- Chương 1: Chưa Về Tây
- Chương 2: Hoàng Tử Bé Khampa
- Chương 3: Màu Đỏ Thẫm
- Chương 4: Hoàng Hôn Ồn Ào
- Chương 5: Ngắm Trăng
- Chương 6: Ngã Tư Mộng Du
- Chương 7: Tôi Vẫn Không Thể Tách Khỏi Cậu
- Chương 8: Nếu Bay Hãy Nắm Chặt Tay Tôi
- Chương 9: Dòng Sông Mỏ Muối
- Chương 10: Tình Yêu 005g
- Chương 11: Đủ Dũng Cảm Ắt Có Trái Ngọt
- Chương 12: Đến Giờ Tôi Vẫn Hoang Mang
- Chương 13: Tiếp Đãi Tôi Với Núi Xanh
- Chương 14: Đeo Đuổi Mây
- Chương 15: Tựa Như Thấy Em Đường Dài Trở Về
- Chương 16: Sóng Hồ Không Rõ Tung Tích
- Chương 17: Cỏ Xuân Xanh Hơn Khi Vào Thu
- Chương 18: Em Không Còn Giấc Mơ Lớn Hơn Nữa
- Chương 19: Biển Tạp Âm Màu Trắng
- Chương 20: Những Lời Nói Ảm Đạm
- Chương 21: Nhưng Em Hy Vọng Nhiều Hơn Thế
- Chương 22: Nhóm Cây Chen Chúc
- Chương 23: Mây Và Nước Đều Là Thể Tự Do
- Chương 24: Màn Đêm Sâu Thẳm Tĩnh Lặng
- Chương 25: Gửi Một Bài Thơ Tản Văn Về Cánh Đồng Hoang
- Chương 26: Thổi Xanh Từng Ngày
- Chương 27: Mây Rơi Trước Chùa
- Chương 28: Không Cần Phải Ở Lại Lâu
- Chương 29: Tổ Bồ Câu
- Chương 30: Hoàng Hôn Núi Vàng
- Chương 31: Đau Thương Ẩm Ướt
- Chương 32: Phế Tích Sáng Mãi
- Chương 33: Thay Đổi Cùng Kỳ Hạn Của Núi Tuyết
- Chương 34: Cảnh Đẹp Chưa Tương Phùng Đã Đến
- Chương 35: Không Quên Nơi Hoang Dã
- Chương 36: Dừng Lâu Nơi Đất Xuyên
- Chương 37: Chẳng Phải Hướng Về
- Chương 38: Không Chờ Bóng Lưng Người
- Chương 39: Gương Mặt Như Trải Qua Muôn Sông Nghìn Núi
- Chương 40: Giấc Mộng Ngày Qua Ngày
- Chương 41: Như Trong Ánh Sáng
- Chương 42: Ngôi Sao Hoang Vu Lạnh Lẽo
- Chương 43: Đường Vân Của Núi Băng
- Chương 44: Sớm Sớm Chiều Chiều
- Chương 45: Chi Bằng Cứ Quẩn Quanh Nơi Đất Trời Mênh Mông
- Chương 46: Phiên Ngoại Tuổi 18
Bạn đang đọc truyện Trục Vân Mộ Tràng của tác giả Kim Thiên Toàn Một Nguyệt Quang."Đừng xem anh thành mộng tưởng không thể nào thực hiện được"
Trích đoạn:
Trước khi xuống máy bay, Thang Vu Tuệ không ngờ mình sẽ nôn dữ đến vậy.
Quyết định đến Cam Tư vừa đưa ra vào tuần trước, trước khi lên máy bay cũng chẳng biết gì cả, ngay đến chiếc áo khoác dày duy nhất cũng là Kha Ninh cho cậu mượn vào đêm qua, nói rằng Xuyên Tây[1] dù đến mùa xuân cũng rất lạnh, bảo cậu nhất định phải cẩn thận chuyện phát sốt cảm mạo.
[1] Xuyên Tây: chỉ vùng đất phía Tây của Bồn địa Tứ Xuyên.
Thật ra cái áo khoác này cũng không đủ dày, lúc ở trên cầu Thang Vu Tuệ đã cảm thấy lạnh. Cậu nhớ buổi sáng Kha Ninh tiễn cậu đến sân bay im lặng nhìn cậu, nói là hay bây giờ cậu đến cửa hàng mua một cái áo lông đi.
Trích đoạn:
Trước khi xuống máy bay, Thang Vu Tuệ không ngờ mình sẽ nôn dữ đến vậy.
Quyết định đến Cam Tư vừa đưa ra vào tuần trước, trước khi lên máy bay cũng chẳng biết gì cả, ngay đến chiếc áo khoác dày duy nhất cũng là Kha Ninh cho cậu mượn vào đêm qua, nói rằng Xuyên Tây[1] dù đến mùa xuân cũng rất lạnh, bảo cậu nhất định phải cẩn thận chuyện phát sốt cảm mạo.
[1] Xuyên Tây: chỉ vùng đất phía Tây của Bồn địa Tứ Xuyên.
Thật ra cái áo khoác này cũng không đủ dày, lúc ở trên cầu Thang Vu Tuệ đã cảm thấy lạnh. Cậu nhớ buổi sáng Kha Ninh tiễn cậu đến sân bay im lặng nhìn cậu, nói là hay bây giờ cậu đến cửa hàng mua một cái áo lông đi.