- Chương 1: Gặp mặt và đi theo
- Chương 2: Gặp mặt và đi theo (2)
- Chương 3: Gặp mặt và đi theo (3)
- Chương 4: Tìm kế sinh nhai
- Chương 5: Tìm kế sinh nhai (2)
- Chương 6: Bỏ thuốc
- Chương 7: Giúp đỡ lung tung
- Chương 8: Chữa trị lung tung
- Chương 9: Loanh quanh lại thành đồng nghiệp
- Chương 10: Từng bước cõng về nhà
- Chương 11: Về nhà
- Chương 12: Cãi vã
- Chương 13: Chuyện hút thuốc
- Chương 14: Phát hiện
- Chương 15: Bị thương
- Chương 16: Một mình đùa với lửa
- Chương 17: Sấy tóc
- Chương 18: Sự săn sóc của Tùy Kỳ
- Chương 19: Anh cô tới tìm cô này!
- Chương 20: Lá gan thằng oắt này to ra rồi đấy nhỉ
- Chương 21: Bao Trung Hoa thay đổi mọi cục diện
- Chương 22: Mạc Tùy bao che khuyết điểm
- Chương 23: Mạc Tùy không cần anh nữa
- Chương 24: Tôi sẽ không đi
- Chương 25: Giới thiệu bạn gái cho Tùy Kỳ
- Chương 26: Cuộc gặp gỡ bi thảm
- Chương 27: Con gà rừng trống đậu trên hố phân
- Chương 28: Chuyện về mèo
- Chương 29: Nhận mèo
- Chương 30: Sinh nhật Trần Lương Sinh
- Chương 31: Bị lừa
- Chương 32: Nói dối cũng là nhân phẩm
- Chương 33: Đại chiến
- Chương 34: Điều Tùy Kỳ muốn
- Chương 35: Năm mới
- Chương 36: Tìm phụ nữ vs tìm đàn ông
- Chương 37: Đổi chiến thuật
- Chương 38: Tùy Kỳ gặp rắc rối
- Chương 39: Giằng co
- Chương 40: Cặp đôi không hòa hợp
- Chương 41: Trần Phi đáng thương
- Chương 42: “Đến tháng” phiền phức
- Chương 43: Trò đùa của Mạc Tùy
- Chương 44: Trần Lương Sinh sắp đính hôn
- Chương 45: Tìm thấy
- Chương 46: Đi hay ở
- Chương 47: Rối rắm
- Chương 48: Biện pháp của Lục Thố
- Chương 49: Lục Thố oan hơn Đậu Nga
- Chương 50: Tùy Kỳ và Lâm Sâm
- Chương 51: Nhớ lại
- Chương 52: Nhớ lại (2)
- Chương 53: Lựa chọn
- Chương 54: Quyết liệt
- Chương 55: An cư
- Chương 56: Người từng bị tổn thương
- Chương 57: Phát hiện
- Chương 58: Tìm được
- Chương 59: Không khống chế được
- Chương 60: Tùy Kỳ khóc
- Chương 61: Xuất viện
- Chương 62: Cầm tù
- Chương 63: Trở về
Mỗi người đều là ‘Mạc Tùy’.
Trong lòng mỗi ‘Mạc Tùy’ đều có một ‘Tùy Kỳ’.
‘Tùy Kỳ’ của tôi ở phương Bắc, đó là một thành phố cách tôi hơn 1200 cây số.
Mà anh ở nơi này vĩnh viễn mang họ ‘Phương’.