Chương 83:Tiếp tục nhiệm vụ
Quay trở lại với góc nhìn của Twilight.
Sau khi để tên chỉ huy Ursus thoát đi, cậu không hề quan tâm đến những tên lính Ursus mà bước về phía lan can và đặt một tay lên tấm
lan can làm bằng thủy tinh.
Ở sau lưng cậu, hai Outlaw Assasin đang liều mạng chống chọi để bảo vệ Twilight theo lệnh Felix.
Tình thế khá khó khăn, nhưng do e ngại chất độc, mấy tên lính Ursus không dám tấn công bừa bãi nên hai người họ vẫn miễn cưỡng cố
gắng được.
Còn Twilight vẫn chỉ đứng lẳng lặng ở đó, nhìn xuống dưới.
Đằng sau lớp khẩu trang che nửa mặt, không ai biết biểu cảm của cậu, cũng như cậu đang nghĩ gì.
Chỉ mãi đến một lúc sau, khi mà nhiệt độ dần nóng lên, khói bay phủ mù mịt khắp tầng, Twilight mới đưa tay lên bộ đàm bấm nhận liên
lạc.
“Twilight! Cháy rồi! Chúng đã rải dầu và châm lửa ở tất cả các tầng, việc đập lửa là bất khả thi. Will cũng đã báo cáo lại là trực thăng đã
rút lui và đang trên đường xuống đây, chúng tôi có nên rút lui không?” Từ chiếc bộ đàm, gọng nói gấp rút của Felix vang lên.
…
Ở một phía khác, sau khi tiêu diệt hết những tên lính chặn đường cho tên chỉ huy trên tầng này, phần còn lại đã rút lui sau khi châm lửa,
ngọn lửa bắt dầu lan tỏa ra rất nhanh làm Felix không thể truy đuổi mà phải rút đi.
Ở đây, anh điện đàm hỏi ý kiến Twilight, người bị chia cắt sang phía còn lại sau khi truy đuổi theo tên chỉ huy.
Lửa đã bao phủ gần hết tầng này nhưng Felix không tỏ ra quá lo lắng cho cậu ta, bởi vì anh biết Twilight có khả năng chịu nhiệt rất tốt,
trang bị của cậu cũng có chút ít khả năng chống lửa.
Nếu phải lo, anh lo cho hai sát thủ của mình gửi đi hơn.
“Cậu biết đấy, khi đã châm lửa thì quân Ursus sẽ bắt buộc phải mở một đường máu thoát ra, chúng ta chỉ cần củng cố phòng ngự ở phía
dưới thì chúng sẽ bị thiêu ch.ết chính bởi ngọn lửa của mình?”
Trên đường di chuyển lên tầng 10, Felix vừa đi vừa đưa ra ý kiến của mình.
“Đó chính là một ý hay.” Anh nghĩ vậy.
Nhưng những gì nhận lại được, chỉ là một tiếng đáp ngắn gọn.
“Ừ.”
Một chữ, ngắn gọn, không hề súc tích, và chẳng còn gì nữa.
“Ừ, rồi sao nữa, tôi tự xử lý hay cậu có ý tưởng gì không?” Felix gặng hỏi thêm, nhưng…
“Píp píp píp..”
Bộ đàm đã ngắt.
“F*ck.” Felix tặc lưỡi chửi thầm.
“Giờ làm gì đây cậu chủ?” Một Assasin di chuyển bên cạnh hỏi. “Ý tưởng ngài đưa ra hoàn toàn phù hợp cho hoàn cảnh này, chúng ta rút
xuống dưới chứ?”
“Không.” Felix lắc đầu.
“Không ai được đi đâu cả, Twilight sẽ không đụng đến thứ gì ngoài tầm với, nhưng cậu ta sẽ không bao giờ bỏ qua những thứ có thể. Nếu
không thể tiếp tục, cậu ta đã nói chúng ta cần phải rời đi và hợp quân với Lungmen, nhưng cậu ta không. Đó là bởi vì cậu ta vẫn đang
bám theo tên chỉ huy quân địch”
“Sát thủ sẽ không bỏ qua mục tiêu của mình, cho dù phải trả cả mạng sống! Đó là tôn chỉ của Outlaw Assasin. Truyền lệnh cho Will, nói
anh ta tập hợp các lính đánh thuê, mang theo tối đa số lượng quân nhu chúng ta tìm được rồi rút đi.” Felix chỉ tay ra lệnh.
“Còn các sát thủ, chuẩn bị Drone truy dấu và cáp treo, chúng ta sẽ tiếp tục nhiệm vụ.”
“Rõ!”
…
…..
Tiếp tục trở về với Twilight, sau khi bấm tắt bộ đàm, cậu chỉ đơn giản ngó qua ngọn lửa một chút.
“…”
Từ trong túi bộ quân phục, Twilight lấy ra một hộp phấn trắng nhỏ.
Cậu rút ra một viên, ngắm nghía nó một chút, canh góc thả xuống dưới khoảng không ngoài lan can, xong rồi quay người lại.
Đám lính cản đường đã rời đi thông qua cầu thang thoát hiểm, còn hai Assasin thì đứng ở đó chờ lệnh. Họ sẽ không hành động nếu
không có lệnh từ cấp trên.
“Hm.” Cậu nhìn họ rồi đánh giá lại tình hình.
Giống như Felix, cậu chắc chắn anh ta đã hiểu những gì mình muốn.
Dù ngọn lửa rực cháy đang bao phủ cả tầng lầu và nó không ngừng lan rộng ra, nhưng cậu biết, anh ta đang tìm cách vượt qua nó để đến
nơi này.
Vậy thì..
“Sớm thôi, lửa sẽ lan rộng ra khắp tòa nhà này, nếu đây là kế hoạch của Ursus thì bọn chúng sẽ buộc phải phá vòng vây để ra khỏi đây
trước khi quá trễ. Giờ này chắc bọn chúng đã tập trung hết xuống dưới để chuẩn bị tấn công.”
Nếu thế thì cầu thang thoát hiểm chắc hẳn là đã trống trải…
“Sát thủ không hợp để chiến đấu trực diện, và họ có lẽ đã rất mệt mỏi sau quãng thời gian dài chiến đấu, gửi họ xuống cầu thang thoát
hiểm nghỉ ngơi trong khi chờ đợi Felix đến là lựa chọn tối ưu nhất.”
Hai Outlaw Assasin này đã chạy theo hỗ trợ cậu trong suốt quãng đường truy đuổi tên chỉ huy, và họ đã ngăn cản những tên lính Ursus
cố tấn công cậu ban nãy.
“Họ xứng đáng được nghỉ ngơi.”
Twilight không phải ác quỷ, thi thoảng sẽ, nhưng không phải hiện tại.
Nghĩ rồi, cậu quay sang chỗ hai Outlaw Assasin.
“À, nhắc mới nhớ, bọn họ đến từ cái tổ chức sát thủ gì đó mà Felix có nhắc tới qua rồi phải không, mình có nhớ mang máng nó gọi là cái gì
đó, họ là cấp dướ của Toxicuser nhỉ?”
“?!!” Vừa nghĩ xong, một ý tưởng đột ngột nhảy ra trong hình dạng một bóng đèn lead trong đầu Twilight.
Cậu mở to mắt ra nhìn hai sát thủ, miệng đang tính nói hai người kia có thể ra chỗ thoát hiểm nghỉ ngơi cũng ngậm lại.
Hai Outlaw Assasin thấy cậu chuẩn bị ra lệnh thì nghiêm chỉnh đứng nghe, nhưng Twilight đột nhiên nghẹn lại làm hai người cũng ấp a
ấp úng không biết làm sao.
Bầu không khí nóng rực do lửa cháy và căng thẳng từ khi truy đuổi tên chỉ huy lặng đi trong một nhịp.
Một lúc sau, Twilight mới là người đánh vỡ sự lúng túng này.
“Khụ khụ, xin lỗi vì sự thất lễ vì đã làm phiền hai người nãy giờ, nhưng tôi có thể hỏi một câu hỏi được không?”
“Vâng, sếp cứ thoải mái đi ạ.” Hai Outlaw Assasin hồi đáp nhanh chóng.
“Hai người là cấp dưới của Toxicuser đúng không, nếu tôi không nhầm?” Twilight hỏi.
“Vâng.” Một người trả lời, người còn lại tiếp tục bổ sung những chi tiết đầy đủ.
“Chính xác hơn là cựu cấp dưới, từ khi ký hợp đồng với cậu chủ, chúng tôi hoạt động với địa vị ngang hàng nhau, nhưng theo một góc độ
nào đó, cô ấy vẫn là người dẫn đầu chúng tôi.”
“Mmm, tôi hiểu rồi.” Twilight gật đầu.
“Theo như những gì tôi được biết, Toxicuser có khả năng kháng độc rất tốt dù chính bản thân cô ấy còn chẳng có kiến thức hóa học ra
trò, bảo Felix bào chế ra còn đáng tin hơn, dù ảnh cũng chả có bao nhiêu kiến thức về hóa học. Vậy câu hỏi đặt ra là, trang bị mà mọi
người dùng được lấy từ đâu vậy?”
Hai Assasin nhìn nhau, đây là một câu hỏi họ không đủ quyền hạn để trả lời, vì đó là thông tin được Felix niêm phong.
Cuối cùng, một người lên tiếng.
“Tôi xin lỗi, nhưng những gì ngài cần biết là thông tin tuyệt mật, tôi không thể trả lời câu hỏi đó khi chưa có sự cho phép từ cậu chủ.”
“Vậy à?” Twilight đổi câu hỏi. “Vậy thì trả lời tôi câu này, trang bị của mọi người, có cùng nguồn gốc chứ?”
Một lần nữa, hai người lại nhìn nhau, vì câu hỏi này đại khái cũng giống như cậu hỏi trước.
“Mà thôi khỏi đi, nhìn cách hai người biểu hiện là đủ rồi.” Twilight lắc đầu, dù đã có được câu trả lời mà mình muốn.
“Vậy được rồi, nếu như đồ của mọi người cũng một nơi sản xuất, thì chất lượng cũng sẽ gần giống nhau, đúng không?”
“Ừ/ Yeah” x2
“Tuyệt, vậy…” Ý tưởng đã thành hình vụt sáng trong đầu Twilight, cậu đưa mắt nhìn chằm chằm về phía thắt lưng của một trong hai sát
thủ rồi hỏi tiếp.
“..Tôi có thể lấy nó được chứ?”
Và rất rõ ràng, đây không phải là một câu hỏi chờ giải đáp, đây là mệnh lệnh không được phép từ chối.
Một trong hai sát thủ đưa tay về phía thắt lưng, lấy thứ được yêu cầu ra đưa cho Twilight.
Cậu gật đầu cảm ơn, rồi quay trở lại ngay với kế hoạch.
“Anh có thể chờ ở đây để thông báo tình hình cho Felix khi anh ta đến.” Twilight chỉ vào người lính vừa đưa đồ cho mình.
Người còn lại.
“Tôi sẽ làm trước, ngay khi nhận được tín hiệu, hãy xuống theo tôi. Hai người rõ chứ?”
“Rõ!”x2
“Tốt.” Twilight gật đầu mỉm cười, cậu kéo lại lớp khẩu trang lên kèm theo cả cặp kính bảo hộ trên trán xuống.
Bước vào trạng thái vũ trang hoàn hảo.
Chuẩn bị xong xuôi, cậu trèo lên đứng trên lan can kính.
“Vậy thì hai người…” Twilight đưa tay lên trán chào tạm biệt.
“Chúc may mắn.”
Rồi cậu nhún nhẹ chân, nhảy ra sau.
…
Trong khung cảnh hoang tàn cháy trụi của trung tâm thương mại.
Tiếng lửa cháy phập phừng lan ra, tiếng gào thét vang vọng lên từ tầng dưới cùng.
Động tĩnh quá lớn của hai sự việc trên đã hoàn toàn hút lấy toàn bộ sự tập trung của tất cả mọi người trong tòa nhà này.
Tất cả đều chỉ quan tâm đến cuộc chiến.
Trừ một người.
Một người đủ khả năng nhận biết tất cả mọi thứ đang xảy ra.
Và là người phản ứng nhanh nhất khi mà tiếng vút trong không khi của một thứ gì đó đang rơi xuống.
Người đó là …