Chương 65: Chính Sách Làm Việc.

Hoàng Duy Thành không lôi kéo được Lý Kiến Quốc, nhưng không sao, dù sao thì bước đầu tiên trong việc tiến quân vào ngành may mặc cũng không cần đến Lý Kiến Quốc cho lắm.
"Ông chủ Lý tôi muốn nhờ anh một chuyện không biết có được hay không?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Ông chủ Thành cứ nói, nếu như giúp được tôi liền giúp đỡ!" Lý Kiến Quốc đã thành công bán ra các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của mình, đáng lẽ ra hắn giờ phút này phải nhanh chóng dứt áo ra đi không muốn dính vào nữa, nhưng vì là Hoàng Duy Thành cho nên hắn mới đồng ý giúp đỡ một việc.


"Ngài trước đây từng là chủ của các công nhân trong các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, ngài có thể gọi bọn họ tụ tập lại một chỗ được hay không?" Hoàng Duy Thành nói.


Tuy rằng các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này ở gần sát nhau, đi một hai bước chân liền có thể đến nơi, nhưng hắn là ông chủ mới, người khác không quen thuộc, muốn bọn họ làm việc tận tình cho hắn thì thật sự có chút khó khăn.


Cho nên hắn muốn gặp mặt tất cả mọi người một lần, nói ra chính sách làm việc, chính sách tăng ca của bản thân mình, hắn muốn cho mọi người hiểu rõ được cách làm việc của hắn, tối ưu tất cả mọi thứ, làm việc hiệu quả nhất có thể.


"Không thành vấn đề!" Lý Kiến Quốc còn tưởng chuyện gì khó khăn, chỉ là chuyện này đối với hắn rất là đơn giản.


available on google playdownload on app store


Tuy rằng bây giờ các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của hắn đã hoàn toàn đóng cửa, công nhân cũng không có đến làm việc, nhưng hắn vẫn còn nợ bọn họ một ít tiền lương, sẵn tiện gọi bọn họ tập hợp lại một chỗ, trả liền số tiền hắn còn đang nợ, hắn cũng không có muốn quỵt nợ những công nhân này.


Lý Kiến Quốc cho một vài người đi gọi các công nhân, còn những người ở gần hắn thì đích thân đến nhà gọi bọn họ tới.


Tám cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm cũng chỉ có hơn 80 công nhân mà thôi, bảy tám phần trong số bọn họ đều là công nhân may mặc, kỹ thuật cũng không tệ lắm, chỉ có rất ít người là đàn ông để làm bảo vệ, còn lại đa số đều là phụ nữ.
"Ông Chủ Lý thật sự trả lương sao?"


"Đúng vậy, cả nhà tôi mấy ngày rồi không có tiền ăn cơm!"


"Mọi người bình tĩnh một chút, hôm nay gọi mọi người đến đây chuyện thứ nhất chính là trả tiền lương tôi còn nợ mọi người, thứ hai chính là giới thiệu mọi người với ông chủ mới của các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của chúng ta!" Lý Kiến Quốc vừa nói vừa phát lương, sau đó một tay chỉ thẳng về phía Hoàng Duy Thành.


"Ông chủ Lý bán Xưởng Gia Công Khuất Hẻm rồi sao? Ông chủ mới vẫn còn muốn thuê bọn tôi sao?"
"Đúng vậy, bây giờ tất cả Xưởng Gia Công Khuất Hẻm ở chỗ khác đều đang dần dần đóng cửa, thợ may như chúng tôi thật sự không có việc làm!"
"Đúng vậy!"


Tất cả mọi người đều có chút hoang mang, bọn họ nhận được tiền lương Lý Kiến Quốc đã nợ thì rất vui đấy, nhưng đổi một ông chủ mới, bọn họ chuyển sang ngành nghề khác thì những công nhân may như bọn họ sợ rằng cũng sẽ bị đuổi, không có việc làm.


"Khụ... khụ... khụ!" Hoàng Duy Thành ho khan một tiếng, hắn bước ra bên ngoài nhìn tất cả công nhân ở trước mặt nói lớn.


"Chào mọi người, tôi là Hoàng Duy Thành mọi người nếu từng ăn Tóp Mỡ Duy Thành có lẽ sẽ biết đến tôi, tôi chính là người sản xuất, ngày hôm nay ở đây thu mua lại tám Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của ông chủ Lý, hi vọng mọi người có thể tiếp tục ở lại làm việc!" Hoàng Duy Thành nhẹ nhàng nói.


"Tóp Mỡ Duy Thành? Món đó ăn rất ngon, chỉ có một cái là hơi đắt tiền một chút!"


"Ông chủ Thành, ngài muốn đem các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm trở thành nơi sản xuất tóp mỡ sao? Bọn tôi có thể tiếp tục làm việc ở đây sao? Có thể kiếm tiền sao?" Có công nhân lo lắng bước lên hỏi, dù sao nghề nghiệp của bọn họ cũng là công nhân may mặc, nấu nướng thì bọn họ cũng biết, nhưng có làm ra được hương vị như người ta mong muốn hay không thì lại rất khó.


"Không phải, tôi thu mua lại Xưởng Gia Công Khuất Hẻm không phải để chế biến Tóp Mỡ, tôi muốn tiếp tục bước tiếp con đường của ông chủ Lý, sản xuất quần áo!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.
"Nhưng hàng hóa vẫn còn chưa thanh lý hết, ngài thật sự muốn mạo hiểm?" Có người lại hỏi.


"Mọi người yên tâm, tôi tự có suy nghĩ của riêng mình, mọi người chỉ cần làm việc như bình thường là được!" Hoàng Duy Thành lại nói.


"Ông chủ Thành không biết lương lậu như thế nào? Có giảm xuống chút nào hay không?" Có người hỏi, dù sao việc kinh doanh đang khó khăn, muốn lương tốt như ngày xưa thật sự có chút khó khăn, nhưng nếu giảm xuống một chút cũng không thành vấn đề.


"Mọi người yên tâm, lương vẫn như cũ, thậm chí còn tính thêm tiền tăng ca, tiền thưởng hiệu xuất công việc, tiền thưởng ngày lễ, tiền thưởng cuối năm!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.
"Nhiều lợi ích như vậy?"


"Đúng vậy, trước đây cho dù tăng ca cũng chỉ có thêm bữa tối, chứ không có tiền thưởng!"
"Ông chủ Thành, ngài thưởng nhiều như vậy không sợ lỗ vốn sao?"


"Kinh doanh mà, phải mạo hiểm, mới có thể thành công, tôi cho mọi người phúc lợi tốt, mọi người vì tôi làm việc sẽ thoải mái hơn!" Hoàng Duy Thành từ tốn nói.
"Được, bọn tôi sẽ ở lại làm việc cho ông chủ Thành!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"


"Nhưng tôi nói trước mọi người phải cùng tôi ký một bảng hợp đồng lao động, có các điều khoảng ràng buộc pháp luật rõ ràng, nếu không sẽ bị sa thải, thậm chí là đi tù!" Hoàng Duy Thành không muốn trong tương lai các bản thiết kế của hắn lọt ra ngoài, lúc đó người cạnh tranh sẽ tăng lên một cách nhanh chóng.


Tuy rằng hắn biết không cần bản thiết kế cũng sẽ có người đạo nhái, làm hàng giả, làm hàng kém chất lượng, nhưng hắn không muốn xuất phát từ nơi làm việc của hắn, hắn muốn tất cả mọi người tuân thủ quy tắc, phản bội sẽ bị trừng phạt.
"Chuyện này..."


Rất nhiều người cảm thấy có chút lo lắng, bình thường bọn họ chỉ đi làm, làm theo nhiệm vụ mà ông chủ đã giao cho bọn họ mà thôi, còn về những chuyện khác bọn hắn không biết cái gì cả, nếu như ký vào hợp đồng lao động gì đó, chắc chắn sẽ dính đến pháp luật, bọn họ lỡ như làm sai điều gì đó chắc chắn sẽ bị đền tiền, thậm chí là bị bỏ tù, cho nên bọn họ có chút do dự.


"Mọi người yên tâm, tôi không có bắt mọi người phải ký một bản hợp đồng nô lệ hay cái gì đó đâu, hợp đồng này bảy tám phần là quyền lợi của mọi người, trong đó chỉ có ba phần là quyền lợi của công ty, cùng với một số chính sách bảo mật bản thiết kế, chúng ta làm ngành may mặc, thời trang, nếu như bị lộ bản thiết kế ra ngoài, chắc chắn sẽ không ổn.


Cho nên tôi muốn mọi người cùng tôi ký hợp đồng lao động, bảo mật thông tin sản phẩm sản xuất, mọi người chỉ cần không cho người khác xem bản thiết kế, không nói cho người khác quy trình may sản phẩm thì sẽ không có chuyện gì xảy ra!" Hoàng Duy Thành biết mọi người lo lắng chuyện gì, dù sao ở những năm 90 như thế này pháp luật vẫn chưa phổ biến, mọi người lo lắng cũng là chuyện dễ hiểu, bọn họ cũng sợ bị lừa.


Mọi người nghe Hoàng Duy Thành nói như vậy cũng có chút yên tâm, nhưng vẫn có một số người lưỡng lự không có bước lên ký hợp đồng.


"Huệ Lan em đọc cho mọi người nghe những thứ ở trong hợp đồng đi, để mọi người yên tâm!" Hoàng Duy thành đem một sấp hợp đồng để ra trước mặt, rút một tờ đưa cho Trương Huệ Lan.


Trương Huệ Lan nhanh chóng đọc dõng dạc từng câu từng chữ, trong bản hợp đồng này quả thật toàn bộ là lợi ích nghiên về nhân viên, bảo vệ nhân viên.


Mọi người nghe xong ngay lập tức ào ào chạy tới chỗ của Hoàng Duy Thành ký hợp đồng lao động, bước đầu tiên việc tuyển nhân công cũng xem như thành công, bây giờ phải chuẩn bị đến bước thứ hai.






Truyện liên quan