Chương 25: Tranh Giành Địa Bàn.
Đêm tới, Hoàng Duy Thành trốn ở trong nhà của mình không dám ra ngoài, nhưng ánh mắt của hắn cũng nhìn ra phía ngoài đường, hắn muốn nhìn xem thật sự Lý Đại Ca có dẫn người đi xử lý Bảy Lựu Đạn hay không.
Thời gian trôi qua như một cái chớp mắt, mới đó thôi đã tám giờ tối, giờ phút này ở bên ngoài đường lộ không ngừng có tiếng chửi mắng vang lên, những người trong khu trọ của Hoàng Duy Thành ngay lập tức đóng cửa.
"Bọn nó lại muốn đánh nhau, mọi người đóng cửa cho thật kỹ càng, không nên chạy ra ngoài!" Ông Chủ nhà trọ phát một cái loa nhỏ trong xóm trọ, không quá to cũng không quá nhỏ, đủ để cho tất cả mọi người nghe thấy.
Mọi người không cần nghe thấy âm thanh từ cái loa vang lên bọn họ cũng hiểu phải đóng cửa không chạy ra ngoài.
Trước kia mỗi lần có những cuộc thanh toán đẫm máu như thế này diễn ra, người bình thường chạy ở bên ngoài không mất mạng thì cũng bị thương cực nặng, cho nên tất cả mọi người trong xóm trọ đều đã có kinh nghiệm.
Hoàng Duy Thành lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này, hắn có chút hiếu kỳ, nhưng hiếu kỳ là hiếu kỳ chứ cũng không có chạy ra ngoài nộp mạng.
Hắn tuy rằng là người của Lý Đại Ca nhưng cũng không có tham gia vào những cuộc thanh toán lẫn nhau như thế này, cho nên giờ phút này chỉ có thể đứng từ xa quan sát mà thôi.
Giờ phút này ở bên ngoài đường cái không ngừng có tốp năm tốp ba thanh niên vác theo gậy gộc, mã tấu trên vai tiến thẳng về phía trước.
Bọn hắn có người cao to lực lưỡng, cũng có người nhỏ bé như một đứa con nít chưa trưởng thành, nhưng trong ánh mắt của đám giang hồ này tràn ngập ánh mắt ch.ết chóc, tựa như không chém được người, đêm nay bọn chúng không ngủ được.
Cầm đầu không ai khác là Lý Đại Ca, ở bên ngoài hắn mặc một bộ tây trang có chút đặc biệt, tay áo săn lên lộ ra một cái hình xăm con hổ, một con mắt của hắn có một vệt sẹo dài đến tận mang tai, cực kỳ đáng sợ.
"Đại ca anh em đã tập hợp đầy đủ, gậy gộc, mã tấu đều đã đầy đủ, thậm chí là có cả súng!" Nguyễn Thiện từ trong tay rút ra một khẩu K54 đưa cho Lý Đại Ca.
"Tất cả anh em đều có súng?" Lý Đại Ca hỏi.
"Đại ca chúng ta làm gì có nhiều súng như vậy, chúng ta chỉ có bảy cây mà thôi!" Nguyễn Thiện đáp.
"Lần này nếu như thành công đoạt được địa bàn của Bảy Lựu Đạn, sau này súng đạn phải chuẩn bị đầy đủ có hiểu hay không?" Lý Đại Ca nhắc nhở.
"Yên tâm đi đại ca, sau này em sẽ quản lý khu vực này thật tốt, tất cả anh em trong băng đều sẽ có súng để sử dụng!" Nguyễn Thiện háo hức vô cùng, hắn chờ mong Bảy Lựu Đạn bị chém ch.ết, khu vực này từ nay về sau sẽ do hắn quản lý.
Lý Đại Ca không có trả lời, hắn mỉm cười một cái, lên đạn khẩu K54 chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, bước chân của hắn tiếp tục bước về phía trước, bước vào địa bàn của Bảy Lựu Đạn.
Chỉ là khiến cho hắn bất ngờ là giờ phút này Bảy Lựu Đạn lại đang đứng ở giữa đường đợi hắn kéo người đến.
Lý Đại Ca nhìn thấy Bảy Lựu Đạn đứng đợi từ trước, hắn có chút nhíu mày, chẳng lẽ băng của hắn có gián điệp, báo tin tức trọng yếu này cho Bảy Lựu Đạn.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không có gì là không đúng, hắn có thể cài người được vào bên trong băng của Bảy Lựu Đạn thì Bảy Lựu Đạn làm điều tương tự đối với hắn cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi.
"Trần Hùng may mà lần này có mày, nếu không thật sự tao trở tay không kịp!" Bảy Lựu Đạn khen ngợi.
"Cảm ơn đại ca!" Trần Hùng vui vẻ, hắn cảm thấy lần này bản thân đã lập được công lớn rồi, chỉ cần phòng thủ thành công, mọi chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng giải quyết.
Lý Đại Ca giờ phút này bước đến phía trước, hai tay bỏ vào trong túi quần, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm về phía Bảy Lựu Đạn quát lớn.
"Bảy Lựu Đạn chuyện lần trước mày cho người sang địa bàn của tao đánh người tao đã bỏ qua. Ấy vậy mà ngày hôm trước mày lại sai người đi cướp hàng của tao? Mày đây là đang muốn gây chiến với tao hả?" Lý Đại Ca không nhanh không chậm nói.
"Lý Tam mày đừng có mà vu oan giá họa, tao biết mục đích của mày là cái gì, cho nên không cần nói nhảm với tao!" Bảy Lựu Đạn đáp lời.
"Bảy Lựu Đạn bây giờ mày trả hàng hay là để mạng của mày tại đây?" Lý Đại Ca lại nói.
"Mẹ mày thằng chó, tao đã nói là bọn tao không có cướp hàng!" Mẹ kiếp thằng chó Lý Đại Ca, rõ ràng là Long Trọc cướp hàng của nó, vậy mà nó lại chạy đến chỗ của hắn đòi hàng, còn đòi lấy mạng của hắn nữa chứ, Lý Đại Ca lấy đâu ra cái tự tin đó.
"Mày không làm thì ai làm? Mẹ kiếp thằng chó, anh em chém ch.ết mẹ bọn nó cho tao!" Lý Đại Ca quát lớn, một tay cầm mã tấu xông tới.
"Mẹ nhà mày, được lắm Lý Đại Ca, hôm nay nếu mày đã tới thì đừng hòng rời đi! Các anh em chém ch.ết mẹ bọn nó cho tao!" Bảy Lựu Đạn gầm lên một tiếng, không ngừng có đàn em từ phía sau lao tới, không ngừng chém giết.
Máu me vươn vãi ở khắp nơi, người bị chặt tay, người bị chém trọng thương ngã lăng ở dưới mặt đất vô cùng nhiều, nhưng người thất thế lại không phải là Bảy Lựu Đạn, người bị thất thế lại là Lý Đại Ca.
"Muốn tranh giành địa bàn với tao? Mày còn chưa đủ tư cách đâu thằng chó Lý Tam!" Bảy Lựu Đạn cười lớn, mã tấu trên tay không ngừng chém mạnh xuống, sức lực của hắn rất lớn, mỗi một cú chém xuống đều khiến cho Lý Đại Ca lui lại một bước.
Lý Đại Ca bình tĩnh đến cực độ, hắn vừa quan sát chiến trường, vùa giao thủ với Bảy Lựu Đạn, hắn giờ phút này nhìn thì thất thế, nhưng thật ra Bảy Lựu Đạn không có làm gì được hắn.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đám đàn em đang không ngừng ngã xuống của mình, sau đó lại liếc nhìn sang Nguyễn Thiện ra hiệu.
Trong khi đó Hoàng Duy Thành núp ở trong nhà nhìn thấy cảnh tưởng chém nhau ở bên ngoài mà rùng mình, đám người này còn hung ác hơn vạn lần so với Năm Mặt Thẹo ngày hôm đó ra tay, không nhân nhượng, không sợ hãi, nói chém liền chém, nói giết người liền giết người.
Giờ phút này Hoàng Duy Thành mới hiểu được sinh mạng là trân quý như thế nào, hắn giờ phút này mới cảm nhận được bản thân có thể sống lại được một đời là may mắn bao nhiêu.
So với những tên giang hồ đang liều mạng chém giết lẫn nhau chỉ vì một chút chén cơm manh áo, hắn cảm thấy bản thân mình may mắn hơn bọn họ ngàn lần.
"Giang hồ quả nhiên hiểm ác!" Hoàng Duy Thành thì thầm một câu, hắn giờ phút này cũng cầm lên con dao chặt thịt của mình, hắn muốn đề phòng, dù sao thì ai mà biết được, lỡ như đám giang hồ này xông vào chém người bừa bãi thì làm sao.
Trong khi đó ở bệnh viện, Năm Mặt Thẹo đứng ở nơi cao nhất nhìn xuống dưới, hắn nhìn thấy Lý Đại Ca cùng Bảy Lựu Đạn đang cùng nhau tranh giành địa bàn, hắn giờ phút này đã biết tại sao Lý Đại Ca lại bày ra cái kế hoạch đáng ch.ết này rồi.
"Lý Tam dã tâm của mày thật lớn, tao còn tưởng mày chỉ muốn có được cả Chợ Bình Tây, ai mà ngờ mày lại muốn nuốt Chợ Lớn một mình!" Năm Mặt Thẹo hút một điếu thuốc, thở ra một ngụm khói sau đó mỉm cười nói.
Lý Đại Ca nếu đã có tham vọng lớn như vậy, vậy thì hắn Năm Mặt Thẹo sẽ giúp cho Lý Đại Ca một tay, khiến cho Lý Đại Ca sớm ngày tiến nhanh đến kết cuộc bi thảm.