Chương 62: Thu Mua.

"Ông chủ, không biết ông chủ muốn bán tất cả các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm ở trong khu vực này giá cả như thế nào?" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.


"Cậu muốn mua lại tất cả luôn sao?" Lý Kiến Quốc nhíu mày, lúc trước cũng đã có người muốn mua hết toàn bộ các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của hắn, nhưng giá cả mà bọn họ đưa ra thật sự quá thấp, ngay cả tiền trả thế chấp căn nhà của hắn còn không đủ.


"Đúng vậy, không biết giá cả ông chủ đưa ra là bao nhiêu?" Hoàng Duy Thành hỏi, hắn thật sự muốn mua tám căn Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của Lý Kiến Quốc, hắn muốn tám căn xưởng này là mở đầu cho công cuộc bước vào ngành may mặc, thời trang của hắn.


"50 triệu!" Lý Kiến Quốc kiên quyết trả lời, cái giá này là giá mà hắn đã cố gắng giảm hết mức rồi, hắn không thể giảm thêm được nữa, nếu giảm thêm nữa hắn thật sự sẽ lỗ ch.ết mất.


"48 triệu, nếu như ông chủ Lý muốn bán, ngày mai liền chồng tiền, ký hợp đồng sang nhượng!" Hoàng Duy Thành lạnh lùng đáp lời, đã là người làm ăn thì phải có thương lượng giá cả, hắn cũng không muốn chiếm lợi của người ta, nhưng cũng không thể để bản thân chịu thiệt thòi.


"48 triệu có phải quá rẻ hay không?" Lý Kiến Quốc nhíu mày, giảm hai triệu đối với hắn không là cái gì, nhưng hắn không muốn giảm thêm nữa, hắn đã giảm giá hết mức rồi.


available on google playdownload on app store


Hoàng Duy Thành lúc này nhìn bốn phía xung quanh một chút, hắn cảm thấy nơi này cực kỳ cũ kỹ, cho dù là máy móc đều đã là hàng lỗi thời, giá 48 triệu tám căn Xưởng Gia Công Khuất Hẻm đã là rất mắc rồi, nếu như không được hắn sẽ không xuống tiền.


"Thôi vậy, Phục chúng ta đi chỗ khác, dù sao ở Chợ Bình Tây không thiếu Xưởng Gia Công Khuất Hẻm!" Hoàng Duy Thành lắc đầu cảm thấy có chút tiếc nuối, hắn còn nghĩ rằng sau khi thu mua được các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, hắn sẽ mời Lý Kiến Quốc trở thành con buôn đầu tiên cho sản phẩm của hắn, nhưng nếu đã không mua được thì hắn cũng không quan tâm, dù sao trước sau gì nơi này cũng bị Lý Kiến Quốc bán cho người khác, sau đó hắn chuyển ngành.


Lý Kiến Quốc đắng đo suy nghĩ, lúc trước có người trả giá tám cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của hắn với giá 45 triệu hắn có chút động lòng đã định muốn bán, hôm nay hắn muốn tăng giá một chút lên 50 triệu, nếu người ta không mua hắn sẽ bán lại với giá 45 triệu cho người kia.


Nhưng mà cái giá bây giờ chỉ được có 48 triệu không được cái giá như hắn mong đợi, hắn cũng không muốn giảm giá từ 50 triệu xuống 48 triệu nhưng hiện tại cái giá 48 triệu đã rất tốt đối với hắn rồi.


"Được, 48 triệu liền 48 triệu, không biết cậu muốn bao giờ tôi chuyển nhượng các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm cho cậu?" Lý Kiến Quốc đồng ý bán toàn bộ tám Xưởng Gia Công Khuất Hẻm với giá 48 triệu, hắn sau này sẽ không làm ngành này nữa.


"Ngày mai tôi sẽ mang tiền đến, chúng ta liền ký hợp đồng sang nhượng!" Hoàng Duy Thành nói.


"Được ngày mai gặp lại!" Lý Kiến Quốc lúc này thở dài một hơi, mong rằng ngày mai sẽ bọn họ sẽ thật sự đến, hắn có chút lo lắng sợ rằng bị người này bùng kèo, dù sao từ trước đến nay hắn bị bùng kèo rất nhiều lần rồi.


Hoàng Duy Thành cùng với Triệu Quang Phục rời đi, bây giờ chỉ mới thỏa thuận bằng miệng thôi chưa chắc chắn, chỉ là ngày hôm nay hắn không có mang tiền đi, chỉ có thể để ngày mai rồi tính tiếp.


Sau khi thu mua các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm hắn chỉ còn lại có 10 triệu ở trong tay, 10 triệu đối với người bình thường là một số tiền lớn, nhưng đối với người làm ăn kinh doanh thì đây chỉ là một con số nhỏ.


Hắn muốn sản xuất quần áo, cần rất nhiều thứ, tiền nhân công, máy móc, tiền nguyên liệu, tiền quảng bá sản phẩm, tiền thuê người mẫu thử quần áo... thật sự cần rất nhiều tiền.


Cho dù hắn nhận được thêm 10% lợi nhuận từ Lý Thịnh, Nguyễn Kiệt, Trần Quán Minh, thậm chí là 10% lợi nhuận từ chỗ của Năm Mặt Thẹo thì số tiền cộng lại cũng không có hơn 30 triệu.


30 triệu số tiền này hắn nghĩ rằng không đủ, hắn muốn đem toàn bộ quần áo của mình đến tất cả mọi người, khiến cho nó trở nên bùng nổ thị trường một lần, khiến cho ngành may mặc bùng nổ thì 30 triệu chỉ là hạt cát nhỏ trong sa mạc mà thôi.


"Anh Thành, anh thật sự muốn thu mua các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm đó sao? Bọn họ đang đồng loạt đóng cửa, anh lại thua mua, chẳng phải sẽ ôm lỗ vào người sao?" Triệu Quang Phục ngồi ở phía sau xe tò mò hỏi.


"Mày thì biết cái gì, bọn họ thua lỗ là do bọn họ không có thiết kế mới mẻ, khiến cho người tiêu dùng không chú ý đến bọn họ, không biết cách quản bá sản phẩm, không nhắm đến đối tượng cần bán sản phẩm, cho nên bọn họ mới thua lỗ, còn tao thì lại khác, tao có mục tiêu của mình, chắc chắn sẽ không lỗ vốn!" Hoàng Duy Thành tự tin nói.


"Anh tự tin như vậy sao?" Triệu Quang Phục cảm thán, Hoàng Duy Thành có thể trở nên giàu có như ngày hôm nay tất cả đều nhờ vào bản lĩnh kinh doanh, hắn lúc này cũng đã hiểu tại sao một người có học thức như Trương Huệ Lan lại thích Hoàng Duy Thành rồi.


"Không tự tin cũng phải tự tin, khi mày làm chuyện gì đó, nếu mày không có tự tin, tốt nhất mày đừng nên làm, sẽ chỉ tốn thời gian, công sức, tiền bạc của mày mà thôi, cho nên một khi đã muốn làm cái gì đó, thì tự tin mà làm, chỉ nhìn thẳng về phía trước không có nhìn ra phía sau, hiểu không?" Hoàng Duy Thành nói.


"Anh Thành em học được rồi, sau này sẽ không hỏi mấy câu ngu ngốc như vậy nữa!" Triệu Quang Phục gãi gãi cái đầu, hắn đầu óc chỉ tới đó, lo lắng đủ điều, là người không làm ăn lớn được, nhưng hắn lại có thể đi theo người làm ăn lớn kiếm tiền.


Hoàng Duy Thành cười cười không nói cái gì thêm nữa, hắn giờ phút này một đường đạp ga chạy về nhà, thời gian không còn sớm, hắn cũng nên lên kế hoạch cho tương lai sau này, kinh doanh là một con đường dài, có rất nhiều thứ phải chuẩn bị.


Một mình hắn chắc chắn không có cách nào làm được, hắn cần phải có trợ thủ, mà trợ thủ mà hắn nhắm đến lại là Năm Mặt Thẹo, dù sao Năm Mặt Thẹo trước kia cũng đã từng học đến năm thứ ba đại học ngành kinh tế.


Nhưng hiện tại Năm Mặt Thẹo lại là ông trùm ở Chợ Bình Tây, nhờ hắn giúp đỡ thì có chút không được tiện, cho nên hắn liền nhắm đến Trương Huệ Lan.
Trương Huệ Lan tuy rằng học sư phạm, nhưng cô rất giỏi giang, có thể trợ giúp hắn kinh doanh, tương lai có thể trở thành một trợ thủ đắc lực của hắn.


Hoàng Duy Thành trở về nhà, ngay lập tức đi tìm Trương Huệ Lan để hỏi một số vấn đề, nhưng vừa bước đến cánh cửa phòng của Trương Huệ Lan hắn liền nghe được tiếng cãi vả của Năm Mặt Thẹo với Trương Huệ Lan.


"Huệ Lan em bị điên hả? Em muốn chuyển ngành? Em có biết bây giờ chuyển ngành sẽ tốn thời gian như thế nào hay không?" Năm Mặt Thẹo quát lớn, hắn cũng không biết tại sao Trương Huệ Lan lại muốn bỏ ngành sư phạm mà chuyển sang kinh tế, rõ ràng từ nhỏ đến lớn em gái của hắn có ước mơ làm cô giáo mà.


"Em nghĩ lại rồi, em không có thiên phú làm giáo viên, nhưng tính toán, kinh doanh lại rất có thiên phú, chuyển ngành em còn có thể giúp đỡ cho anh Thành!" Giọng nói của Trương Huệ Lan có chút nhỏ, nhưng Hoàng Duy Thành ở bên ngoài đều nghe thấy hết.


Hoàng Duy Thành có chút kinh ngạc khi nghe Trương Huệ Lan nói như vậy, không hiểu tại sao trái tim của hắn lúc này lại có chút đập loạn nhịp, cảm thấy ấm áp.






Truyện liên quan