Chương 84:Ẩn núp và nghỉ ngơi
Từ khi chiến dịch bắt đầu, tâm trạng của Twilight luôn ở trong trạng thái cực kỳ tốt. Và lý do đầu tiên, đó chính là bởi chiến dịch này.
Mọi thứ bắt đầu từ tối qua, khi mà Wei Yenwu đề cập đến chỉ huy quân Ursus ở phia đông. Ông ta tình cờ biết về tên chỉ huy này, đồng thời gửi luôn tài liệu của hắn qua cho Bl.
Và biết sao không? Sau khi đọc xong tài liệu được gửi qua, Twilight phải che mặt, Felix thì trực tiếp há hốc mồm kinh ngạc.
"Vãi cả đ*i, thời này vẫn còn nhân tài kiểu này nữa hả? Hắn làm sao được hay vậy."
Cả hai đều không thể tin vào mắt mình ki nhìn vào phần sơ yếu lý lịch của tên Ocschos,đây là những dòng đập vào mắt hai người:
-Vì là con trai cả duy nhất trong gia đình nên được trực tiếp thừa hưởng tước vị từ cố.
-Dành phần lớn cuộc đời ở thành phố thuộc quyền cai quản (Nằm trong vùng an toàn) và chỉ được gủi đi đào tạo tại đại học quân sự Ursus sau khi tốt nghiệp trung học
phổ thông.
-Chỉ sau 2 năm đào tạo, học viên đã bị đình chỉ 2 lần, sau đó trực tiếp khai trừ khỏi học viện. (Lý do chưa được xác minh.)
-Không có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu, và cũng chưa từng ra chiến trường.
Vâng.
"Chưa từng ra chiến trường làm chỉ huy quân đội, cái What the heck?" Felxi trực tiếp hét ra thành lời, còn Twilight thì tự hỏi mình chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu biết được
những thông tin này từ trước.
Mà chuyện gì đã qua rồi thì cứ cho qua đi, sau vài phút tự suy ngẫm về cuộc đời, Twilight bắt đầu móc nối các thông tin lại với nhau và nghĩ ra một kế hoạch mới.
Lần này, cậu đã đặt lại mục tiêu cuối cùng trong cả trận chiến lần này.
Không chỉ còn là phòng thủ thành công Lungmen.
Mà Twilight thật sự, đang nghĩ đến một chiến thắng.
Tất nhiên điều đó sẽ cần thời gian để set up lại, vậy nên nếu thành công trong chiến dịch tái chiếm này, quân Ursus sẽ thiệt hại kha khá, và cậu sẽ có thời gian làm lại từ
đầu.
Lý do bề ngoài là vậy, nhưng vào lúc đó, Twilight thừa biết mình thực sự muốn gì.
"5 tháng...." Twilight vừa nghiên cứu lược đồ trung tâm thương mại vừa ngẫm nghĩ lại.
5 tháng.
Đó chính xác là khoảng thời gian Twilight không ngồi xe lăn thì cũng nhờ người khác giúp di chuyển.
Về sau thì hồi phục một chút nên có thể sử dụng Arts để bay được, nhưng cũng phiền và không giúp được gì nhiều cho mọi người.
Quá trình đó, thật sự rất tẻ nhạt.
Nhưng hiện tại, chân cậu đã có thể đi lại.
Không thể nói là mình đã hồi phục 100% nhưng ít nhất thì cũng đã đươc 80.
Trước khi trận chiến nổ ra, Twilight thừa nhận rằng mình đã mạnh miệng với Wei Yenwu về khả năng của mình, và tuy những gì cậu làm được cho đến hiện tại đã có thể
được coi là tròn vai.
Nhưng chỉ nhiêu đó là chưa đủ để làm cậu thỏa mãn.
"Chán, quá chán! Chẳng có gì đặc sắc!" Đó là những gì Twilight muốn nói về cuộc chiến hiện tại.
Dù nghĩ vậy, cậu vẫn tự lượng sức mình và không hề làm gì cả.
Nhưng hiện tại, mọi chuyện đang phát triển theo một chiều hướng cực kỳ thú vị hơn. Không có chuyện Twilight sẽ khoanh tay ngồi nhìn nữa.
Và nhiệm vụ ở trung tâm thương mại này, chính là một cơ hội cực tốt để cậu chứng tỏ khả năng của mình.
....
"Nhưng mà...có lẽ mình đi hơi xa rồi."
............
....................
Trung tâm thương mại, tầng 5.
Sau khi Twilight thành công hạ gục tên chỉ huy Ursus, những tên còn lại như rắn mất đầu, chúng ra sức truy đuổi cậu nhằm trả thù cho chỉ huy.
Nhưng cùng lúc, nhóm của Felix đu dây đánh xuống bất ngờ, quân Ursus do đang rối loạn bởi quả bom khói và chỉ lo tập trung vào Twilight nên dễ dàng bị đàn áp, tên phó
chỉ huy cũng vong mạng tại đó.
Ở bên dưới, lực lượng do Hisomaru dẫn đầu đang càn quét quân Ursus ở cầu thang thoát hiểm và chặn đứng lối thoát của quân Ursus, bất kỳ tên nào dám bén mảng lại
gần đều sẽ bị xấy thành bọt biển.
Ba phe hỗn chiến với nhau, ba tầng 4,5 và 6 dần trở thành chiến trường chính.
Quân Ursus dù quân số vẫn còn đông. song bị hai bên Bl và Lungmen kẹp chặt hai đầu, chúng chẳng thể làm gì cứu vãn tình hình.
Mất đi chỉ huy, phó chỉ huy cũng vừa thiệt mạng, quân Ursus đã cùng đường và bắt đầu dãy ch.ết,
Biết là không còn lối thoát, bọn chúng nhất trí châm lửa thiêu cháy tòa nhà, và chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
Nhận ra điều này từ cách chiến đấu không ngại thương vong từ kẻ địch, nhà câm quân đầy kinh nghiệm Hisomaru ra lệnh thả lỏng mũi tiến công và tiến hành bao vây tiêu
diệt, không cần phải cứng đối cứng cùng quân địch.
Không lâu sau đó, Felix cũng nhận ra điều này, anh liên lạc lại bộ đàm với Twilight, xác nhận cậu vẫn ổn rồi thì cũng từ từ rút người về, đánh tiêu hao dần dần với Ursus.
Tình thế dần trở nên giằng co, Ursus ngày càng mất nhiều người, nhưng chúng vẫn có thể miễn cưỡng phòng ngự bằng cách lợi dụng địa hình rộng của các tầng để mai
phục và dựng lên các lô cốt nhỏ ở các lối đi.
Xét theo tình hình hiện tại, kết quả đã gần như ngã ngũ, nhưng trận chiến sẽ không kết thúc một sớm một chiều được.
Xử lý những kẻ địch đang dãy ch.ết một cách điên cuồng, Hisomaru nếu muốn giảm thiểu thiệt hại, ông cần phải làm việc này một cách từ từ.
...
Trong khi trận hỗn chiến đang diễn ra kịch liệt ngoài kia, có một người đang núp sau những kệ hàng không trong một cửa hàng trống, cố gắng nhỏ giọng để không ai có thể
nhìn thấy mình.
"Mía nó, mình bị mất không chế."
Núp dằng sau quầy tính tiền, Twilight bắt đầu hồi tưởng lại những gì mình đã làm.
Đầu tiên thì...cậu dường như bị rơi vào trạng thái mất kiểm soát do hưng phấn quá mức vào khoảng đâu đó lúc đang truy đuổi tên chỉ huy Ursus.
Sau đó bằng một cách điên khùng nào đó, cậu đã thành công sát hạ được tên chỉ huy bên kia, nhưng với cái giá phải trả là việc lạm dụng Arts quá đà, dẫn đến...
"Mẹ kiếp, nhức vãi, cả người đều ê ẩm hết cả rồi." Twilight ngả lưng ra sau hít đều hồi sức, cả cơ thể cậu đang gần như nứt ra sau khoảng thời gian dài sử dụng Arts một
cách mất kiểm soát đó.
Nhưng khi Twilight bắt đầu ngồi tự đánh giá bản thân hiện tại, cậu cảm giác mình vẫn có thể tự phòng vệ trong tình huống nguy cấp, nếu có chuyện không may sảy ra.
Nhưng thật sự thì cậu cũng đuối rồi, vậy nên ưu tiên lớn nhất vẫn là ngồi yên đây chờ cứu viện..
Đây mới là chỗ mà Twilight muốn vò đầu.
Bởi vì lúc đó cậu chỉ tập trung tìm một đường để chạy, với ý nghĩ rằng ở chỗ rắc rối thì sẽ dễ dàng trốn hơn, Twilight lẩn theo màn khói để chạy vào giữa tầng 5...trong khi
Felix mang theo người của mình xuống ứng cứu ở hướng đối diện.
Đến khi xung quanh đã tràn ngập quân địch, cậu mới nhận ra.
Hết cách, giờ chẳng còn làm gì được, Twilight chỉ còn cách ngồi một chỗ chờ cứu.
"Tôi đã thông báo vị trí của cậu cho Hisomaru rồi, ông ấy sẽ cử vài người đến giúp cậu sớm thôi."
"Ừ, cảm ơn anh nhá, hai người mà anh gửi đến giúp tôi chắc đang ở đâu đó quanh chỗ cầu thang đó, anh đến đón họ rồi cũng rút đi. Đừng lo, anh biết là tôi không sợ lửa mà,
ok, ok, chào nhé, lát nữa gặp. Píp!" Twilight trả lời Felix, rồi cậu muốn cúp máy ngay, hai người đang liên lạc trên kênh chúng và không có hệ thống bảo mật nào, tần số liên
lạc này có thể bị dò ra bất cứ lúc nào, và Twilight không thích điều đó.
Sau khi bỏ lỡ cơ hội giải cứu Twilight sau khi cậu chạy theo hướng ngược lại, nhóm của Felix không còn cách nào khác ngoài việc rút lui và trao công việc đó lại cho
Hisomaru, người dẫn theo một lực lượng lớn hơn lại đây.
Ngọn lửa do quân Ursus đốt đang ngày càng lớn dần, những tầng trên cùng của trung tâm thương mại đã chìm trong biển lửa và có dấu hiệu sụp xuống, Felix nếu không
muốn ch.ết cháy ở đó thì anh phải rời đi càng sớm càng tốt. May là việc di tản những người lính đánh thuê đã hoàn tất, Will đã sẵn sàng trở lại để mang họ ra khỏi đây.
"Được rồi, gặp lại cậu sau, chúc may mắn." Felix cũng không nhiều lời, anh chào tạm biệt bạn mình trước khi dịch chuyển ra khỏi tòa nhà cùng với Will.
Píp!
Cúp máy, Twilight quăng chiếc bộ đàm qua một bên rồi ngồi gục xuống thở dài.
"Haizz, giờ thì chắc ngồi chờ ông già Hisomaru đến đón nhỉ. Chán thật, biết thế mình thà ở nhà tiếp tục kế hoạch cho xong, hoặc kiếm Yelena ôm ngủ một giấc còn sướng
hơn."
Bắt đầu mở miệng ra càm ràm. Twilight cũng tranh thủ kiểm tr.a lại trang bị, đặc biệt là mặt nạ dưỡng khí và kính bảo hộ.
Thể chất làm cậu có thể không bị bỏng bởi lửa đốt, nhưng khói mù mịt có thể sẽ khiến cậu ngạt thở, hoặc tệ hơn là làm căn bệnh ở phổi cậu trở nên nghiêm trọng hơn.
Chưa hết, một khi lửa cháy đến đây, khói sẽ phủ trắng xóa cả nơi này, không có kính bảo hộ thì xác định coi như mù.
Lướt qua một lần đồ đạc, không có thứ gì bị hư hỏng cả, trong túi vẫn còn một quả lựu đạn choáng và một vài những thứ đồ dụng linh tinh như một ít kẹo, một bộ công cụ
đa năng, một cây gậy phép sơ của, một hộp phấn vừa xài, một cái hộp quẹt cùng một ít xăng và vài thứ khác nữa.
"À, thứ này sẽ có ích đây."
Cất lại hết những thứ không cần thiết vào túi, Twilight chỉ giữ lại quả lựu đạn choáng, bộ công cụ và một cuộn dây mảnh.
Chầm chậm thò đầu lên, ngó quanh xem có ai ở gần không, Twilight mới rón rén bò ra phía cửa.
Ở đó, cậu buộc sợi dây vào chốt quả lựu đạn choáng rồi chằng nó ra dưới chân lối vào, tạo thành một cái bẫy nhỏ để báo hiệu ngay khi có ai đó bước vào. Chưa hết, để đảm
bảo an toàn, cậu còn chằng thêm một sơi dậy nữa ở góc khuất để cho dù nhận ra sợi dây đầu tiên thì cũng đạp bẫy.
Việc này có kinh nghiệm thì làm rất nhanh, dù vài lần có vài đội lính Ursus chạy qua phỉa ngắt quãng tý, nhưng cuối cùng, Twilight cũng hoàn thánh cái bẫy của mình.
Xong xuôi, cậu chui lại vào chỗ trốn của mình ngáp một cái.
"Oáp! Chẹp, chắc phải một lúc lâu nữa Hisomaru mới đến được, chắc là mình có thể chợp mắt một tý."
Nói rồi cậu kéo mặt nạ cùng kính bảo hộ che mặt, nằm ngả ra sau quầy thu ngân nhắm mắt gục xuống một chút.
...
.....
......
........
Đoàng!
Tạch tạch tạch!
"..."
Chưa nhắm mắt được bao lâu, Twilight đã bị đánh thức bởi tiếng súng ở gần đó.
Cậu mở mắt dậy, nhặt lấy túi đeo vào người, thò đầu lên kiểm tra.
Ở bên ngoài, cậu thấy vài tên lính Ursus đang di chuyển, xét theo tiếng súng vừa nghe, có lẽ chiến trường đã kéo lên tầng này.
"Chắc ra xem phát nhỉ."
Twilight chui ra khỏi chỗ trốn, trước tiên thu hồi lại quả lựu đan choáng, cầm sẵn nó trên tay rồi chạy ra khỏi cửa tiệm, hướng về vị trí tiếng súng liên tục phát ra chạy đi.