Chương 52: Người Nước Ngoài.
Đám đàn em của Lý Đại Ca chạy hối hả về trụ sở, ánh mắt của bọn chúng giờ chút này run rẫy, sợ hãi, cảm giác tội lỗi tràn ngập ở bên trong trái tim của bọn hắn, vì bọn hắn mà đám nhóc mười mấy tuổi bị đánh cho tàn phế.
Bọn hắn tuy rằng là giang hồ, tuy rằng là người tàn bạo, nhưng bọn hắn sẽ không bao giờ đánh gãy tay gãy chân đám nhóc như vậy, bọn hắn có quá lắm thì cũng chỉ đánh cho đám nhóc đó một trận nhớ đời mà thôi.
Nhưng đám người kia lại hung bạo tàn nhẫn phế bỏ đám nhóc đó, khiến cho bọn hắn cảm thấy thế giới này thật sự tàn nhẫn.
"Đại ca... đám nhóc... đám nhóc bị một đám người lạ mặt phế bỏ mất rồi!"
"Hả? Phế bỏ? Bọn nó bị người ta phế bỏ?" Lý Đại Ca nhíu mày, hắn không ngờ đám người kia lại tàn độc như vậy.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại nếu người ở phía sau bọn nhóc đó là hắn, hắn cũng sẽ làm như vậy, hắn cũng không thể để cho đối thủ của mình biết được bản thân là ai.
"Được rồi, chuyện này bọn mày không cần để ý đến nữa, bọn mày về đi!" Lý Đại Ca nhíu mày, hắn cảm nhận được bầu không khí ở Chợ Bình Tây càng lúc càng trở nên ảm đạm, sắp có chuyện lớn xảy ra.
"Đại ca, Hải Tám Ngón chắc chắn là người đứng sau chuyện này, đám nhóc này trước kia từng hoạt động ở bên trong địa bàn của Hải Tám Ngón!" Nguyễn Thiện từ bên ngoài bước vào, tuy rằng không có nhìn thấy đám nhóc này đi gặp người nào, nhưng hắn vẫn có thể điều tr.a ra được đám nhóc này từng hoạt động ở đâu.
"Hải Tám Ngón, được lắm, có thời gian tao sẽ đến thăm hỏi nó một chuyến, còn bây giờ thì không được rồi!" Lý Đại Ca lạnh lùng nói.
"Đại ca đám người nước ngoài ngày mai sẽ đến, lô hàng chúng ta vừa mới mua được giá cả cũng không tệ!" Nguyễn Thiện nói.
"Mày đi tìm Hoàng Duy Thành một chuyến, ngày mai gọi nó đến cùng chúng ta đi thương lượng giá cả!" Lý Đại Ca phân phó.
Nguyễn Thiện gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng rời đi, ngày mai là một ngày quan trọng, cho nên hắn cũng không muốn chậm trễ thời gian.
....
Quán Bar Thiên Đường.
Sơn Bạch Tạng vẫn như thường ngày, hắn ngày hôm nay lại tay phải ôm một em, tay trái ôm một em, tận hưởng khoái cảm của nhục dục mang lại, sự sảng khoái này phải nói là tột đỉnh nhân gian.
"Anh Sơn không nên quá độ, ảnh hưởng sức khỏe!" Hải Tám Ngón ở bên cạnh nhắc nhở.
"Tao biết bản thân tao có bao nhiêu sức khỏe, mày không cần lo cho tao, tao chỉ muốn tận hưởng khoảng thời gian còn lại của tao mà thôi." Sơn Bạch Tạng không ngừng nhấp nhô cùng em gái xinh đẹp, miệng thì hướng về phía Hải Tám Ngón nói.
Hải Tám Ngón lắc đầu, hắn biết có khuyên Sơn Bạch Tạng cũng là vô dụng, dù sao Sơn Bạch Tạng đã để địa bàn lại cho hắn quản lý, tương lai hắn sẽ lên thay thế Sơn Bạch Tạng, nhưng hắn cũng không muốn nhìn thấy huynh đệ nhà mình phải ch.ết vì bệnh tật.
Đúng lúc này từ bên ngoài có người bước vào, tên này đã rút kinh nghiệm từ lần trước, hắn không có hét lên nữa, mà lần này hắn chạy đến bên cạnh Hải Tám Ngón thì thầm.
"Thật sự?"
"Đúng vậy anh Hải, người nước ngoài đã có mặt ở Chợ Bình Tây, không biết bao giờ sẽ gặp mặt Lý Tam!"
"Mẹ nó, hành động cũng thật nhanh, mày đi ra ngoài gọi anh em chuẩn bị đi, bao giờ có lệnh của tao anh em liền xuất phát!" Hải Tám Ngón khuôn mặt không vui, hắn còn tưởng Lý Tám phải mất một đoạn thời gian dài mới xử lý lô hàng mới mua đó, ai mà ngờ hắn lại đánh nhanh rút gọn như vậy.
Ánh mắt của Hải Tám Ngón nhìn sang Sơn Bạch Tạng đang tận hưởng khoái lạc, hắn lúc này không biết có nên nói chuyện này cho Sơn Bạch Tạng hay không, nhưng suy nghĩ một lúc hắn liền mở miệng.
"Anh Sơn, có chuyện lớn rồi!"
"Chuyện gì?"
"Lý Tam nó muốn thanh lý lô hàng của chúng ta, người nước ngoài đã có mặt ở Chợ Bình Tây!" Hải Tám Ngón khuôn mặt không vui nói.
"Mẹ nó, cho người nhìn kỹ Lý Tam một chút, chỉ cần nó hành động, chúng ta cũng sẽ hành động!" Sơn Bạch Tạng hai mắt đỏ ngầu như máu, nhưng hắn giờ phút này lại bình tĩnh đến lạ thường, tựa như không có chút nào tức giận.
"Được!" Hải Tám Ngón ngay lập tức đi chuẩn bị, hắn muốn nhìn xem đám người Lý Tam lần này làm sao thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
...
Chợ Bình Tây.
Hoàng Duy Thành vẫn ngồi ở sạp hàng của mình bán hàng như thường lệ, hắn không có quan tâm chuyện vừa rồi đang xảy ra, hắn không biết một chút tin tức nào, cũng không biết Năm Mặt Thẹo tính toán cái gì.
"Thành ngày mai có việc, mày cùng tao đi một chuyến!" Nguyễn Thiện từ bên ngoài lái một con Club 81 chạy vào bên trong Chợ Bình Tây, dừng lại ở sạp hàng của Hoàng Duy Thành nói.
"Anh Thiện có chuyện gì đang xảy ra sao?" Hoàng Duy Thành tò mò hỏi.
"Tất nhiên là có mới gọi cho mày, mày nghĩ không có chuyện tao sẽ rảnh rỗi đến tìm mày sao?" Nguyễn Thiện vừa phì phò điếu thuốc, vừa nói.
"Không biết là có chuyện gì? Dù sao cũng phải cho em chuẩn bị một chút!" Hoàng Duy Thành hỏi.
"Mày có biết thời gian trước Năm Mặt Thẹo đem về một lô hàng lớn hay không?" Nguyễn Thiện ánh mắt thâm thúy nhìn Hoàng Duy Thành hỏi, chuyện này chỉ có một vài người biết, Hoàng Duy Thành nếu như không liên lạc với Năm Mặt Thẹo chắc chắn là không biết, nhưng Hoàng Duy Thành là người khá là được lòng đám đàn em cho nên biết cũng không phải là chuyện gì khó.
"Không biết, dạo gần đây em toàn bộ thời gian, tinh lực đều tập trung vào kinh doanh tóp mỡ, cho nên chuyện trong bang phái em không có chú ý đến!" Hoàng Duy Thành biết Nguyễn Thiện đang muốn hỏi cái gì, cho nên hắn liền trả lời không biết.
"Vậy sao? Vậy tao nói cho mày nghe, lần này có người nước ngoài tới, muốn mua lô hàng đó, giá cả không rẻ, đại ca muốn mày đàm phán, nâng giá lên một chút!" Nguyễn Thiện nói.
"Chuyện nhỏ, chỉ là đàm phán em tự tin!" Hoàng Duy Thành cười nói.
"Yên tâm, lần này nếu thành công, sẽ có mày một số tiền lớn!" Nguyễn Thiện lại vẽ bánh vẽ.
"Cảm ơn anh Thiện!" Hoàng Duy Thành mỉm cười gật đầu.
Nguyễn Thiện nói xong ngay lập tức rời đi, hắn không biết chuyện ngày mai Hoàng Duy Thành có thể đàm phán thành công hay không? Thành công thì tốt, thất bại thì lại càng tốt hơn.
Nguyễn Thiện từ trước đến giờ không thích Hoàng Duy Thành, sau này khi Hoàng Duy Thành làm ăn kinh doanh phát đạt hắn lại càng không thích thêm nữa, hắn không muốn Hoàng Duy Thành vượt lên, lập công, hắn sợ sẽ có một ngày địa vị của hắn sẽ bị giảm xuống.
Nhưng hắn lại không có cách nào làm được gì Hoàng Duy Thành, hắn chỉ có thể mong rằng Hoàng Duy Thành thất bại trong lần đàm phán này mà thôi, đến lúc đó hắn sẽ có cơ hội thể hiện bản thân mình.
Ngoại ngữ của hắn tuy rằng không tốt, nhưng nói vài câu cơ bản hắn vẫn là làm được, chỉ là Lý Đại Ca không có tin tưởng giao trọng trách này cho hắn, chỉ cần Hoàng Duy Thành thất bại, hắn sẽ có cơ hội.
Hoàng Duy Thành nhìn bóng lưng của Nguyễn Thiện rời đi, hắn vừa rồi toàn nói là những lời khách sáo, hắn thật sự không muốn tham gia vào chuyện này, ngày xưa khi chưa kinh doanh phát đạt, hắn còn muốn có cơ hội gặp người nước ngoài để phát triển, nhưng hiện tại thì không.
Chắc chắn chuyện lần này sẽ không đơn giản, nhưng hắn lại không thể từ chối, hắn chỉ có thể đồng ý đi theo, hắn cũng muốn nhìn thử xem lần này Lý Đại Ca cùng Nguyễn Thiện muốn làm cái gì.