Chương 69: Thử Đồ.
Hoàng Duy Thành cũng không có để ý đến thanh niên kia, dù sao người ta cũng không có liên quan đến hắn, nhưng Nguyễn Thị Cẩm Tiên là bạn thân nhất của Trương Huệ Lan, hắn cũng không thể từ chối được.
"Huệ Lan lần sau không được rủ thêm người nào khác đến thử quần áo có hiểu hay không? Đây là bí mật kinh doanh của anh, không thể để cho người ngoài biết được!" Hoàng Duy Thành đạp mạnh nổ máy xe, nhẹ nhàng thì thầm vào lỗ tai của Trương Huệ Lan.
"Nhưng Cẩm Tiên là bạn thân của em mà, cô ấy sẽ không gây phiền phức cho em đâu!" Trương Huệ Lan có chút lúng túng nói.
"Em còn trẻ, trải nghiệm chưa nhiều, không hiểu rõ được bản chất của con người, bọn họ là người trong giới Thượng Lưu, nếu như bọn họ nhìn thấy cách kiếm ra tiền, chắc chắn sẽ tranh đoạt với em, lúc đó cho dù có là bạn thân cũng có thể phản bội, cho dù là người yêu cũng sẽ là như vậy. Đứng trước lợi ích, cái gọi là tình bạn, tình yêu chẳng qua chỉ là trò trẻ con mà thôi!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm giải thích, hắn muốn để cho Trương Huệ Lan hiểu thế giới này đáng sợ như thế nào.
Cô từ nhỏ đến lớn được Năm Mặt Thẹo bao bọc quá kỹ càng, không có va chạm với đời, không hiểu được cái gọi là nhân tâm, không hiểu được cái gì gọi là tiền có thể ăn hết tất cả mọi thứ.
"Cảm ơn anh Thành. Nhưng tại sao anh lại tin tưởng em?" Trương Hiệu Lan giọng nói nhỏ nhẹ vang lên, cô sợ trong lòng của Hoàng Duy Thành cũng sẽ nghĩ cô như những người khác, sẽ nghĩ rằng cô sẽ lợi dụng anh, sẽ cướp lấy bản thiết kế của anh mà kiếm tiền.
"Em ngốc như vậy không tin em thì tin ai đây!" Hoàng Duy Thành lắc đầu cười cười, nếu như là Năm Mặt Thẹo chắc chắn hắn sẽ không tin, nhưng hắn tin tưởng nhân phẩm của Trương Huệ Lan, nếu như hắn nhìn sai thì có lẽ cuộc đời này của hắn từ nay về sau sẽ không tin tưởng bất cứ người nào nữa.
"Em không có ngốc nha!" Trương Huệ Lan đỏ mặt thì thào không dám nói lớn, nhưng trong lòng cô cảm thấy thoải mái vô cùng.
Trương Huệ Lan giờ phút này có chút lo lắng, cô không biết có nên nói chuyện này với Nguyễn Thị Cẩm Tiên hay không, cô sợ nói ra sẽ khiến cho tình bạn của cô cùng Nguyễn Thị Cẩm Tiên tan vỡ.
"Không sao đâu, chỉ thử quần áo mà thôi, dù sao bản thiết kế này cũng không có chính thức tung ra thị trường, còn phải chỉnh sửa rất nhiều, cho dù hai người bọn họ muốn cướp cũng không làm được!" Hoàng Duy Thành trấn an Trương Huệ Lan.
"Ừm!" Trương Huệ Lan gật đầu một cái, lần này là cô không biết suy nghĩ, lần sau cô sẽ chú ý hơn, không để cho người khác cùng cô đi thử quần áo nữa.
Hoàng Duy Thành chở theo Trương Huệ Lan đến Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của mình, theo sau chính là Nguyễn Thị Cẩm Tiên cùng bạn trai của cô ấy.
"Cẩm Tiên người kia đưa hai người các em đến đây để làm gì? Chẳng lẽ muốn làm chuyện gì đó mờ ám sao?" Bạn trai của Nguyễn Thị Cẩm Tiên hỏi.
"Anh cứ nhìn là được rồi, chẳng lẽ anh sợ?" Nguyễn Thị Cẩm Tiên khích tướng, bạn trai của cô tuy rằng là công tử nhà giàu có, nhưng không giống với những thiếu gia ăn chơi khác, bây giờ mới 24 tuổi đã có năm cửa hàng lớn tại Saigon Tax Trade Center, cũng xem như là một ông chủ lớn.
"Anh mà sợ sao? Bao nhiêu năm học Taekwondo của anh không phải chỉ cho có thôi đâu!" Bạn trai của Nguyễn Thị Cẩm Tiên lại cười nói.
"Được rồi, biết anh lợi hại rồi!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên lắc đầu cười nói.
Hoàng Duy Thành xuống xe, mở cửa bước vào bên trong Xưởng Gia Công Khuất Hẻm, hắn cũng không có gọi Nguyễn Thị Cẩm Tiên cùng đi vào, chỉ nhìn Trương Huệ Lan ra hiệu mà thôi.
"Cẩm Tiên mày đi theo tao!" Trương Huệ Lan gọi lớn.
Nguyễn Thị Cẩm Tiên ngay lập tức đi tới phía trước sau đó cũng đi vào bên trong cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm đầy cũ kỹ trước mặt, bạn trai của cô thấy vậy cũng nhanh chóng đi theo phía sau lưng, hắn cũng không phải sợ, hắn chỉ lo lắng ở bên trong có mai phục mà thôi.
Hoàng Duy Thành nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của Nguyễn Thị Cẩm Tiên cùng bạn trai của cô, hắn cảm thấy có chút buồn cười, nếu như hắn muốn bắt cóc bọn họ, cũng không cần dùng đến cách này.
"Không cần đề phòng, hai người vẫn chưa phải nhân vật lớn gì để tôi để ý đến đâu!" Hoàng Duy Thành lắc đầu cười nói.
Hoàng Duy Thành lời nói vừa ra, hắn cũng ngay lập tức bật đèn lên thắp sáng cả căn xưởng, lúc này Hoàng Duy Thành liền cầm lấy những thứ vừa mới may xong đưa đến trước mặt Trương Huệ Lan.
"Huệ Lan em thử mặc vào xem, xem có chỗ nào không ổn hay không?" Hoàng Duy Thành nói.
Trương Huệ Lan nhận lấy một đống quần áo vừa mới may xong, cô ngay lập tức nắm lấy cánh tay của Nguyễn Thị Cẩm Tiên, kéo cô cùng vào trong phòng thay quần áo.
"Không biết nên xưng hô với cậu như thế nào?" Hoàng Duy Thành hỏi.
"Trương Long Hoàng!" Trương Long Hoàng không nhanh không chậm đáp.
"Ừm! Cậu cảm thấy chỗ của tôi như thế nào?" Hoàng Duy Thành hỏi.
"Rách nát!" Trương Long Hoàng khinh thường nói.
"Đúng vậy, nhìn thì có chút rách nát không đáng tiền, nhưng đây sẽ là nơi khiến cho toàn bộ giới thời trang chấn động, cậu có tin hay không?" Hoàng Duy Thành ngồi xuống, đốt một điếu thuốc đưa cho Trương Long Hoàng.
Trương Long Hoàng nhận lấy điếu thuốc của Hoàng Duy Thành, hắn cảm thấy tên này cũng thật to gan, dám nói sẽ làm chấn động toàn bộ ngành thời trang trong nước, đúng là người mới bước vào đời không hiểu kinh doanh, muốn thành công đâu phải đơn giản, không phải cần có tiền, có tài năng là có thể thành công được, thành công còn cần phải có hậu thuẫn ở phía sau lưng, cần có người chống lưng mới có thể thành công.
"Đúng là trẻ người non dạ!" Trương Long Hoàng lắc đầu nói.
Hoàng Duy Thành không có nói cái gì, hắn lúc này có chút chờ mong, chờ mong lát nữa trên khuôn mặt của Trần Hoàng Long sẽ có biểu cảm gì, dù sao thời trang những năm 1996 như thế này rất là lạc hậu, hắn chỉ cần đẩy nhanh 4 năm thôi cũng đủ khiến cho cả ngành thời trang chấn động một phen.
Trương Huệ Lan lúc này từ bên trong phòng thay đồ bước ra, ngay lập tức khiến cho ánh mắt của Hoàng Duy Thành cùng Trương Long Hoàng chú ý đến, Trương Huệ Lan giờ phút này như là hai người khác nhau, sự xinh đẹp cùng sự dịu dàng của cô giờ phút này lấn át đi hoàn toàn mọi thứ xung quanh.
Trương Huệ Lan mặc một chiếc áo sơ mi phồng tay màu hồng nhạt cộng với chân váy midi, khiến cho sự nữ tính cùng điệu đà của cô tăng lên đến mức cao nhất, khiến cho cô không khác gì một tiểu thư cành vàng lá ngọc được nâng niu từ nhỏ.
Trương Long Hoàng giờ phút này chú ý đến quần áo mà Trương Huệ Lan mặc trên người, phong cách thời trang này anh chưa từng nhìn thấy bao giờ, thật là dịu dàng, nữ tính.
Lúc này Nguyễn Thị Cẩm Tiên cũng từ bên trong phòng thay đồ bước ra, cô mặc trên người một chiếc ao thun bó sát lấy thân thể, khoe ra toàn bộ dáng người của cô, bên dưới mặc một chiếc quần ống loe phong cách mới, khiến cho sự gợi cảm, năng động, mạnh mẽ của cô lộ ra bên ngoài, giờ phút này cô không còn là Nguyễn Thị Cẩm Tiên bánh bèo cành vàng lá ngọc nữa, cô tựa như một cô gái đến tuổi nổi loạn, muốn bùng nổ.
Phong cách ăn mặc của Trương Huệ Lan cùng Nguyễn Thị Cẩm Tiên hoàn toàn khác nhau, một bên dịu dàng nữ tính, một bên mạnh mẽ năng động, hai phong cách đối lập hoàn toàn.
"Anh Thành quần áo thật đẹp!" Trương Huệ Lan đỏ mặt nói.
"Đúng vậy, quần áo này thật tốt, thật thoải mái, không có rườm rà, lại thể hiện ra được sự mạnh mẽ của em nữa!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên hai mắt sáng lên, cô không ngờ rằng ngày hôm nay đến đây thử quần áo lại được mặc những bộ quần áo cô chưa từng nhìn thấy qua.