Chương 63: Quyết Định.

Hoàng Duy Thành từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, hắn nhìn thấy Trương Huệ Lan hai mắt sưng húp, nước mắt không ngừng rưng rưng chảy xuống còn Năm Mặt Thẹo thì sắc mặt khó chịu không thôi, tức giận vô cùng.


"Anh Năm không cần phải tức giận như vậy!" Hoàng Duy Thành nắm lấy một tay của Năm Mặt Thẹo kéo ra bên ngoài.


"Mày có biết con bé muốn đổi ngành học hay không? Con bé nghĩ học một năm chữa bệnh đã không bắt kịp bạn bè rồi, bây giờ còn muốn học lại từ đầu? Con bé bao giờ mới có thể tốt nghiệp được đây? Mới có thể đi làm được đây? Chưa kể con bé còn chọn ngành kinh tế, mày có biết cái ngành này khó kiếm việc như thế nào hay không?" Năm Mặt Thẹo giận dữ vô cùng, hắn nhìn thấy Hoàng Duy Thành càng tức giận hơn bao giờ hết, nếu không phải vì Hoàng Duy Thành con bé cũng sẽ không thay đổi quyến định.


"Anh mắng anh ấy làm cái gì, đây là lựa chọn của em, em đã quyết định rồi, anh có muốn ngăn cản cũng không được!" Trương Huệ Lan lau đi nước mắt, đứng dậy nói lớn.


"Em... em dám nói chuyện với anh như vậy hả?" Năm Mặt Thẹo nắm đấm siết chặt, hắn nén nhịn cơn giận trong người của mình, hắn thật sự tức giận, giận muốn lên tăng sông.


Hoàng Duy Thành ở một bên nhìn thấy Trương Huệ Lan cùng Năm Mặt Thẹo cãi nhau rất lớn, thiếu chút nữa là đánh nhau mà thôi, hắn cũng không biết Trương Huệ Lan tại sao lại lựa chọn chuyển ngành, nếu như thật sự chỉ vì hắn, hắn không muốn cô làm như vậy, hắn không muốn cô hủy hoại một tương lai tươi đẹp từ hắn.


available on google playdownload on app store


"Huệ Lan em tại sao lại muốn chuyển ngành? Em không thích học sư phạm nữa sao?" Hoàng Duy Thành nhẹ nhàng hỏi.
"Không phải, em vẫn rất thích học sư phạm, nhưng sau một thời gian nghĩ học, em cảm thấy bản thân mình không thích hợp làm cô giáo nữa!" Trương Huệ Lan khóc thúc thít trả lời.


"Tại sao không thích làm cô giáo nữa? Không phải anh Năm nói ước mơ của em là được đứng trên bục giảng sao? Không phải em thích nhất dạy các em nhỏ sao?" Hoàng Duy Thành không muốn gây áp lực cho Trương Huệ Lan, hắn nhẹ nhàng hỏi, muốn biết lý do tại sao cô lại làm như vậy, muốn biết tại sao cô lại từ bỏ ước mơ của mình.


"Em không thích hợp, em cảm thấy bản thân thích hợp làm kinh doanh, tính toán hơn rất nhiều, dạo gần đây em đọc rất nhiều sách kinh doanh, em cực kỳ hứng thú với nó, em cảm thấy nó thích hợp với em, em cảm thấy nếu như chuyển sang học kinh tế, em có thể giúp được cho anh, giúp được cho anh hai!" Trương Huệ Lan giọng nói tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại rất kiên quyết với quyết định của mình, cô một khi đã thay đổi, cho dù là ai đi chăng nữa, cũng không khuyên được cô.


"Anh Năm anh cảm thấy chuyện này như thế nào?" Hoàng Duy Thành quay đầu sang nhìn Năm Mặt Thẹo nói.
"Không được, kinh tế không phải là ngành nghề mà những người bình thường như chúng ta có thể làm, chỉ có làm công chức, làm giáo viên con bé mới có được một cuộc sống tốt!" Năm Mặt Thẹo lạnh lùng nói.


"Anh Năm thân phận của anh hiện tại là gì?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Tao... tao... tao!" Năm Mặt Thẹo ấp úng, hắn có chút không biết trả lời câu hỏi này làm sao cho đúng, hắn đã bỏ học đi làm giang hồ, thân phận của hắn như vậy liệu có giúp ít được cho Trương Huệ Lan hay không, thân phận đó của hắn chắc chắn sẽ khiến cho Trương Huệ Lan khó xử.


"Có lẽ Huệ Lan đã nghĩ đến chuyện này, sau này cho dù cô ấy có trở thành giáo viên, công chức, nhưng tr.a xét lý lịch trong nhà có người phạm tội, em sợ rằng không có trường nào dám nhận cô ấy, cô ấy chuyển ngành cũng là một chuyện tốt!" Hoàng Duy Thành nhẹ nhàng nói.


"Huệ Lan em có phải đã nghĩ đến chuyện này hay không?" Năm Mặt Thẹo quay đầu sang Trương Huệ Lan đang khóc thút thích ở trên giường mà hỏi.
"Em không muốn làm anh hai khó xử!" Trương Huệ Lan cúi mặt xuống dưới, cô không dám nhìn thẳng mặt của anh trai của mình.


Cô không có chê anh trai của mình làm giang hồ, chỉ là thế giới này không có người nào ưa thích người phạm tội, giang hồ, cô sợ tương lai nếu như trở thành giáo viên, đi dạy, mọi người biết được chuyện này, cô không biết giải thích với bọn họ như thế nào.


Năm Mặt Thẹo lúc này trong lòng cảm thấy không được thoải mái, hắn từ trước đến giờ không nghĩ đến chuyện này, hắn chỉ nghĩ em gái của hắn sau này ra trường, đi làm công việc mà con bé yêu thích, nhưng hắn quên rằng hắn là một tên tội phạm còn em gái của hắn lại là một giáo viên.


Mọi người không biết thì không sao, nhưng nếu biết được Huệ Lan có một người anh trai như hắn, chắc chắn mọi người sẽ tránh xa Trương Huệ Lan, thậm chí là đi xin việc cũng sẽ cực kỳ khó khăn.


"Anh biết rồi Huệ Lan, nếu em đã quyết định chuyển ngành thì cứ chuyển đi!" Năm Mặt Thẹo khuôn mặt ủ rũ, hắn không có chút nào vui vẻ, nhưng hết cách rồi, cho dù sau này con bé không kiếm được tiền, hắn cũng sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi con bé.


"Cảm ơn anh hai!" Trương Huệ Lan mỉm cười một cái, nhẹ nhàng bước tới nắm lấy đôi bàn tay của Năm Mặt Thẹo.
Năm Mặt Thẹo không có trả lời, trong lòng của hắn lúc này có chút rối bời, hắn không muốn gặp mặt Trương Huệ Lan nữa, hắn cảm thấy có chút hổ thẹn vì bản thân đã hại con bé.


Năm Mặt Thẹo bước ra khỏi phòng, rời đi, hắn giờ phút này muốn bình tĩnh trở lại, cũng như muốn cho Trương Huệ Lan thời gian suy nghĩ, dù sao quyết định chuyển ngành không phải cứ muốn là có thể chuyển ngành được.


Trương Huệ Lan muốn nói chuyện với Năm Mặt Thẹo, nhưng Hoàng Duy Thành lại nắm bàn tay của cô kéo lại không cho cô đi theo Năm Mặt Thẹo.
"Anh Năm cũng cần thời gian suy nghĩ, em cũng như vậy!" Hoàng Duy Thành mở miệng nhẹ nhàng nói.
"Em đã quyết định rồi, không có suy nghĩ nữa đâu!" Trương Huệ Lan kiên định nói.


"Thật sự sao? Không có suy nghĩ lại?" Hoàng Duy Thành có chút kinh ngạc, hắn không ngờ một cô gái chưa được 20 tuổi như Trương Huệ Lan lại quyết đoán như vậy.
"Không có, em đã quyết định rồi!" Trương Huệ Lan đáp lại.


"Vậy thì tốt, sau này anh sẽ để cho em làm kế toán cho công ty của anh!" Hoàng Duy Thành cười đùa nói.


"Thật sao? Vậy thì em phải học hành thật tốt, cố gắng vì anh nha!" Trương Huệ Lan mỉm cười rất xinh đẹp, cô không có thẹn thùng như những cô gái cùng lứa tuổi, cô có tư tưởng hiện đại hơn người khác rất nhiều, việc cô muốn làm không ai cản được, thậm chí là việc theo đuổi người yêu.


"Haha!" Hoàng Duy Thành cười lớn, hôm nay hắn muốn trò chuyện với cô về việc bản thân muốn mua lại tám cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm, hắn muốn cô cho anh một chút ý kiến.


"Anh muốn mua những cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm sao? Em cảm thấy anh không nên mua đâu nha!" Trương Huệ Lan dạo gần đây có nghe được một số tin tức ở trong trường, những cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm kia bảy tám phần đều là làm việc trái phép, nếu như bị phạt chắc chắn sẽ tốn một số tiền lớn.


"Anh biết điều em đang nghĩ, nhưng có một số chuyện nếu không mạo hiểm, không có cách nào làm được, cho nên anh muốn mạo hiểm một lần, thành thì sự nghiệp thăng tiếng, bại thì lại trở về Chợ Bình Tây bán tóp mỡ vậy!" Hoàng Duy Thành thở ra một hơi, hắn tuy rằng nắm giữ kiến thức của tương lai, nhưng thành sự của bản thân không phải nói thành là thành cũng không phải dựa vào ký ức của tương lai là có thể thành công.


Thế giới này không có cái gì là hoàn hảo cả, cho nên muốn thành công thì phải mạo hiểm.
"Anh đã quyết định, em sẽ không ngăn cản, em ủng hộ anh hết mình nha!" Trương Huệ Lan vui vẻ mỉm cười thật tươi nói.


Hoàng Duy Thành mỉm cười, hắn biết Trương Huệ Lan sẽ ủng hộ hắn, cho dù có không ủng hộ hắn thì cũng vô dụng, vì ý hắn đã quyết không người nào ngăn cản được.






Truyện liên quan