Chương 51: Tra Hỏi.
Lý Đại Ca đem đám nhóc vừa mới tấn công Chợ Bình Tây trở về trụ sở của mình, tất nhiên hắn cũng không có kéo luôn một đám trở về, hắn chỉ kéo một vài tên đầu sỏ, cầm đầu của đám nhóc này vào khu vực tr.a hỏi.
"Thiện dội nước cho bọn nó tỉnh lại đi!" Lý Đại Ca lạnh lùng nói.
Nguyễn Thiện ngay lập tức chạy ra bên ngoài, đem một cái thùng nước tạt vào người của đám nhóc con đang bất tỉnh, ngay tức khắc khiến cho bọn nó tỉnh táo trở lại.
"Tỉnh táo chưa?" Lý Đại Ca lạnh lùng hỏi.
Tên cầm đầu của đám nhóc ánh mắt hướng về phía Lý Đại Ca, hắn chưa từng gặp Lý Đại Ca bao giờ, nhưng hắn đã từng nghe qua rất nhiều lời kể về Lý Đại Ca, người này bộ dáng ở bên ngoài quả nhiên là hung ác.
"Tao hỏi lại một lần nữa, mày tỉnh táo chưa hả thằng nhóc?" Lý Đại Ca lặp lại.
"Thằng nhóc mày có tỉnh dậy trả lời đại ca nhanh lên hay không?" Nguyễn Thiện nắm đầu của tên cầm đầu quát.
"Đã tỉnh... đã tỉnh rồi!" Tên cầm đầu ngay lập tức sợ hãi, hắn chỉ nghe theo lệnh của người ta hành động mà thôi, hắn còn tưởng sẽ có người yểm trợ cho hắn, ai mà ngờ hắn giờ phút này đã bị bắt đến đây rồi.
"Mày tên gì?" Lý Đại Ca lạnh lùng đến đáng sợ hỏi.
"Em tên Phú Ngao!" Phú Ngao run rẫy trả lời.
"Ai sai mày đến phá Chợ Bình Tây của tao? Trả lời cho cẩn thận, sai một câu, tao cắt một ngón tay của mày!" Nguyễn Thiện hung ác quát lớn, trong túi áo của hắn rút ra một con dao bấm, nhẹ nhàng vuốt ve lên từng ngón tay của tên nhóc.
"Em thật sự không biết, người đó chỉ nói... chỉ nói nếu như đến phá Chợ Bình Tây, sẽ cho bọn em... bọn em gia nhập băng nhóm của bọn họ... bọn em có thể trở thành giang hồ?" Phú Ngao ngay lập tức trả lời, hắn thật sự không biết đám người kia là ai, nhưng hắn biết đám người kia cũng là giang hồ xịn, không phải giang hồ dỏm như bọn hắn.
"Đừng có láo, bọn mày nếu như không biết người ta là ai? Tại sao lại đồng ý!" Nguyễn Thiện bóp cổ thằng nhóc, dọa cho thằng nhóc sợ hãi đến tè cả ra quần.
"Em thật sự không biết, thật sự không biết mà... tha cho em... tha cho em đi mà!" Phú Ngao sợ hãi run lẩy bẫy, hắn giờ phút này thật sự không biết nên giải thích như thế nào cho Nguyễn Thiện hiểu, hắn thật sự không biết người kia là ai, hắn chỉ biết chỉ cần quậy Chợ Bình Tây thành công, hắn sẽ được gia nhập băng của người kia mà thôi.
"Má nó thằng chó này muốn ch.ết!" Nguyễn Thiện muốn xin một ngón tay của Phú Ngao, nhưng ngay lập tức bị Lý Đại Ca ngăn lại.
"Thiện đừng có hung bạo như vậy!"
"Đại ca em xin lỗi!" Nguyễn Thiện ngay lập tức cúi đầu xin lỗi.
"Nhóc, hình dáng của người bảo bọn mày đến phá Chợ Bình Tây của bọn tao như thế nào?" Lý Đại Ca hỏi.
"Em không rõ mặt mũi của người đó cho lắm, nhưng người đó chỉ có tám ngón tay, người đó bị chặt mất hai ngón tay út!" Phú Ngao ngay lập tức nhớ lại hình ảnh của người kia, hắn thật sự không nhìn thấy mặt, nhưng đặc điểm nhận dạng của người kia hắn cũng biết một chút.
Lý Đại Ca lúc này suy nghĩ, hắn muốn nhớ lại xem hắn có quen biết người nào có tám ngón tay mà bị chặt mất hai ngón út hay không, hắn từ trước đến nay chưa từng gây thù chuốc oán với ai, tuy rằng hắn thật sự muốn thâu tóm chợ lớn đấy, nhưng người không quen biết muốn quậy Chợ Bình Tây của hắn thì hắn sẽ không để yên.
"Thiện mày có quen biết người nào như miêu tả của nó hay không?" Lý Đại Ca hỏi.
"Hình như có một người, nhưng chúng ta không thù không oán với thằng đó, nó sai người đến Chợ Bình Tây của chúng ta làm cái gì!" Nguyễn Thiện tất nhiên là có quen một người có tám ngón tay, lại trùng hợp bị mất hai ngón út nữa.
"Ai?"
"Hải Tám Ngón, đàn em thân tín của Sơn Bạch Tạng!" Nguyễn Thiện nói.
"Ừm!" Lý Đại Ca nhíu mày, hắn chưa từng gặp Sơn Bạch Tạng, cũng chưa từng có xích mích gì với Sơn Bạch Tạng, làm sao Hải Tám Ngón lại sai đám nhóc con này đến phá Chợ Bình Tây của hắn chứ.
"Được rồi, thả hết bọn nhóc này ra ngoài đi, cho bọn nó một bài học như vậy là được rồi!" Lý Đại Ca lạnh lùng nói.
"Đại ca như vậy có phải..." Nguyễn Thiện có chút không hiểu hỏi.
"Làm theo lời tao là được, không cần suy nghĩ nhiều!" Lý Đại Ca lạnh lùng nói.
Nguyễn Thiện hết cách đành làm theo lời của Lý Đại Ca, hắn thả hết toàn bộ đám nhóc con phá Chợ Bình Tây ra ngoài, nhưng trong lòng của hắn lúc này rất là ấm ức, Lý Tam mà hắn biết từ trước đến nay không có nhân từ như vậy bao giờ.
"Nguyễn Thiện mày cho người theo dõi đám nhóc đó, xem thử bọn nó sắp tới sẽ đi đâu, đi gặp người nào, phải điều tr.a kỹ càng, tao muốn nhìn xem người thật sự đứng sau đám nhóc này là ai, nếu như thật sự là Sơn Bạch Tạng, tao sẽ không bỏ qua cho thằng chó đó!" Lý Đại Ca giận dữ mắng, Chợ Bình Tây là cây hái ra tiền của hắn, dám đến địa bàn của hắn đập phá, cho dù là ai đi chăng nữa, hắn sẽ không để yên.
"Thì ra là như vậy, em hiểu rồi đại ca!" Nguyễn Thiện lúc này mới cảm thấy bản thân hắn thật ngu ngốc, Lý Tam làm sao có thể ngu đến nổi mà thả đám nhóc đó đi mà không có ý đồ được cơ chứ, thì ra là muốn bọn hắn theo dõi người mà đám nhóc đó tiếp xúc.
Nguyễn Thiện ngay lập tức cho đàn em đi theo phía sau lưng đám nhóc vừa mới được thả, bọn hắn muốn biết lý do thật sự của đám nhóc này rốt cuộc là cái gì, người đàng sau bọn chúng là ai? Tại sao lại tấn công Chợ Bình Tây của hắn.
....
Quán Bar Thiên Đường.
"Anh Hải đám nhóc được Lý Tam thả ra ngoài rồi, bọn nó có lẽ sẽ đến tìm chúng ta!" Đàn em dưới trướng Hải Tám Ngón bẩm báo tình hình.
"Cũng thông minh, nhưng như vậy chưa đủ!" Hải Tám Ngón cười cười, hắn biết Lý Đại Ca đầu óc không đơn giản, nhưng muốn dùng một chiêu trò đơn giản tìm ra được người đứng sau là đám nhóc kia, thật sự có chút nông cạn.
"Cho người bí mật xử lý đám nhóc đi, cả đám đàn em của Lý Tam nữa!" Hải Tám Ngón dùng ánh mắt tàn độc ra lệnh cho đám đàn em.
"Vâng!" Đàn em của Hải Tám Ngón có chút rùng mình, hắn ngay lập tức rời đi, Hải Tám Ngón quả thật là tàn nhẫn, tàn nhẫn so với Sơn Bạch Tạng còn tàn nhẫn hơn gấp trăm lần.
Đám nhóc con vừa mới chạy trở về, bọn chúng ngay lập tức muốn chạy đến Quán Bar Thiên Đường báo cáo tình hình, nhưng còn chưa kịp xuất hiện ở trước cổng Quán Bar Thiên Đường đã bị một đám người bịt mặt tấn công.
Bọn chúng bị đánh cho một trận cực kỳ nặng nề, tuy rằng không có gây ra án mạng, nhưng cũng khiến cho bọn nhỏ không có cách nào đi lại, đứng lên được nữa.
"Không ổn, mau rút!" Đám đàn em của Lý Đại Ca theo dõi ở phía sau đám nhóc ngay lập tức sợ hãi, ngay lập tức chạy thật nhanh rời khỏi hiện trường.
"Đuổi theo!" Đám người bịt mặt ngay lập tức đuổi theo, bọn hắn đã nhận mệnh lệnh từ phía Hải Tám Ngón phải tiêu diệt cả đám người theo dõi đám nhóc, nhưng đám người này chạy quá nhanh, bọn hắn theo không kịp.
"Đuổi không kịp, bây giờ làm sao?"
"Trở về!"
"Mẹ nó, Hải Tám Ngón thật sự là tàn độc!"
"Chúng ta chỉ làm theo mệnh lệnh, hắn có tàn độc hay không chúng ta không cần để ý!"
Trong khi đó đám đàn em của Lý Đại Ca bạt mạng chạy về đến trụ sở, bọn chúng thở hỗn hển sợ hãi không thôi, bọn hắn không ngờ rằng đám người kia lại tàn độc như vậy, ra tay với mấy đứa nhóc mười bảy, mười tám tuổi.