Chương 54: Thương Nhân Nước Ngoài.

Năm Mặt Thẹo như muốn phát điên, hắn giờ phút này muốn diễn cho giống thật nhất có thể, hắn không ngừng thoát khỏi vòng tay của đám đàn em đã kéo hắn ra, hắn lại một lần nữa lao tới chỗ của Hoàng Duy Thành.


Nguyễn Thiện nhìn thấy cảnh này tức giận không thôi, tuy rằng hắn biết đây là cơ hội của hắn, nhưng nếu hắn không đứng ra ngăn cản Năm Mặt Thẹo, hắn sợ Năm Mặt Thẹo sẽ đánh ch.ết Hoàng Duy Thành, đến lúc đó Lý Tam sẽ không tha cho hắn.


"Mẹ mày... thằng chó... dám động vào em gái của tao... mày đáng ch.ết!" Năm Mặt Thẹo gầm thét dữ dội, hai mắt đỏ ngầu như máu, tuy rằng chỉ là diễn, nhưng người bên ngoài không có cách nào nhận ra.


Nguyễn Thiện lúc này xuất hiện trước mặt Năm Mặt Thẹo, một cú thật mạnh đấm thẳng vào giữa bụng của Năm Mặt Thẹo.
"Năm Mặt Thẹo mày còn đánh nữa sẽ không yên thân với đại ca đâu, mày muốn phá hủy cuộc làm ăn này của đại ca có phải hay không?" Nguyễn Thiện trừng hai mắt quát.
"Không có!"


"Không có thì cút sang kia đứng, đừng có đứng gần Hoàng Duy Thành nữa!" Nguyễn Thiện ngay lập tức sai đàn em kéo Năm Mặt Thẹo ra xa chục mét, không cho hắn ở gần Hoàng Duy Thành.


Hoàng Duy Thành giờ phút này cả người đau đớn nằm ở dưới mặt đất, Năm Mặt Thẹo thật sự ra tay rất là tàn nhẫn, hắn cũng không hiểu Năm Mặt Thẹo làm như vậy là có ý gì, nhưng hắn biết một điều Năm Mặt Thẹo chắc chắn là người đã gây ra trận náo loạn lần trước ở Chợ Bình Tây, lần này chắc chắn cũng sẽ có chuyện lớn xảy ra.


available on google playdownload on app store


"Anh Thành... anh Thành!" Một tên đàn em chạy lại gần Hoàng Duy Thành xem xét tình huống.
Hoàng Duy Thành không có trả lời, nếu như Năm Mặt Thẹo đã không muốn hắn dính dáng vào chuyện này, vậy được hắn sẽ không tham gia vào chuyện này nữa, có lẽ như vậy đối với hắn hay Năm Mặt Thẹo đều là một chuyện tốt.


"Anh Thành... anh Thành!" Tên đàn em lại gọi, nhưng gọi mãi không thấy Hoàng Duy Thành trả lời, hắn cũng biết Hoàng Duy Thành bị đánh cho không thể mở miệng nói chuyện nữa rồi.


Hết cách tên đàn em chỉ có thể chạy đến chỗ của Lý Đại Ca cùng Nguyễn Thiện bẩm báo, dù sao Hoàng Duy Thành là một nhân vật quan trọng trong chuyện lần này.
"Đại ca, anh Thiện... anh Thành bị đánh không thể nói chuyện nữa rồi!" Tên đàn em nói.


"Má nó, Năm Mặt Thẹo mày muốn phá đám chuyện tốt của tao có đúng hay không? Mẹ mày!" Lý Đại Ca tức giận, hắn chỉ có một người biết nói ngoại ngữ là Hoàng Duy Thành, bây giờ Hoàng Duy Thành bị đập cho ra bã không thể mở miệng nói chuyện, chuyện làm ăn của hắn liền sẽ mất trắng.


"Không có!" Năm Mặt Thẹo bình tĩnh trả lời.


"Không có? Không có? Mẹ nó, mày vừa làm cái gì? Mà đập nó rồi? Ai làm người phiên dịch cho tao? Thằng chó này mày muốn ch.ết có đúng hay không? Năm Mặt Thẹo!!!!!" Lý Đại Ca gầm lên giận dữ chửi mắng Năm Mặt Thẹo, thậm chí hắn còn kề con dao vào cổ của Năm Mặt Thẹo như là muốn ăn tươi nuốt sống Năm Mặt Thẹo.


"Không phải chỉ là phiên dịch thôi sao? Em cũng biết tiếng Hongkong!" Năm Mặt Thẹo trước kia quả thật là từng học qua tiếng Quảng Đông một thời gian, nhưng nói rành rõi thì vẫn không có.
"Mày biết nói tiếng nước ngoài? Là thật?" Lý Đại Ca nhíu mày, cảm thấy Năm Mặt Thẹo không có đáng tin.


"Tất nhiên, anh cũng biết trước đây em từng học đại học có đúng hay không? Từng học qua một hai năm!" Năm Mặt Thẹo không nhanh không chậm nói.
"Được, chuyện lần này giao cho mày, nếu như thất bại, mày ch.ết mẹ với tao!" Lý Đại Ca tuy rằng kinh ngạc, nhưng hắn cũng không quên cảnh cáo Năm Mặt Thẹo.


Nguyễn Thiện nghe được Năm Mặt Thẹo biết nói tiếng Quảng Đông, hắn ngay lập tức không vui, hắn muốn ngày hôm nay thể hiện ra bản lĩnh của mình, ai mà ngờ lại bị Năm Mặt Thẹo dành mất.


Nhưng cũng không sao, dù sao hắn cũng không có quá giỏi nói tiếng Quảng Đông, để cho Năm Mặt Thẹo làm cũng được, nếu có sai sót gì người bị xử lý là Năm Mặt Thẹo chứ không phải hắn.


Lý Đại Ca dẫn theo đám đàn em đi vào sâu bên trong Bến Bình Đông, giờ phút này Hoàng Duy Thành ở lại một mình ở bên ngoài.
Hắn lúc này muốn chạy về nhà, nhưng nghĩ lại hắn cũng muốn nhìn xem thử Năm Mặt Thẹo rốt cuộc muốn làm cái gì, cho nên hắn lặng lẽ âm thầm đi theo phía sau lưng đám đàn em.


Tất nhiên là hắn trốn ở một nơi rất xa nơi giao dịch hàng hóa, cho nên sẽ không bị người phát hiện.
Lúc này tại Bến Bình Đông có một chiếc thuyền lớn tấp vào trong bờ, từ bên trong đi ra bốn năm người đàn ông mặc vest đen, trên tay người nào người nấy đều có mang theo súng.


"Chúng mày có hàng mang đến cho bọn tao hay không?" Thương Nhân nước ngoài mở miệng lên tiếng. (Tiếng Quảng Đông!)
"Năm Mặt Thẹo, thằng đó nói cái gì? Mày mau phiên dịch cho tao!" Lý Đại Ca tuy rằng là người Hoa, nhưng hắn lại một chữ tiếng Hoa bẻ đôi cũng không biết, cho nên bất lực nhìn sang Năm Mặt Thẹo hỏi.


"Thằng đó hỏi là chúng ta có mang theo hàng cho bọn nó hay không?" Năm Mặt Thẹo phiên dịch lại cho Lý Đại Ca.
"Mày nói với nó, hàng tất nhiên là có mang theo, nhưng giá cả chúng nó muốn tính toán như thế nào?" Lý Đại Ca nhìn về phía Năm Mặt Thẹo nói.


Năm Mặt Thẹo ngay lập tức phiên dịch lại những người áo đen kia, hắn phiên dịch chuẩn xác không sai một câu, bây giờ vẫn chưa phải là lúc gây nên chiến tranh, phải đợi đến lúc thương lượng giá cả, hắn mới thêm mắm dậm muối.


"Một trăm triệu bọn tao sẽ mua hết lô hàng đó của mày, nếu không được thì thôi!" Thương Nhân người nước ngoài nói.
"Đại ca nó nói toàn bộ số hàng của chúng ta chỉ đáng giá 50 triệu!" Năm Mặt Thẹo lần này lại phiên dịch láo.


"Mẹ chó nhà nó, 50 triệu? Nó bố thí ăn mày hả? Nói với nó không tăng lên được 100 triệu, tao đéo bán!" Lý Đại Ca giận dữ mắng.


"Đại ca bọn tao nói, giá cả phải 150 triệu mới được, lô hàng này toàn bộ là hàng xịn, bọn mày cũng biết khó khăn lắm bọn tao mới mua được!" Năm Mặt Thẹo lại phiên dịch láo.


Thương Nhân nước ngoài nghe được cái giá 150 triệu bọn hắn ngay lập tức không vui, lô hàng này giá trị quả thật là lớn hơn 150 triệu rất nhiều, nhưng nên nhớ đây là hàng lậu, là hàng lỗi, thậm chí là hàng hư hại, một 100 triệu bọn hắn còn cân nhắc mua hàng, nhưng nếu 150 triệu thì số tiền này quá lớn, hét giá như vậy bọn hắn không thể nào giao dịch được, cuộc làm ăn này đúng là khó thành rồi.


"Nói với đại ca của mày, giá chốt 120 triệu, nếu đồng ý thì một tay giao tiền, một tay giao hàng, còn nếu không đồng ý thì cút, ở đây bọn tao cũng không thiếu hàng để mua!" Thương Nhân nước ngoài mở miệng nhìn Năm Mặt Thẹo nói.


"Đại ca bọn nó nói giá 50 triệu là 50 triệu không thể tăng thêm!" Năm Mặt Thẹo nhìn sang Lý Đại Ca nói.


"Mẹ bọn nó, 50 triệu? Bọn chó này đang xem thường tao hả? Mày nói lại với bọn nó, nếu như không được 100 thì phải cũng 80, nếu không đéo giao dịch cái con mẹ gì nữa!" Lý Đại Ca tuy rằng rất muốn thanh lý hô hàng này nhanh, nhưng giá 50 triệu thì thật sự quá thấp.


"Đại ca của tao nói, 150 triệu là 150 triệu, đéo thương lượng, đéo trả giá, không được thì cút!" Năm Mặt Thẹo thêm mắm dặm muối vào từng câu nói của mình, hắn muốn phá hỏng chuyện tốt của Lý Đại Ca cũng như muốn kéo thêm một chút thời gian.


"Mẹ kiếp, bọn chó nếu đã đéo muốn bán hàng thì cút khỏi Bến Bình Đông cho tao!" Thương Nhân nước ngoài quát lớn, chỉ cần Năm Mặt Thẹo sủa bậy một câu, hắn sẽ chặt đám người ở trước mặt ra thành ngàn mảnh.


"Đại ca, bọn nó nói đây là địa bàn của bọn nó, nếu như không giao dịch liền cút!" Năm Mặt Thẹo quay đầu sang nhìn Lý Đại Ca nói.


"Được... được... đám chó người Hongkong chúng mày được lắm... chúng ta đi!" Lý Đại Ca tức giận đùng đùng, nhưng nghĩ lại quả thật nơi này là địa bàn của người ta, hắn không nên ở lại lâu.


Chỉ là hắn còn chưa đi được mấy bước, lúc này không biết từ đâu lại vang lên một âm thanh, ngăn cản bước chân của hắn.
"Lý Tam mày tính chạy đi đâu?"






Truyện liên quan