- Chương 1: Cuộc gặp gỡ toi công và bái kiến nữ vương
- Chương 2: Quật ngã chàng cỏ non
- Chương 3: Tài sản từ trên trời và gã say gây sự
- Chương 4: Bắt cá hai tay
- Chương 5: Sân khấu tuổi thơ
- Chương 6: Qua cầu rút ván
- Chương 7: Thăm người ốm và cái bẫy
- Chương 8: Cùng anh Tấm đi làm giấy tờ giả
- Chương 9: Kịch giả đóng thật
- Chương 10: Động phòng hoa chúc đòi ly hôn
- Chương 11: Điều bất ngờ
- Chương 12: Song hỷ lâm môn
- Chương 13: Mùa hè năm đó
- Chương 14: Tiệc Hồng Môn vạch trần sự thật
- Chương 15: Nam phụ nào cũng là người nặng tình
- Chương 16: Anh chàng mặt mụn đã thay da đổi thịt
- Chương 17: Ăn miếng trả miếng
- Chương 18: Mẹ chồng giá lâm
- Chương 19: Lời từ chối sau bữa cơm gia đình
- Chương 20: Nhà xảy ra chuyện lớn
- Chương 21: Thẳng thắng để được khoan hồng
- Chương 22: Cẩm nang diệu kế
- Chương 23: Bất ngờ nối tiếp bất ngờ trong đám cưới
- Chương 24: Hạnh phúc giản đơn như vậy
- Chương 25: NGOẠI TRUYỆN 1 : Nhan Tiếu, em có còn nhớ gã yêu nghiệt trong nhà nghỉ năm đó không ?
- Chương 26: NGOẠI TRUYỆN 2: Ai thâm hơn ai?
- Chương 27: NGOẠI TRUYỆN 3: Nhà thêm nhân khẩu
5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối phương. Bị mẻ trán, Văn Dịch liền khóc ầm ĩ: ""Cậu có biết bị sẹo trên trán tớ sẽ không còn đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào muốn chơi với tớ nữa không, cậu có biết..."
Nhan Tiếu tức lắm, liền gầm lại: "Khóc cái đầu cậu ấy, cùng lắm sau này tớ lấy cậu là được chứ gì!"
Và thế là, 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra...
Văn Dịch vênh khuôn mặt điển trai, gạt tóc mái ra nũng nịu: Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!
Nhan Tiếu: Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà.
Văn Dịch: Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!
Nhan Tiếu:...
Thực tế chứng minh được rằng, vô liêm sỉ không bao giờ có giới hạn dưới.
Nhan Tiếu tức lắm, liền gầm lại: "Khóc cái đầu cậu ấy, cùng lắm sau này tớ lấy cậu là được chứ gì!"
Và thế là, 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra...
Văn Dịch vênh khuôn mặt điển trai, gạt tóc mái ra nũng nịu: Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!
Nhan Tiếu: Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà.
Văn Dịch: Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!
Nhan Tiếu:...
Thực tế chứng minh được rằng, vô liêm sỉ không bao giờ có giới hạn dưới.