Chương 69 : Tiểu thư...... Dạo này ngài thay đổi

Đương nhiên Lâm Dịch hiểu.
Đừng nói là tu tiên, coi như tập võ cũng không dễ.
Sáu tuổi bắt đầu đặt nền móng, dùng dược liệu điều dưỡng thân thể, rèn luyện thể năng.
Nếu không ai chỉ điểm, chỉ dược liệu đã có thể phế một người.


Bây giờ Đại Hạ đã hình thành hệ thống võ đạo.
Hàng năm Bách Võ thành sẽ công bố phương thuốc cải tiến, võ giả càng ngày càng nhiều, cường giả cũng đang gia tăng.
Toàn dân tập võ là hoàn cảnh lớn hiện nay.
Tu tiên càng khó, mình may mắn gặp Cổ Lan tiểu tỷ tỷ, học được Trúc Mộng kinh.


Lâm Dịch suy nghĩ một lát nói: "Mỗi lần ta có ý nghĩ viết ra hoặc lộ ra Trúc Mộng kinh, đại não liền trống không, đây là thủ đoạn cấm chế sao?"
Cổ Lan gật đầu: "Công pháp khẳng định có cấm chế, chỉ cần ngươi không truyền ra ngoài, sẽ không có ảnh hưởng gì."


Lâm Dịch lúng túng. Hắn rõ ràng độ ngưu bức của Trúc Mộng kinh. Tu luyện trong mộng, tuy sẽ giảm thời gian ở lại, nhưng cảnh giới càng cao, thời gian cũng càng nhiều.
Tỷ như bây giờ hắn Luyện Khí trung kỳ, có thể ở lại khoảng ba tiếng.
Trúc Cơ thì sao? Kim Đan hoặc là Nguyên Anh thì sao?


Thực lực cảnh giới càng ngày càng cao, thời gian ở lại khẳng định nhiều hơn.
Coi như có thêm rất nhiều thời gian tu luyện, tương đương với có căn phòng thời gian, tốc độ chảy của thời gian trong phòng chậm hơn người khác.
Suy nghĩ cẩn thận, quả thật quá nghịch thiên.


Lâm Dịch lại hỏi: "Tu luyện không chú trọng tư chất và linh căn sao?"
Cổ Lan ngạc nhiên nhìn hắn: "Ngươi cũng biết sao, nhưng lục đại Thiên vực truyền thừa hoàn thiện, võ đạo cũng có thể phá nát hư không, cho nên không cần cố chấp linh căn, thủ đoạn tu luyện nhiều lắm! Nhưng tư chất tốt khẳng định sẽ có ưu thế."


available on google playdownload on app store


Lâm Dịch khiêm tốn thỉnh giáo, hỏi không ít vấn đề về tu luyện. Mỗi lần không nhất định mơ tới Cổ Lan, thời gian ở lại cũng không nhiều, có thể học chút nào hay chút nấy.
Ba tiếng không dài.


Cộng thêm viết sách dùng một ít thời gian, đồ đằng lại tốn không ít thời gian, thời gian của Lâm Dịch đã không nhiều.
Cổ Lan nắm chắc trong lòng, vẫy tay.
Tiểu nha đầu trông lớn hơn nàng một chút xíu đi tới.
Cổ Lan thuận miệng nói: "Truyền cho hắn mấy loại đan dược võ đạo."


Lâm Dịch không dám khinh thường tiểu nha đầu này, rõ ràng người ta rất mạnh, mình không thể đánh đồng.
Bởi vì Cổ Lan không mở miệng, hắn cũng không tiện tiếp xúc. Bây giờ Cổ Lan lên tiếng, hai người mới bắt đầu giao lưu.
Đan dược chỉ có ba loại.


Không phải đan dược cảnh giới Võ Đồ chỉ có từng đấy, mà là loại khác không có tác dụng.
Nội tình như Cổ gia, chướng mắt thứ bình thường, chỉ nhớ tốt nhất.


Một loại là nước thuốc Tôi Thể, có thể cải thiện thân thể. Một loại là đan dược chữa thương, có thể khôi phục thương thế. Một loại khác là đan dược nâng cao thực lực của võ giả, tương tự Bồi Nguyên đan nhưng hiệu quả kém hơn chút, phù hợp cho võ giả.


Chỉ có một số ít dược liệu cần đến dược vật linh khí khôi phục, phần lớn là thuốc bắc đã biết, thậm chí có thể dùng thuốc bắc thay thế dược vật linh khí khôi phục.
Ghi nhớ toàn bộ những nội dung này, Lâm Dịch vội cảm ơn.
Tiểu nha đầu cười một tiếng, rất đẹp nhưng vẫn kém hơn Cổ Lan.


"Được rồi, ngươi đi thôi!" Cổ Lan một cước đưa Lâm Dịch ra khỏi mộng cảnh, mới nhìn tiểu nha đầu kia: "Bảo ngươi tr.a Lam tinh, có được không?"
Tiểu nha đầu vừa nghe, buồn rầu nói: "Tiểu thư, ta đã điều tra, vốn không có thế giới này, hắn có lừa ngài không?"


Cổ Lan lắc đầu nói: "Không thể, nơi này là mộng cảnh của ta, ta có thể phán đoán hắn nói dối hay không. Điều tr.a Thái Thanh, Thượng Thanh, Ngọc Thanh chưa?"
"Bên kia cũng đã tra, đều không có thế giới này."


Cổ Lan nhíu mày nói: "Kỳ quái, những năm này mọi người đấu qua đấu lại, thế lực của lục đại Thiên vực gần như xuất hiện hết, chỉ có Đại La thiên không thấy bóng dáng, có thể ở đó không?"


"Tương truyền Đại La thiên là nơi đại đạo nguyên thủy sinh hóa, đại đạo vô hình vô tướng, chỉ có đạo khí tràn ngập chư thiên. Hẳn không có sinh linh tồn tại!"
Cổ Lan có vẻ đau buồn.
Thật sự không tìm thấy Lam tinh a!
"Tiểu thư...... Dạo này ngài thay đổi." Tiểu tỷ tỷ kia thấp thỏm nói một câu.


Cổ Lan nghi hoặc nhìn nàng: "Vì sao ta thay đổi?"
"Sau khi phu nhân mất tích, tiểu thư không thích giao lưu với người khác. Ngay cả mộng cảnh này, tiểu tỳ cũng mới vào lần đầu."
Cổ Lan cạn lời: "Ngươi không nhớ được chuyện xảy ra trong mộng, làm sao biết là lần đầu tiên?"


Tiểu tỷ tỷ cắn môi nói: "Cứ có cảm giác này."
Ấy!
Cổ Lan cũng không biết nên nói gì, cảm giác rất chuẩn.


Nàng cười híp mắt nói: "Chẳng qua sau khi gặp hắn, tâm tình của ta đúng là tốt hơn rất nhiều, cũng khiến mấy thứ ta học tập từ nhỏ phát huy tác dụng. Mấu chốt nhất vẫn là có chút ý nghĩ mới, đã không còn thời gian để chán nản, có rất nhiều chuyện chờ ta làm."


Hai tiểu cô nương ngoan ngoãn đứng bên cạnh, yên lặng nhìn nàng.
Lại nhớ tới đối thoại của bọn hắn, Trúc Mộng kinh!
Không ngờ tiểu thư truyền công pháp kia ra ngoài, nếu bị lão tổ tông biết phải làm sao?
Nhóm người mình không giấu nổi lão tổ tông a.


Chẳng qua nghĩ lại, các nàng tỉnh ngộ. Chúng ta không nhớ được chuyện trong mộng a! Ra ngoài chẳng phải quên sạch sành sanh sao!
Vậy còn quản nhiều làm gì! Tiểu thư vui vẻ là được!
......
Bách Võ thành.
Lâm Dịch mở hai mắt ra, quen thuộc nhìn tiểu Lâm sung huyết, mới rón rén rời giường, rửa mặt nấu cơm.


Đường Tư và Thẩm Bối Bối đã quen thuộc sinh hoạt này.
Hôm nay Lâm Dịch có rất nhiều kế hoạch, thứ nhất phải thiết kế ra đồ đằng, thứ hai làm mấy viên đan dược của võ đạo, sau đó tìm Tống Tình hoặc là Đường Tư trao đổi.
Phải kiếm nhiều tiền hơn.


Đan dược Luyện Khí cảnh đã đắt như thế, Trúc Cơ cảnh có thể rẻ sao?
Hôm nay là thứ sáu, Tống Bảo Nhi ngày mai nghỉ, vừa vặn cho nàng dùng đan dược thử hiệu quả.
Tạm biệt Đường Tư và Thẩm Bối Bối.
Lâm Dịch gọn gàng bật máy tính lên, tải CAD xuống.


"Rất lâu không dùng thứ này, nhẹ nhàng hơn chính ta vẽ nhiều a!" Lâm Dịch cảm thán.
Đời này viết tiểu thuyết, đời trước không phải.
Nghiêm chỉnh thì mỗi loại phần mềm biết một ít, làm công việc tương quan.
Lâm Dịch cẩn thận vẽ tranh.


Nếu thật sự thành công, đồ đằng phải truyền ra ngoài, càng tinh tế càng tốt, không thể phạm sai lầm.
Cổ Lan cho xem mấy cái Long đồ đằng, Lâm Dịch cũng tham khảo để vẽ.


Đồ chơi này cần tinh tế, không vẽ được đồ đằng thì chỉ phí công. Cộng thêm quá trình thu thập tín ngưỡng, tựa như mọi người đều biết rồng, một số người cũng tin tưởng có rồng, nhưng bởi vì khái niệm phân tán cho nên không tụ tập được tín ngưỡng.


Làm ra mấy phương án, sau đó thử từng cái, nếu không quá hao phí tinh thần.






Truyện liên quan