Chương 83.5:Ám sát thành công

8:56
Tầng trệt của trung tâm thương mại, nơi Hisomaru đang chỉ huy lực lượng phòng vệ Lungmen tản ra bao vây tòa nhà.
“Tản ra, đừng có đứng chụm lại như vậy, sử dụng những cây cột làm tường chắn và không cần sợ mũi tên từ kẻ thù, chúng bắn không tới


đâu, mà có trúng cũng không ch.ết được đâu!”
Đứng đằng sau hai cảnh vệ Lungmen giương cao khiên chặn lại những mũi tên bay đến, Hisomaru nắm chiếc loa cầm tay chỉ huy đội phòng vệ Lungmen với một giọng điệu…uhh…như thể đang chỉ dạy cho mấy thằng cu nhà mình.


Phải biết đây không phải đội 2 của Bloody Lines do ông đào tạo ra mà là lực lượng phòng vệ Lungmen, một đơn vị mà Hisomaru chỉ mới
tiếp xúc được vài ngày.
Thế mà, không một ai có chút nghi ngờ hay phản bác lại sự chỉ đạo của ông. Tất cả mọi thành viên của lực lượng phòng vệ Lungmen


thực hiện đúng từng li từng tí mệnh lệnh được ông đưa ra.
Kể cả đội trưởng lực lượng phòng vệ, người nắm quyền chỉ huy trực tiếp chỉ dưới Wei Yenwu cũng chỉ theo sau lưng Hisomaru và học
hỏi từ những gì ông nói.


Nhưng gã vẫn tiếp tục hỏi đi hỏi lại câu hỏi đã xuất hiện từ nãy giờ: “Cứ như thế này thì có ổn không?”
"Có ổn không? Kaka." Hisomaru cười hỏi lại gã đội trưởng.


"Hãy nhìn vào tình hình hiện tại, quân Ursus chỉ có hai lựa chọn, một là cố thủ trong tòa nhà chờ đợi cứu viện từ bên ngoài trong vô vọng, hai là cố hết sức mở một đường máu thoát khỏi đây."
Rồi ông chỉ tay lên những tầng trên, nơi khói bắt đầu nghi ngút bốc ra.


"Và ta đang nghĩ là chúng sẽ chọn cái sau."
Gã đội trưởng đội cảnh vệ nhìn về phía đám khói, gật đầu hiểu ra.
"Chúng không có nhiều thời gian." Gã nói.


"Đúng vậy." Hisomaru trả lời. "Khói đa được dun, bây giờ chúng ta chỉ còn có việc chờ đợi lũ chuột sa đầu vào lưới thôi. Nếu chúng không ra, chúng sẽ bị hun khói đến ch.ết, mà cho dù không muốn ra, chúng cũng sẽ bị ép buộc phải ra."
"Bởi thằng nhóc của ông?"


Đội trưởng đội hậu cần hiểu ông đang nói đến ai.
Không ngoài dự đoán, Hisomaru gật đầu rồi chỉ tiếp lên tầng 9.
"Cậu ta đang đứng ở lan can và nhìn xuống đây kìa."


Phần trống giữa trung tâm thương mại khá lớn, đứng từ trên cao rất dễ dàng có thể quan sát quang cảnh bên dưới, tương phản, từ dưới cũng có thể nhìn được lên trên cao.
Chỗ đứng hiện tại của Twilight nằm ngay đối diện với chỗ 2 người HIsomaru, ông rất dễ dàng nhìn thấy cậu ta.


"Nó đang làm gì vậy?" Đội trưởng lực lượng cảnh vệ cũng vừa vặn nhìn thấy vị trí của Twilight, nhưng mà đúng ở lan can? Cậu ta đang làm gì vậy?
À, đang nhìn xuống đây.


Từ trên cao, Twilight cũng nhìn thấy ha người, nhưng mà cậu ta không phản ứng gì nhiều cả, trong khi Hisomaru vẫy tay chào, cậu ta chỉ gật nhẹ đầu chứng tỏ mình đã biết.


"Là sao? Mấy người đang toan tính điều gì vậy?" Đội trưởng đội cảnh vệ (Từ này sẽ viết tắt thành Đội trưởng CV) trưng ra bộ mặt chẳng hiểu gì cả, gã thừa là gã không và có lẽ sẽ không bao giờ hiểu được tầm số nói chuyện của hai người này.
Bụp.


Nhưng trước khi mọi chuyện tiếp diễn, một tiếng động rất nhỏ vang lên.
Ở một vị trí cách nơi hai người đứng không xa, một viên phấn trắng rất nhỏ được ném từ trên cao rơi xuống. Khi nó chạm đất, viên phấn lập tức vỡ vụn, chỉ để lại một chút vụn trắng sót lại trên sàn nhà.


Nó là do Twilight nén xuống, tất nhiên, lại thêm một hành động khó hiểu.
Nhưng không kịp đợi gã đội trưởng kịp phàn nàn gì, Hisomaru đã trầm giọng nói.
"Thay đổi kế hoạch, để lực lương phòng vệ giữ vững đội hình, nhưng hãy gọi hiến binh đến đây, chúng ta sẽ tấn công."


"Hử, ờ, ừm..." Giọng nói của ông nghe cực kỳ nghiêm túc, đội trưởng đội cảnh vệ không nhiều lời, lập tức móc bộ đàm ra điều động hiến binh.
Còn Hisomaru, ông tiếp tục nhìn lên trên.
...


Vài phút sau khi viên phấn rơi xuống, Hisomaru nhìn thấy Twilight nhảy lên lan can kính, lưng đưa về phía ông. Cánh tay cậu hơi đưa lên, như đang làm tư thế chào.
Xong rồi, cậu ta nhẹ nhàng lùi về sau một bước, thả lỏng bản thân mình, rơi xuống.


Cậu ta tính tự sát à?! Nếu gã đội trưởng còn chú ý đến, nhất định gã sẽ nói như vậy.
Nhưng Hisomaru có tầm nhìn rộng rãi hơn hẳn, và cũng vừa đủ hiểu rõ Twilight để nghĩ ra nguyên nhân cho hành động kia.
Ngay khi cậu bắt đầu rơi xuống, ông đã lập tức hành động.


Hisomaru rút thanh đao khỏi vỏ, không đợi gã đội trưởng đội cảnh vệ trở lại mà lao ra khỏi vị trí, nhắm đến...vị trí của viên phấn vừa được ném xuống.
Twilight sẽ không làm điều đó mà không có nguyên do, Hisomaru biết, vậy viên phấn đó là để làm gì?


Phấn thường được dùng để đánh dấu, và lần này, nó đánh dấu vị trí rơi xuống của Twilight.
...
Ở bên trên.
Ngay từ khi tên chỉ huy Ursus rời đi, Twilight đã kích hoạt tầm nhìn thân nhiệt để theo dõi hắn.


Vì đã biết được ai là ai, nên cậu dễ dàng nhìn thấy hắn ta xuống tầng 5 rồi lại đi ra hành lang.
Cậu biết hắn muốn gì, và đó là lúc hành động.
Đúng như dự đoán, tên chỉ huy Ursus sau khi quan sát tình hình, đã quay ra sau ra lệnh cho thuộc hạ.
Đó là thười cơ mà Twilight muốn.


Cậu nhảy xuống ngay lúc đó, rơi từ tầng 9 đến tầng 5, và thành công túm lấy được cổ áo tên chỉ huy Ursus.
Nhưng tiếc là, ngay lúc cậu vừa níu một tý, tên chỉ huy đã ra lệnh khai hỏa cho thuộc hạ ngay lập tức.
Không còn các nào khác, Twilight chỉ có đường tặc lưỡi một phát rồi thả tay ra.


Nhưng cậu vẫn chưa từ bỏ, ngay khi thả tay ra khỏi tên chỉ huy Ursus, Twilight sử dụng Arts tạo một vụ nổ nhỏ dưới chân mình.
Dư chấn khiến cậu văng ra một tý, rơi xuống đúng chóc vị trí mình đã tính từ trước.
Ở đó, đã có người săn tiếp đón,
Vù!


Từ đằng sau, Hisomaru phòng người né đi những mũi tên được bắn ra, nhào tới, chụp lấy người Twilight.
Cả hai người nhào một vòng trên mặt đất trước khi Hisomaru chống chân trụ lại.
"Chào nhóc, lâu rồi không gặp, cần đi nhờ không?"


Twilight đang lắc đầu để tỉnh khỏi cơn choáng khi rơi tự do thì nghe thấy một tiếng giọng của người quen thuộc.
Cậu chỉ cười nhẹ rồi mở miệng nói một từ.
"Tầng 5."
Vút!
Không tới một giây sau, Twilight bay vút lên không trung.


Còn ở đằng sau, Hisomaru sau khi ném cậu đi bằng tay không thì cũng lùi lại dưới sự hỗ trờ từ cảnh vệ Lungmen.
"Đã chuẩn bị xong chưa?" Ông quay sang hỏi gã đội trưởng.
"HIến binh đã sẵn sàng để nghe lệnh." Gã đáp.
"Tốt! Vậy thì chúng ta...Tổng tấn công!"
...
....
Vút!


Được Hisomaru ném đi, Twilight cuộn tròn người như viên đạn bay đến nơi cần tới.
Hựm!
Cậu lao bay một phát từ tầng trệt, lao thẳng lên tầng 5, đâm sầm vào người tên chỉ huy Ursus.
Và cậu ôm hắn, cả hai ngã lăn quay vào trong tầng.
Rầm!
...


"Đồ chó ch.ết!" Tên chỉ huy Ursus nắm lấy người Twilight, đang nằm trên người mình, ném ra chỗ khác.
Khi cả hai người đâm sầm vào nhau, tình huống bất ngờ nên tên chỉ huy Ursus không thể chuẩn bị tinh thần mà choáng vang một lúc, nhưng hắn vẫn hồi phục lại trước Twilight.


"Oách!" Twilight bị ném ra một bên, cũng tỉnh choáng vò đầu mở mắt, cậu nhìn qua tên chỉ huy đang đứng lên, vẻ mặt hắn tức giận trở nên méo mó hết cả.


"Thằng nhóc khốn khiếp! tao từ đầu đã không để ý đến mày, nhưng mày cứ hết lần này đến lần khác làm phiền tao." Chỉ huy Ursus gào lên rút đao ra chuẩn bị tiến đến làm thịt thằng nhóc ngáng chân.
Nhưng đối diện, nhìn thấy được kết quả, Twilight không kìm được sự vui vẻ.


"Yess!" Cậu nắm tay giật xuống rồi đưa lên cao, không hề tỏ ra quan tâm đến tên chỉ huy Ursus nữa.
Điều đó, cộng với biểu cảm vui vẻ trên khuôn mặt làm tên chỉ huy Ursus tức giận đến mức nổ đầu.


Hắn nghiến răng muốn giết quách thằng nhóc này càng nhanh càng tốt, để có thể giải tỏa cơn giận này, nhưng vừa bước một bước, tên chỉ huy bỗng choáng váng cả đầu óc.


Mọi giác quan trên cơ thể hắn như bị tê liệt, những thứ trong tầm mắt hắn bỗng xoay vòng vòng, đồng thời, cảm giác một thứ gì đó đang trào lên từ cổ họng hắn.
Mùi vị này, rất quen thuộc..đó là mùi tanh của máu.


Tên chỉ huy vô thức đưa tay lên miệng, chỉ để nhận ra, mình đã mất hoàn toàn quyền điều khiển cơ thể.
Trong khoảng thời gian ít ỏi còn sót lại, hắn vẫn kịp nhận ra lý do mình sắp ch.ết.
Lúc bị tên nhóc kia húc vào, có một thứ đã đâm vào hông hắn ta.
Đó là một mũi tên.


Một mũi tên tẩm độc mà những tên lính tập kích mình sử dụng.
"C..h..ế..t.t.iệ..t." Tên chỉ huy Ursus trong giây cuối cùng vẫn còn cảm thấy tức giận, hắn không cam lòng ngã xuống trước sự hò reo của Twilight.


"Yeah! Mình đã làm được, mình đã thành công giết được một tên chỉ huy trong quân đội Ursus, không biết có phải không, hình như nhiệm vụ là một tên tổng chỉ huy mà nhỉ?"
Nhìn thấy tên chỉ huy Ursus ngã xuống vị chất độc, Twilight huýt sáo ăn mừng.
Cạch!


"Mà sao cũng được, điều này cũng đáng ăn mừng rồi, tên chỉ huy đầu tiên ngã gục dưới chân mình từ khi phục hồi, đây là một điều đáng để ăn mừng."
Cạch cạch!
"Nhưng dù vậy, mình vẫn còn phải rút ra một vài kinh nghiệm..."
Cạch!Cạch!Cạch!


"..Ừ thì do lần này hight quá, chân mới khỏi nên không kiềm chế được. Lần sau.. mình không nên lao thẳng vào vòng vây địch như thế này." Twilight từ từ đưa tay vào túi đeo hông,
cậu đang đứng giữa một vòng vây lính Ursus đang giương nỏ về phía mình.


"Giết nó!" Tên dường như là phó chỉ huy quân Ursus hét lên, tất cả quân lính đồng loạt đưa tay bóp cò.
"Thiệt tình, nhìn mình có giống như thằng Lightning không chứ? Quả nhiên bệnh ngu là có thể lây mà. Dù sao thì..tạm biệt!"




Twilight rút trong túi đồ ra một quả flash đặc chế của mình, rút chốt, ném mạnh xuống đất.
Đoàng!
Những mũi tên được bắn ra, nhưng không biết kết quả thế nào.


Vụ nổ choáng sáng bừng cả khu vực, mấy tên linh Ursus có kính bảo hộ nên choáng không ăn thua lắm, nhưng làn khói bừng ra sau đó làm bọn chúng tạm thời mất dấu Twilight.
"Tìm nó, phải báo thù cho chỉ huy!" Tên đội phó nhìn quanh trong làn khói trắng, ra lệnh cho thuộc hạ.
Nhưng đúng lúc này..


"Có động tĩnh ở đây! Xuống!"
"Rõ!"
Từ trên cao, nhóm của Felix đã đu dây xuống ứng cứu Twilight, nhưng không thấy cậu ta đâu mà chỉ có lính Ursus, rất đông.
Không nhiều lời, hai bên lập tức lao vào va chạm.


Từ tầng dưới, âm tahnh chiến đấu cũng dần vang đến, Hisomaru đang dẫn đầu đội hiến binh đânhs lên trên.
Tình hình chiến sự trong tòa nhà đột nhiên thay đổi hẳn, từ phòng ngự cầm chừng nhau với kế hoạch cụ thể, nơi đây bỗng chốc trở thành một trận hỗn chiến giữa phe Lungmen và Ursus.


Mọi thứ, đã hoàn toàn trật ra ngoài kế hoạch ban đầu.






Truyện liên quan