Chương 61: Xưởng Gia Công Khuất Hẻm.

Hoàng Duy Thành ngay lập tức leo lên con Honda Club 82 chở theo Triệu Quang Phục cùng hắn đi đến nơi có những Xưởng Gia Công Khuất Hẻm.
"Trương Long mọi chuyện ở nhà giao cho mày, anh cùng thằng Phục đi ra ngoài một chút!" Hoàng Duy Thành nó xong, ngay lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Trương Long.


Trương Long lúc này cũng không có để ý, hắn ngay lập tức đi vào bên trong nhà sắp xếp công việc cũng như đem cơm trưa đến cho công nhân ăn cơm.
"Mọi người ăn cơm thôi!"
"Anh Long công việc của chúng ta dạo này hình như không được tốt lắm có phải hay không?" Có công nhân nữ đang rán tóp mỡ hỏi.


"Đúng vậy, số lượng hàng hóa không tăng lên, cho nên mọi người cũng không có tiền tăng ca!" Số lượng công nhân chiên tóp mỡ bây giờ đã lên đến 30 người, ngày trước làm quần quật cả ngày lẫn đêm có tiền tăng ca người nào người nấy đều hăng hái làm việc.


Nhưng khi thị trường bảo hòa, có rất nhiều người tranh dành thị trường tóp mỡ khiến cho số lượng bán ra giảm xuống, cho nên bây giờ 30 người một ngày chế biến 1000 hộp tóp mỡ đã là giới hạn.


"Chẳng lẽ chúng ta cũng sẽ đóng cửa như những xưởng may sao?" Có người lại hỏi, bọn họ chỉ mới làm công việc này được một tháng, ông chủ đối với bọn họ cũng rất tốt, cơm ăn, nước uống không thiếu, tiền lương nhận đều đặn hằng tuần, ở thời đại này rất khó có ông chủ tốt như vậy.


Bây giờ nếu như ngay cả ông chủ cũng đóng cửa, bọn họ sợ tương lai sau này muốn kiếm công việc tốt như thế này nữa chắc chắn sẽ không bao giờ có.


available on google playdownload on app store


"Mọi người yên tâm đi, anh Thành sẽ không đóng cửa, cũng sẽ không để cho mọi người thất nghiệp, anh Thành đang chuẩn bị tìm kiếm con đường làm ăn mới, đến lúc đó mọi người không cần lo lắng việc làm!" Trương Long trấn an tất cả mọi người, hắn cũng không biết Hoàng Duy Thành tiếp theo làm cái gì, nhưng hắn biết anh Thành chắc chắn có thể kiếm được tiền.


"Thật sao? Thật mong ông chủ có thể làm ăn thuận lợi!" Mọi người nghĩ tay, người nào người nấy đều vui vẻ nhận lấy cơm trưa mà thưởng thức, mọi lo lắng trong lòng đều đã tan biến sau những lời an ủi của Trương Long.


Trong khi đó Triệu Quang Phục cùng Hoàng Duy Thành đã đi đến đường những khu vực ở gần Chợ Bình Tây, một căn hẻm nhỏ không có tên gọi, nhưng ở bên trong có rất nhiều Xưởng Gia Công Khuất Hẻm rất nhiều ngành nghề.


"Anh Thành căn hẻm này cùng căn hẻm bên cạnh có tám căn Xưởng Gia Công Khuất Hẻm, mỗi căn xưởng số người làm việc chỉ vỏn vẹn tám đến mười người, chủ yêu là các ngành may mặc, chế biến hương liệu!" Triệu Quang Phục giới thiệu sơ lược những căn Xưởng Gia Công Khuất Hẻm cho Hoàng Duy Thành hiểu rõ.


"Bọn họ có ý định bán lại xưởng hay không?" Hoàng Duy Thành tò mò hỏi.
"Tất nhiên là có, nhưng giá cả không phải rẻ, một căn xưởng cùng tất cả các máy móc ít nhất cũng phải năm triệu!" Triệu Quang Phục nói.


"Được, chúng ta đi vào bên trong, thương lượng với bọn họ một chút!" Hoàng Duy Thành ở trong tay hiện tại chỉ có 58 triệu, hắn có thể thu mua được một số căn Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, nhưng số tiền này đối với hắn vẫn là chưa đủ.


Hoàng Duy Thành đi vào bên trong căn hẻm nhỏ, nơi này chật chội kính mít, nhưng cũng may mắn vẫn là có được cái đường đi, có được lối thoát hiểm.
"Có ông chủ ở đây hay không?" Triệu Quang Phục ngay lập tức gọi lớn.
"Tìm ông chủ có chuyện gì?" Có một công nhân đang hút thuốc ở bên ngoài hỏi.


"Người anh em tại sao không làm việc? Ngồi đây hút thuốc?" Hoàng Duy Thành tò mò hỏi, hắn có ý định muốn thuê những người này làm công nhân, nhưng nếu bọn họ bỏ bê công việc thì không được.


"Công việc có đâu mà làm, hàng hóa sản xuất ra còn tồn động chưa bán hết, ông chủ không có tiền trả cho công nhân!" Anh công nhân ngay lập tức thở dài nói.
"Các Xưởng May cùng các Xưởng Chế Biến Hương Liệu đều không bán được hàng sao?" Hoàng Duy Thành lại hỏi.


"Đúng vậy, nghe nói hàng hóa bán không được, các thương nhân cũng không thèm mua, có mua cũng ép giá cực kỳ thấp, cho nên ông chủ liền không muốn bán, đến bây giờ ông chủ đã lỗ nặng rồi!" Anh công nhân lại nói tiếp.
"Không biết có thể cho tôi xem hàng một chút hay không?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Anh là Thương Nhân? Muốn mua hàng hóa sao?"
"Có thể xem là như vậy!" Hoàng Duy Thành nói.
"Không thành vấn đề!" Anh công nhân ngay lập tức dẫn Hoàng Duy Thành đi vào thăm một cái Xưởng May cũng như kiểm tr.a hàng hóa.


Hoàng Duy Thành bước vào bên trong căn Xưởng May nhỏ này, hắn cảm nhận nơi này còn so nơi mà hắn đang làm việc còn nhỏ hơn rất nhiều, ở bên trong có hơn mười cái máy may, nếu như có công nhân ở đây, bọn họ có lẽ phải chen chút nhau làm việc, rất là chật hẹp, lại không có ánh sáng, nóng nực, chỉ có một cái quạt trần.


"Đây là hàng hóa của chúng tôi, anh nhìn xem có vừa mắt hay không?" Anh công nhân đem một chiếc áo đến trước mặt Hoàng Duy Thành hỏi.


Hoàng Duy Thành ngay lập tức sờ sờ chất liệu hàng hóa, hắn cảm nhận được chất liệu vải thì không tệ, kỹ thuật may cũng rất tốt, chỉ là đáng tiết kiểu dáng quần áo không hợp thời thượng, quá là chung chung bắt chước các loại quần áo của nước ngoài.


Kiểu dáng quần áo như thế này cho dù là hắn, hắn cũng sẽ không bỏ tiền ra mua chứ đừng nói là người tiêu dùng, các Thương Nhân có điên mới đồng ý mua những lô hàng lớn như thế này.


"Chất lượng vải vóc không tệ, kỹ thuật may cũng rất tốt, đáng tiếc kiểu dáng quá lỗi thời, bán ra ngoài cũng không được giá tốt!" Hoàng Duy Thành lắc đầu, cảm thấy lô hàng này của ông chủ Xưởng May chắc chắn sẽ không ai mua.


"Người khác cũng nói như vậy, bọn họ người nào cũng ép giá, nhưng lại không có đánh giá kém như cậu!" Lúc này ở phía sau lưng của Hoàng Duy Thành một giọng nói vang lên, một người đàn ông trung niên bước vào, khuôn mặt có chút uể oải, không được thoải mái.
"Ngài là?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Tôi là ông chủ của các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm ở khu vực này!" Lý Kiến Quốc thở dài một hơi nói.
"Ông chủ nghe nói ông có ý định bán lại những Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này có đúng không?" Hoàng Duy Thành ngay lập tức vào thẳng vấn đề, hắn không muốn kéo dài thời gian.


"Đúng vậy, tôi còn nợ ngân hàng một số tiền lớn, không bán các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, tôi không đủ tiền để trả, căn nhà mà tôi đang sống cũng sẽ bị ngân hàng thu hồi!" Lý Kiến Quốc từ khi lập nghiệp đến nay đều dựa vào nỗ lực của bản thân.


Nhưng từ khi kinh tế suy thoái, hàng hóa không có cách nào xuất khẩu ra các tỉnh thành khác, không có cách nào thu hồi lại vốn, số tiền đầu tư ban đầu của hắn bỏ ra cũng hoàn toàn mất trắng, thậm chí là hắn thế chấp căn nhà của mình để kiếm tiền duy trì các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, cuối cùng thì mọi thứ cũng tan vỡ, hắn không trụ nổi nữa.


Bây giờ chỉ có thể bán đi những thứ mà hắn tâm huyết gây dựng khi còn trẻ cho người ta, hắn mới có thêm một con đường sống.


Hoàng Duy Thành lúc này lục lọi lại ký ức của mình, tìm kiếm thử xem có người nào tên Lý Kiến Quốc hay không, cuối cùng hắn cũng tìm ra, người này mấy năm sau sẽ trở thành con buôn quần áo lớn nhất con ngành may mặc, khiến cho ngành may mặc của đất nước phát triển vượt bậc, nhưng vào năm 2006 lại bị tai nạn giao thông mà qua đời.


Không ngờ hắn ở đây lại có thể gặp được con buôn quần áo lớn nhất Sài Thành, từng là một huyền thoại trong ngành may mặc, đáng tiếc qua đời quá sớm, khiến cho mọi công sức của hắn gây dựng đổ sông đổ biển.






Truyện liên quan