Chương 70 : Đồ đằng kỹ đầu tiên của Đại Hạ

Đồ đằng thiết kế ra, tiếp theo chia tách chi tiết, sau đó dùng Ngự Khí thuật thi triển, như vậy nhẹ nhàng hơn trực tiếp chân khí ngoại phóng.
Chẳng qua không chắc có thể thành công.
Rất nhanh, ba bản thảo Long đồ đằng được vẽ ra.


Sau đó Lâm Dịch lấy giấy bút, bắt đầu chia tách quá trình vẽ, bởi vì thiết kế từ đầu cho nên không cần cân nhắc thứ tự đặt bút.
Đồng thời Lâm Dịch cũng rõ ràng người Đại Hạ không thể sử dụng đồ đằng Hung Hổ của Thượng Võ hoàng triều.


Người Đại Hạ có thể tín ngưỡng đồ đằng của Thượng Võ hoàng triều?
Ai có thể sử dụng đồ đằng Hung Hổ, sợ rằng bản thân cũng có vấn đề!
Sau khi chia tách, Lâm Dịch bắt đầu nghiệm chứng đồ đằng.


Cổ Lan từng nói cho hắn, nếu đồ đằng cấu thành hoàn mỹ, hắn sẽ có cảm ứng.
Đồ đằng chủ yếu là hình tròn.
Cấu tạo của đồ đằng thứ nhất khá đơn giản, thân rồng triển khai như đứng lên. Lâm Dịch phân tích động tác thì thấy, muốn thi triển hoàn mỹ cần tổng cộng 63 nét bút.


Hắn bấm pháp quyết, động tác rất thuận lợi.
Dùng phần mềm vẽ cam đoan góc độ lớn nhỏ hoàn toàn phù hợp chín nét bút của Ngự Khí thuật, theo cái nhìn của Lâm Dịch đã khá hoàn mỹ.
Trong hư không đã hiện ra đồ đằng, Lâm Dịch mơ hồ cảm thấy không được, thiếu gì đó.


Đến khi hắn vẽ xong, quả nhiên không có bất kỳ cảm ứng gì, tuyên bố thất bại.
Đồ đằng thứ hai, nét bút nhiều hơn một chút, có 73 nét.
Lâm Dịch lại bắt tay vào làm, lần này hình như có biến hóa.


available on google playdownload on app store


Bắt đầu từ thủ thế thứ nhất, Lâm Dịch đã cảm thấy áp lực mơ hồ, động tác bắt đầu chậm chạp, tựa như có lực lượng đang ngăn trở.
Lâm Dịch vui mừng, cắn chặt răng phác hoạ đồ đằng.


Kỳ quái là áp lực lúc đầu rất lớn, nhưng vẽ được quá nửa thì lại nhẹ đi, hắn lập tức có dự cảm không lành.
Bút cuối cùng rơi xuống, đồ đằng xuất hiện, nhưng Lâm Dịch không phát hiện bất kỳ biến hóa gì, hiển nhiên là thất bại.
Hắn vô cùng buồn rầu nhìn đồ đằng cuối cùng.


Cái này phức tạp hơn một chút, Lâm Dịch tổng hợp kinh nghiệm từ hai cái trước để thiết kế. Nếu không thành công, cũng chỉ có thể tuyên bố thử nghiệm thất bại.
Đếm ra 81 nét bút.
Ngay khi bấm pháp quyết, Lâm Dịch cảm nhận được áp lực lớn lao, trong cơ thể khí huyết sôi trào, vô cùng khó chịu.


"Quá...... Quá không hợp thói thường!" Lâm Dịch kinh hô.
Lực cản lớn như thế, chẳng phải đại biểu khả năng thành công rất cao?
Bút thứ nhất rơi xuống, bút thứ hai tiếp theo.
Chợt, áp lực của Lâm Dịch tăng gấp bội.


Hoàn toàn khác cái thứ hai đến nửa đường thì áp lực càng ngày càng nhỏ, đồ đằng dần dần hoàn chỉnh, áp lực càng ngày càng lớn.
Lớn đến trong cơ thể Lâm Dịch như có hỏa diễm đang cháy.
Nét thứ 65!
Lâm Dịch cảm nhận được áp lực cực lớn, lồng ngực như sắp bị nghiền nát.


Nét thứ 66!
Trái tim bắt đầu đập mạnh như sắp nổ tung.
Lâm Dịch rõ ràng, càng như thế đại biểu cơ hội càng lớn.
Nét thứ 78!
Lâm Dịch thậm chí cảm thấy thân thể đã không thuộc về mình, hoàn toàn không còn tri giác, đại não u ám, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.


Khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi.
Nét thứ 80!
Thân thể Lâm Dịch đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Đau đớn kịch liệt gần như khiến hắn mất tri giác, chỉ là bản năng có chấp niệm muốn vẽ ra Long đồ đằng.
Đây vốn là quá trình sáng tạo pháp.
Lâm Dịch là người đầu tiên ăn cua!


Đại Hạ sớm đã thiếu thốn truyền thừa, chưa ai từng thử!
Hơn nửa nét bút cuối cùng!
Máu của Lâm Dịch không ngừng chảy ra, ý thức đã bắt đầu không rõ.
Trên không Bách Võ thành.
Không...... Toàn bộ Lam tinh, hình như có biến hóa.
Linh khí hội tụ đến.


Võ Tôn còn không thể câu thông thiên địa vĩ lực, chỉ bản năng cảm thấy thiên địa linh khí có biến hóa, Tông Sư hơn một chút. Thiên Nhân và yêu thú cảm giác trực quan nhất.
Linh khí đang tập hợp.
Thậm chí yêu thú bị ảnh hưởng, chạy loạn khắp nơi, xảy ra chiến đấu.


Chẳng qua quá trình này không duy trì bao lâu, nhanh chóng yên ổn lại.
Lâm Dịch gần như vô ý thức hoàn thành nét thứ 81, đại não như nổ tung, nhũn người ngã xuống đất.
Thiên địa linh khí của Bách Võ thành như bị hấp dẫn, nhao nhao tập hợp lại, thắp sáng đồ đằng.


Thần long trong đồ đằng bắt đầu chuyển động, bóng rồng nhạt như vệt trắng từ Long đồ đằng vùng vẫy đi ra, nhẹ nhàng trốn vào thân thể Lâm Dịch, tiếp theo đồ đằng tan rã.
Thân thể tàn tạ được linh khí tẩm bổ, vậy mà bắt đầu chữa trị.


Máu tươi thu lại, vết thương khép lại. Thân thể Lâm Dịch trong suốt như ngọc thạch, làn da trắng nõn, hoàn toàn không tìm thấy tì vết.
Trái tim bắt đầu đập lại, Lâm Dịch cũng tỉnh lại.


Hắn lập tức rõ ràng xảy ra chuyện gì, vội vàng kiểm tr.a thân thể mình, tất cả hoàn hảo vô khuyết. Nếu mặt đất không có vết máu, sợ rằng Lâm Dịch sẽ cho rằng chỉ là một giấc mơ.
Thân thể không thể tốt hơn nữa.


Lâm Dịch thấy bây giờ mình siêu ngưu bức, gặp lại con Lang yêu cấp hai kia, có thể một quyền đập ch.ết nó.
Sau đó Lâm Dịch trợn to hai mắt.
Mình đã Luyện Khí hậu kỳ!
Bất tri bất giác đã bước vào cảnh giới này!
Chắc là lợi ích của sáng tạo pháp!


Không đúng...... Đây chỉ là lợi ích bổ sung.
Cổ Lan từng nói, lợi ích lớn nhất của sáng tạo pháp là khiến thiên địa tán thành, gia tăng một sợi khí vận. Với tu sĩ mà nói, trực quan nhất chính là độ kiếp sẽ dễ hơn một chút.
Lâm Dịch trực tiếp chân khí ngoại phóng hiện rõ đồ đằng.


Lẽ ra Long đồ đằng phức tạp hơn rất xa súng Chân Khí và pháo Chân Khí, độ khó phải rất cao mới đúng, nhưng hắn dùng rất nhẹ nhàng.
Chắc cũng là lợi ích của người sáng tạo pháp.
Với Lâm Dịch mà nói, đồ đằng kỹ không quan trọng lắm.


Nếu nghiên cứu triệt để Ngự Khí thuật, Lâm Dịch có thể vận dụng quá nhiều thủ đoạn, nhưng đồ đằng kỹ vẫn có ý nghĩa tồn tại.
Tối thiểu một vài tình huống đặc biệt, Lâm Dịch có thể dùng đồ đằng kỹ để giấu bí mật.


"Long đồ đằng vốn có lực lượng gì đây?" Lâm Dịch hơi hiếu kỳ.
Rồng trong truyền thuyết của Đại Hạ, hô phong hoán vũ, thần thông quảng đại.


Đồ đằng kỹ là đòn sát thủ của võ giả, có thể khiến bọn hắn thi triển ra công kích gấp mấy lần lực lượng của mình. Cụ thể có thể phát huy bao nhiêu, phải xem thực lực của võ giả.
Lần nữa sử dụng đồ đằng kỹ.


Lâm Dịch phát hiện phương thức công kích của Long đồ đằng là hóa hư thành thực, thân rồng từ trong đồ đằng lao ra đâm đối thủ, có lực phá hoại cực lớn!
Dường như bởi vì tín ngưỡng đã thành hình nhưng thiếu dẫn dắt chính xác, cho nên phương thức công kích khá đơn thuần.


Nhìn đồng hồ, vậy mà mới 10 giờ 20.
Lâm Dịch sáng mắt lên, tiếp tục!
Đại Hạ còn có rất nhiều truyền thuyết thần thú, mình là người đầu tiên ăn cua, làm thêm mấy cái, không nói gia tăng thực lực của Đại Hạ, còn có thể được lợi, cớ sao không làm đây.






Truyện liên quan