
Trọng Sinh Thành Liệp Báo
✍ Lại Tự Viễn Phương
143 chương
2,264 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Thể loại: xuyên việt, chủng điền, thú văn, chủ thụ, 1×1, HE.
Edit: Cáo ngố
Beta: Rồng béo.
Từ thế kỷ 21, La Kiều xuyên đến một đại thảo nguyên của tinh cầu Lạc Tát, biến thành một con liệp báo đực tiến hóa.
Vì muốn sinh sống ở thế giới này còn phải nuôi đứa nhỏ mà cậu phải làm rất nhiều việc nào là cậu phải chạy trốn liệp báo, so leo cây với hoa báo, giành địa bàn với sư tử, đánh nhau với linh cẩu, những việc không có khả năng hay không thể, La Kiều đều đã trải qua…
Đây là một câu chuyện về cuộc sống nuôi con gian khổ của một con liệp báo!
Biên Tập Đánh Giá: La Kiều ở thế kỉ 21 xuyên qua đại thảo nguyên của tinh cầu Lạc Tát, biến thành một con liệp báo đực tiến hóa, còn nhặt được hai tiểu liệp báo, bắt đầu cuộc sống chăm con vất vả.
Này là câu chuyện truyền kỳ về cuộc sống nuôi dưỡng ấu tể gian khổ trên thảo nguyên, chẳng những phải bắt giết con mồi, tránh né thiên địch, còn phải chịu đựng hùng sư lưu manh cùng hoa báo đùa giỡn, liệp báo cầu yêu!
La Kiều rống giận: “Khốn khiếp, ta là giống đực!”
Tác giả có lối suy nghĩ rất tài tình, hành văn thành thục điêu luyện, vẽ ra một thế giới động vật trên đại thảo nguyên trước mắt chúng ta.
Cả câu chuyện là sàn đấu của những kẻ đi săn, điển hình là động vật thể hình lớn họ nhà mèo, hùng tráng uy vũ, phúc hắc giải dối, thoát tuyến bán manh.
Đủ loại kiểu dáng, muốn gì cũng có, đủ để mọi người mở rộng tầm mắt.