Chương 75: Lô Hàng Đầu Tiên.

Hoàng Duy Thành cùng Trương Long Hoàng rời khỏi Xưởng Nhuộm Vải Thiên Tân, rất nhanh lô vải chất lượng cao đầu tiên đã được giao đến các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm của Hoàng Duy Thành.


Ngày hôm nay là sáng thứ hai vừa vặn bước sang tuần mới, cũng vừa vặn bước sang một tháng mới, các công nhân của các Xưởng Gia Công Khuất Hẻm đã hoàn toàn trở về làm việc.


"Mọi người cũng biết ngày hôm nay Xưởng May Duy Thành chúng ta sẽ khai trương, sẽ bắt đầu sản xuất lô hàng đầu tiên có đúng không? Ngày hôm nay tiền lương của mọi người sẽ gấp đôi!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.
"Ông chủ chỉ được một ngày thôi sao?" Có công nhân hỏi.


"Đúng vậy, chỉ ngày hôm nay mà thôi, tôi dù sao cũng cần ăn cơm, không thể ngày nào cũng gấp đôi lương cho mọi người được. Nhưng mọi người yên tâm Xưởng May Duy Thành của chúng ta sẽ bao cơm trưa mỗi ngày!" Hoàng Duy Thành vui vẻ cười nói.


"Ông chủ thật tốt!" Các công nhân ngay lập tức nhao nhao cảm thấy thoải mái, tiền lương như cũ đối với bọn họ đã rất tốt rồi, chứ đừng nói là bao thêm cơm trưa.


Hoàng Duy Thành đi giám sát tám cái Xưởng Gia Công Khuất Hẻm nguyên cả một ngày trời, ngày hôm nay bọn họ tuy rằng nói là chính thức sản xuất quần áo mới, nhưng thực ra chỉ ngày thử tay nghề của tất cả mọi người mà thôi.


available on google playdownload on app store


Hắn cũng không có đem ra 1000 mét vải chất lượng cao ra may ngay từ đầu, hắn muốn dùng hết số vải của Lý Kiến Quốc để lại, hắn muốn ước lượng số lượng vải tổn hao, thời gian may ra một chiếc áo, một cái quần tốn bao lâu thời gian.


Số lượng vải của Lý Kiến Quốc để lại chỉ có hơn 1000 mét vải, trong vòng một ngày hơn tám mươi công nhân liền xử lý sạch sẽ, có người may Quần Ống Loe, Quần Ống Suông, có người may Áo Thun Bó Sát, Áo Sơ Mi Tay Phồng....


Rất nhanh Hoàng Duy Thành đã nhìn ra được sở trường của mỗi người, hắn cảm thấy chia ra từng tổ, sản xuất từng sản phẩm thì tốt hơn.
Buổi tối.


"Ngày hôm nay mọi người đã làm việc vất vả rồi!" Hoàng Duy Thành đem số quần áo mà tất cả công nhân vừa mới may xong hài lòng, nhưng ngay lập tức hắn ra lệnh cho Triệu Quang Phục ở bên cạnh hủy bỏ toàn bộ những bộ quần áo này.


"Ông chủ, chúng ta làm sai cái gì sao? Tại sao lại đốt hết những bộ quần áo đẹp như vậy?" Có công nhân tiếc nuối lên tiếng hỏi.


"Mọi người không có làm sai, những quần áo này đều dùng vải bình thường để may, tôi muốn tìm ra sở trường của mỗi người, chia mỗi người ra làm một tổ riêng, cho nên mới đem những loại vải bình thường này để mọi người thử tay nghề mà thôi. Ngày hôm nay tôi đã rõ sở trường của mọi người, ngày mai mới chính thức làm việc!" Hoàng Duy Thành nhẹ nhàng nói.


"Ông chủ yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!" Các công nhân thở phào nhẹ nhõm, bọn họ còn tưởng rằng bọn họ may không đúng theo yêu cầu của Hoàng Duy Thành, khiến cho Hoàng Duy Thành không vui đuổi bọn họ nữa chứ.


"Mọi người vất vả rồi, hôm nay về nhà nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai đến sớm làm việc!" Hoàng Duy Thành cười nói.
Các công nhân nhanh chóng rời khỏi các Xưởng May Khuất Hẻm, giờ phút này Triệu Quang Phục mới nhìn Hoàng Duy Thành tò mò hỏi.


"Anh Thành, những quần áo này rất đẹp, nếu như phân phối bán ra thị trường, chúng ta thu lại lợi nhuận sẽ không nhỏ!" Triệu Quang Phục tiếc nuối nói.


"Không cần phải vì những thứ nhỏ nhặt mà từ bỏ những thứ to lớn, nếu như những sản phẩm kém chất lượng này tồn tại ở bên ngoài, vậy sau này chúng ta sản xuất hàng chất lượng cao, mọi người có mua hàng của chúng ta nữa hay không? Chắc chắn là không rồi!" Hoàng Duy Thành giải thích.


"Thì ra là như vậy!" Triệu Quang Phục giờ phút này mới hiểu ý của Hoàng Duy Thành.
"Ngày mai mày lại cùng tao ở đây quan sát, cho mấy anh em giao hàng làm bảo vệ ở bên ngoài nữa, tránh cho có người chạy vào đây gây rối!" Hoàng Duy Thành dặn dò.


"Em hiểu rồi!" Triệu Quang Phục gật đầu, hắn cảm thấy sắp tới cuộc đời của hắn sẽ thay đổi, cho nên hắn quyết định từ nay về sau sẽ đi theo Hoàng Duy Thành làm việc, kiếm ăn.
Ngày hôm sau, Hoàng Duy Thành đem toàn bộ vải chất lượng cao mua tại Xưởng Nhuộm Thiên Tân ra bắt đầu sản xuất.


May một chiếc Áo Sơ Mi Tay Phồng trung bình cần 2,5 mét vải một chiếc, cho nên 1000 mét vai Linen chỉ có thể sản xuất được 2500 chiếc Áo Sơ Mi Tay Phồng.


Nhưng trong một ngày chỉ có 14 công nhân, không có cách nào sản xuất được 2500 chiếc Áo Sơ Mi Tay Phồng cùng một lúc, một ngày cao nhất cũng chỉ có thể sản xuất ra hơn 100 chiếc Áo Sơ Mi Tay Phồng mà thôi.


Công nhân đã có kinh nghiệm của ngày thử nghiệm hôm qua, cho nên tỉ lệ may thành công là lên đến 98% tuy rằng vẫn có hàng lỗi, nhưng không có đáng kể.
Áo Thun Bó Sát trong ngày cũng thành công sản xuất được 100 chiếc, số lượng này cũng xem như đã là rất ấn tượng rồi.


Mỗi tổ 14 người, mỗi tổ phụ trách sản xuất một loại quần áo khác biệt, tuy nhiên sản lượng sản xuất ra cũng khác nhau.
Tựa như Quần Ống Loe cùng Quần Ống Suông thời gian may ra được một chiếc quần lâu hơn may ra một chiếc áo rất nhiều, cho nên trong ngày chỉ có may ra được 70 chiếc Quần Ống Loe, 70 chiếc Quần Ống Suông.


Ngày hôm tất cả các công nhân cực lực làm việc đến tận 6 giờ tối vẫn chưa có tan làm, Hoàng Duy Thành muốn ngày hôm nay tất cả mọi mẫu quần áo đều phải đạt đến 100 chiếc.


Cho nên tất cả mọi người đều rất hăng hái cùng nhau tăng ca, may ra những chiếc Áo Thun Bó Sát tuyệt đẹp, may ra được những chiếc Váy Jeans thời thượng.


"Mọi người nghỉ tay một chút, ăn tối xong chúng ta tiếp tục làm!" Hoàng Duy Thành đã cho người đi mua cơm tối cho tất cả các công nhân, ngày hôm là ngày đầu tiên bước vào sản xuất quần áo, số lượng công nhân không nhiều, máy may cũng không nhiều, cho nên một ngày trung bình cao nhất mỗi sản phẩm cũng chỉ có 70 cái.


Tuy rằng đã là rất nhiều, nhưng đối với Hoàng Duy Thành mà nói là không nhiều, hắn muốn sáng sớm ngày mai đem những quần áo mới này của mình trưng bày tại cửa hàng của Trương Hoàng Long tại Saigon Tax Trade Center.


Sau khi cơm nước xong xuôi, các công nhân lại tiếp tục làm việc, ngày hôm nay Hoàng Duy Thành cũng tăng thêm cho mọi người một ít tiền tăng ca, cho nên mọi người làm việc tuy rằng mệt mỏi, nhưng lại rất vui vẻ.


Tăng ca đến tận 11 giờ tối, lúc này toàn bộ sản phẩm đều đã hoàn toàn đủ 100 cái, lúc này tất cả các công nhân mới tan ca ra về.
Hoàng Duy Thành cùng Triệu Quang Phục hai người cũng mệt mỏi ngồi ở bên ngoài Xưởng May Duy Thành thở hỗn hển.


"Anh Thành, em cảm thấy làm việc này còn mệt hơn cả đi giao hàng!" Triệu Quang Phục chỉ mới đi quan sát mọi người làm việc đã cảm thấy không chịu nổi, hắn cảm thấy làm việc này so với ngồi ở trên máy may còn áp lực hơn rất nhiều.


"Đúng vậy, rất mệt!" Hoàng Duy Thành thở dài một hơi, kéo một điếu thuốc thở ra một làng khói trắng.


Hoàng Duy Thành cũng không ngờ chỉ đứng ở một chỗ quan sát người ta làm việc đã bòn rút toàn bộ tinh thần của hắn nhiều như vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn mở nhà máy sản xuất quần áo, cho nên bản thân mới cảm thấy lo lắng, khiến cho tinh thần mệt mỏi.


"Mày cho mọi người về đi, tao chạy ra ngoài một chuyến!" Hoàng Duy Thành lúc này đứng dậy, đóng lại tất cả cửa của Xưởng Gia Công Khuất Hẻm sau đó rời đi.


Triệu Quang Phục cũng nhanh chóng chạy ra ngoài, cho các anh em ở bên ngoài ra về, hắn lúc này cũng muốn đi về nhà nghỉ ngơi một chút, ngày hôm nay đối với hắn quá mệt mỏi.


Hoàng Duy Thành leo lên chiếc Honda Club 82 của mình chạy ra bốt điện thoại công cộng gọi điện cho Trương Long Hoàng, hắn muốn ngày mai đem toàn bộ sản phẩm của mình bày lên kệ hàng của Trương Long Hoàng ở Saigon Tax Trade Center.


Lô hàng đầu tiên của hắn xem như sản xuất hoàn thành, nhưng không biết khi tung ra thị trường có được mọi người đón nhận hay không.






Truyện liên quan