Chương 34: Chào Hàng.
Hoàng Duy Thành cầm theo mảnh giấy Chị Ba Bán Cơm đã đưa cho mà rời đi, giờ phút này hắn muốn nhanh chóng đem sản phẩm của mình đến tất cả mọi ngõ ngách ở Chợ Lớn, chỉ có như vậy bản thân hắn mới có thể tiếp tục phát triển, có thể thoát khỏi sự điều khiển của Lý Đại Ca.
Hoàng Duy Thành một đường đi chào hàng, có rất nhiều tiệm tạp hóa đồng ý nhận hàng của hắn, nhưng giá cả lại rẻ hơn bình thường một chút.
Bình thường một hộp tóp mỡ của hắn có giá cả 12 ngàn, nhưng khi giao lại giá sỉ cho các tiệm tạp hóa thì chỉ còn lại 11 ngàn, dù sao người ta buôn bán cũng phải có lời, cho nên hắn liền giảm giá.
Các quán cơm, tiệm hủ tiếu cũng có không ít người ăn thử khen ngon tóp mỡ của hắn làm, chỉ là bọn họ không có nhận hàng của hắn, dù sao tiệm cơm, tiệm hủ tiếu dựa vào thức ăn để thành danh chứ không dựa vào những thứ khác để thành danh.
"Quả nhiên không đơn giản, các tiệm tạp hóa còn có thể bán tóp mỡ làm đồ ăn vặt, nhưng các tiệm cơm, tiệm hủ tiếu thì lại có chút khó khăn!" Hoàng Duy Thành suy nghĩ mông lung, hắn cảm thấy có chút không được thuận lợi cho lắm.
Ban đầu hắn còn tưởng ai cũng sẽ giống như Chị Ba Bán Cơm, ăn xong tóp mỡ của hắn làm liền sẽ đặt hàng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng không phải ai cũng bỏ ra được một số tiền lớn như vậy để mua tóp mỡ.
"Đến các trường học xem sao!" Hoàng Duy Thành quyết định đi đến trường học, nơi này tập trung rất nhiều trẻ em, mà trẻ em lại rất thích ăn vặt, các hàng quán xung quanh chắc chắn sẽ bị thu hút với tóp mỡ của hắn.
Hoàng Duy Thành một đường đạp xe đến Quận 5, lại đạp xe đến đường Hồng Bàn gần nhất, hắn muốn nhìn xem trường THCS Hồng Bàn năm đó hắn đã từng học có thay đổi gì hay không.
"Quả nhiên Trường Hồng Bàn vẫn là Hồng Bàn, không có thay đổi một chút nào!" Hoàng Duy Thành nhìn khung cảnh quen thuộc, hắn có chút hoài niệm, nơi này kiếp trước hắn đã từng là ngôi trường hắn học qua.
Chỉ là đáng tiếc kiếp này hắn không được bước vào bên trong đi học, cũng không biết bản thân mình bây giờ của kiếp trước đang làm cái gì.
Thế giới này liệu có phải là thế giới vốn dĩ hắn đã từng sống hay không hắn cũng không rõ ràng, nếu như Hoàng Duy Thành của quá khứ vẫn còn sống vậy thì hắn Hoàng Duy Thành của hiện tại thì sao? Chẳng phải nói rất là nghịch lý hay sao.
"Thôi, không suy nghĩ nhiều nữa, đi hỏi thăm một chút!" Hoàng Duy Thành thở dài một hơi, cứ nhớ đến chuyện của kiếp trước là khiến cho bản thân hắn suy nghĩ nhiều, trầm tư liền không làm được cái gì nữa.
Hoàng Duy Thành đẩy xe đạp của mình đến trước cổng trường, hắn còn chưa kịp bước vào bên trong hỏi thăm liền bị bảo vệ đuổi ra.
"Không phải học sinh, không phải giáo viên, cho dù là phụ huynh của học sinh giờ này cũng không được phép tùy tiện đi vào bên trong trường học!" Bác Bảo Vệ cầm một cây gậy bước ra bên ngoài quát lớn.
"Xin lỗi!" Hoàng Duy Thành ngay lập tức lui ra ngoài một bước, hắn quên mất ở thời đại này trường học rất nghiêm túc, không giống với những năm 2000.
Dù sao đây cũng là Chợ Lớn, nơi các băng đảng tội phạm tồn tại rất là đông đúc, cho nên người lớn thường rất quan tâm đến con cái, Bảo Vệ cũng sẽ chú ý người lạ hơn bình thường rất nhiều.
"Có lẽ Trường Học cũng không được rồi!" Hoàng Duy Thành thở dài một hơi, quay đầu dắt xe đạp ra về, thì đúng lúc này có một giọng nói quen thuộc vang lên, gọi Hoàng Duy Thành đứng lại.
"Thành đó hả em?"
Hoàng Duy Thành quay đầu, hắn nhìn thấy bóng người quen thuộc đang bước lại gần hắn, hắn kinh ngạc không thôi, người này không phải là chị Vương sao? Người thường xuyên mua tóp mỡ của hắn sao? Tại sao chị ấy lại ở đây? Chẳng lẽ chị ấy là Giáo Viên của THCS Hồng Bàn.
"Chị Vương?" Hoàng Duy Thành quay đầu, ngay lập tức cúi đầu chào hỏi.
"Em đi đâu mà chạy đến đây vậy? À đúng rồi Chợ Bình Tây đóng cửa một thời gian dài, tiếp theo em muốn làm cái gì?" Chị Vương nhớ đến lệnh mới từ bên trên buông xuống, nói rằng Chợ Bình Tây đóng cửa ít nhất từ một đến hai tháng để chỉnh đốn lại các tiểu thương, tiện thể sữa chữa một chút kiến trúc.
"Em đang đi chào hàng!" Hoàng Duy Thành không có giấu, ngay lập tức nói ra chuyện bạn thân muôn mở rộng kinh doanh tóp mỡ, muốn đem tóp mỡ của mình vào trường học buôn bán, làm đồ ăn vặt cho các học sinh.
"Muốn buôn bán ở trường học không dễ, nhưng chị có thể giúp được cho em!" Chị Vương không nhanh không chậm nói.
"Chị Vương giúp được cho em sao? Không biết có cách gì?" Hoàng Duy Thành kinh ngạc, nếu như Chị Vương chỉ là một Giáo Viên bình thường muốn giúp hắn rất là khó khăn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại Chị Vương dù sao cũng là vợ của Bác Sĩ Vương cho nên mối quan hệ chắc chắn sẽ không ít, nhưng hắn cũng biết nhận ân tình của người là phải trả giá.
"Chị là Hiệu Trưởng của THCS Hồng Bàn, chỉ cần chị nói một câu là được, trường học cũng mới mở căn tin, tóp mỡ làm món ăn phụ cho đám học sinh cũng xem như là không tệ, chỉ là về giá cả em muốn tính toán như thế nào?" Chị Vương nhẹ nhàng nói.
Cô là Hiệu Trưởng của Trường Học, cô muốn giúp Hoàng Duy Thành bán tóp mỡ chỉ là một chuyện, cô cũng muốn cải thiện bữa ăn cho học sinh, dù sao học sinh bỏ tiền ra mua cơm, thức ăn bình thường không nuốt trôi cô cũng rất khổ tâm.
Con trai của cô cũng tầm tuổi như những học sinh này cô biết rõ, bọn chúng ăn uống khó khăn như thế nào, nhưng từ khi ăn được tóp mỡ của Hoàng Duy Thành, con trai của cô không còn chán ăn nữa, cho nên cô mới quyết định đem tóp mỡ của Hoàng Duy Thành trở thành món ăn kèm cho học sinh trong trường.
"Bình thường em bán 12 ngàn một hộp, giao cho tiệm tạp hóa ở bên ngoài giá 11 ngàn một hộp, nếu như Trường Học của chị một tuần có thể mua 100 hộp, em sẽ lấy 10 ngàn một hộp làm giá cứng, chị thấy thế nào?" Hoàng Duy Thành tính toán rất kỹ càng, học sinh ở trong trường Hồng Bàn có tới mấy ngàn học sinh, 100 hộp tóp mỡ một tuần có lẽ là vừa đủ.
"10 ngàn một hộp giá cả rất là tiện nghi, nhưng em cũng biết ngân sách trong trường không đủ!" Chị Vương lại nói.
Hoàng Duy Thành lúc này liền biết Chị Vương muốn hắn tiếp tục giảm giá, dù sao mua bán số lượng lớn giảm giá một hai ngàn là chuyện bình thường, hắn mua tóp mỡ giá cũng không quá mắc, nhưng tính thêm nhân công, shipper các kiểu nữa tiền thu lại của hắn cũng không còn lại bao nhiêu.
Cho nên nếu giảm giá hắn chỉ có thể giảm xuống thêm một ngàn, nhưng tất nhiên phải ký hợp đồng rõ ràng, không được cắt ngang mối làm ăn, nếu không hắn thật sự sẽ lỗ vốn.
"Như vậy đi Chị Vương, em giao tóp mỡ của em cho Trường Học của chị giá 9 ngàn một hộp, mỗi tuần 100 hộp. Chúng ta viết một bản hợp đồng, ký kết các điều khoảng, chúng ta chính thức hợp tác làm ăn!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.
"Hợp Đồng? Không ngờ em còn tinh tường như vậy!" Chị Vương có chút kinh ngạc, một tiểu thương nhỏ ở Chợ Bình Tây lại có thể ăn nói lanh lợi, suy nghĩ thấu đáo như thế này chắc chắn không phải là một người bình thường.
"Đúng vậy, ký hợp đồng làm ăn mới có thể chắc chắn!" Hoàng Duy Thành mỉm cười nói.
"Được, nhưng chị muốn xem thử tình hình trong vòng một tuần, nếu như tóp mỡ của em có thể khiến cho học sinh của chị ăn ngon, chúng ta liền ký hợp đồng!" Chị Vương mỉm cười nói, nhưng cũng đưa ra một cái yêu cầu.
"Chuyện nhỏ, vài ngày nữa em sẽ cho người đến giao hàng!" Hoàng Duy Thành vui vẻ mỉm cười, hắn cảm thấy Chị Vương lo lắng cũng là đúng, dù sao hắn cũng nên thử nghiệm, nếu như không bán tóp mỡ được, hắn chỉ có thể chuyển sang buôn bán cái khác.
"Được!" Chị Vương nói xong, ngay lập tức quay đầu đi vào bên trong trường.
"Cảm ơn Chị Vương!" Hoàng Duy Thành cúi người cảm ơn một tiếng thật lớn, hắn muốn để cho bác Bảo Vệ nghe thấy tiếng của hắn, lần sau đến chắc chắn sẽ không bị ngăn cản nữa.
Hoàng Duy Thành chào hàng thành công, hắn ngay lập tức đạp xe về nhà, hắn ngày hôm nay vẫn còn rất nhiều chuyện để làm, cho nên phải nhanh chóng hoàn thành mới được.