Chương 39: Ghen

Cuối cùng hai người quyết định, nếu đã đến, thì thoải mái chơi một phen.
Lúc hai người thật cao hứng vui chơi khắp nơi ở khu vui chơi, ở tầng cao nhất công ty Báo Săn mồi, cửa phòng làm việc của chủ tịch, quản lý kỹthuật Mã Duệ lại gấp đến độ miệng sắp nổi bóng.


Anh đã gọi điện thoại cho Tần Uyên không biết mấy lần, bên kia vẫn không có người nghe, liên tiếp báo bận, Mã Duệ cuối cùng nhịn không được mắng một câu: “Mẹ nó!”


Hôm nay là ngày cùng công ty JK ký hợp đồng, người bên JK cũng đã tới,mọi chuyện chuẩn bị sẵn sàng, nhân vật mấu chốt lại chậm chạp không hiển diện, công ty Báo săn mồi hiện tại toàn bộ loạn thành một đoàn, Mã Duệmãi không liên lạc được Tần Uyên đã sắp phát điên.


Lúc Trương Văn Văn đến cửa phòng làm việc của Tần Uyên thì gặp Mã Duệđang đứng đó, gấp đến độ xoay tròn, cô thấy thế sắc mặt càng trầm xuống, “Thủ tịch vẫn không nghe điện thoại?”


”Nghe cái rắm!” Mã Duệ giận dữ mắng một câu, lại tiếp tục ấn số của TầnUyên, không ngoài ý muốn, điện thoại vẫn không có người tiếp.
Mã Duệ đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền hỏi Trương Văn Văn: “Đã hỏi Viên trợ lí chưa?”


Trương Văn Văn nhún vai, bất đắc dĩ thở dài, “Cậu biết mà, Viên trợ lýđược thủ tịch nghiêm khắc huấn luyện, sẽ không dễ dàng tiết lộ hànhtung.”
”Hồ đồ!” Mã Duệ hung hăng mắng một câu, “Này mẹ nó đến lúc nào rồi!”


available on google playdownload on app store


Tần Uyên quả nhiên không nuốt lời, bồi cô ngồi đu quay một lần lại cùngcô chơi với máy con hổ. Suốt thời gian này, di động Tần Uyên liên tụcnháy, Bạch Hiểu Y liền ở bên cạnh anh đương nhiên cũng nghe thấy, trướccô đã nhắc mấy lần, một lát nghe thấy lại nhắc một câu: “Chỉ sợ bên kiacó chuyện quan trọng tìm anh, anh nghe đi, nếu không em nghe tiếng độngnày cũng cảm thấy hoảng hốt.”


Bởi vì cơn ác mộng đáng sợ ngày hôm qua, Tần Uyên sáng sớm hôm nay saukhi thức dậy chỉ cảm thấy làm gì cũng không hào hứng, duy nhất chỉ muốn ở bên cô, những thứ khác hết thảy mặc kệ quan trọng thế nào anh cũngkhông muốn phản ứng.
Nhưng mà nghe thấy cô như thế nói, Tần Uyên nghĩ qua rồi nghe điện thoại.


Tần Uyên đột nhiên nhận điện thoại quả thực ngoài dự liệu của Mã Duệ,vốn anh đang có một bụng lửa giận muốn phát tác, nhưng mà lời đến miệnglại quay một vòng, “Cậu ở nơi nào? người phụ trách công ty JK đã tại đây chờ, cậu mau trở lại!”


Tần Uyên tựa như không nghe thấy lo lắng trong giọng nói của anh, chỉhời hợt trả lời một câu, “Tôi hiện đang có chuyện quan trọng.”


Mã Duệ cảm thấy đính đầu sắp giận bốc khói, “Tôi nói đại gia anh! Tầnđại gia! Bây giờ có chuyện gì quan trọng hơn ký hợp đồng cùng JK?! Kếhoạch, kế hoạch, hai triệu, hai triệu đấy!”


Vừa vặn lúc này Bạch Hiểu Y thua một ván, cô theo bản năng nói thầm mộtcâu “Tại sao lại thua.” Lời này rất nhanh rơi vào tai Mã Duệ, anh liềnlên giọng, “Cậu đang cùng với ai? Sao lại là phụ nữ? F*ck đại ca, lúcnày là lúc nào mà còn có tâm tư hẹn hò? Đầu bị cửa kẹp sao?”


Tần Uyên vừa nghe lời này liền không thoải mái, giọng nói cũng lãnh đạm xuống, “Có bản lĩnh nói lại câu vừa rồi một lần nữa.”
“...” Mặc dù lúc này Mã Duệ đang nổi nóng, nhưng nghe như thế cũng kinh sợ.


Tần Uyên cũng không muốn nhiều lời với anh, chỉ nhàn nhạt quăng ra mộtcâu: “Việc ký hợp đồng với JK các người tự quyết định, tôi còn có việc.”
Nói xong, anh không chút khách khí trực tiếp ngắt điện thoại, lúc Mã Duệ gọi lại anh đã tắt điện thoại.


Mã Duệ tức giận đến thiếu chút nữa ném điện thoại di động xuống đất, anh ở cửa phòng làm việc Tần Uyên quay ba vòng, mỗi vòng lại mắng một câu:“Lúc này vẫn còn tâm tư đi hẹn hò?! Đầu óc bên trong nhét toàn là cứtsao?”


Trương Văn Văn ở bên cạnh nghe lời này, sắc mặt lại đột nhiên trở nên tế nhị, còn Mã Duệ vẫn qua lại mấy vòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, bướcchân anh ngừng lại, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, “Tôi biết rồi.” Nói đếnchỗ này, trên mặt đột nhiên thoáng lộ ra bí hiểm vui vẻ, sau đó lạnhnhạt phun ra ba chữ, “Bạch Hiểu Y.”


Trương Văn Văn nghe thấy mấy chữ này, lông mày theo bản năng nhéo nhéo,Mã Duệ cũng không phát hiện cô bất thường, vẫn phối hợp nói tiếp, “Nếunhư Bạch Hiểu Y nói mấy câu, cái này hết thảy đều thông.”
Trương Văn Văn phục hồi tinh thần, cẩn thận thăm dò hỏi: “Vì sao?”


”Vì sao?” Mã Duệ lông mày nhíu lại, không trực tiếp trả lời, mà hỏi lạimột câu: “Cậu với Tần Uyên biết nhau nhiều năm như thế, cậu cảm thấy Tần Uyên có khắc tinh không?”
Trương Văn Văn nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Không có đi?”


Mã Duệ lại lắc lắc đầu, “Cậu sai, Tần Uyên này không sợ trời không sợđất, duy chỉ có sợ Bạch Hiểu Y. Ở trước mặt Bạch Hiểu Y, lý trí, tỉnhtáo, quy tắc toàn bộ đều là chó má! Tóm lại Bạch Hiểu Y chính là kiếpnạn của cậu ấy. Tôi trước kia đã từng tổng kết, loại cuồng công việc như cậu ấy, nếu có một ngày đột nhiên trốn việc, chỉ có thể là xuyên qua,hoặc là ch.ết, hoặc bị Bạch Hiểu Y cuốn lấy, hiển nhiên, hai cái đầu đềukhông phải, vậy chỉ có thể là cái thứ ba.”


Trương Văn Văn nắm ngón tay thật chặt, nhưng trên mặt không có khácthường quá lớn, chỉ hỏi anh: “Vậy làm sao bây giờ? nghi thức ký hợp đồng sắp bắt đầu.”
Mã Duệ vuột hai tay, “Không có biện pháp, trực tiếp định vị di động, trói cũng phải trói cậu ấy về.”


Mặc dù vừa rồi lúc Tần Uyên nghe điện thoại, Bạch Hiểu Y liên tục tácchiến với máy con hổ, nhưng đầu bên kia nói gì cô vẫn mơ hồ nghe thấy,một lát sau khi Tần Uyên cúp điện thoại cô liền thăm dò hỏi một câu:“Trong công ty anh có phải có chuyện quan trọng hay không?”


Tần Uyên không cho là đúng, hai tay anh chống ở trên máy con hổ, chuẩn bị giúp cô đánh lại trận vừa thua.
Theo ý anh chuyện gì cũng không quan trọng bằng cô.


Bạch Hiểu Y thấy thế liền bất đắc dĩ thở dài, “Hay là anh trở về đi, chờ lúc rảnh rỗi chúng ta lại đến chơi, nếu không bộ dáng này của anh, emcũng lo lắng, chơi cũng không vui.”
Tần Uyên cuối cùng quay đầu nhìn cô một cái, lạnh nhạt phun ra một câu, “Không quay về.”


“...” Bạch Hiểu Y liền dùng giọng điệu thương lượng nói với anh: “Bằngkhông em với anh cùng đi công ty anh, em ở trong phòng làm việc chờ anh, chờ anh hết bận, chúng ta cùng nhau ăn cơm thì thế nào?”
Tần Uyên cuối cùng đứng thẳng lên, nhăn mày nhìn cô, “Em nói thật?”
Bạch Hiểu Y nghiêm túc gật đầu.


Tần Uyên nghĩ sơ mới nói: “Cũng được.”
“...” Quả nhiên nhất định phải cùng với cô a, cao lãnh khoản đột nhiêntrở nên dính người như thế thật đúng là khiến người ta chống đỡ khôngđược.


Mã Duệ vốn đang chuẩn bị cho người định vị di động của Tần Uyên, lúc này di động lại vang lên, vừa nhìn điện thoại gọi đến là Tần Uyên, anh vộivàng tiếp mấy, chỉ nghe đầu bên kia có người dùng giọng giải quyết việcchung phân phó: “chuẩn bị tốt tài liệu dùng trong hội nghị, đại kháitrong nửa giờ tôi sẽ đến công ty.”


“...” Trong tích tắc, Mã Duệ cảm thấy tên này có thể là tâm thần phânliệt, nhưng mà thời khắc mấu chốt, anh cũng không nghĩ nhiều, vội vànggật đầu, “Được được được, cậu lái xe cẩn thận một chút.”


Cúp điện thoại rồi anh vội vàng phân phó mọi người vừa rồi, “Không cần làm nữa, Boss đang trên đường tới.”
Ở một bên Trương Văn Văn cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà với việc TầnUyên thay đổi lại có chút nghi hoặc, “Vừa mới thái độ của thủ tịch không phải là rất kiên quyết sao?”


Mã Duệ hừ hừ, “Cảm tạ bà cô bên cạnh cậu ấy đi.”


Trương Văn Văn lại không biết rõ ý tứ lời này, đang muốn hỏi lại, Mã Duệ liền ung dung quăng ra một câu: “Bà cô kia bảo đừng đi cậu ấy liềnkhông đi, bảo đi cậu ấy liền ngoan ngoãn đi, ở trước mặt cô ấy, cậu tachính là bỉ ổi như thế!”
“...”


Lúc Bạch Hiểu Y với Tần Uyên tới công ty Báo săn mồi, Mã Duệ và TrươngVăn Văn cùng với trợ lý của Tần Uyên ở trong đại sảnh công ty nghênhđón, Bạch Hiểu Y gặp mấy người này lập tức có chút không thoải mái, nhất là Trương Văn Văn. Nhưng lúc Bạch Hiểu Y đi tới lễ phép lên tiếng chàohỏi mọi người, có lẽ nể mặt Tần Uyên, ba người cũng đều khách khí đáplời.


Viên trợ lý đã sửa sang xong tài liệu hội nghị, lúc này đưa cho TầnUyên: “người phụ trách bên JK đã đến, hội nghị bất cứ lúc nào cũng cóthể bắt đầu.”
Tần Uyên cầm lấy, lật nhìn thoáng qua gật gật đầu, “Tốt, đi thôi.”


Mấy người cùng nhau vào thang máy, Mã Duệ ở bên cạnh liên tục không nóigì, chỉ lấy con mắt ý tứ sâu xa quan sát hai người, một lát mới ranhmãnh hỏi một câu, “Tôi nói này, người cậu cũng đã đem tới công ty, saokhông giới thiệu một câu?”


Bạch Hiểu Y vừa nghe lời này cảm thấy sắc mặt cứng đờ, Tần Uyên vẻ mặtngược lại không có thay đổi gì, chỉ hời hợt ném lại một câu: “lão bảnnương (bà chủ) của Báo săn mồi.”


Vừa dứt lời, Bạch Hiểu Y rõ ràng nghe thấy Trương Văn Văn đứng ở bêncạnh Mã Duệ hít một ngụm khí lạnh, cô ấy tựa hồ cũng phát hiện mình quámức khác thường, vội cúi thấp đầu, che đậy thần sắc trên mặt mình.


Mã Duệ ngược lại ha ha cười một tiếng, lại trêu ghẹo một câu, “Tiếntriển rất nhanh a, đã là lão bản nương, chuẩn bị khi nào thì thành a?”


Tần Uyên nhìn thoáng qua Bạch Hiểu Y, “Bất cứ lúc nào cũng có thể.” Anh ý tứ rất rõ ràng, chỉ cần cô đáp ứng, anh bất cứ lúc nào cũng có thể cùng cô kết hôn.


Mã Duệ hai tay rảnh rang khẽ dựa vào thang máy, vẻ mặt ý tứ sâu xa, “Tôi vốn còn tưởng rằng cậu định cả đời độc thân đấy, dù sao cũng may...” Mã Duệ nháy mắt với Bạch Hiểu Y, “Bạch tiểu thư, cảm ơn đã cứu vớt cậu ấytrong nước sôi lửa bỏng!”


Bạch Hiểu Y vốn dĩ đi theo Tần Uyên tới đây rồi toàn thân không được tựnhiên, này một lát nghe thấy Mã Duệ nói thế không biết phải trả lời thếnào. Ngược lại Tần Uyên giúp cô giải vây, ánh mắt của anh lạnh lùng nhìn sang Mã Duệ, giọng nói cũng lộ ra vài phân nguy hiểm, “Cậu không nóilời nào, không có ai bảo cậu là câm.”


Mã Duệ lập tức hậm hực sờ sờ mũi, quả nhiên không nói nữa.


phòng làm việc của Tần Uyên ở tầng cao nhất cảu công ty Báo săn mồi, Tần Uyên dẫn cô đến phòng làm việc rồi cố ý dặn dò một câu: “Em ngồi đâychốc lát, anh khai mạc xong hội nghị sẽ tới, nếu nhàm chán thì xem phim, máy vi tính trên bàn em cứ tùy tiện dùng.”


Bạch Hiểu Y gật gật đầu, lúc này Tần Uyên mới rời đi.


phòng làm việc của Tần Uyên rất lớn, bên trái cửa vào bày một cái bànlàm việc cực lớn, trên bàn theo thường lệ có vài cái máy tính để ngổnngang, một bên vách tường là cả giá sách, trên giá sách chằng chịt đầycác loại sách vởi, phần lớn đều là sách chuyên khảo khó hiểu, chính giữa phòng đặt vài chiếc ghế sofa, hẳn là dùng để tiếp khách.


Cả phòng làm việc giống con người anh, gọn gàng sạch sẽ cẩn thận tỉ mỉ,lại có vẻ yên ắng tĩnh lặng, Bạch Hiểu Y dự định rảnh rỗi sẽ mua vàichậu cây để anh trang trí chung quanh.


Bạch Hiểu Y dạo qua một vòng cũng không có việc gì làm, liền từ trongngăn kéo bàn làm việc tìm một cái máy tính xách tay, lấy ra dự định xemphim một lúc.


Cô đi vào nhà vệ sinh, vừa mới ngồi xổm xuống trong buồng vệ sinh liềnnghe bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện, hẳn là nhân viên trong côngty, đi đến bên này trang điểm lại.


”Tôi thực không nghĩ tới CEO chúng ta cuối cùng thế nhưng không cùng một chỗ với Trương quản lý, bọn họ xứng đôi bao nhiêu a.” Lúc nói chuyện,trong giọng nói lộ ra tiếc hận nồng đậm.


Vốn Bạch Hiểu Y đi vệ sinh xong rồi đang chuẩn bị ra ngoài, nhưng nghehọ nói như thế cô cảm thấy có chút khó khăn, lúc này ra ngoài chỉ sợ tất cả mọi người sẽ lúng túng, suy nghĩ một chút cô cảm thấy nên chờ haingười kia ra ngoài rồi cô mới đi ra.


Nhưng hai người này một lúc lâu vẫn không muốn đi, giọng nói kia vừa mới dứt một giọng khác liền nói tiếp: “Mặc dù CEO của chúng ta lúc nào cũng lạnh như băng, thật giống như đối với cái gì cũng không thèm để ý, tôivẫn cho là anh ấy và Trương quản lý ít nhiều có chút mờ ám, nếu khôngmấy năm nay trong công ty cũng không truyền ra scandal hai người bọnhọ.” Nói đến chỗ này cô thở dài, “Cô nói bọn họ cuối cùng sao lại khôngcó cùng một chỗ đây?”


”Chính thế a... Tôi cũng cảm thấy đáng tiếc, hôm nay nữ nhân đi theo CEO kia so với Trương quản lý quả thực kém quá xa, đến một sợi tóc cũngkém, thật không biết CEO vừa ý cô ấy cái gì.”


Một người khác nghe tới chỗ này cũng chép chép miệng, “Trương quản lý thua nữ nhân dạng này quả thực quá đáng tiếc.”


Hai người thở dài thở ngắn trong chốc lát mới ra khỏi buồng vệ sinh, bên này Bạch Hiểu Y đứng rất lâu mới đi ra, trở lại phòng làm việc của TầnUyên, ngồi xuống ghế sofa, Bạch Hiểu Y lúc nhất thời còn không kịp hồithần.


Cô lấy gương soi từ trong túi ra, nữ nhân trong gương tướng mạo mặc dùkhông kinh diễm như Trương Văn Văn, nhưng cũng coi là có hình có dáng,so với Trương Văn Văn cũng không tính quá kém đi?


Bạch Hiểu Y thở dài, đem gương cất vào túi sách, cần gì tự coi nhẹ mìnhnhư thế? Tần Uyên nếu đã vừa ý mình, chứng minh mình so với Trương VănVăn có chỗ tốt hơn.
Bạch Hiểu Y lúc này cũng không nghĩ nhiều, tự xem phim, về sau bất tri bất giác ngủ mất.


Tần Uyên khai hội nghị xong trở về, vừa vào cửa liền nhìn thấy cô cuộnmình ngủ trên ghế sofa, anh nhẹ bước chân cẩn thận đi đến ngồi xuống bên cạnh ghế sofa, ánh mắt mang theo lưu luyến rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn.
Nhìn một chút, anh không tự giác vươn tay ra, lòng bàn tay nhẹ nhàng sờ sờ trên khuôn mặt cô.


Bạch Hiểu Y kỳ thật cũng không ngủ sâu, lòng bàn tay Tần Uyên chạm lênmặt cô sờ soạng trong chốc lát cô liền tỉnh, cô mở con mắt mông lung ranhìn anh một cái, lại bắt lấy bàn tay anh đặt cọ xát trên mặt cô, lúcnhất thời cũng chưa định thức dậy.


Tần Uyên thấy cô tỉnh, trên mặt thoáng có tự trách, “Đã đánh thức em?”
Bạch Hiểu Y lắc lắc đầu cũng không lên tiếng, Tần Uyên chỉ cho là cô còn chưa tỉnh ngủ, hơi có chút bất đắc dĩ, “Tỉnh rồi thì dậy đi, đã qua giờ cơm, đi ăn cơm trước.”


Lại duỗi tay kia đỡ lấy lưng cô, kéo cô từ ghế salon lên, nhưng sau khithức dậy cô vẫn mềm nhũn, trực tiếp bổ nhào về phía trước vào trong ngực anh, hai tay ôm eo anh, khuôn mặt nhỏ cọ ở trên bụng anh, bộ dáng kiamang theo vài phần vô lại, giống như đang làm nũng với anh.


Kể từ ngày hai người ở cùng một chỗ, cô rất ít chủ động biểu hiện thânmật, làm nũng đùa giỡn này là lần đầu, anh tựa hồ lại gặp được tiểu cônương sâu trong trí nhớ cái kia, lúc nào cũng thích bám dính bên cạnhanh, các loại làm nũng chơi xấu, chính là muốn ở bên cạnh anh không đi.


Đời trước anh đối với hành vi này căm ghét đến tận xương tuỷ, cho đến về sau triệt để mất đi cô anh mới hiểu được, có thể được cô quấn quít lấy, được cô gây rối là một chuyện hạnh phúc bao nhiêu. Về sau cho dù ở cùng một chỗ, cô cũng rất ít khi giống như trước đây thích chơi xấu anh.


Lúc này thấy cô dựa vào trên người không đi, Tần Uyên chỉ cảm thấy lòngmềm nhũn không nói ra lời, một tay kéo vai cô, một tay nâng đầu gối, ômcô lên trên, cánh tay dịu dàng ôm lấy vai cô, giọng nói thuần hậu mangtheo sủng ái, “Còn muốn ngủ tiếp?”


Bạch Hiểu Y ở trong lòng anh đã từ từ ngồi dậy, cũng không nói, cứ nhưvậy chằm chằm nhìn thẳng anh, Tần Uyên giúp cô sửa sang hai bên tóc rốibời tán lạc, nhéo nhéo lông mày nghi hoặc, “Làm sao?”


Bạch Hiểu Y lại vươn tay ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua lôngmày anh, anh có một đôi lông mày đậm như dao, lông mày lộ ra bén nhọn,nhưng lại có một loại gợi cảm duy thuộc tại về nam nhân, xuống chút nữalà một đôi mắt thâm thúy mê người, hốc mắt anh so với người bình thườngsâu hơn, cùng sống mũi cao thẳng kết hợp cùng một chỗ, khiến toàn bộđường nét trên mặt càng thêm sắc sảo.


Dưới mũi là một đôi môi mỏng, sắc môi màu hồng, khi anh động tình sẽ biến thành đỏ tươi, lộ ra một loại câu dẫn mị hoặc người.


Đầu ngón tay đang muốn xẹt qua phía trên, Tần Uyên lại đột nhiên duỗitay bắt lấy cổ tay cô, cô một đường từ trên mặt anh lướt qua sớm làm tâm anh ngứa ngáy, còn để cô làm loạn tiếpchỉ sợ không biết bao giờ mớixong việc.
”Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm trước.”


Bạch Hiểu Y lại lắc lắc đầu, mở bàn tay đang nắm cổ tay cô, nâng đầu anh đưa mặt tới gần, nhẹ nhàng chạm khẽ lên môi dưới của anh.


Nam nhân này vóc người anh tuấn, cho dù chỉ nhìn riêng khuôn mặt cũnglàm người ta rối loạn tâm thần, nghĩ tới còn có nhiều nữ nhân ngấp nghéanh như vậy, trong lòng Bạch Hiểu Y liền không có tư vị, về mặt tình yêu với nam nhân này, một mình cô lãng phí là đủ rồi, cô không thể cấp đểnữ nhân khác có cơ hội lừa gạt anh.


Môi dưới còn chưa bỏ qua, Bạch Hiểu Y liền đem đầu lưỡi cuốn môi trêncủa anh, lại ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng ʍút̼, môi anh mềm mại, lànhlạnh, ngậm vào trong miệng thực hết sức thoải mái.


Tần Uyên sớm bị động tác bất thình lình này làm thân thể cứng đờ, lúcphục hồi tinh thần lại, anh cũng không nhiều nghĩ, bản năng mở lưỡi muốn cùng cô triền miên, Bạch Hiểu Y lại kịp thời né ra, không thích trừngmắt liếc anh một cái, “Em muốn nếm thử hương vị cảu anh, anh không đượclộn xộn.”
“...”


Bạch Hiểu Y thấy anh không đáp, liền nói: “Lần này không được lộn xộn nữa?”
Tần Uyên đối với cô thật sự là cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ đành để tùy ý “Được.”


Bạch Hiểu Y lại tới gần, đầu lưỡi ở trên đôi môi anh ɭϊếʍƈ qua ɭϊếʍƈ lại,cuối cùng ngậm lấy môi dưới khẽ cắn hai cái, cô cắn không nặng không nhẹ ngứa ngáy, quả thực như một cọng lông vũ cào tâm can anh, cào anh toànthân bốc hỏa.


Lúc cô ngậm môi trên của anh khẽ cắn, anh đã nhịn không được, trực tiếpđem đầu lưỡi cô đang làm loạn cuốn vào trong miệng dây dưa một phen,nhưng cô rất nhanh chạy thoát, hai tay chống trên bờ vai anh, thở phìphì trừng mắt liếc anh một cái, “Không phải đã đồng ý không lộn xộnsao?”


Tần Uyên cảm giác hô hấp của mình bắt đầu không yên, nữ nhân này thật sự là đáng hận, trêu chọc anh lại không để cho anh thống khoái.
Anh dựa vào ghế sofa, điều chỉnh hô hấp, vặn hai hàng lông mày nhìn cô,giọng nói lộ ra vài phần bất mãn, “Anh là đồ chơi của em sao? Em đùa bỡn anh như vậy?”


Bạch Hiểu Y cảm thấy Tần Uyên rõ ràng muốn thu thập cô nhưng lại chỉ cóthể cố nén không dám lộn xộn, bộ dáng đặc biệt đáng yêu, một câu lên án, quả thực mang theo oán niệm.
Bạch Hiểu Y nằm ở trên lồng ngực của anh, cười nói: “Được, không đùa anh.”


Tần Uyên lại sớm không chịu nổi, cô trêu chọc anh một lát đỡ nghiện,nhưng mà chính mình bị ném lên, tư vị này thực không dễ chịu, lúc nàyliền giữ cằm cô nâng cái đầu nhỏ lên, cúi đầu ngậm lấy môi cô.


Không giống cô nhẹ chậm ɭϊếʍƈ ʍút̼, anh hôn ngang ngược mà hung mãnh, đầulưỡi tham tiến vào thật sâu, môi hung hăng ʍút̼ - ʍút̼ lấy môi cô, trongmiệng cô đều bị anh quét sạch một lần.


Đợi đến lúc anh buông cô ra, Bạch Hiểu Y đã sắp ngất, anh hung tàn mạnhmẽ như thế, Bạch Hiểu Y còn tưởng rằng anh sẽ trực tiếp ấn cô ở trên ghế sofa đến một lần, ngược lại không nghĩ tới anh cũng không làm động táctiếp theo, đợi điều chỉnh hô hấp rồi nói với cô: “Đi ăn cơm đi!”


Bạch Hiểu Y bây giờ còn chút chóng mặt, sau khi nghe xong liền gật gật đầu.


Bạch Hiểu Y muốn ăn thịt nướng, Tần Uyên liền dẫn cô đến một nhà hànggần công ty, nghe nói hương vị thịt nướng không tệ, cửa hàng thịt nướngcó ba tầng, tret là đại sảnh, lầu hai là bàn ăn, lầu ba là buồng riêng,Tần Uyên là khách quen, nhân viên cửa hàng cũng nhận ra anh, thấy anhđến liền trực tiếp dẫn anh lên lầu ba, nhưng lúc đi qua lầu hai BạchHiểu Y lại đột nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.


Bạch Hiểu Y quay đầu nhìn lại, đã thấy cách đó không xa có một người mặt tây trang giày da đang đứng, Bạch Hiểu Y nhìn rất lâu mới nhận ra làai.
”Ngôn học trưởng?”
Ngôn Phong cười cười với cô, “Không nghĩ tới thật sự là em.”


Tần Uyên đương nhiên cũng nhận ra người đàn ông này, một người bạn traiduy nhất Bạch Hiểu Y từng thừa nhận! Thấy anh ta xuất hiện tại đây, lúcnày anh liền híp híp mắt nguy hiểm, theo bản năng duỗi tay ôm eo cô, lại ở trên eo cô nhéo nhéo, bày tỏ chủ quyền.


Bạch Hiểu Y cũng biết ý tứ Tần Uyên, không nói nhiều với Ngôn Phong,nhân tiện nói: “Vậy chúng tôi lên trước, học trưởng từ từ ăn.”
Tần Uyên lén lút, Ngôn Phong đương nhiên cũng chú ý thấy, anh sắc mặt tối tăm, cũng không nhiều lời, chỉ cười gật gật đầu.


Ở chỗ này thấy Ngôn Phong kia, Bạch Hiểu Y liền đoán được sự tình chỉ sợ sắp hỏng bét, quả nhiên, đến khi hai người ngồi xuống ghế, cô thấy rõràng sắc mặt Tần Uyên không tốt lắm.


Bạch Hiểu Y suy tư muốn giải thích thế nào với anh, nhưng cẩn thận ngẫmlại giống như lại không có gì phải giải thích, dù sao cô và Ngôn Phongcũng đã rất nhiều năm chưa gặp.
Đang cân nhắc, nghe thấy Tần Uyên ngồi đối diện giống như lơ đãng hỏi một câu, “Từng liên lạc sao?”


Bạch Hiểu Y phục hồi lại tinh thần, biết rõ anh nói gì, lập tức lắc lắc đầu, “Rất ít liên lạc.”
”Gì?” Anh lông mày cau lại, trong giọng nói thêm vài phần nguy hiểm, “Vậy có liên lạc là sao?”
”Chỉ là ngẫu nhiên hỏi thăm một tiếng.”
Tần Uyên tiếp tục truy vấn: “Lúc trước lui tới bao lâu?”


Bạch Hiểu Y bất đắc dĩ nhìn anh một cái, “Chuyện vớ vẩn sao còn muốn so đo?”
Tần Uyên sắc mặt trầm lãnh, giọng nói đương nhiên, “Không thể không so đo!”
“...” Bạch Hiểu Y vuốt vuốt trán, “Em và anh ấy lui tới không bao lâu, em cảm thấy không hợp, về sau không liên lạc nữa.”


”Vậy rốt cuộc là bao lâu?”
”Một vài ngày.” Dừng một chút cô lại bổ sung một câu, “Anh ấy cũng không chạm vào chỗ nào trên người em, chỉ lui tới rất bình thường, đi chơimấy lần, ăn cơm mấy lần đơn giản như thế.”


Tần Uyên dựa vào lưng ghế, ánh mắt híp lại nhìn cô, “Em đang tức giận cái gì? Nên tức giận không phải là anh sao?”
Bạch Hiểu Y ngẩng đầu lành lạnh liếc anh một cái, “Đều nói là chuyện vớ vẩn, anh tức giận có ý nghĩa gì?”


Anh vẻ mặt đương nhiên, “Không có ý nghĩa, anh cũng muốn tức giận.”
“...” Bạch Hiểu Y bị anh chặn một cái, đơn giản điều chỉnh hô hấp mớinói: “Được, anh muốn mở đại hội thẩm phán hôm nay, vậy chúng ta cẩn thận thẩm tr.a đầy đủ, hiện tại anh thẩm tr.a em xong, cũng đến phiên em thẩmtr.a anh đi?”


Tần Uyên lông mày chau lên, “Em muốn thẩm tr.a anh cái gì?”
”Anh cùng với Trương Văn Văn có chuyện gì xảy ra? Em còn nghe nói toàn bộ công ty đều ở truyền ra scandal anh và cô ấy.”


Tần Uyên mặt không đổi sắc, con mắt cũng không nháy mắt một cái, “Nếu đã nói là scandal, đó chính là không đáng kể.”


Bạch Hiểu Y ha ha cười một tiếng, lạnh lùng nói: “Ruồi bọ không bâutrứng không nứt, nếu tất cả mọi người đều nói, vậy khẳng định không phải là không có lửa thì sao có khói.”


Tần Uyên thấy cô bộ dáng nghiêm trang lại cảm thấy có chút buồn cười,sắc mặt vừa mới trầm trọng cũng bất tri bất giác hòa hoãn hơn, “Anh cùng với Trương Văn Văn là quan hệ cấp trên cáp dưới đơn thuần, còn ngườikhác truyền như thế nào, anh không xen vào.”


Bạch Hiểu Y cúi đầu xì một tiếng, không trả lời.
đuôi lông mày Tần Uyên đang vặn chặt dần dần giãn ra, trong giọng nói mơ hồ mang theo vài phần sung sướng, “Em đây là đang ăn dấm?”


Bạch Hiểu Y gắp một miếng thịt nướng chấm tương, nhét vào trong miệng, không mặn không nhạt ném lại một câu, “Em ăn tương.”
Tần Uyên cảm thấy cô thật đáng yêu, muốn hôn cô.






Truyện liên quan