Chương 50: Hỗn Chiến Chợ Bình Tây.
Trong khi Hoàng Duy Thành đang đạp xe trở về Chợ Bình Tây, thì lúc này có một đám thanh niên vác theo gậy gộc, mã tấu không biết từ nơi nào chạy đến Chợ Bình Tây gây náo loạn.
Đám thanh niên này tuổi cũng không có lớn, bề ngoài chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi, nhưng đám thanh niên này lại cực kỳ hưng hăng, cực kỳ tàn bạo, không ngừng đập phá Chợ Bình Tây.
"Mẹ nó đập nát Chợ Bình Tây cho tao!" Tên cầm đầu ngay lập tức ra lệnh, đám đàn em không ngừng cầm gậy gộc xông vào Chợ Bình Tây, muốn hành hung những tiểu thương của Chợ Bình Tây.
Lúc này đám đàn em của Lý Đại Ca cũng xuất hiện, bọn chúng bình thường ức hϊế͙p͙ người quá đáng, nhưng đã nhận tiền của những tiểu thương này, bây giờ xảy ra chuyện, bọn chúng cũng là người sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ những tiểu thương ở Chợ Bình Tây.
"Một thằng đi báo cho đại ca, còn lại tất cả anh em xông lên chém ch.ết mẹ đám loi choi này cho tao!" Lưu Triết vừa mới về Chợ Bình Tây không được bao lâu, lại gặp một trận chiến ác liệt, nhưng hắn không có quan tâm, đây chính là thời cơ để hắn lập công.
Lưu Triết cầm theo mã tấu dẫn theo đàn em ngay lập tức xông lên đâm chém đám thanh niên lạ mặt không biết từ đâu đến, số lượng giang hồ ẩn núp ở trong Chợ Bình Tây giờ phút này không quá đông, chỉ có mười mấy người khó lòng mà chống lại mấy chục tên thanh niên.
Một tên đàn em chạy khỏi Chợ Bình Tây, trên đường hắn chạy về thông báo tin tức cho Lý Đại Ca, hắn cũng không ngừng hô lớn.
"Chợ Bình Tây bị tấn công, các anh em tập hợp về Chợ Bình Tây trợ giúp!" Tên này lúc này cũng leo lên một con Honda Club 81 chạy thẳng đến nơi các anh em tập trung nghĩ trưa mà thông báo, sau đó chạy thẳng đến trụ sở thông báo cho Lý Đại Ca.
Lúc này ở bên ngoài Chợ Bình Tây, các hàng quán, các quán cafe, quán cơm không ngừng có thanh niên đứng dậy, không biết đám người này móc mã tấu từ đâu ra, dọa cho những người dân bình thường sợ hãi một phen.
Từ bốn phương tám hướng từ bên ngoài Chợ Bình Tây xuất hiện hàng trăm tên giang hồ cầm theo mã tấu xông thẳng vào Chợ Bình Tây, không ngừng nhắm đến những tên đột nhập vào Chợ Bình Tây đánh.
"Con mẹ nó, đám nhóc lóc chóc này thật to gan, đập ch.ết mẹ nó đi!"
"Má nó, đập ch.ết mẹ nó!"
"Bọn chó, đánh không lại liền gọi người, đéo phải giang hồ hảo hán, mẹ bọn chó!" Tên thủ lĩnh của đám thanh niên loi choi lóc chóc quát lớn, hắn cảm thấy không công bằng, cảm thấy đám giang hồ thứ thiệt này thật sự khôn phải là hảo hán.
"Hảo hán cái mã cha nhà mày, đây là giang hồ, đéo phải trong phim Hongkong, ch.ết mẹ mày đi!" Đám đàn em dưới trướng Lưu Triết không ngừng đấm đá, không ngừng đánh cho đám loi nhoi này một trận.
Lưu Triết nhìn thấy đám đàn em của mình đánh càng lúc càng tàn bạo, thậm chí có người còn dùng mã tấu chém lên người đám loi choi này, nhưng hắn không có ngăn cản, hắn muốn dạy cho đám nhóc này một bài học nhớ đời.
"Đánh thì được, chém thì không sao, nhưng không được giết người, ở đây là Chợ Bình Tây!" Lưu Triết dặn dò.
"Yên tâm, bọn em sẽ không giết người!" Đám đàn em tiếp tục đấm đá, nhưng bọn chúng lại không có nhắm vào chỗ hiểm, bọn chúng chỉ xã giận, đánh cho đám nhóc này nằm bẹp ở dưới mặt đất không dậy nổi mới thôi.
Lúc này tại một góc khuất của Chợ Bình Tây, không người nào nhìn thấy, Hải Tám Ngón đứng từ xa nhìn vào bên trong Chợ Bình Tây, hắn nhìn thấy Lưu Triết hạ thủ cực kỳ tàn độc, nhưng lại không có giết người, hắn cảm thấy Lưu Triết người này cũng thật không tệ.
"Anh Hải chúng ta bây giờ làm như thế nào? Có cứu bọn nó hay không?" Một tên đàn em bên cạnh Hải Tám Ngón hỏi.
"Cứu? Bọn nó có phải thành viên của băng chúng ta hay không mà cứu? Bọn nó không hoàn thành nhiệm vụ, thì bọn nó vẫn chưa phải thành viên của băng chúng ta!" Hải Tám Ngón cười nói, dù sao hắn cũng chỉ lợi dụng đám nhóc này mà thôi, hắn muốn gây ra hỗn loạn, dẫn đám cớm đến Chợ Bình Tây.
Nhưng bọn cớm hình như không để ý đến Chợ Bình Tây, tựa như đã biết sẽ có người ra tay xử lý đám nhóc kia, cho nên bọn họ không có xuất hiện.
"Được rồi về thôi, người cũng đã cử vào địa bàn của Lý Tam rồi, về nhà đợi kết quả!" Hải Tám Ngón xoay người, một đường trở về không có ngoảnh mặt nhìn lại, mặc cho đám nhóc bị đánh không ra hình dáng của con người.
Trận hỗn chiến ở Chợ Bình Tây kết thúc một cách cực kỳ nhẹ nhàng, khi Hoàng Duy Thành trở lại mọi chuyện đã sóng yên biển lặng, nhưng ở trên mặt đất vẫn còn nguyên một đám người nằm đó.
"Triết chuyện gì xảy ra ở đây vậy?" Hoàng Duy Thành đem một điếu thuốc đưa đến chỗ của Lưu Triết hỏi.
"Lúc mày đi ăn cơm trưa, đám nhóc này chạy vào Chợ Bình Tây gây náo loạn!" Lưu Triết nhận lấy điếu thuốc của Hoàng Duy Thành kéo một hơi thật dài nói.
"Trùng hợp như vậy?" Hoàng Duy Thành nhíu mày, hắn vừa rồi cũng bị nguyên một đám nhóc chặn ở tiệm của Chú Hòa, bây giờ ở Chợ Bình Tây cũng có một đám nhóc chạy đến gây chuyện, trùng hợp đến lạ thường.
"Mày cũng gặp phải đám nhóc này?"
"Ừ! Tao hồi trưa đi ăn Mì Núp Hẻm Chú Hòa, lúc tính tiền cũng bị mười mấy thằng nhóc chặn cửa đéo cho về, tao đập một thằng đo sàn, còn lại giao cho đám đàn em ở khu vực đó xử lý rồi!" Hoàng Duy Thành kéo một hơi cực sâu trả lời.
"Mẹ nó chuyện này chắc chắn đéo đơn giản, chuyện này phải báo cáo cho đại ca mới được!"
"Ừ! Mày xử lý chuyện ở đây đi, tao trở về bán hàng, có gì cần giúp đỡ gọi cho tao một tiếng!" Hoàng Duy Thành vỗ vai Lưu Triết một cái, sau đó trở về sạp hàng của mình.
Hắn không muốn dính dáng đến chuyện này, nhưng hắn muốn biết thông tin của chuyện này, hắn cảm thấy chuyện này có chút gì đó dính dáng đến Năm Mặt Thẹo.
Hắn đã nghe anh em trong địa bàn nhắc đến chuyện Năm Mặt Thẹo mua về được một lô hàng lớn, khiến cho Lý Đại Ca vui vẻ mấy ngày liền.
Nhưng mua được lô hàng lớn đó rồi, Năm Mặt Thẹo cũng không có xảy ra chuyện gì, hắn vẫn bình an, nhưng hắn lại không về nhà thăm Trương Huệ Lan, cho nên Hoàng Duy Thành cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra.
Năm Mặt Thẹo là người cực kỳ yêu thương em gái, chuyện này có lẽ Năm Mặt Thẹo sợ liên lụy đến Trương Huệ Lan cho nên mới không có trở về nhà.
"Không ổn chút nào, thực lực bây giờ vẫn còn quá kém, hôm nào phải đi tập lại mới được!" Hắn dưới trướng lúc này chỉ có nhân viên, không có đàn em, bọn họ chưa chắc sẽ ra mặt khi thấy hắn gặp nạn, cho nên chỉ có khi bản thân đủ mạnh, đủ chống lại một lúc ba bốn người, hắn mới có thể tự mình bảo vệ chính mình.
Kiếp trước hắn học qua không ít loại võ thuật, nhưng thân thể của nguyên chủ quá yếu ớt, cho dù thời gian dạo gần đây hắn ăn uống rất đầy đủ, đã có da có thịt cùng cơ bắp, nhưng vẫn chưa đủ, hắn muốn mạnh hơn một chút nữa, ở thời đại này không phải có đầu óc là sống được cần phải có thêm sức mạnh nữa.
Hoàng Duy Thành trở lại sạp hàng của mình tiếp tục bán hàng, nhưng ánh mắt của hắn vẫn luôn chú ý đến chỗ của Lưu Triết, hắn muốn nhìn xem Lưu Triết sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Nhưng được một lúc thì Lý Đại Ca cùng Nguyễn Thiện xuất hiện, hai người liền sai đàn em đem hết toàn bộ đám nhóc con gây rối về trụ sở, có lẽ Lý Đại Ca muốn tự mình tr.a khảo đám nhóc này rồi.