Chương 37: Bán Mỡ Heo.
Công việc làm ăn của Hoàng Duy Thành thuận lợi vô cùng, ngày đầu tiên giao hàng đã thành đơn 100% những người đã từng đặt hàng của hắn đều nhận lấy, thậm chí có người còn muốn đặt thêm hàng vì bán quá chạy.
Chỉ một buổi chiều Hoàng Duy Thành liền thu về được lợi nhuận khổng lồ, hắn không ngờ rằng chỉ bán tóp mỡ sương sương như vậy thôi mà một ngày hắn đã thu về hơn 2 triệu đồng, đây là còn chưa tính đến đơn hàng lớn ở Trường Hồng Bàn.
"Anh Thành, đây là tiền ngày hôm nay thu được!" Một tên đàn em trên người mồ hôi nhễ nhãi chạy về nhà, đem số tiền vừa mới thu được giao cho Hoàng Duy Thành.
"Anh em ngày hôm nay làm việc vất vã rồi, vào nhà đi, hôm nay anh đãi bọn mày một bữa!" Hoàng Duy Thành lôi đám anh em vào trong nhà, bọn chúng trước kia là giang hồ, nhưng bây giờ trong mắt hắn bọn họ chính là nhân viên của hắn.
"Anh Thành em không ngờ anh Thành lại giỏi như vậy, giao thiệp, quen biết rất nhiều người, buôn bán lại cực kỳ lợi hại!" Một tên đàn em khen ngợi.
"Haha! Chỉ là may mắn mà thôi, các anh em làm tốt lắm, hôm nay anh có mua bốn con vịt quay, một két nước ngọt Chương Dương cho anh em tẩm bổ, anh em cứ ăn thoải mái." Hoàng Duy Thành đã chuẩn bị từ trước, đám người này làm công cho hắn mệt mỏi như vậy, hắn tất nhiên không bạc đãi bọn chúng rồi.
"Anh Thành không có rượu sao?"
"Không được uống rượu, uống vào rồi ngày mai sao bọn mày đi làm, cho nên ăn ngon là được, uống Chương Dương cũng xem như là tốt lắm rồi!" Hoàng Duy Thành bật nắp một chai nước có gas Chương Dương uống cạn.
"Anh Thành tiền lương của bọn em!"
"Bọn mày muốn lĩnh lương luôn hay là đến cuối tháng rồi lấy? Cái nào cũng được, anh sẽ không bạc đãi bọn mày, ngày hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, lương lậu như anh đã thương lượng với bọn mày từ trước. Sau này việc làm ăn phát triển, chắc chắn sẽ tăng lương cho bọn mày!" Hoàng Duy Thành trong tay lúc này có hơn 2 triệu đồng, phát lương luôn cũng không thành vấn đề.
"À quên nữa, đây là tiền thưởng hôm nay của mọi người!" Hoàng Duy Thành phát cho mỗi người 10 ngàn đồng, đừng nhìn số tiền này nhỏ, nhưng đối với người đi làm bình thường đã là một số tiền không nhỏ rồi.
"Còn có tiền thưởng nữa sao?"
"Đúng vậy, bọn mày làm việc hăng hái cho tao như vậy, tất nhiên tao phải thưởng cho bọn mày rồi!" Hoàng Duy Thành từng làm việc cho tư bản, cho nên hắn cũng biết cách làm là tư bản như thế nào, chỉ cần giao ra được một chút lợi ích nhỏ, đám người này chắc chắn sẽ vì hắn mà tận tâm làm việc.
"Haha! Anh Thành đối với bọn em thật tốt, anh em chúng ta sau này sẽ đi theo anh Thành lăn lộn kiếm ăn!"
"Được rồi ăn đi, đứa nào muốn lấy tiền lương thì lát nữa tìm tao, còn không thì ghi sổ cuối tháng tao trả luôn một lần!" Hoàng Duy Thành nói xong, ngay lập tức gắp lấy một cái đùi vịt cho vào miệng.
Ở Chợ Lớn thứ không thiếu nhất chính là vịt quay, bây giờ hắn mới chú ý ở nơi này bảy tám phần tiểu thương lớn đều là người gốc Hoa, các hàng quán ăn lớn cũng đều là người gốc Hoa, cho nên các món ăn của người Hoa cũng cực kỳ phổ biến.
Ăn uống no say, Hoàng Duy Thành tiễn đám người rời khỏi nhà trọ của mình, hắn giờ phút này cầm lấy mấy can mỡ heo từ mỡ heo rán ra để sang một bên suy nghĩ.
Số lượng mỡ heo rán ra từ mỡ heo này không phải là ít, mười can mỡ heo này bán chắc chắn cũng sẽ được rất nhiều tiền, nhưng hắn không biết bán cho ai, bán cho người bình thường thì chưa chắc bọn họ đã mua, mà bán cho những hàng quán thì chưa chắc người ta đã cần.
"Sáng mai đi đến chỗ của Chị Ba xem thử như thế nào!" Hoàng Duy Thành không suy nghĩ nhiều nữa, hắn giờ phút này cũng chìm vào trong giấc ngủ thật say, hôm nay đối với hắn cũng là một ngày mệt mỏi rã rời.
Một ngày nhanh chóng trôi qua, một ngày mới lại nhanh đến, tiếng gà gáy vang lên, Hoàng Duy Thành liền tỉnh lại, trước nhà của hắn đã tập trung rất nhiều người.
"Bọn mày tới sớm như vậy? Mời có 6 giờ sáng?" Hoàng Duy Thành ngày hôm qua đã nói 7 giờ sáng mới làm việc, nhưng hôm nay không biết đám người này làm sao lại tới sớm như vậy.
"Anh Thành bình thường bọn em dậy sớm đã quen, cho nên...."
"Được rồi, mọi người vào nhà đi, chia người ra làm việc như ngày hôm qua là được, tao đi ra bên ngoài một chuyến, sẵn tiện mua thức ăn sáng cho bọn mày!" Hoàng Duy Thành lắc đầu, hắn biết đám người này muốn chiếm lợi từ hắn, tuy nhiên chỉ là một bữa ăn sáng mà thôi, hắn cũng không quá để ý đến.
Hoàng Duy Thành đạp xe rời khỏi nhà của mình, hắn một đường chạy đến cổng Chợ Bình Tây, tuy rằng Chợ Bình Tây đã đóng cửa một thời gian, nhưng tiệm cơm của Chị Ba vẫn rất đông đúc, mới sáu giờ sáng người đã ngồi chật kín tất cả các bàn.
"Thành hả? Em tới ăn cơm sao? Không phải tóp mỡ lát nữa mới đem đến sao?" Chị Ba Bán Cơm nhìn thấy Hoàng Duy Thành xuất hiện, cho nên liền gọi.
"Đúng vậy, em tới anh cơm, chị lấy cho em 16 phần cơm, một đĩa ăn tại chỗ!" Hoàng Duy Thành ngồi xuống cái bàn trống ở bên cạnh, hắn cũng không có làm phiền Chị Ba bán hàng, dù sao sáng sớm rất là bận rộn.
Hoàng Duy Thành ngồi một lúc, đĩa cơm của hắn cũng được bưng ra, cơm bình dân ở những năm 90 cũng không có phong phú như những năm 2000, một miếng thịt nướng, một chút dưa leo, cà chua, một chén nước mắm chua ngọt liền hết.
Hoàng Duy Thành cũng không có suy nghĩ nhiều, sống ở thời đại nào thì phải thích nghi ở thời đại đó, suy nghĩ càng nhiều sẽ khiến cho bản thân càng mệt mỏi.
"Thành hôm nay em đến đây không chỉ ăn cơm có phải hay không?" Chị Ba Bán Cơm vừa rảnh rỗi được một chút, liền chạy ra nói chuyện cùng Hoàng Duy Thành.
"Chị Ba thật hiểu ý em, chị cũng biết em bán tóp mỡ mà đúng không. Em có thứ này không biết bán cho ai, cho nên muốn hỏi thử chị có muốn mua hay không?" Hoàng Duy Thành đem hai chai mỡ heo ra trước mặt Chị Ba nói.
"Mỡ heo sao? Chị đúng là cần thật đấy, nhưng mỗi ngày chị chỉ cần 3 đến 4 lít thôi, không nhiều!" Chị Ba Bán Cơm là bán nguyên cả một ngày, cho nên số lượng dầu mỡ cần dùng đến rất là nhiều, 3 đến 4 lít còn là rất ít rồi.
"Bình thường chị mua 1 lít mỡ heo bao nhiêu?" Hoàng Duy Thành vừa ăn vừa hỏi.
"Chị mua thì cũng không mắc, chỉ 9 ngàn một lít mà thôi!"
"7 ngàn 1 lít, chị có muốn mua của em hay không? Toàn bộ em sẽ giao cho chị!" Hoàng Duy Thành mỗi ngày chế biến tận mấy trăm ký mỡ heo, số lượng mỡ heo dư ra rất là nhiều, mỗi ngày dư ra cũng đến chín đến mười lít là ít, đưa về nhà cho đám đàn em sau đó còn dư ra cũng sáu đến bảy lít.
"Được, lát nữa em cho người đến giao cho chị là được, một ngày chị chỉ nhận nhiều nhất là sáu lít mà thôi. À em cũng đừng quên tóp mỡ của chị đó nha!" Chị Ba Bán Cơm nói xong liền đứng dậy đi bán hàng.
Hoàng Duy Thành ăn xong cơm cũng liền đứng dậy trả tiền 16 phần cơm sáng của mình, mỡ heo dư ra bây giờ đã có chỗ giải quyết, nhưng số lượng mỡ heo sẽ càng ngày càng tăng, cho nên một mình Chị Ba Bán Cơm vẫn không đủ, hắn cũng phải đi tìm thêm những người khác chào hàng.
Nhắc đến đây hắn liền nhớ đến Chị Vương, nếu như Chị Vương đã mua tóp mỡ cho học sinh trong trường ăn cơm, chắc chắn mỡ heo cũng sẽ cần dùng đến, cho nên hắn quyết định đợi đợt giao hàng đầu tiên đến Trường Hồng Bàn, hắn sẽ cùng với chị Vương nói điều này.