Chương 33: Tuyển Nhân Viên.
Hoàng Duy Thành nhìn thấy rất nhiều người dao động, hắn cảm thấy đám người này ít ra cũng không tệ, không phải là đám người không biết quay đầu, nhưng đó cũng chỉ là hắn đánh giá bước đầu tiên mà thôi, còn làm được việc hay không thì hiện tại hắn không biết.
"Anh Thành không biết anh Thành dẫn theo bọn em kiếm sống bằng cách nào?" Có người không chờ đợi được liền hỏi.
"Làm nhân viên của tao, chúng mày liền có tiền đủ ăn đủ mặc!" Hoàng Duy Thành nói.
"Anh Thành bọn em không dám phản bội Lý Đại Ca, không đi theo anh lập băng nhóm khác được!" Một tên đàn em trung thành của Nguyễn Thiện lên tiếng, bọn hắn có thể đi theo Hoàng Duy Thành lăn lộn kiếm tiền, nhưng không thể phản bội Lý Đại Ca, chỉ cần phản bội bọn hắn chắc chắn sẽ ch.ết.
"Ai bảo bọn mày tao muốn lập băng nhóm? Tao muốn bọn mày làm nhân viên của tao, ý là nói bọn mày đi làm công cho tao, tao làm ông chủ trả tiền cho bọn mày, chứ tao làm gì đủ tư cách làm ông trùm của một băng đảng chứ!" Hoàng Duy Thành lắc đầu thở dài một hơi nói.
"Vậy không biết anh Thành muốn bọn em làm việc gì?"
"Đơn giản mà thôi, bọn mày chỉ cần đi lấy hàng, đi giao hàng là được!" Hoàng Duy Thành ung dung nói, tựa như chuyện này rất đơn giản.
Nhưng trong ánh mắt của đám đàn em ngay lập tức hoảng sợ, đi lấy hàng, đi giao hàng, chuyện này không nhỏ, nếu như không được sự cho phép của Lý Đại Ca chắc chắn sẽ tiêu đời, cho nên bọn hắn cũng không dám buôn bán chất cấm, nếu như không bị cấm bọn hắn ở đây người nào người nấy đều đã giàu cả rồi.
"Sao vậy? Giao hàng, nhận hàng khó lắm sao?" Hoàng Duy Thành tò mò nhìn đám đàn em hỏi.
"Anh Thành chất cấm Lý Đại Ca đã cấm triệt. Chỉ có những người được cho phép mới có thể buôn bán, cho nên bọn em có lẽ không đi theo anh Thành làm việc được rồi!" Có người sợ sệt nói, Hoàng Duy Thành đúng thật là to gan, ngay cả chuyện buôn bán chất cấm cũng dám nghĩ đến.
Lý Đại Ca có thể qua mặt được một hai lần, nhưng bọn cớm ở bên ngoài liên tục rình mò đám giang hồ như bọn hắn, chỉ cần bọn hắn bị bắt thì cuộc đời của bọn hắn liền nằm mọt gông ở trong tù, mang theo chất cấm thật sự là bản án tử đối với bọn hắn, bọn hắn không dám làm.
"Hàng cấm? Hàng cấm gì? Tao có bảo bọn mày giao hàng cấm đâu? Ý tao là để bọn mày đi lấy mỡ heo, đi giao tóp mỡ, chứ tao có bảo bọn mày đi giao hàng cấm cái gì đâu? Bọn mày bị thần kinh à?" Hoàng Duy Thành khó hiểu hỏi, hắn đường đường là người thật thà, làm ăn lương thiện, ấy thế mà đám người này lại nghĩ rằng hắn buôn bán chất cấm.
"Mỡ heo? Tóp mỡ sao? Không phải chất cấm?"
"Tất nhiên là không phải!"
"Vậy thì được, bọn em liền đi theo anh Thành lăn lộn kiếm tiền!" Có người vui vẻ đáp ứng, chỉ cần không phản bội, không buôn bán chất cấm, mọi chuyện bọn hắn đều đồng ý.
"Anh Thành không biết lương lậu như thế nào?" Có người tò mò về tiền lương hỏi.
"Lý Đại Ca một tháng trả chúng mày bao nhiêu?" Hoàng Duy Thành cũng không biết tính lương của người thời đại như thế nào, hắn muốn dùng lương mà Lý Đại Ca trả cho đám đàn em tham khảo, dù sao thì giang hồ ngày trước lương lậu cũng cao hơn người bình thường rất nhiều.
"Anh Lý mỗi tháng phát cho bọn em 250 ngàn một người!"
"Vậy được, tao sẽ trả cho bọn mày một ngày 10 ngàn, một tháng 300 ngàn, làm ngày nào tính tiền ngày đó, hoặc cũng có thể nguyên tháng lãnh một lần, sau này ngày mỗi ngày lễ, ngày tết đều có thưởng, đều có phúc lợi cho nhân viên, bọn mày nếu đồng ý đi theo tao, tương lai của bọn mày chắc chắn sẽ không thiếu ăn thiếu mặc!" Hoàng Duy Thành mở miệng cam đoan.
"Anh Thành đang nói thật?" Có người hai mắt tỏa sáng vui mừng hỏi.
"Tao lừa bọn mày làm gì, ngày mai bắt đầu đi làm, bắt đầu từ mười người bọn mày trước đi!" Hoàng Duy Thành mỉm cười nói, lần này thu phục lòng người thành công, có mười người giao hàng cũng xem như là đủ rồi.
"Anh Thành, không biết có chuyện gì cần đến phụ nữ hay không? Vợ em ở nhà không có việc gì làm, em cảm thấy có chút..."
"Phụ nữ sao?" Hoàng Duy Thành suy nghĩ một chút, hắn lúc này bắt đầu tính toán.
Bản thân hắn một ngày có thể xử lý được 50kg mỡ heo đã là cực hạn, nhưng nếu tuyển thêm người thì chắc chắn sẽ xử lý được nhiều mỡ heo hơn, số lượng hàng bán ra bên ngoài chắc chắn cũng sẽ nhiều hơn bình thường rất nhiều, cho nên đám phụ nữ này hắn có lẽ nên tuyển.
"Được thì được, nhưng mà tao nói trước làm việc phải nghiêm túc, không phải ăn chơi lười làm, bọn mày cũng biết tính cách của tao rồi đó, đừng trách tao ra tay tàn nhẫn. Muốn kiếm tiền liền bỏ sức, đó mới chính là con đường tốt nhất có hiểu không?" Hoàng Duy Thành lời này nói ra như là đang ám chỉ cảnh cáo vợ của đám giang hồ ở trước mặt, nhưng ý trong lời nói của hắn là đang cảnh cáo những người ở trước mặt hắn.
Đám người này cũng hiểu ý của Hoàng Duy Thành, bọn chúng không muốn rơi vào kết cục như Trần Hùng, hôm đó bọn hắn cũng đã nhìn thấy Trần Hùng tàn tạ, người không ra người, quỷ không ra quỷ như thế nào rồi.
"Anh Thành yên tâm, bọn em sẽ cố gắng!"
"Được rồi, ngày mai 7 giờ sáng có mặt tại nhà tao!" Hoàng Duy Thành nói xong đứng dậy rời đi.
Hắn bước ra khỏi địa bàn của Lý Đại Ca, giờ phút này hắn muốn đi chào hàng, muốn đi mời chào những tiệm cơm nhỏ, những hàng ăn, quán ăn nhỏ ở Chợ Bình Tây, thậm chí là những người bán hàng rong, tiệm tạp hóa.
"Chị Ba!"
"Thành đó hả? Gặp em thật đúng dịp, tóp mỡ nhà em bán thật chạy, mười hộp chỉ bán trong vòng một ngày liền hết sạch, Chợ Bình Tây đóng cửa chị còn sợ không gặp được em đây!"
"Haha! Em ngày hôm nay quả thật là đến tìm chị!"
"Tìm chị? Có chuyện gì sao?"
"Em muốn mở rộng kinh doanh, muốn gia tăng số lượng tóp mỡ bán ra, chỉ là không có người quen, chị bán cơm lâu năm như vậy, chắc chắn quen biết rất nhiều người cần đến tóp mỡ đúng không?" Hoàng Duy Thành mỉm cười hỏi.
"Tất nhiên, nếu em muốn bán cho bọn họ, chị sẽ giúp em, nhưng em phải cung cấp đầy đủ tóp mỡ cho chị, một tuần 70 hộp, một ngày 10 hộp!" Chị Ba Bán Cơm cảm thấy có tóp mỡ của Hoàng Duy Thành thêm vào cơm, tốc độ bán hàng của cô tăng nhanh một cách chóng mặt, cho nên cô quyết định chơi lớn một lần.
"Chuyện này không thành vấn đề!" Hoàng Duy Thành ngay lập tức đồng ý.
"Được rồi, đợi chị một chút, chị vào nhà viết địa chỉ những người quen của chị giới thiệu cho em, đến lúc đó em chỉ cần đem tóp mỡ đến cho bọn họ thử, bọn họ chắc chắn sẽ đặt hàng!" Chị Ba Bán Cơm nói xong, ngay lập tức đi vào bên trong nhà, cầm lấy một mảnh giấy, một cây bút ghi ghi cái gì đó.
Nửa tiếng sau, Chị Ba Bán Cơm đem ra một tờ giấy dài, bên trong có tới mấy chục tiệm cơm nhỏ lẻ, thậm chí là còn có những hàng tạp hóa lớn ở trong cả cái Chợ Lớn này.
"Nhiều người như vậy sao? Chị Ba quen biết cũng thật rộng!" Hoàng Duy Thành kinh ngạc không thôi, hắn không ngờ rằng một người bán cơm nhỏ ở trước cổng Chợ Bình Tây lại quen biết nhiều người như vậy.
"Buôn bán mà, tất nhiên phải kết bạn nhiều, chia sẽ kinh nghiệm buôn bán mới có thể phát triển được chứ!" Chị Ba Bán Cơm cười nói.
"Cảm ơn Chị Ba, hôm nay em sẽ đi chào hàng!"
Hoàng Duy Thành nói xong, ngay lập tức đạp chiếc xe đạp của mình chạy đến chỗ của Chú Hai Liên, hắn cũng muốn thương lượng giá cả mua mỡ heo, cũng muốn như tìm thêm những lò mỗ khác, chỉ có như vậy hắn mới có thể sản xuất số lượng lớn tóp mỡ.