Chương 68: May Quần Áo.
Sáng ngày hôm sau vẫn như ngày bình thường, căn nhà nhỏ của hắn công nhân vẫn đang làm việc, chiên tóp mỡ, người thì chạy vội vàng đi giao hàng.
Hoàng Duy Thành cũng không khác ngày bình thường là bao, hắn chở Trương Huệ Lan đi học trên chiếc Honda Club 82 của mình, ngày hôm nay hắn muốn đem thiết kế mới của mình đến Xưởng Gia Công Khuất Hẻm.
Hắn muốn kiểm tr.a thử xem kỹ thuật của các công nhân như thế nào, cũng muốn xem thử quần áo mà hắn thiết kế khi mặc lên sẽ có hình dáng ra sao.
"Huệ Lan trưa nay anh lại đến đón em!" Hoàng Duy Thành dừng xe lại ở trước cổng, nhẹ nhàng nhìn Trương Huệ Lan nói.
"Ừm!" Trương Huệ Lan mỉm cười một cái thật tươi, cô cảm thấy cô cùng với Hoàng Duy Thành càng ngày càng trở nên thân thiết, không sớm thì muộn cô cũng có thể trở thành bạn gái của anh.
"Huệ Lan mới sáng sớm đã vui vẻ như thế này rồi!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên xuất hiện bên cạnh Trương Huệ Lan trêu chọc nói.
"Tao không có nha, mày đừng có suy nghĩ lung tung!" Trương Huệ Lan đỏ mặt nói.
"Haha có gì đâu mà mày phải giấu tao, mày không xem tao là bạn thân nữa có đúng không?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên có chút không vui, bĩu môi nói.
"Không phải đâu! À đúng rồi Cẩm Tiên trưa nay mày có rảnh hay không? Đi cùng tao một chuyến!" Trương Huệ Lan hỏi.
"Đi đâu?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên tò mò hỏi.
"Thử quần áo!" Trương Huệ Lan nhẹ nhàng nói.
"Thử quần áo? Quần áo ở đâu? Saigon Tax Trade Center sao?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên hỏi.
Saigon Tax Trade Center hay còn gọi là Thương Xá Tax, tiền thân là Grands Magasins Charner (thành lập từ năm 1924) được hiện đại hóa trong giai đoạn 1990 đến bây giờ vẫn hoạt động cực kỳ mạnh mẽ.
Saigon Tax Trade Center là trung tâm mua sắm nổi tiếng bậc nhất tại Sài Thành, bày bán nhiều loại hàng hóa từ quần áo, trang sức, đồ gia dụng, đến hàng nhập khẩu.
Saigon Tax Trade Center cũng là nơi tập trung các loại kiểu dán quần áo mới nhất trên thế giới, đây là nơi tập trung rất nhiều nữ sinh yêu thích cái đẹp, chỉ là đáng tiếc người bình thường chỉ có thể ngắm không thể mua.
Nhưng Nguyễn Thị Cẩm Tiên thì lại khác, nhà cô không thiếu tiền, thường xuyên được bạn trai của cô dẫn đến Saigon Tax Trade Center mua sắm, quần áo trên người hoàn toàn là kiểu dáng mới nhất hiện nay, so sánh với quần áo trên người của Trương Huệ Lan là hoàn toàn cách biệt.
Trương Huệ Lan tuy rằng xinh đẹp, thanh thuần, đáng yêu được xem là Hoa Khôi Trường Học, nhưng đứng cùng Nguyễn Thị Cẩm Tiên người ta sẽ cảm thấy không được thích hợp, dù sao cũng là một người có tiền cùng một người không có tiền.
"Không phải, mày cũng biết tao không có nhiều tiền, làm sao dám dẫn mày đến đó thử quần áo được cơ chứ!" Trương Huệ Lan bĩu môi nói.
"Vậy đi đâu?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên nhíu mày, ở Sài Thành có rất ít nơi bán quần áo cao cấp, Saigon Tax Trade Center là lựa chọn tốt nhất rồi.
"Đi đến chỗ của anh Thành, đến lúc đó chắc chắn sẽ khiến cho mày kinh ngạc!" Trương Huệ Lan nói.
"Thật sao?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên cũng có chút tò mò, nếu như thật sự thú vị như Trương Huệ Lan nói thì thật sự rất tốt.
Trương Huệ Lan cùng Nguyễn Thị Cẩm Tiên trò chuyện vui vẻ bước vào trong trường học, sau đó hai người tách nhau ra, một người đi đến khoa kinh tế người còn lại đi đến khoa sư phạm, tuy rằng đã không còn học cùng lớp cùng khoa, nhưng hai người vẫn là bạn bè thân thiết.
Trong khi đó Hoàng Duy Thành chạy xe đến thẳng các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của mình, ngày hôm nay vẫn chưa phải ngày làm việc, nhưng hắn muốn nhờ mọi người giúp hắn gia công may mặc hai bộ quần áo.
Cũng may ở gần Xưởng Gia Công Khuất Hẻm có không ít công nhân làm công cho hắn, cho nên mọi thứ có chút thuận lợi.
"Ông chủ, chúng tôi chỉ cần may theo bản thiết kế này là được có đúng hay không?" Công nhân hỏi.
"Đúng vậy, mọi người sử dụng số vải còn sót lại may đi, mỗi một bản thiết kế hai bộ!" Hoàng Duy Thành ngày hôm nay chỉ mang đến hai bản thiết kế, mỗi bản thiết kế chỉ cần may hai bộ là được.
Công nhân tay nghề không kém, nhưng để may hoàn thành một bộ quần áo ít nhất cũng phải mất hơn một giờ đồng hồ, còn phải cắt chỉ... rất tốn thời gian.
Số vải còn sót lại ở trong các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này cũng không phải loại bình thường, đều là hàng tốt mà Lý Kiến Quốc đã để lại cho hắn.
"Ông chủ, có chút khó khăn, đây là lần đầu tiên bọn tôi thấy loại quần áo đặc biệt như vậy!" Một công nhân nói.
"Không sao, mọi người cứ thử thoải mái!" Hoàng Duy Thành cũng không tiếc một chút vải này, dù sao để hoàn thành một bộ quần áo hoàn chỉnh, rất tốn thời gian, chưa kể đây là quần áo đi trước thời đại, công nhân may có chút luốn cuống không biết giải quyết như thế nào cũng chỉ là bình thường.
Một giờ trôi qua hai chiếc áo sơ mi phồng tay màu hồng nhạt cùng màu xanh dương đã thành công may xong, nhìn kiểu dáng kết hợp với chất vải tốt, khiến cho hai chiếc áo này đẹp đẽ không thôi.
"Mọi người tiếp tục may giúp tôi thêm may thêm hai chiếc quần ống loe, quần ống suông, chân váy midi cùng váy jeans nữa đi, ngày hôm nay tôi trả hai người hai ngày tiền công!" Hoàng Duy Thành nhờ vã, cũng không quên thêm tiền cho bọn họ.
"Haha! Ông chủ thật tốt, chúng tôi sẽ nhanh chóng may xong!" Hai cô công nhân may ngay lập tức bắt đầu vào may quần, tốc độ rất nhanh, nhưng sai sót cũng rất nhiều, một giờ đồng hồ trôi qua hai người mới may được hai chiếc quần ống loe, sau đó quần ống suông thì may trơn tru hơn một chút.
Thời gian nhanh chóng trôi qua thêm hai giờ đồng hồ, toàn bộ những yêu cầu của Hoàng Duy Thành hai cô công nhân may cuối cùng cũng may xong, toàn bộ đều đặt ở trên mặt bàn.
Hoàng Duy Thành cũng dựa theo số đo của Trương Huệ Lan mà may, dù sao hai bộ quần áo này là hắn đặc biệt may cho cô.
"Hai người vất vả rồi, đây là tiền công hôm nay của hai người, tiền còn dư mọi người mua thêm cái gì tẩm bổ đi, thời gian tới chúng ta sẽ bắt đầu làm việc!" Hoàng Duy Thành nhẹ nhàng nói.
"Cảm ơn ông chủ, ông chủ là người tốt, làm ăn chắc chắn sẽ thành công!" Hai cô công nhân may đã không còn trẻ tuổi, đều đã bước qua tuổi 30, ánh mắt nhìn người cũng hoàn toàn khác các cô gái trẻ, bọn họ nhìn một cái liền biết Hoàng Duy Thành tuổi trẻ tài cao, có khả năng thành công trở thành ông chủ lớn.
"Cảm ơn hai chị!" Hoàng Duy Thành mỉm cười gật đầu một cái, hắn lúc này cũng cẩn thận đóng cửa lại cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm này, bây giờ đã tới thời gian đón Trương Huệ Lan tan học rồi.
Hoàng Duy Thành một đường chạy xe đến trường học, vừa đến Trường Học đã thấy Trương Huệ Lan cùng với Nguyễn Thị Cẩm Tiên đứng ở cổng trường đợi từ trước.
Bên cạnh Nguyễn Thị Cẩm Tiên có một thanh niên, nhìn cũng không có nhỏ tuổi, khí chất không giống người bình thường.
"Anh Thành!" Trương Huệ Lan nhìn thấy Hoàng Duy Thành chạy xe tới, cô ngay lập tức chạy ra.
"Người kia là ai?" Hoàng Duy Thành tò mò hỏi.
"Bạn trai của Cẩm Tiên nha, nghe nói nhà rất là giàu có, có tận mấy cái cửa hàng ở bên trong Saigon Tax Trade Center!" Trương Huệ Lan nói.
"Chào anh Thành, hồi sáng Huệ Lan nói đi học về cùng em đi thử quần áo, không biết quần áo mà anh Thành thiết kế ra như thế nào? Em cũng muốn thử, không biết có được hay không?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên nhẹ nhàng bước tới hỏi.
"Không thành vấn đề!" Hoàng Duy Thành cười nói, sau đó nhìn về phía thanh niên kia gật đầu một cái.
Thanh niên kia cũng gật đầu đáp lễ, hắn tuy rằng không để Hoàng Duy Thành vào trong mắt, nhưng bạn gái hắn đã thích, hắn cũng liền nghe theo cô, dù sao Nguyễn Thị Cẩm Tiên tương lai là vợ của hắn, hắn chiều cô ấy một chút cũng không có vấn đề gì.