Chương 7: Tẩy tủy và thức tỉnh dị năng
Đầu tiên cô rót cho mình 1 cốc nước của linh tuyền và uống. Cô cởi bỏ trang phục từ từ bước xuống linh tuyền. Nước linh tuyền trong veo mát lạnh ngâm thật thích. Cô bắt đầu nằm thư giản nhưng chưa đầy một lát sau một luồng nóng lạnh chạy khắp cơ thể cô xung đột lẫn nhau. Những cơn đau buốt luôn phên nhau cáu xé cơ thể cô. Khó chịu đau buốt nóng lạnh luôn phiên nhau trán cô rịn một tấm mồ hôi.
Cả cơ thể bắt đầu căng cứng như dây cung kéo căng hết cỡ đau nhức cắn xé toàn bộ cơ thể. Cuối cùng cả lục phủ ngũ tạng của cô cũng đau buốt tăng hết hiệu suất hoạt động. Đại não cũng bắt đầu đau và ngưng trệ cả cơ thể cô rơi vào hôn mê. Âu Dương Linh không biết mình ngất đi trong bao lâu chỉ biết rằng khi cô tỉnh dậy cả cơ thể cô bốc lên một mùi hôi kinh khủng nước trong khu vực cô tắm cũng đen lịt đến đáng sợ.
Mồ hôi nhễ nhại cả cơ thể lại tanh hôi vô cùng cô bơi ra khoảng nước sạch bên kia linh tuyền tắm rửa lại toàn bộ cơ thể. Sau khi được thanh lọc tạp chất bởi linh tuyền xong cô thấy cả người mình như được đổi mới. Cả cơ thể nhẹ nhõng, thoải mái lạ thường làn da trở nên trắng hồng mền mịn còn hơn da em bé. Đặc biệt ba vòng trên cơ thể cô giờ đây chuẩn không cần chỉnh như siêu mẫu quốc tế luôn mái tóc dài đen mượt vô cùng. Khi cô từ từ ra khỏi linh tuyền tạo ra một cảnh đẹp mỹ lệ.
Khi cô rời khỏi linh tuyền thì không khỏi lo lắng nước linh tuyền dơ và hôi như vậy rồi làm sao có thể uống được nữa chứ. Là do cô sơ xuất quá mà quên mất việc này, cô phải nhờ hệ thống xem có cách nào lọc nước lại không. Nhưng làm cô không ngờ đó là khi cô chuẩn bị rời khỏi đó thì nước linh tuyền bắt đầu trong veo trở lại. Thì ra linh tuyền còn có thể tự động lọc tất cả các chất bẩn ra khỏi linh tuyền.
Âu Dương Linh không khỏi mừng thầm trong lòng cô lấy hai chai nước ra khỏi không gian. Sau một hồi vật lộn với đau đớn để tẩy tủy cô tiếp tục uống một cốc nước linh tuyền và bắt đầu đi ngủ.
Sau một giấc mộng dài Âu Dương Linh cuối cùng cũng thức dậy cô cảm thấy một mùi khó ngửi xong vào mũi. Nhìn lại cô phát hiện mình có hiện trạng giống như khi ở linh tuyền cả người tiết ra một chất vừa dính vừa đen hôi kinh khủng. Thì ra tối qua cô lại tẩy tủy một lần nữa bay giờ cơ thể cô nhẹ như bay nhanh nhẹn vô cùng. Đôi mắt của cô thì chuyển sang màu tím mê hoặc, cánh tay trắng nỏn xuất hiện một con rồng màu đỏ như son trong rất đẹp mắt.
Khi cô vừa chậm vào cốc nước nó lập tức đóng băng, mắt cô mở to ngơ ngác mình đã thức tỉnh dị năng ư là băng hệ. Nhưng kiếp trước cô nhớ rõ mình là lôi hệ nên rất mạnh mẽ mà không lẽ kiếp này do cô sống lại mà đổi hệ sao. Cô vận dụng trí nhớ kiếp trước thi triển lôi hệ dị năng không ngờ một tia sét được tạo ra. Miệng của Âu Dương Linh bây giờ có thể nhét được quả trứng gà luôn ấy chứ cô thế nhưng có được hai dị năng cực mạnh là băng hệ và lôi hệ. Đã vậy cô còn phát hiện tinh thần lực của mình rất mạnh vậy là cô còn có hệ tinh thần nữa chứ. Ôi trời ơi quá trâu bò rồi phải không vậy, cô không nghĩ mình là quái thai như vậy đâu.
Với những lợi thế mà ông trời ban cho cô xem như là ông còn có mắt đó bù đắp những hành hạ kiếp trước ông dành cho cô đi. Cô quyết tâm sẽ cố gắng hết mình luyện tập để bảo vệ gia đình của mình, bắt lũ cặn bã kiếp trước phải trả giá thật đắt và giúp đỡ những người khó khăn đáng thương trong mạt thế. Nhưng cô tuyệt đối không để ai lợi dụng tính kế mình lần nữa.
Cô muốn vào không gian để xem thử mới phát hiện ra không tìm thấy ngọc bội đâu nữa rồi. Âu Dương Linh hoảng hốt tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy cô nhớ rõ hôm qua mình đặt ngọc bội kế bên rồi mới đi ngủ mà. Sao bây giờ lại không thấy chứ? ông trời có cần đùa giỡn với tôi vậy không hả?
Trong lúc đó nổ ngọc hồn tiểu long nào đó đang nằm trên tay cô nhịn cười muốn xỉu. Còn mỗ hệ thống vô lương tâm thì tự nghĩ không biết mình có nhận lầm chủ nhân không vậy đầu đầy hắc tuyến. Còn Linh nhi tội nghiệp của chúng ta vẻ mặt như chó con bị mất cục xương của mình. Mỗ ngọc hồn không nhịn cười được nữa " Chủ nhân à người đừng làm vẻ mặt đó được không mất hình tượng quá. Ha ha ha ta đang trên tay người này bé rồng đáng yêu diêu cấp trên tay người này. Người không để ý miếng ngọc có hình rồng hay sao rồi miếng ngọc biến mất trên tay người lại xuất hiện cái bớt màu đỏ hình rồng chứ. Chủ nhân à tôi nói người những chuyện bình thường hình như hơi ngốc à."
Hệ thống " Không phải ngốc mà quá ngốc ý. Ta có phải nên xem xét lại xem mình có nhận nhầm chủ nhân không vậy."
Âu Dương Linh vội phản bác: " không phải ta ngốc mà những chuyện này người bình thường có thể nghĩ được sao chứ. Các ngươi không những không nhắc nhở ta mà còn kiếm cớ chọc ghẹo ta là sao. Mà sao ngươi lại trên tay ta vậy ngọc hồn? "
Ngọc hồn " do người đã thức tỉnh dị năng hệ tinh thần nên có thể dùng tinh thần lực ra vào không gian. Và cũng có thể mang mọi thứ vào không gian bằng tinh thần của mình nên ngọc bội liên kết với không gian đã khảm vò da thịt của người. Từ nay ta sẽ là một phần của người có biết không hả phải tốt với ta nhiều nhiều vào."
Âu Dương Linh đã biết được huyền cơ trong đó liền dùng tinh thần lực của mình để vào không gian. Bây giờ tràn ngập một màu xanh của cây cối và các con vật cũng lớn rất nhanh khiến cô không khỏi thán phục sự vi diệu của không gian đi mà. Hệ thống vội ra cướp công " Chủ nhân thấy ta chăm sóc có giỏi không nè cây lương thực đã thu hoạch rồi. Những thứ còn lại cũng rất nhanh có thể thu hoạch thôi bản hệ thống chăm sóc quá giỏi luôn rồi."
Ngọc hồn tỵ nạnh " không có nước linh tuyền và linh khí trong không gian của ta ngươi làm sao có thể chăm sóc bọn chúng lớn nhanh vậy chứ. Cái đồ chỉ biết tranh công thôi."
Âu Dương Linh không khỏi thở dài hai người này tính ra só tuổi cũng không còn nhỏ mà sao cứ giống con nít tranh giành từng cái vậy chứ. Nhưng mà có họ cô cũng bớt cô đơn thêm một phần vui vẻ trẻ con hơn.
Cô tìm kiếm xa xa được một bãi đất rộng bằng phẳng gần một ngọn núi cao thật. Cô quyết định chọn nơi này làm khu luyện tập của mình. Cô gọi hệ thống " đây là bản thiết kế sân luyện tập cơ thể và dị năng ngươi hãy làm theo nó. Ta muốn nhanh nhất có thể."
Hệ thống " chủ nhân yên tâm chậm nhất là chiều nay sẽ xong thôi ạ "
Mọi việc đã xong cô phải chuẩn bị ra ngoài một chuyến thu thập thêm vật liệu nữa đây.
Tg mọi người mà không bình chọn nhiều nhiều không bình luận tg giận dỗi là không viết nữa đâu đó. Dạo này tg viết rất nhiều cho mọi người tg thương mọi người lắm mọi người cũng phải thương tg chứ.