Chương 66: Quy Hoạch Thời Trang.

Hoàng Duy Thành cùng Trương Huệ Lan ở lại các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm thêm một chút, hợp đồng tuy rằng đã ký xong xuôi, các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm cũng đã thành công chuyển nhượng cho hắn, bây giờ hắn cũng nên tái cơ cấu một chút nơi làm việc.


"Mọi người dọn dẹp lại nơi này một chút, không thể lộn xộn, lung tung ben như thế này được!" Hoàng Duy Thành nhìn các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm lộn xộn không có trình tự rõ ràng, hắn liền cảm thấy không được thoải mái.


Ngay lập tức các công nhân liền đi vào bên trong những căn nhà nhỏ dọn dẹp sạch sẽ, thậm chí là những cái máy may cũ kỹ cũng được bọn họ dọn dẹp sạch sẽ, giờ phút này các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm có một chút giống nơi làm việc hơn rồi.


"Mọi người hiện tại tôi vẫn còn có một số chuyện cần xử lý, thứ hai tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu khai trương Xưởng May Duy Thành!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.


Các công nhân cũng không có ý kiến gì, dù sao ông chủ cũng vừa mới mua lại chỗ này, cũng cần có thời gian lên kế hoạch để phát triển nhà máy, một tuần có lẽ đã rất thời gian ngắn nhất rồi, bọn họ vẫn có thể trụ được một tuần nếu không đi làm.


Tất cả công nhân đều ra về, giờ phút này chỉ còn lại Lý Kiến Quốc cùng với Trương Huệ Lan, Hoàng Duy Thành ở lại Xưởng Gia Công Khuất Hẻm.
"Ông chủ Lý tôi có thể nhờ ông chủ Lý thêm một chuyện được hay không?" Hoàng Duy Thành lại một lần nữa nhờ vã.
"Chuyện gì?"


available on google playdownload on app store


"Ông chủ Lý làm ngành may mặc lâu như vậy, chắc có lẽ quen biết với các xưởng vải, xưởng nhuộm có đúng không? Không biết có thể giới thiệu cho tôi được hay không?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Chuyện nhỏ mà thôi, đây là địa chỉ của bọn họ, nếu như cậu muốn mua vải chất lượng cao thì cứ đến chỗ của bọn họ là được rồi, đến đó cứ nói Lý Kiến Quốc giới thiệu, mọi chuyện liền sẽ dễ dàng giải quyết!" Lý Kiến Quốc từ trong túi áo lấy ra một tờ giấy, bên trong có một cái địa chỉ, hắn cũng đã chuẩn bị thứ này từ lâu, từ trước cả khi Hoàng Duy Thành đến ký hợp đồng chuyển nhượng Xưởng Gia Công Khuất Hẻm.


Hắn tuy rằng rút lui khỏi ngành may mặc, nhưng hắn cũng không muốn nhìn các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm mà bản thân dày công gây dựng đóng cửa, hắn mong rằng sẽ có người tiếp tục phát triển các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của hắn, cho nên hắn đã chuẩn bị những thứ này cho ông chủ tiếp theo.


"Cảm ơn ông chủ Lý!" Hoàng Duy Thành nhận lấy tờ giấy của ông chủ Lý, hắn cảm thấy Lý Kiến Quốc làm người không tệ, chuẩn bị sẵn những thứ hắn cần.
"Không có gì, hi vọng ông chủ Thành làm ăn thuận lợi!" Lý Kiến Quốc nói xong, cũng không có nán lại quá lâu, hắn cũng nhanh chóng rời đi.


Lý Kiến Quốc rời đi, Hoàng Duy Thành cùng Trương Huệ Lan cũng rời đi, bọn họ ngày hôm nay xem như đã làm được một chuyện, đã đạt được mục đích bước đầu tiên, bây giờ hắn cũng nên chuẩn bị cho bước thứ hai, bước thứ ba đến tiến quân vào ngành may mặc.


"Anh Thành, tiếp theo anh muốn làm cái gì?" Trương Huệ Lan có chút lo lắng hỏi, dù sao ngành may mặc giờ phút này đang trong giai đoạn khó khăn, rất khó mà có thể đạt được lợi nhuận, cô sợ anh Thành thua lỗ.


"Tiếp theo sao? Có lẽ là quy hoạch một chút ngành thời trang của nước ta!" Hoàng Duy Thành nói xong, hắn vít ga đá số chạy về nhà.


Về đến nhà trời cũng đã không còn sớm, công nhân làm việc cho hắn cũng đã tan ca về nhà không còn ai, Trương Long cũng không có ở nhà, chỉ có một mình Năm Mặt Thẹo đã đứng ở trước cổng đợi từ lâu.
"Mày đưa con bé đi học? Hay là đưa con bé đi chơi?" Năm Mặt Thẹo khuôn mặt không vui hỏi.


"Anh Năm đừng lo lắng, em chỉ đưa cô ấy đi xem nơi làm việc tiếp theo của em mà thôi!" Hoàng Duy Thành nói.


"Nơi làm việc? Mày tính kinh doanh cái gì khác sao?" Năm Mặt Thẹo nhíu mày, hắn biết Hoàng Duy Thành hiện tại trong người có rất nhiều tiền, nhưng nếu muốn kinh doanh một cái gì đó chắc chắn là không đủ, dù sao bây giờ cũng không thể nào bán những thứ nhỏ nhặt như tóp mỡ được nữa.


"Anh hai, anh Thành đã mua lại tám cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm, anh ấy định tiến quân vào ngành may mặc!" Trương Huệ Lan nhẹ nhàng bước xuống xe, mở miệng nói.


"Ngành may mặc? Mày không biết mới có một cái nhà máy lớn vừa đóng cửa sao? Bây giờ mày muốn nhảy vào hố lửa? Muốn tìm ch.ết?" Năm Mặt Thẹo tin tức cũng rất linh động, các nhà máy sản xuất quần áo lớn đã không ngừng đình trệ, thậm chí là đóng cửa, ấy thế mà Hoàng Duy Thành điếc không sợ súng nhảy vào kiếm ăn.


"Người ta đóng cửa, không đồng nghĩa với việc em làm ăn không được. Đây vừa là nguy hiểm nhưng cũng vừa là cơ hội, chỉ cần đặt được một chân vào ngành may mặc sẽ thu lại được rất nhiều lợi ích, thậm chí là có thể tiến quân vào những ngành khác!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói, hắn không tin bản thân hắn lại không cạnh tranh lại những nhà máy, thương nhân trong nước.


"Được rồi, mày đã quyết định kinh doanh, tao cũng không có ngăn cản, tao có một số tiền, đợi khi mày gặp khó khăn cứ đến tìm tao là được!" Năm Mặt Thẹo muốn ổn định tương lai cho Trương Huệ Lan, cho nên hắn cũng mạo hiểm đầu tư cho Hoàng Duy Thành.


"Cảm ơn anh Năm nhưng em hiện tại không cần. Huệ Lan em cùng anh năm trò chuyện đi, anh còn có chuyện cần phải xử lý!" Hoàng Duy Thành nói xong, ngay lập tức chạy lên phòng của mình.


Hắn giờ phút này bắt đầu tổng kết lại thời trang năm hắn đang sinh sống, năm nay là năm 1996 thời trang còn mang nặng tính thực dụng cùng sự tiết kiệm, phù hợp với bối cảnh kinh tế đang chuyển đổi hiện tại.


Thời trang trong nước hiện tại ảnh hưởng khá nặng từ thời trang Liên Xô cùng Trung Quốc hoặc là thời trang đạo nhái của Châu Âu, trang phục khá là đơn giản, ít màu sắc, mang tính đồng bộ rất lớn.


Lại thêm ảnh hưởng từ phim ảnh Hồng Kông khiến cho thời trang trong nước không có chút nào sáng tạo, người ở trong nước phong cách ăn mặc bây giờ không khác gì thời trang của Hong Kong, tựa như áo sơ mi rộng, quần ống loe, váy dài.


Nam giới thường mặc áo sơ mi trắng, áo thun đơn giản phối với quần tây hoặc quần jeans, quần ống loe hoặc ống rộng là xu hướng nổi bật ở hiện tại, cộng thêm dép cao su hoặc giày bata trắng là phổ biến nhất hiện tại.


Đối với nữ giới cũng không khác nhau bao nhiêu, nữ giới thường cũng thường mặc áo sơ mi có cổ kiểu Đức hoặc áo kiểu đơn giản phối với váy dài hoặc quần tây, áo bà ba cùng với váy dài vẫn phổ biến ở nông thôn cùng người lớn tuổi, dép nhựa quai hậu hoặc giày mũi tròn rất là thông dụng.


"Thời trang năm 1996 đúng là lạc hậu!" Hoàng Duy Thành dù sao cũng là người ở tương lai, hắn lúc trước chỉ quanh quẩn ở Chợ Bình Tây, mọi người ăn mặc giản dị hắn quen rồi, nhưng khi đi đón Trương Huệ Lan ở trường học, hắn mới chú ý đến phong cách của giới Trung Lưu, Thượng Lưu cũng khá là bình thường, không quá nổi bật, không tôn lên được nét đẹp của bọn họ.


Tựa như Trương Huệ Lan, nếu như cô được sinh ra ở những năm 2000, cô chắc chắn sẽ trở thành một người nổi tiếng khắp cả mạng xã hội, chỉ cần makeup, ăn mặc chỉnh chu một chút thôi cũng đã đủ thu hút mọi ánh nhìn.


Trương Huệ Lan bay giờ tuy rằng vẫn rất xinh đẹp, nhưng cũng không có thu hút nhiều ánh nhìn như vậy, cho nên hắn muốn thay đổi thời trang năm 1996, hắn muốn thúc đẩy thời trang trong nước phát triển, khiến cho ngành may mặc trong nước có thể cạnh tranh với những ngành công nghiệp chất lượng cao khác.


"Được rồi, quyết định như vậy đi!" Hoàng Duy Thành mỉm cười, hắn lúc này cũng đã định hướng được bước ngoặc đầu tiên của ngành may mặc mà bản thân hắn sẽ triển khai, hắn không tin thời trang của hơn 20 năm sau không đánh thắng được thời trang của hiện tại.






Truyện liên quan