Chương 21: Bác của cô bé quàng khăn đỏ!

Hắn muốn tìm người thân của cô bé quàng khăn đỏ, tự nhiên là có dụng ý riêng.
Cô bé quàng khăn đỏ, không, phải nói là Britney.
Britney là con gái nam tước Ovidius, bây giờ là người thừa kế hợp pháp duy nhất của nam tước Ovidius.


Dựa theo pháp luật của vương quốc, nàng sẽ thừa kế lãnh địa và tước vị của nam tước Ovidius.
Tuy nhiên, Britney đã mất tích 3 năm, bây giờ đã không còn ai có thể chứng minh thân phận của nàng.
Chỉ dựa vào miệng mà muốn vương quốc thừa nhận địa vị và thân phận của nàng là rất khó.


Nhưng, nếu có một quý tộc thân cận với nam tước Ovidius chứng minh thân phận của Britney.
Britney chính là người thừa kế thứ nhất của nam tước Ovidius, tự nhiên sẽ kế thừa tước vị và lãnh địa của nam tước Ovidius.
Nói cách khác, chỉ cần có thể chứng minh được điểm này.


Coi như là quốc vương, cũng không thể từ chối một vị quý tộc kế thừa lãnh địa và tước vị vốn thuộc về mình.
Tại các quốc gia phương tây, không có khái niệm quân muốn thần ch.ết, thần không thể không ch.ết.
Nếu như một quốc vương đối xử không công bằng với quý tộc trong vương quốc của mình.


Vậy quý tộc này có quyền lợi phát động chiến tranh với quốc vương, đoạt lại tất cả những thứ thuộc về mình.
Nói là quân chủ và thần tử, chẳng bằng nói là quan hệ thuê mướn lẫn nhau.
Quân chủ ban cho lãnh địa và tước vị, mà quý tộc cần ra chiến trường chém giết khi quân chủ cần.


Đương nhiên, giao nộp thuế má cũng là nghĩa vụ của lãnh chúa.
Trừ cái đó ra, quý tộc không cần làm gì khác cho quân chủ.
Thậm chí, trong lãnh địa của mình thì quyền lực của quý tộc còn áp đảo cả quốc vương.


available on google playdownload on app store


Bình dân trong lãnh địa của quý tộc, là con dân của quý tộc, chứ không phải con dân của quốc vương.
Con dân của con dân ta, không phải con dân của ta!
Nghe có vẻ hơi khó hiểu, nhưng thực tế chính là vậy.
Hắn muốn đứng vững gót chân ở thế giới này, thân phận quý tộc chính là nước cờ đầu.


Nếu Britney có thể kế thừa tước vị của nam tước Ovidius.
Đến khi đó, chỉ cần cưới Britney, thì hắn chính là chồng của nam tước.
Đừng xem thường cái thân phận này.
Tại thế giới giai cấp rõ ràng này, huyết thống và xuất thân sẽ quyết định tất cả.


Có một cái xuất thân tốt, dù nghèo rớt mồng tơi, thì cũng sẽ trở thành khách quý của đa số quý tộc.
Thậm chí, có thể nhất hô bách ứng trong loạn lạc.
Được vô số quý tộc theo đuổi.


Trái lại, nếu tổ tiên không có huyết thống và xuất thân hiển hách, dù giàu có ngang một nước thì cũng chỉ là dân thường.
Cố gắng cả đời, cũng chỉ là người tầng chót trong mắt quý tộc.
Là nhà giàu mới nổi toàn thân mùi tiền mà thôi.


Căn bản không tiếp xúc được với xã hội thượng lưu chân chính.
Nghe có vẻ quan trọng hóa, nhưng thử nghĩ đến người xưa tự giới thiệu khi đi ra ngoài thì hiểu.
Cho dù gia tài bạc triệu, nhưng không bằng một câu ‘tứ thế tam công Như Nam – Viên thị’ trong thời Hán.


Tại thời Đường, không bằng một câu ‘năm họ bảy vọng sĩ tộc hào môn’.
Tại đây, cũng là như vậy.
Huyết thống và thân phận dù chỉ là nước cờ đầu, nhưng không có nước cờ này, thì ngay cả cửa cũng không thể vào được.


Nếu như dựa theo cách bình thường để trở thành một quý tộc, vậy sẽ phải bắt đầu từ kỵ sĩ.
Đầu tiên, phải trở thành tùy tùng của một kỵ sĩ của một lãnh chúa, học tập đủ loại quy tắc và lễ nghi của kỵ sĩ.
Ít nhất cần 3 đến 5 năm mới có thể trở thành một kỹ sĩ tầng thấp nhất.


Muốn từ kỵ sĩ trở thành quý tộc, vậy điều kiện còn hà khắc hơn, dù có cả may mắn và năng lực, thì cũng cần vài năm, thậm chí là mười mấy năm.
Hắn không có thời gian để lãng phí vào mấy việc này.
Nhưng, một phương diện khác.


Nếu thế giới này có liên quan đến truyện cổ tích, hắn muốn tiếp xúc với những tồn tại trong truyện cổ tích kia.
Vậy không thể thiếu một thân phận thích hợp.
Công chúa Bạch Tuyết cũng tốt, cô bé lọ lem cũng được.
Không có thân phận thích hợp, vậy không có cơ hội tiếp cận những người này.


Cho nên, có một thân phận tốt là chuyện không thể thiếu.
Mà cô bé quàng khăn đỏ, chính là đường tắt mà hắn chọn.
Chỉ cần có thể dạy dỗ tốt, nàng sẽ ỷ lại hắn, mà hắn cũng là người duy nhất mà nàng có thể dựa vào.


Lại thu cô bé quàng khăn đỏ vào không gian cá nhân, Rod bắt đầu hỏi thăm chuyện của nam tước Ovidius.
“Cậu hỏi nam tước Ovidius? Không phải đã ch.ết từ 3 năm trước rồi sao?”
“Có người thân không? Tôi nghe nói ông ta có một người chị gái, đã gả cho một vị bá tước ở vương quốc bên cạnh.”


Sau khi nghe ngóng một phen, Rod nghe được tin tức mà mình muốn trong miệng một thương nhân.
“Một người bác gái gả cho bá tước.”
Mặc dù là bá tước của vương quốc bên cạnh, nhưng dù gì cũng là một vị bá tước nha.
Lời nói vẫn có sức nặng.


Nếu bị bá tước phu nhân này có thể đứng ra chứng minh thân phận của cô bé quàng khăn đỏ.
Chuyện này cơ bản là ổn.
Tuy nhiên, muốn đi qua một vương quốc khác, cũng không phải chuyện có thể làm trong thời gian ngắn.
Rod lắc đầu.


Cứ thử một lần xem sao, nếu con đường này không được, hắn còn có phương án thứ hai.
Tìm một quý tộc thích hợp, rồi trực tiếp nhốt lại, dùng ma dược tẩy não, để đối phương trở thành khôi lỗi của hắn.
Hiệu quả cũng như nhau, chỉ là lãng phí thời gian hơn.


Dù sao ma dược tẩy não cũng cần thời gian để điều chế.
Lỡ như đối phương kháng cự quá mạnh, thì có nguy cơ thất bại.
Nói không chừng tẩy não xong sẽ thành kẻ ngu.
Uổng phí thời gian và sức lực.
Đây là biện pháp bất đắc dĩ mới có thể dùng.






Truyện liên quan