ngờ khi chiều thằng Minh nó vừa nói đến người này! thì nữa tiếng sau người kia đã ch.ết!"
" Cái gì? Không thể nào! Thằng Minh! nó!" Dì Mai trợn mắt thật to lo lắng nói.
Khi chiều khi Minh Béo về nhà liền nói chuyện kia cho Nguyễn Tư Tường Long nghe. Ông ta ban đầu cũng không tin vào mấy cái chuyện phát ra từ miệng mấy đứa nhỏ.
Nhưng lúc này lại có chuyện xảy ra khiến cho Nguyễn Tư Tường Long dù không muốn tin tưởng nhưng cũng phải có lòng đề phòng.
" Em giúp anh điều tr.a một chút về tên Lê Đình Khương kia, tốt nhất là thêm danh tính của người được gọi là Chú Ba kia! Nếu thật sự có người tên là Chú Ba hay là có mối liên hệ đại loại như thế cũng được!" Nguyễn Tư Tường Long vội bước xuống bếp, lúc này trên bàn đã bày sẵn một bàn thức ăn, tuy nhưng món ăn này không có gì đặc sắc cả nhưng nó lại thấm đẫm sự yêu thương bên trong.
Chỉ thấy trên bàn chỉ có một đĩa rau muống xào tỏi, một nửa con cá điêu hồng chiên sốt cà chua, cùng một bát nước rau muống luộc vắt thêm một quả quất vào.
Bữa cơm này không được tính là đạm bạc, nhưng cũng không được tính là xa hoa. Nhưng khi nó xuất hiện trên bàn ăn của một vị bí thư thị ủy thì lại rất là khác thường.
Nguyễn Tư Tường Long vừa lên bàn ăn đã bắt đầu ngấu nghiến ăn, nhìn bộ dạng của ông ta không khác gì vừa mới nhịn đói ba ngày cả.
" Trong này không có sấu, nếu có sấu thì sẽ ngon hơn! Tiếc thật!" Ông ta vừa húp nước canh sùn sụt vừa nói.
" Giờ cũng là mùa sấu để em gọi về nhà xem có gửi vào trong này một chút không! lâu rồi em cũng không có ăn sấu! thèm ch.ết đi được!" Dì Mai ngồi cạnh bên dì cũng không có ngồi xuống ăn mà lấy sách ra đọc.
" Thôi! như vậy phiền nhà em lắm! mà thằng Minh đâu rồi?" Nguyễn Tư Tường Long vừa ăn vừa hỏi.
" Thì còn đi đâu nữa! xem ra nhà bên kia đối với tụi nó cũng rất tốt! mấy ngày nay em thấy con bé vui tươi hơi hẳn!" Dì Mai lộ ra một nụ cười thanh thuần, xinh đẹp vô cùng.
Khi nhắc đến con gái Nguyễn Tư Tường Long lại càng trở nên đau đầu hơn.
" Được rồi! khi nào anh có thời gian anh sẽ sang nhà bên kia thăm hỏi một chút!"