Chương 38: Lô Hàng Lớn Đầu Tiên.

Thời gian cứ như thế trôi qua mấy ngày, công việc buôn bán tóp mỡ của Hoàng Duy Thành cực kỳ thuận lợi, có thể nói là thuận lợi đến nổi ngay cả hắn cũng khó có thể tin. Nhưng hắn biết thuận lợi cũng chỉ được một thời gian đầu mà thôi.


Sáng ngày thứ hai đầu tuần, ngày hôm nay là ngày hẹn của hắn với Chị Vương, ngày hôm nay là ngày đầu tiên hắn giao lô hàng lớn đến trường Hồng Bàng, hi vọng sẽ không có vấn đề gì xảy ra.


"Mọi người cứ làm việc như bình thường, Trương Long mày đi cùng anh!" Mấy ngày trước Hoàng Duy Thành đã kéo Trương Long về làm việc cùng hắn.


Trương Long buôn bán báo dạo, tin tức linh động, quen biết nhiều người, biết ở nơi nào tập trung nhiều người, biết ở nơi nào có hàng quán, biết cách ăn nói, cho nên Trương Long làm rất được việc.


"Anh Thành chúng ta ngày hôm nay tiếp tục đi chào hàng nữa sao?" Trương Long rất vui vẻ, hắn không ngờ Hoàng Duy Thành lại phát triển đến mức này, đã có thể tự mình kinh doanh, kiếm được đồng tiền lớn rồi.


"Không, hôm nay chúng ta không đi chào hàng. Nhân lực của chúng ta hiện tại không đủ, một ngày chế biến 200 300 hộp tóp mỡ đã là cực hạn, chào hàng tiếp chúng ta không có hàng để giao!" Hoàng Duy Thành nhìn Trương Long nói.


available on google playdownload on app store


Dạo gần đây quy mô kinh doanh của hắn đã trở nên lớn hơn rất nhiều, số lượng tóp mỡ bán ra một ngày ít nhất cũng hai đến ba trăm hộp, nhưng số lượng người giao hàng cùng người chế biến tóp mỡ lại không đủ, cho nên hắn quyết định cứ dừng lại cái đã.


Hiện tại hắn nên lo lắng đơn hàng lớn đầu tiên thì tốt hơn, chỉ cần hoàn thành được đơn hàng lớn đầu tiên này, hắn sẽ mở rộng quy mô kinh doanh, sẽ đem tóp mỡ của bản thân bán ra khắp cả Chợ Lớn chứ không phải dừng lại ở một mình Chợ Bình Tây.


"Chúng ta ôm một trăm hộp tóp mỡ này đi đâu vậy?" Trương Long lại hiếu kỳ hỏi.
Hắn không rõ tại sao Hoàng Duy Thành lại kiểm tr.a chất lượng của một trăm hộp tóp mỡ này kỹ càng như vậy, hắn còn nghĩ rằng Hoàng Duy Thành muốn dùng những thứ này để chuộc lỗi với Đặng Thu Thảo.


Nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại thì hình như không phải, hắn cảm thấy Hoàng Duy Thành chắc chắn đang làm một chuyện gì đó cực kỳ lớn.
"Mày yên tâm đi theo anh là được!" Hoàng Duy Thành cõng trên vai một cái giỏ lớn, ở trên giỏ xe đạp cũng là một cái giỏ lớn.


Hai cai giỏ lớn này mỗi một cái giỏ đều có hai mươi lăm hộp tóp mỡ, hắn mang năm mươi hộp, Trương Long mang năm mươi hộp, tuy rằng có chút nặng, tốc độ sẽ giảm xuống, nhưng hắn muốn ngày đầu tiên giao hàng chính bản thân hắn đi giao.


Hai người tốc độ cực chậm rời đi, mỗi người một chiếc xe đạp, tốc độ vừa phải, có thể vừa ngắm đường phố, có thể cảm nhận được không khí lạnh của buổi sáng, cảm nhận được sự nhộn nhịp của những năm 90.


Hoàng Duy Thành trọng sinh đã một thời gian dài, trước giờ hắn chưa từng tận tâm cảm thụ cuộc sống của kiếp này, hắn chỉ chăm chăm làm như thế nào để sống sót, chăm chăm tìm cách để kiếm tiền.


Bây giờ nhìn kỹ lại mới thấy thời đại này tuy rằng không đầy đủ tiện nghi, không có điện thoại xịn xò, máy tính chất lượng, nhưng người người cười nói với nhau cực kỳ vui vẻ, không giống với tương lai, con người đã dần dần trở nên vô cảm mất rồi.


Hai người đạp xe nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng chạy được đến Trường Hồng Bàng, sáng sớm thứ hai còn chào cờ cho nên hắn cùng Trương Long chỉ có thể đứng ở bên ngoài chờ đợi.


"Anh Thành chúng ta ngày xưa nếu như có tiền, chắc chắn cũng sẽ được đi học!" Trương Long nhìn những học sinh ở bên trong mà cảm thấy ngưỡng mộ, chỉ là đáng tiếc hắn chỉ là người nông thôn, muốn đi học thật sự quá khó khăn.


"Chúng ta bây giờ học hành vẫn không muộn, tuổi nào học mà không được chứ!" Hoàng Duy Thành cười nói.


"Em không muốn đi học nữa, em muốn kiếm tiền, có tiền rồi cưới vợ sinh con, sau này con cái của em sẽ có cuộc sống tốt hơn, không cần phải vất vã bôn ba kiếm sống nữa!" Trương Long nghĩ về tương lai phía trước, hắn muốn có một mái ấp gia đình, hắn muốn con cái của hắn đều được đi học đầy đủ, làm một người tri thức.


"Yên tâm đi, đi theo anh sau này mày sẽ không ch.ết đói đâu, con cái của mày sẽ được học hành đàng hoàn, thậm chí là học đại học!" Hoàng Duy Thành vỗ vai của Trương Long một cái nói.


Trương Long cũng tin tưởng Hoàng Duy Thành làm được, hắn tin ánh mắt của Hoàng Duy Thành, hắn tin rằng chỉ cần đi theo Hoàng Duy Thành tương lai của hắn chắc chắn sẽ tốt hơn bây giờ vạn lần.
TÙNG! TÙNG! TÙNG!


Tiếng trống kết thúc giờ chào cờ vang lên, học sinh ồ ạt chạy vào bên trong lớp học, lúc này Hoàng Duy Thành mới chạy lại chỗ chú bảo vệ.
"Chào chú!"
"Là cháu sao? Đến tìm Hiệu Trưởng?"
"Đúng vậy, cháu đến giao hàng!"


"Được rồi, dắt xe đạp đi theo chú, nhớ không được chạy lung tung nghe chưa!" Chú bảo vệ dặn dò.
"Dạ!"
Hoàng Duy Thành cùng Trương Long mỗi người đeo một cái giỏ ở sau lưng, dắt chiếc xe đạp đi đến phòng của hiệu trưởng.


Ở thời đại này phòng của hiệu trưởng cũng chỉ là một căn phòng làm việc bình thường, không quá sang trọng, nhưng lại khiến cho người ta có một cảm giác uy nghiêm khác thường.
"Chị Vương em đến giao hàng!" Hoàng Duy Thành đi vào bên trong phòng nhẹ nhàng lên tiếng.


"Tới rồi sao? Chị còn tưởng em không tới nữa chứ!" Chị Vương nhìn thấy Hoàng Duy Thành đem hàng tới, cô ngay lập tức mời Hoàng Duy Thành ngồi xuống.


Hoàng Duy Thành cùng Trương Long ngồi xuống chiếc ghế sofa ở bên cạnh, Hoàng Duy Thành thì bình tĩnh không cảm thấy gì lạ thường, nhưng Trương Long lại cảm thấy hồi hộp không thôi.
"Không cần căng thẳng, chúng ta đang làm việc, không phải ăn trộm!" Hoàng Duy Thành vỗ vai Trương Long khiến cho Trương Long bình tĩnh trở lại.


"Hai đứa đợi chị một chút, lát nữa sẽ có người lên kiểm tr.a hàng!" Chị Vương nói xong, chạy đến bàn làm việc của mình gọi một cuộc điện thoại, sau đó lại im lặng, tiếp tục làm việc.


Mười phút sau từ bên ngoài bước vào một người đàn ông mập mạp, trên người mặc một chiếc tạp dề, người này có lẽ là đầu bếp của Trường Hồng Bàn.
"Hiệu Trưởng gọi tôi đến không biết có chuyện gì hay không?"


"Lô tóp mỡ này chú kiểm tr.a thứ xem? Nếu ổn chúng ta từ nay về sau nhập hàng từ chỗ hai người bọn họ!"


Đầu bếp nhìn Hoàng Duy Thành cùng Trương Long nhíu mày một cái, rốt cuộc thì Hiệu Trưởng muốn mua tóp mỡ làm cái gì? Nhưng nếu Hiệu Trưởng đã muốn mua, hắn chỉ là một đầu bếp cũng không dám phản đối.


Bếp trưởng lấy một hộp tóp mỡ, cho một miếng tóp mỡ vào trong miệng nếm thử, vừa dai vừa giòn, ngon ngọt cay nồng, mùi vị tuyệt hảo, kết hợp ăn với cơm hay làm đồ ăn vặt đều được, đều là hàng cực phẩm chất lượng cao.
"Không tệ, hương vị tuyệt hảo, Hiệu Trưởng chúng ta nhận lấy đi!"


"Được rồi, vậy chú cho người mang lô hàng đầu tiên xuống nhà bếp đi, bao giờ sử dụng hết cứ nói với tôi là được!" Chị Vương nhìn đầu bếp nói một vài câu.


Hoàng Duy Thành lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may không có bị làm khó dễ, hắn còn tưởng vị đầu bếp này khó tính, không chấp nhận tóp mỡ của hắn vào nhà ăn của trường học thì không xong, cũng may mọi chuyện đều thuận lợi.


Trương Long cũng thở phào một hơi, ban đầu hắn cũng tưởng sẽ bị làm khó dễ, ai mà ngờ người ta lại thoải mái như vậy, đúng là người làm việc ở nơi tri thức có khác, làm việc cũng tri thức hơn người bình thường như hắn rất nhiều.






Truyện liên quan