Chương 8: Gặp gỡ bạch liên hoa
Hôm nay Âu Dương Linh mặc một chiếc đầm trắng làm toát ra một khí chất thuần khiết như sương mai nhưng cũng không kém phần quyến rũ lạ thường. Khi cô dạo bước trên những con phố mọi người đều chăm chú nhìn theo. Nơi đầu tiên cô lượt chọn chính là tiện nội thất và đồ gia dụng lớn nhất thành phố A. Ở đây cái gì cũng có mà giá cả phải chăng vận chuyển lại rất nhanh.
Âu Dương Linh nhìn ông chủ cửa hàng với cặp mắt to tròn long lanh: “ Bác ơi cháu mới ra ngoài phụ giúp gia đình kinh doanh. Gia đình cháu định mở một tiện đồ gia dụng nhỏ. Bác có thể bán những thứ này với giá sĩ cho cháu không ạ.” ánh mắt mong chờ.
Bác bán hàng từ tốn “ được chứ sau này cháu phải ghé ủng hộ ta nhiều lên nghe không. Hợp tác vui vẻ nha ai lại nở lòng từ chối một cô bé đáng yêu như vầy chứ.”
Âu Dương Linh lễ phép “ dạ con cảm ơn bác. Tất nhiên con sẽ ủng hộ nhiều rồi “ ( tg chị mình nói dối không chớp mắt luôn siêu thật)
Cô mua ti vi màn hình cong full HD còn có thực tế ảo nữa, máy giặc tự động tiết kiệm nước phải biết rằng ở mạt thế nước sạch rất quý đó. Cô còn mua thêm máy tính và điện thoại thế hệ mới có thể chạy bằng năng lượng mặt trời mỗi loại đều.Đương nhiên không thể thiếu lò nướng, bếp từ, máy rửa bát, máy đánh trứng,bình nước nóng lạnh, máy say sinh tố, nồi áp suất...
Quan trọng nhất là máy điều hòa và lòa sưởi vì trong mạt thế nhiệt độ lên xuống rất thất thường. Có lúc nóng muốn lột da có khi lạnh đến thấu xương cũng không chừng cái khắc nghiệt đó làm sao cô quên được.
À mà cô còn phải mua máy phát điện bằng xăng dầu và máy phát điện bằng năng lượng mặt trời nữa chứ.
Đó chỉ là những dụng cụ gia đình bình mà thôi bây giờ cô còn phải mua đồ dùng theo sở thích của từng thành viên trong nhà. Đầu tiên là phải mua giường và nệm tiếp đó là tủ và bàn ghế đặt trong từng phòng phải phù hợp tính cách của mỗi người. Phòng sách cô mua những kệ sách và bàn đọc sách được thiết kế theo phong cách cổ điển sang trọng và tinh tế. Phòng khách thì cô đặt một cái sô fa thật lớn màu vàng kim.Phòng bếp cô sẽ dặt một bếp sẽ đặt một bộ bàn ăn gia đình. Cô muốn mọi thứ phải thật ấm cúng và thân mật.
Thanh toán xong tất cả và đưa địa chỉ nhà kho cho bác bán hàng, bác ấy hứa sẽ giao hàng lập tức trong hôm nay. Tiếp đến là cửa hàng bán nhạc cụ cô đặt đàn dương cầm, violon, ghi ta, cello, sáo.... Cuối cùng là cô ghé vào cửa hàng thể dục thể thao mua: máy chạy bộ, tạ các loại, vợt cầu lông, gậy đánh gon, thảm tập yoga và rất nhiều thiết bị chuyên dụng khác.
Loay hoay mua hàng một hồi tới nổi cái bụng của cô cũng đánh trống rồi cô vội ghé vào một nhà hàng ăn tối. Nhưng mà không hiểu oan gia ngõ hẹp kiểu gí cô lại gặp cô bạn học bạch liên hoa của mình Dương Tử Yên. Khiếp trước cô ta là bạn thân nhất ở thành phố A này của cô. Lúc nào cũng tỏ ra mình thiện lương yếu đuối cần người bảo vệ cô ta luôn tỏ ra quan tâm chăm sóc cô ở nơi này. Nhưng thật chất chỉ là muốn lợi dụng cô mà thôi vì nhà cô ta không được khá giả cho lắm.
Cô lúc đó lại bị cô ta tẩy não cái gì cô ta muốn cũng mua cho cô ta khi mạt thế ập đến cô ta không thức tỉnh dị năng và có gương mặt xinh đẹp nên luôn bị đàn ông trêu chọc. Lúc đó cô nghĩa hiệp bảo vệ cô ta hết mình có kiếm được cái gì ăn ngon cũng nhường nhịn cho cô ta một phần. Thế nhưng như câu biết người biết mặt không biết lòng cô ta lại dùng ghê mặt xinh đẹp và tính cách tiểu bạch thỏ dụ dỗ được tên cặn bã nam thủ lĩnh đoàn đội của cô Khương Hạo. Họ lợi dụng tất cả mọi thành viên trong đoàn thu thập vật tư còn mình thì hưởng lợi mà không phải đụng một ngón tay.
Lúc nào cô ta cũng chị chị em em với cô nhưng trong bụng một bồ dao găm. Cô chỉ nhận ra bộ mặt thật của cô ta khi cả đoàn gặp phải con tang thi triều cô ta và tên đội trưởng cặn bã âm thầm lấy vật liệu và bỏ trốn nhưng không thành. Thấy tình thế càng ngày càng nguy cấp hắn ta chẳn những không bảo vệ mọi người trong đoàn mà vì bảo vệ mình hắn ta đẩy các thành viên yếu của đội vào đoàn tang thi.
Còn bên phái cô luôn bảo vệ Dương Tử Yên không ngờ khi thấy móng vuốt của một con tang thi đến gần cô ta lại kéo cô qua làm lá chắn cô mình. Khi cô kịp tránh thoát thì không ngừng tỏ ra vô tội và xin lỗi. Cô thật ngu ngốc khi nghe lời xinh lỗi ấy lại bảo vệ cô ta lần nữa. Để rồi khi mọi người đến được một chiếc xe chuyên dụng. Cô ta leo như bay lên xe cùng với tình nhân đội trưởng cặn bã của mình khi cô định lên xe thì cô ta xô cô vào bầy tang thi. Còn nói những lời cay độc như thế này “Âu Dương Linh cô đi ch.ết đi. Sao cô lại ngu ngốc như vậy tôi vốn rất chán ghét cô mỗi lần xưng chị em tôi đều buồn nôn lắm. Nhưng vì lúc trước cô giàu có chăm sóc cô tôi được rất nhiều lợi ít tốt hơn đi hầu hạ mấy tên già kia nhiều thế mà cô tưởng thật à. Thật ra tôi có thức tỉnh dị năng đấy là dị năng không gian vì thế Khương Hạo mới coi trọng tôi. Tôi không muốn nói ra vì tôi và Khương Hạo đã tính kế hoạch ra đi lâu rồi cả đoàn này toàn một lũ ngu ngốc. Cho dù không có tang thi triều hôm nay tôi cũng sẽ tìm cách đưa cô vào chỗ ch.ết. Cô xem ông trời có phải giúp tôi lắm không? ch.ết đi đồ ngu ngốc.” nói xong chiếc xe từ từ biến mất.
Cô vừa chiến đấu với tan thi trong đầu không ngừng vang lên câu nói của cô ta “ CÔ ĐI CHẾT ĐI ĐỒ NGU NGỐC “ không phải cô ngu ngốc chỉ là cô quá thiếu tình cảm khi ở đây nên cô đã coi cô ta như chị gái của mình. Lúc đó cô cũng mới chỉ biết được sự hiểm độc của lòng người. Cô cũng ra sức bảo vệ những người còn lại của đoàn vì dù sao họ cũng là người vô tội. Cũng may lần đó cô và một số ít người may mắn sống sót.
Đến tận kiếp này câu nói “ CÔ ĐI CHẾT ĐI ĐỒ NGU NGỐC “ vẫn ghi mãi trong đầu cô. Đó là bài học khắc cốt ghi tâm cô sẽ nhớ mãi nó. Không ngờ lại chạm mặt cô ở đây đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Vừa thấy Âu Dương Linh vào nhà hàng Dương Tử Yên đã mỉm cười tiếng lại kéo tay cô. “ Linh nhi à hôm nay em cũng tới đây ăn hả? Lại đây ngồi với chị nè hôm nay đứa bạn ch.ết dẫm của chị nó để chị leo cây rồi. Chị đang chán đây có em ở đây chị vui lắm.” Trong lòng Dương Tử Yên vui như mở hộ. Hôm nay vốn dĩ có một lão đại gia mời cô ta không ngờ vì con sư tử hà đông nhà ông ta nổi diên không cho đi mà bỏ mặc cô. Nhưng cô đã lỡ gọi cả bàn đồ ăn thế này làm sao có tiền để trả chứ phải biết đồ ăn ở đây rất mắc đó. Cũng may là đột nhiên lại gặp con ngốc Âu Dương Linh ngu ngốc này. Đúng là trời giúp cô mà.
Âu Dương Linh cười kinh bỉ không phải bị người ta cho leo cây không trả tiền nổi nên mới lôi kéo cô muốn cô trả tiền sao? Đã vậy thì cô cứ tương kế tựu kế thôi.
Hệ thống đại nhân không biết từ đâu nhảy vào “ kích hoạt nhiệm vụ đầu tiên cho bạch liên hoa giả tạo một bài học nho nhỏ. Vì là nhiệm vụ đầu tiên nên tương đối dễ phần thưởng được nhận là một con thú cưng đặc biệt của hệ thống. Quà hấp dẫn chủ nhân mau thực hiên nhiệm vụ đi thôi.”
Phúc lợi nhé hôm nay tg ra hai chương luôn. Tg đố mọi người biết Linh nhi của chúng ta sẽ làm gì với Dương Tử Yên nè đoán đúng có quà nha. Còn quà gì thì tạm thời chưa biết a.