Chương 117 : Ta muốn thu mua một ít dược liệu

Uông lão gia tử là một trong tam đại lão Tông Sư của Bách Võ thành, không nói cao thủ khác của Uông gia, vẻn vẹn yêu thú dưới tay hắn, nghe nói có mấy con cấp 5 cấp 6 ngang với Võ Tôn.
Thế lực của Uông gia không chỉ ở Bách Võ thành.
Chuyện yêu thú, toàn bộ Đại Hạ, toàn bộ Lam tinh được lợi!


Với điều kiện của Uông gia, lão gia tử không thiếu gì cả.
Tặng lễ không cần phải ganh đua sang hèn, nhưng Lâm Dịch chỉ sợ lễ vật không đủ dụng tâm, mất thể diện của lão gia tử thì hỏng.
Tối thiểu cũng phải vét một món đồ cổ tạm ổn.


Nhưng nghĩ lại, sinh nhật của Uông lão gia tử gồm những nhân vật nào, mình không am hiểu đồ cổ, ngộ nhỡ mua phải hàng giả, vấn đề còn nghiêm trọng hơn.
Suy đi nghĩ lại, Lâm Dịch nghĩ đến Đoán Thể đan.
Với Tông Sư thì hiệu quả của Đoán Thể đan sẽ rất có hạn, nhưng không đến mức vô hiệu.


Đoán Thể đan là đan dược phối hợp với luyện thể, tuy không thể nâng cao thực lực, nhưng có thể chữa trị một ít tổn thương ngầm.
Nó không phải đan dược chữa thương, nếu muốn định nghĩa thì giống hàng chăm sóc sức khỏe cao cấp hơn.
Thứ này có thể ăn nhiều, nhưng sẽ giảm tác dụng.


Ăn ba viên đồng cấp, hiệu quả đã không rõ ràng.
Nhưng......
Ba viên không nhập phẩm, ba viên hạ phẩm, ba viên trung phẩm, tổng cộng là chín viên, chắc sẽ có chút hiệu quả với Tông Sư.
Vừa vặn Lâm Dịch có từng đấy.
Còn nguồn gốc thì càng dễ giải thích.


Sư phụ ta nghe nói lão Tông Sư mừng thọ, đặc biệt cho ta, chỉ có từng ấy!
Uông lão gia tử địa vị cao thượng, chắc đã biết phía sau mình có người. Lý do này phù hợp, không lo bại lộ.
Có thể nói, bại lộ một ít để giao hảo với Uông lão gia tử, có trăm lợi mà không một hại.


available on google playdownload on app store


Nghĩ đến đây, Lâm Dịch dứt khoát quay ngược đầu xe, đi cửa hàng đồ sứ mua hơn trăm cái bình ném trong cốp sau.
Lấy ra ba cái bỏ vào ba loại Đoán Thể đan, mua thêm hộp gỗ đóng gói, lễ vật coi như chuẩn bị thỏa đáng.
Về nhà.


Đường Tư đã về, Thẩm Bối Bối còn đang bận chuyện căn cứ dược liệu.
Nàng đã tìm được nhân tuyển thích hợp, ngày mai dành thời gian gặp mặt, Lâm Dịch cũng có quy hoạch với nơi đó.
Dược liệu khác để sang một bên, ưu tiên Ngũ Linh quả.


Nếu không, bị người khác phát hiện trước, tưởng là trái cây mới ăn mất thì khó chịu.
Thân phận của Đường Tư không đơn giản.
Nàng sẽ đi mừng thọ Uông lão gia tử, cộng thêm quan hệ với Lâm Dịch, cũng biết hắn sẽ đi.


“Đã nghĩ ra tặng gì chưa, nếu không ta giúp ngươi chuẩn bị?” Đường Tư nghĩ ngay đến mấu chốt, lo lắng Lâm Dịch hồ đồ trong chuyện lễ vật.
Lâm Dịch gật đầu: “Chuẩn bị xong, chính là Đoán Thể đan lần trước, còn có cái này......”


Lâm Dịch thuận tiện lấy ra viên Đoán Thể đan trung phẩm cuối cùng, đưa cho Đường Tư. Thẩm Bối Bối thì không vội, luyện ra lại cho nàng.
Đường Tư nhận lấy đan dược, quan sát, nghi hoặc nói: “Hình như không giống lần trước.”


“Chất lượng tốt hơn, hiệu quả chắc sẽ tốt hơn.” Lâm Dịch nói đúng sự thật.
Đường Tư không hoài nghi, trực tiếp ăn vào. Có kinh nghiệm lúc trước, cảm giác không lạ lẫm, nhưng cường độ lớn hơn rõ ràng.
Trong thân thể có một dòng nước ấm đang quẫy loạn, ấm áp cả người, rất dễ chịu.


Đường Tư không nhịn được rên rỉ một tiếng, dụ hoặc tột cùng. Phát hiện quẫn trạng của mình, nàng đỏ mặt, cuống quít che miệng lại, sợ không khống chế được lại kêu lên.
Lâm Dịch cũng sững sờ.


Đường Tư tuy không có năng lực mê muội của Alice, nhưng nàng trẻ tuổi xinh đẹp, đầy sức sống, lại ở chung nhà với mình. Bất ngờ như thế, Lâm Dịch suýt nữa huyết khí dâng lên, hóa thân thành sói.
May mà hắn đủ lý trí, so sánh thực lực của song phương, nhanh chóng đè ép xung động.


“Thế nào?” Lâm Dịch hỏi.
Đường Tư hưng phấn nói: “Hiệu quả rất mạnh, tốt hơn trước đó nhiều.”
Ám thương vốn không dễ nhận ra, lúc còn trẻ đủ tinh lực, huyết khí thịnh vượng, vấn đề nho nhỏ không cần để ý.


Đến lúc già, khí huyết suy bại, mới có thể cảm nhận được thống khổ.
Bây giờ Đường Tư cảm thấy tốt chưa từng có.
Nàng híp mắt nhìn Lâm Dịch: “Đan dược này...... Sư phụ của ngươi cho?”
“Ấy...... Ừ.” Lâm Dịch ngẩn người.


Hắn phát giác Đường tỷ biết gì đó, chưa hẳn hoài nghi sư phụ của mình. Không có sư phụ, mình không thể bất ngờ mạnh lên.
Nhưng nàng đoán được, đan dược chưa chắc là sư phụ cho.
Với địa vị của nàng, điều tr.a là có thể phát hiện vấn đề.


Bên lão nhân gia, Lâm Dịch không hề giấu giếm. Người thường tuy không liên tưởng đến tác dụng của lò nhỏ, nhưng Đường Tư ăn đan dược, chưa chắc không đoán được. Như vậy có thể giải thích một loạt động tác của Lâm Dịch.


“Sư phụ của ngươi là kỳ nhân, đây là phúc khí của ngươi, chúng ta cũng được nhờ rất nhiều.” Đường Tư rõ ràng, rất nhiều chuyện không cần nói rõ, mọi người đều có khó khăn và suy tính của mình, thỉnh thoảng hồ đồ sẽ tốt cho cả hai.
Lâm Dịch thở phào nhẹ nhõm.


Cổ Lan tốt thật, chỉ tiếc mỗi lần không gặp được lâu. Phần lớn thời gian là để học, chỉ hi vọng sau này thực lực nâng cao, thời gian ở lại có thể dài hơn, không cần vội vàng nữa!
Cơm tối Lâm Dịch vô cùng dụng tâm.
Khao Thư Ký rồi đưa cho nàng mấy viên Huyết Khí đan.


Thư Ký nhìn qua là biết đan dược này lợi hại hơn Huyết Khí đan bình thường, thừa dịp Lâm Dịch rửa bát thì giao lưu với Đường Tư.
Mọi người sinh hoạt cùng nhau, biểu hiện của Lâm Dịch cũng có vài điểm không hợp lý, hai người có thể phát giác được.


Nhưng với quan hệ của mọi người, đương nhiên không tiết lộ.
Có lẽ tất cả do sư phụ thần bí của Lâm Dịch bàn giao, các nàng tùy tiện hỏi thăm, sẽ gây thêm phiền toái cho hắn.
Lâm Dịch mơ hồ nghe thấy, không thể không cảm thán một tiếng, đúng là con gái hiểu lòng người.


Ban đêm nhập mộng, là thế giới trong mộng kỳ dị.
Lâm Dịch tốn hai tiếng tiến lên, ba tiếng còn lại thì đào hố rồi bắt đầu tu luyện.
Đến khi hết thời gian, Lâm Dịch mới rời khỏi mộng cảnh.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dịch đi theo Thẩm Bối Bối.
Buổi sáng hẹn gặp người quản lý căn cứ dược liệu.


Địa điểm ở một quán cà phê.
Thẩm Bối Bối tìm đến một nữ tính, 27 28 tuổi, nhan sắc trên trung bình, còn là Võ Đồ hậu kỳ.
Thẩm Bối Bối giới thiệu: “Hạ Nguyệt, trước đây quản lý căn cứ cho Đồng gia.”


Đồng gia từ bỏ đan dược, căn cứ dược liệu chuyển nhượng cho Xà gia. Thẩm Bối Bối nói với Xà gia, đối phương nể mặt Lâm Dịch, trực tiếp thả người.


Lâm Dịch hành văn gãy gọn: “Tình huống của ta thì Thư Ký đã đề cập, phúc lợi sẽ không kém, ta cũng tin Hạ tiểu thư có năng lực xử lý căn cứ. Nói thẳng đi...... Ta có vài ý nghĩ, muốn thu mua một ít dược liệu, hi vọng Hạ tiểu thư cho đề nghị.”






Truyện liên quan