Chương 19: Đời người khắp nơi là phong cảnh!
Đương nhiên.
Hắn chỉ có trình độ trên lý thuyết.
Tự tay phối chế ma dược, thì còn phải luyện nhiều.
Muốn điều chế ra một bình ma dược, tài liệu và lực khống chế ma lực là tương đối hà khắc.
Chỉ cần sai một ly, cũng có thể tạo thành thất bại.
Phương diện này, kinh nghiệm của hắn là 0.
Sau khi rời khỏi mật thất.
Rod đi ra ngoài nhà gỗ, đổ một bình ma dược có dạng bột phấn xuống đất, dùng lửa châm.
Một mùi gay mũi xuất hiện, theo gió phiêu tán khắp rừng rậm.
Sột xoạt!
Trong bụi cây, một con người sói lần theo mùi đi đến, ngơ ngác đứng trên bãi đất trống trước nhà gỗ.
Rất nhanh, mấy người sói còn lại trong rừng cũng đã tụ tập ở đây.
Rod cầm thập tự giá, tẩy lễ cho đám người sói này xong, thi thể cũng không từ bỏ, mà hiến tế hết.
Giải quyết vấn đề người sói, chuyện còn lại thì đơn giản.
Trở về thôn.
Mấy dân binh đang tuần tr.a nhìn thấy Rod đi từ rừng ra, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Từng người đều cuồng nhiệt như fan hâm mộ.
“Ngài Witcher (thợ săn quái vật), ngài có gặp đám người sói đáng ch.ết kia không?”
“Chắc trong rừng có rất nhiều người sói nhỉ?”
“Nếu cần, chúng tôi cũng có thể hỗ trợ.”
Nhìn đám dân binh mồm năm miệng mười, Rod trực tiếp ném mấy chục cái danh năng dính máu xuống đất.
Đây chính là răng của người sói, hắn cố tình tháo ra trước khi hiến tế.
Chính là để chứng minh hắn đã săn giết người sói.
“Tôi đã xử lý hết đám người sói quanh thôn rồi.”
“Răng của người sói. . .”
“Cần phải giết bao nhiêu người sói mới có nhiều răng như vậy chứ?”
Nhìn mấy chục chiếc răng dính máu trên mặt đất, mấy dân binh đều lộ vẻ khó có thể tin.
Chỉ một ngày, đã thanh lý toàn bộ người sói trong rừng.
Đây chính là thực lực của Witcher trong truyền thuyết sao?
Rod chậm rãi mở miệng nói: “Gọi tất cả thôn dân đến đây, tôi có chuyện muốn nói.”
Thủ lĩnh dân binh nghe vậy thì lập tức bảo người đi gõ chuông cảnh báo.
Những người còn lại đều nhìn Rod với ánh mắt kính sợ và cuồng nhiệt.
Người sói quấy rối thôn trấn nhiều năm, vậy mà bị giải quyết rồi.
Người trong thôn không cần lo lắng bị người sói đánh lén nữa.
Giờ phút này, trong mắt thủ lĩnh dân bình thì vị Witcher mạnh mẽ này chính là tồn tại giống như thần.
Nếu không phải không thích hợp, hắn còn muốn đặt tượng của Rod vào giáo đường, để cho tất cả thôn dân đổi đức tin.
Mười mấy phút sau, tất cả thôn dân đã tụ tập lại đây.
Thôn trưởng nhìn Rod với ánh mắt khó chịu.
Kể từ khi tên này xuất hiện, gã cảm thấy uy nghiêm và quyền lợi của mình bị tên này cướp mất.
Nhưng mà, người ta có thực lực mạnh, gã cũng không dám phản kháng.
Chỉ là trong lòng lại càng thấy khó chịu với tên này.
“Phải nghĩ cách để người sói giết ch.ết tên khốn này!”
Thôn trưởng nghĩ thầm.
Có thể giết người sói thì không tầm thường sao?
Có thể giết ch.ết một con người sói, nhưng gã không tin Rod có thể giết ch.ết 10 con người sói.
Cùng lắm thì, trả giá đắt một chút.
Đúng lúc này, mấy dân binh đã nói cho thôn dân biết chuyện người sói đã bị tiêu diệt.
Thấy tất cả mọi người không tin, thủ lĩnh dân binh liền lấy răng nanh dính máu ra.
Xác định những răng nanh này là của người sói xong, những người đang không tin lập tức ồn ào.
Răng nanh của người sói, thứ này không giả được.
Thấy bầu không khí đã ổn, Rod mới mở miệng: “Người sói quanh thôn… là do con người chế tạo ra.”
“Tôi đã giết nữ vu trốn trong rừng rồi, hơn nữa còn nhận được tin từ chỗ bà ta, thôn trưởng… là đồng lõa với bà ta.”
Đám thôn dân đang hưng phấn lập tức nhìn về phía thôn trưởng.
Có người không tin, cũng có người hoài nghi.
“Tôi đã nói rồi, thôn trưởng lấy đâu ra nhiều thức ăn như vậy chứ, thì ra là cùng một bọn với nữ vu.”
“Tên đáng ch.ết này, lừa sạch tiền của chúng ta!”
Thấy tình thế không ổn, thôn trưởng đang định bỏ chạy, thì bị một đám thôn dân bao vây lại.
“Mọi người. . . mọi người đừng tin người xứ khác, tên này lừa mọi người. . .”
Thôn trưởng còn muốn ngụy biện vài câu, kết quả bị bao phủ bởi đám người giận dữ.
“Đây chính là lòng người!”
Nhìn đám thôn dân này còn không thèm kiểm chứng là đúng hay sai, mà đã ra tay với thôn trưởng.
Rod không khỏi lắc đầu.
Thời điểm này, coi như thôn trưởng là vô tội, vậy cũng không ai tin tưởng.
3 năm qua, toàn bộ tiền dành dụm của người trong thôn đều rơi vào tay thôn trưởng.
Bây giờ vấn đề người sói đã được xử lý, thôn trưởng là người được lợi ích lớn nhất, tự nhiên sẽ trở thành kẻ thù của tất cả mọi người.
Trước mặt lợi ích, lòng người tính là cái gì?
Đây chính là thói hư tật xấu của con người.
Huống chi, tên này ch.ết chưa hết tội, không đáng thông cảm.
Rod quay người, đi về phía ngoài thôn.
Mặc dù đã cứu vớt cái thôn này, nhưng bây giờ tất cả mọi người dường như đã quên mất sự tồn tại của hắn.
Tất cả mọi người đều tranh nhau chạy về phía nhà thôn trưởng.
Vì nhanh hơn một bước so với người khác, các hành vi xấu xí đã thể hiện ra rất rõ ràng.
Lúc này, một cô gái tóc vàng mặc váy dài, bộ ngực cực kỳ sung mãn lại ngăn ở trước mặt Rod.
Ánh mắt Rod đảo qua bộ ngực hùng vĩ kia.
Gia quyến của ông chủ quán trọi.
Rod thu hồi biểu cảm trên mặt, tò mò hỏi: “Cô không đi theo à? Bây giờ chạy qua, có lẽ còn có thể cướp được vài thứ đáng giá.”
“Tôi chỉ muốn cảm ơn anh đã cứu cái thôn này!”
Cô gái chậm rãi tiến lên, ôm lấy Rod, hôn lên mặt của hắn.
Trên mặt mang theo nụ cười cảm kích.
“Hôm qua là là đêm vui vẻ nhất đời của tôi, tôi vĩnh viễn không quên anh.”
Nhìn cô gái tóc vàng nhấc làn váy và chạy chậm rời đi, Rod lắc đầu nở nụ cười.
Mặc dù đời người tràn đầy bóng tối.
Nhưng thỉnh thoảng gặp một thứ thú vị, đó mới là phong cảnh đẹp nhất trên đường đời nha.
Đáng tiếc, có nhiều thứ đã chú định là không phải phong cảnh thuộc về riêng hắn.
Rod đột nhiên nghĩ đến cô bé quàng khăn đỏ bên trong không gian cá nhân.
Trong lòng yên lặng bổ sung một câu.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ!