
Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay
✍ Bắc Phong Tập Tập
182 chương
565 lượt xem
1 ✩
✎
- Chương 1: Còn có cô Lương nào đáng để Lục Hạc Nam đích thân hỏi đến nữa?
- Chương 2: Hoặc là cùng lún xuống, hoặc là cùng tỉnh giấc
- Chương 3: Bắt nữ sinh luyện tửu lượng là sở thích mới của ông dạo gần đây?
- Chương 4: Thì cảm xúc ấy, hẳn là liên quan đến d.ục v.ọng
- Chương 5: Phương Bắc có giai nhân
- Chương 6: Tâm tư con gái đúng là khó đoán
- Chương 7: Người chưa từng hiểu tình yêu như Lương Quyến không thể đoán nổi
- Chương 8: Rõ ràng là muốn giấu kỹ như báu vật riêng mình
- Chương 9: Hôm nay còn phải đãi ai khác ăn nữa sao?
- Chương 10: Cô Lương, còn chưa dùng xong anh mà đã định bỏ lại rồi sao?
- Chương 11: Lúc nãy dò hỏi anh sao không nghĩ đến chuyện riêng tư vậy?
- Chương 12: Chỉ những người có cầu cạnh anh mới sợ anh. Em cần gì ở anh sao?
- Chương 13: Để cô ấy nếm chút khổ đã
- Chương 14: Bàn tay kia vẫn không hề có ý định rút lại
- Chương 15: Nhưng - anh không từ chối
- Chương 16: Sao nào, sợ anh chết lắm à?
- Chương 17: Đừng cố nữa mà
- Chương 18: Đàn ông mà không rung động thì không phải đàn ông
- Chương 19: Trái tim còn chưa kịp nguôi ngoai
- Chương 20: Nghe nói ở Bắc Thành, em có một đoạn tình duyên sớm nở tối tàn
- Chương 21: Giây phút này đây, anh nhớ cô
- Chương 22: Cháu trai ông ta và nữ sinh trường Hoa Thanh kia có gì đó mờ ám
- Chương 23: Nếu nói tôi có giúp đỡ gì, thì cũng là giúp Lương Quyến thôi
- Chương 24: Em có thể lên xe anh, nhưng bó hoa đó thì không được
- Chương 25: Em thích anh ấy
- Chương 26: Yêu nhau mà lại làm người dưng, thì quá tàn nhẫn
- Chương 27: Cũng chỉ vì tôi muốn gặp lại cô ấy
- Chương 28: Em ở bên cạnh, làm sao anh tập trung được?
- Chương 29: Vui là tốt rồi
- Chương 30: Giờ mà tỏ tình chắc không gọi là đột ngột đâu nhỉ?
- Chương 31: Giây phút này anh mới thực sự hiểu
- Chương 32: Ra là đồng hồ đôi
- Chương 33: Chỉ mong cô Lương được trời quyến cố, mọi sự hanh thông
- Chương 34: Lục Hạc Nam, có phải anh đang theo đuổi em không?
- Chương 35: Cho nên, em có muốn làm bạn gái anh không?
- Chương 36: Với tư cách là một người bạn trai danh chính ngôn thuận
- Chương 37: Thứ bị bỏ đi, có lẽ... không chỉ là một cái ôm
- Chương 38: Cuối cùng của tình yêu này... là gì?
- Chương 39: Không biết là ở cùng ai, chỉ biết là không phải ở cùng cô
- Chương 40: Chị dâu
- Chương 41: Cô ấy là của tôi
- Chương 42: Em hôn anh một cái, có được không?
- Chương 43: Hóa ra là em đang ghen
- Chương 44: Kẻ dưới váy cô
- Chương 45: Phải không đó, bà chủ?
- Chương 46: Muốn có được cô
- Chương 47: Mở miệng ra, làm lại lần nữa
- Chương 48: Không chết không thôi, cho đến mãi mãi
- Chương 49: Một cặp đồng hồ, một cặp nhẫn
- Chương 50: Một ngày lễ Tình nhân tốt đẹp như vậy, sao lại thành lễ chia ly?
- Chương 51: Đoạn đường cuối này... em đến đón anh, được không?
- Chương 52: Đáng giá
- Chương 53: Em vẫn còn hứng thú với người đàn ông khác à?
- Chương 54: Một thỏa thuận về sự chia ly
- Chương 55: Trách nhiệm của bạn gái
- Chương 56: Trách nhiệm của bạn gái: tinh thần và thể xác
- Chương 57: Em yêu, em thả lỏng chút đi
- Chương 58: Lấy danh nghĩa của bạn gái chính thức để chắn mấy đoá đào hoa
- Chương 59: Ánh mắt dịu dàng mà phóng túng, ngón tay ma sát đầy dụng tâm
- Chương 60: Lục Hạc Nam, anh không được sao?
- Chương 61: Không còn chỉ là hơi thở
- Chương 62: Quyến rũ người ta cũng thật sự cần chút bản lĩnh
- Chương 63: Tình duyên sớm nở tối tàn
- Chương 64: Giữa thanh thiên bạch nhật mà trèo tường đỏ chót?
- Chương 65: Là anh Lục vì cô Lương mà chi trả
- Chương 66: Vung tiền như rác, chỉ để đổi lấy một nụ cười của hồng nhan
- Chương 67: Chúng tôi là những người yêu nhau nhưng không chịu nổi sự soi xét
- Chương 68: Sự thiên vị của tình nhân
- Chương 69: Một đại lão âm thầm làm việc tốt?
- Chương 70: Anh ấy không nên rơi nước mắt
- Chương 71: Mọi thứ trong thế giới của cô đều liên quan đến anh
- Chương 72: Cá tháng Tư vui vẻ
- Chương 73: Vừa khít với tay anh
- Chương 74: Anh tình nguyện chết chìm trong chốn hưởng lạc này
- Chương 75: Thứ ý niệm xấu xa, thậm chí còn thấp hèn hơn cả dã thú
- Chương 76: Đó là công bằng trong mắt em sao?
- Chương 77: Đừng bao giờ, bao giờ từ chối anh
- Chương 78: Là một phần thanh xuân rực rỡ của họ
- Chương 79: Tuyết trắng phủ đầy tóc
- Chương 80: Khoảng thời gian hai người hiếm hoi mà anh không cho phép ai quấy rầy
- Chương 81: Em yêu, hình như chúng ta còn chưa thử làm ở sofa
- Chương 82: Cảm ơn em - vì vào lúc này, người đầu tiên nghĩ đến lại là anh
- Chương 83: Dấu chấm hết cho một mối tình không được giới hào môn ủng hộ
- Chương 84: Là lan nhân trong hồi ức, không cần đến kết cục
- Chương 85: Không dứt khoát thì làm được gì?
- Chương 86: Nhưng cô thì nhất định phải vẹn toàn
- Chương 87: Cô muốn anh đối xử công bằng, nhưng lại muốn anh vì cô mà phá lệ
- Chương 88: Những vết đỏ nơi khóe mắt
- Chương 89: Cảm giác dây dưa triền miên ấy thật sự đã lâu rồi không có lại
- Chương 90: Còn mấy cô gái kia là gì?
- Chương 91: Tuyết phủ trắng mái đầu
- Chương 92: Xứng đôi
- Chương 93: Mãi mãi là bao lâu?
- Chương 94: Đầu xuân năm thứ tám
- Chương 95: Sao lại để một người phụ nữ dắt mũi đến mức này?
- Chương 96: Cô ta tên là Lương Quyến, đúng không?
- Chương 97: Mà để vào lúc anh gục ngã, còn có chỗ để anh tựa vào
- Chương 98: Chủ nhân chiếc sơ mi trắng
- Chương 99: Mẹ cậu rất quý Gia Mẫn
- Chương 100: Gần đây quả thực có người theo dõi Lương Quyến
Thể loại: Đô thị hiện đại, Hào môn thế gia, Tình cũ không rủ cũng tới, Con cưng của trời, Chính kịch
Văn Án
【Truyện dài, bởi vì đây là tám năm tình yêu đầy thăng trầm của họ】
Thời kỳ đầu: Công tử chán đời × Nữ sinh tỉnh táo
Tái ngộ: Đại lão quyền cao chức trọng trong giới Bắc Kinh × Nữ đạo diễn tài năng
Tái ngộ sau thời gian dài × Gương chưa vỡ nhưng vẫn phải lành × Giai đoạn sau chuyển hướng giới giải trí
Tỷ lệ thời gian quá khứ và hiện tại cân bằng, không phải kiểu “gương vỡ lại lành” chính thống.
“Ngày trước em từng nói, chúng ta hãy chia tay trước khi tuyết rơi. Sau đó em dọn đến một thành phố không bao giờ có tuyết, định dựa vào ký ức để sống nốt phần đời còn lại.”
Phân cảnh tái ngộ:
Đêm mưa nơi ngoại ô, phía trước Lương Quyến là phim trường rực rỡ ánh đèn đang đợi cô quay lại chủ trì toàn cục;
Phía sau là Lục Hạc Nam đứng trong vũng nước tăm tối, chỉ cầu cô một ánh nhìn đoái thương.
Lương Quyến không hề do dự, nhấc chân định bước vào ánh sáng phía trước.
Đi được vài bước, như nhớ ra điều gì, cô hơi nghiêng đầu, giọng nói nhạt nhẽo và xa cách: “Phải rồi, vừa rồi quên chúc mừng sếp Lục vì đón quý tử.”
Người luôn từ tốn cao quý như Lục Hạc Nam đêm nay lại phát điên giữa cơn mưa.
Anh nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Lương Quyến, em phải biết, anh không hứng thú cũng không có nghĩa vụ làm cha dượng cho con của người khác.”
“Trừ khi, mẹ của đứa trẻ đó là em.”
Thiên hạ đều nói, công tử và nữ sinh, nghe đã biết không có kết cục tốt.
Lục Hạc Nam không tin vào số phận, anh nhất định muốn cùng Lương Quyến có một cái kết viên mãn.
*
Giới thiệu nữ chính:
Thời đại học, Lương Quyến từng yêu một công tử nổi tiếng của Kinh Châu – một mối tình rực rỡ mà kết thúc chẳng đi tới đâu.
Năm chia tay, cô chẳng được lợi lộc gì, suýt nữa còn mất cả mạng.
Có lẽ vì thấy cô quá thảm, người đàn ông đó mới để lại cho cô một lời hứa vô thưởng vô phạt: “Sau này có chuyện gì không thể giải quyết, dù có rắc rối cỡ nào, dù nhà họ Lục có sụp đổ hay không, chỉ cần trên báo chưa đăng cáo phó của Lục Hạc Nam, em đều có thể tìm người của anh để giải quyết.”
Năm thứ năm không qua lại với nhau, lần liên lạc lại là khi Lương Quyến ngượng ngùng đến tìm Lục Hạc Nam để anh thực hiện lời hứa: “Anh có thể giúp em liên hệ một bác sĩ khoa tim mạch ở Cảng Châu được không? Loại phù hợp để phẫu thuật tim cho trẻ sơ sinh ấy.”
*
Giới thiệu nam chính:
Nửa đời đầu của Lục Hạc Nam luôn tin vào triết lý “sống được ngày nào hay ngày đó”.
Mãi đến năm 24 tuổi, lần đầu đến Bắc Thành, anh mới đem cả nửa đời còn lại giao vào tay một cô gái phương Bắc không dịu dàng cũng chẳng ân cần. Lúc đó, anh mới dám mơ ước xa vời – rằng đời này có thể sống lâu trăm tuổi.
Năm năm sau khi chia tay, mỗi đêm cô đơn không ngủ được, nhắm mắt lại là thấy đôi mắt đầy đau thương nhưng vẫn kiên cường không chịu rơi lệ của cô.
Cô từng nói: “Lục Hạc Nam, em không muốn lừa mình dối người cùng dầm tuyết cùng bạc đầu, nếu mối tình này vốn không có kết cục tốt, vậy thì hãy chia tay trước khi tuyết rơi.”
“Chúng ta đừng để lại hồi ức cho nhau, cũng đừng chừa đường lui cho chính mình.”
*
Từ đầu đến cuối, cả hai đều yêu một cách đàng hoàng, không có bất cứ mối quan hệ mờ ám nào.
Nữ chính luôn tỉnh táo, độc lập – không yếu đuối, không ủy mị, không “làm màu”.
Nhân vật chính: Lương Quyến × Lục Hạc Nam
Một câu tóm tắt: “Cùng dầm tuyết đến bạc đầu – là lời nói dối của em.”
Thông điệp: Hãy là người tỉnh táo dù đang yêu.