Chương 48-2: Phiên ngoại chi huyễn tưởng NP toàn H (1)

Ba tên này đều bí mật như vậy, không hề bình thường.


Tần Sở Ca nghi ngờ đóng cửa phòng lũ trẻ, xoay đầu thấp giọng hỏi ba tên vẫn đang đứng ở ngoài cửa, “ Vẻ mặt của các ngươi đây là … Vẻ mặt gì? ” Y chuyển ánh mắt lên Tô Dạ Kiều – tên vốn không nói dối được nhất trong ba tên, Tô Dạ Kiều mất tự nhiên quay đầu, tai đỏ hồng.


Hoa Khiếu khẽ ho một tiếng: “ Bọn trẻ đều đã ngủ rồi? ” Dáng vẻ vô cùng đứng đắn.
Tần Sở Ca gật gật đầu, “ Dạ Băng dỗ Liễu Nhã và Tiểu Văn ngủ rồi, ta chỉ đọc một câu chuyện cho Liễu Nhã. ”


Để Luật Dương kéo Tần Sở Ca qua, không nói gì cả, trực tiếp kéo y xuống lầu, kéo tới căn phòng lớn nhất trong nhà bọn họ, Hoa Khiếu và Tô Dạ Kiều theo sau cùng bước vào phòng, Hoa Khiếu “ lạch cạch ” khóa trái cửa lại.


Tần Sở Ca cảm giác lông gáy của mình cũng dựng đứng cả lên rồi, “ Các ngươi đây là … ” Hoa Khiếu tháo cà vạt của mình xuống tiện tay ném xuống mặt sàn, Tô Dạ Kiều thì mặt đỏ bừng bừng nhìn y, đứng ở đó chẳng dám động đậy.


Để Luật Dương ôm lấy Tần Sở Ca, nhẹ ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ vành tai y: “ Chúng ta cùng nhau … Như thế nào? ” Cánh tay tình sắc dò dẫm trước ngực của Tần Sở Ca, hời hợt tiếp xúc.


available on google playdownload on app store


Tần Sở Ca muốn giãy khỏi cái ôm của Để Luật Dương, “ Gì? Ba người các ngươi … Cùng nhau? ” Trời ạ, y còn có thế nhìn thấy mặt trời ngày mai không chứ?
Hoa Khiếu lúc này cuối cùng cũng nở nụ cười như hồ ly trộm được thịt, “ Không nghe nhầm đâu … Sở Ca, chúng ta cùng nhau. ”


Tần Sở Ca há hốc mồm, “ Dạ Kiều, không phải anh cũng cùng bọn họ hồ nháo chứ. ”
Tô Dạ Kiều khẽ mỉm cười, tuy mặt còn hơi đỏ nhưng vẫn gật gật đầu, “ Anh đồng ý rồi … ”


Hành động của Để Luật Dương vô cùng nhanh nhẹn, khi Tần Sở Ca còn đang ngẩn người hắn đã lột sạch quần áo trên người y xuống, cắn lên da thịt trơn bóng non mềm của y.


“ Này này này, ngươi đừng có một mình độc hưởng như vậy có được không? ” Hoa Khiếu từ phía sau ôm lấy Tần Sở Ca, cúi xuống hôn từng chuỗi lên cái lưng bóng loáng của y, bất mãn nói với Để Luật Dương. Hai kẻ liên tục phạm tội kia, lần này, lại muốn bắt đầu rồi.


Tô Dạ Kiều bị bỏ lại đằng sau, anh không dùng sức mạnh giống như hai tên cầm thú kia, vậy nên cứ mỗi lần tới phiên anh ở chung với Sở Ca lại bị Hoa Khiếu giảo hoạt dùng thủ đoạn lừa mất.


Tần Sở Ca bị hôn đến mê loạn nhưng cảm giác hạ thân lạnh lẽo vẫn giúp y tạm tìm lại được chút thanh tỉnh, y khẽ giãy dụa: “ Không được … Ngày mai ta còn muốn ra ngoài … A … ” Để Luật Dương xấu xa dùng răng cắn lên nhũ đầu đã dựng đứng của y, khiến y kìm không được kêu lên.


“ Quá muộn rồi Sở Ca … Lại nói tối hôm nay là chúng ta phục vụ mình ngươi thôi đó … ” Hoa Khiếu kéo Tần Sở Ca ấn y ngã nhào lên chiếc giường Kingside rộng lớn. Sau đó quay đầu nhìn lướt qua Tô Dạ Kiều mặt càng lúc càng đỏ, “ Ngươi cũng cùng tới chứ? ”


Rất nhanh, trên chiếc giường cực lớn có bốn người hoặc nằm, hoặc ngồi, Tần Sở Ca dĩ nhiên là kẻ bị áp lên giường đến không không thể xoay được mình, Để Luật Dương rất kiên nhẫn hôn lên thân thể Tần Sở Ca, nhũ đầu hai bên đều bị gã dùng rằn đùa nghịch đến vừa sưng đỏ, vừa ẩm ướt, xương quai xanh hai bên cũng tràn đầy những dấu hôn màu hồng nhạt.


Hoa Khiếu thì đang nỗ lực hoạt động ở phía gốc đùi của Tần Sở Ca, đùi của Tần Sở Ca vô cùng xinh đẹp thế nên gã cũng vô cùng nhẫn nại hôn xuống cái nơi chỉ khẽ thổi chút khí thôi cũng sẽ run rẩy kia, cảm thụ từng chút rung động dưới làn da trắng nõn.


Tô Dạ Kiều ngồi ở đầu giường, đầu Tần Sở Ca dựa vào ngực của anh, anh cúi đầu tỉ mỉ mà triền miên hôn Tần Sở Ca, tựa như dù thế nào cũng chẳng đủ vậy. Anh có thể cảm nhận được Tần Sở Ca bởi vì động tác của hai người kia mà khẽ run rẩy, yết hầu không ngững khẽ run. Anh tỉ mẩn ɭϊếʍƈ lên xương hàm mẫn cảm của Tần Sở Ca, khiến Tần Sở Ca bởi vì kích thích này mà khẽ rên một tiếng, rồi tiếng rên đó lại bị phong kín giữa những cái hôn triền miên.


Hoa Khiếu hôn dọc theo gốc đùi tới tận nhục bổng đã dựng đứng của Tần Sở Ca, dùng đầu lưỡi quét nhẹ một vòng trên phần đỉnh. Tần Sở Ca bất giác đỉnh động về phía trước, tiếng rên rỉ thoát khỏi bờ môi vẫn đang tương liên mật thiết với Tô Dạ Kiều.


Hoa Khiếu xấu xa dùng đầu lưỡi từng chút từng chút khiêu khích khiến Tần Sở Ca run rẩy ngày càng mãnh liệt, đùi cũng bất giác mở càng lớn. Để Luật Dương buông yết hầu bị gặm cắn của Tần Sở Ca ra, nghiêng đầu liếc Hoa Khiếu đang cực kì hứng thú, bất mãn nói: “ Đừng khiến Sở Ca khó chịu! Ngươi quên rồi? ”


Hoa Khiếu nhăn mày, “ Vậy ngươi tới? ” Ý tứ chính là Để Luật Dương không thể khiến Tần Sở Ca vui thích mà gã có thể …


Để Luật Dương cau chặt đầu mày, cúi đầu bắt đầu vuốt ve vòng eo mẫn cảm của Tần Sở Ca, dùng lưỡi ɭϊếʍƈ vòng quanh cái rốn nhỏ xinh. Tần Sở Ca cuối cùng cũng kết thúc một nụ hôn thật dài với Tô Dạ Kiều, tiếng rên rỉ gợi tình chẳng thể kiềm nén được vang lên, “ Luật Dương … Rất ngứa … Đừng ɭϊếʍƈ nữa … A … Hoa Khiếu … ” Đầu óc y hiển nhiên đã bắt đầu rối loạn rồi, tay túm chặt lấy cánh tay của Tô Dạ Kiều, ý loạn tình mê chìm vào đôi mắt sủng nịnh của Tô Dạ Kiều.


Hoa Khiếu gặp phải sự chỉ trích của Để Luật Dương thì không tiếp tục trêu chọc Tần Sở Ca nữa mà trực tiếp hàm chứa nhục bổng đã bán cương đó vào miệng, nhẹ ʍút̼ lấy đầu đỉnh mẫn cảm, tay từng chút vuốt ve nhục cầu đang dần trướng lên, dùng khóe mắt quan sát vẻ mặt của Tần Sở Ca.


Tinh thần của Tần Sở Ca đã tiến vào trạng thái cuồng loạn, tuy bình thường lúc làʍ ȶìиɦ Hoa Khiếu cũng thường dùng miệng khẩu giao cho y nhưng dù sao đó cũng chỉ là kích thích từ một người. Nay bốn người cùng ở trên một chiếc giường, cùng làʍ ȶìиɦ, càng khiến y cực kì mẫn cảm. “ Hoa Khiếu … Đừng hút nữa … Đừng … A … ” Khuôn mặt của Tần Sở Ca phiếm hồng, nước mắt không kìm được từ khóe mắt chảy ra.


Tô Dạ Kiều dịu dàng hôn lên khóe mắt của Tần Sở Ca, ɭϊếʍƈ sạch giọt nước mắt tuôn ra trong vô thức kia. Tay của Tần Sở Ca đột nhiên siết lại, hét lên một tiếng cao vút, chân cùng lưng bởi khoái cảm cường liệt mà căng cứng —– Hoa Khiếu đang dùng thứ mà gã gọi là “ bản lĩnh đặc biệt ” chăm sóc Tần Sở Ca, dùng khuôn miệng nóng bừng ép nhục bổng đã sớm đứng thẳng của Tần Sở Ca càng thêm cứng rắn. Gã cảm thấy yết hầu khó chịu nhưng lại nghe thấy tiếng rên rỉ sung sướng cao vút không thể kiềm nén nổi của Tần Sở Ca, cảm giác thành tựu kì quái khiến gã càng tăng thêm lực độ hút vào, đầu cũng ra sức lay động, hận không thể nuốt cả nhục bổng vào miệng.


Màn khẩu giao của Hoa Khiếu rất nhanh khiến Tần Sở Ca đạt tới cao trào lần đầu tiên, kích thích cường liệt khiến thần trí của y tạm biến mất, ngực không ngừng phập phồng lên xuống. Để Luật Dương vẫn nằm trên ngực Tần Sở Ca lại một lần nữa cắn mạnh vào nhũ đầu vốn đã đỏ thẫm của y, sau đó đẩy Hoa Khiếu đang chà lau khóe miệng ra, “ Nên đổi một vị trí khác rồi chứ? ”


Khuôn mặt của Hoa Khiếu đỏ bừng, khóe mắt mang theo một tia mị ý mà bình thường chẳng hề có, mắt hung hăng trừng Để Luật Dương một cái, “ Ngươi sốt ruột rồi hả … ” Gã sao có thể không biết tên cầm thú kia đang nghĩ cái gì chứ, nếu không phải gã thua cược, gã chắc chắn sẽ là người đầu tiên hưởng dụng thân thể của Sở Ca, kết quả lại là Để Luật Dương là người đầu tiên, Tô Dạ Kiều thứ hai, gã thứ ba! Nếu không phải gã không cần mặt mũi, làm trò trước mặt Để Luật Dương và Tô Dạ Kiều, khẩu giao cho Sở Ca chắc phải tới ngày mai hắn mới có thể tiếp cận thân thể của Sở Ca mất.


Hoa Khiếu nâng người nhường chỗ cho Để Luật Dương, sau đó nghiêng đầu nói với Tô Dạ Kiều, “ Cậu cũng đổi chỗ cho Để Luật Dương đi. ”
Hiện tại Tô Dạ Kiều chẳng dám nhìn ai, chỉ ôm đầu Tần Sở Ca vào ngực mình, mặt đỏ bừng bừng, “ Không … Không … Không cần đâu … ”


Tần Sở Ca vừa khôi phục được một chút lí trí từ sau cao trào, lại lập tức bị Để Luật Dương cuốn vào một cơn lốc tình triều mới —– Để Luật Dương tách hai chân Tần Sở Ca ra, đẩy mắt cá chân của Tần Sở Ca cho Tô Dạ Kiều đang ngồi ở đầu giường, “ Nắm lấy. ” Tô Dạ Kiều lờ mờ nắm lấy mắt cá chân tinh mịn của Tần Sở Ca, lúc này mới phát hiện Tần Sở Ca đã bị Để Luật Dương uốn thành một góc độ kì dị, liền hơi lo lắng, “ Sở Ca, có cảm thấy khó chịu hay không … ”


Hoa Khiếu cầm lấy chiếc gối ở đầu giường, nhét nó vào nâng thắt lưng của Tần Sở Ca lên, “ Cậu chưa bao giờ thử à? Độ mềm dẻo của Sở Ca tương đối tốt đó. ”


Tô Dạ Kiều thiếu chút nữa thì buông tay ra, mặt đỏ tới mức có thể ép ra nước, đành phải cúi đầu chăm chú nhìn Tần Sở Ca đang khẽ rên rỉ.


Để Luật Dương nâng mông Tần Sở Ca lên, nhẹ nhàng tách mở hai cánh mông xinh đẹp, để lộ tiểu huyệt khiến người ta mê mẩn, lại nhịn không được mà xấu xa thổi vào đó một hơi. Tần Sở Ca không kìm được khẽ run rẩy, khó chịu kêu lên, giống như nhớ lại việc sắp phát sinh sẽ khiến người ta dục tiên dục tử như thế nào.


Khi lưỡi của Để Luật Dương chạm tới những nếp gấp tinh mịn đó, Tần Sở Ca liền hơi giãy dụa, suýt khiến cho Tô Dạ Kiều tuột tay, khiến Hoa Khiếu đang hôn xuống những vết hôn Để Luật Dương tự mình lưu lại trên da y thiếu chút nữa cắn nhầm xuống cổ y.


“ Đừng … Đừng ɭϊếʍƈ nơi đó … ” Tiểu huyệt của Tần Sở Ca bất giác thít chặt, thiếu chút nữa thì kẹp lấy cái lưỡi đang tiến vào của Để Luật Dương. Để Luật Dương ấn đùi Tần Sở Ca xuống, không cho y ngọ nguậy, lại không ngừng vuốt ve trên dưới, đầu lưỡi cũng không chịu dừng lại tiếp tục chen vào nơi càng thêm ướt nóng kia. Đầu lưỡi linh hoạt không ngừng trêu đùa khiến Tần Sở Ca gần như bất tỉnh, dục vọng lại một lần nữa dựng thẳng, đỉnh đầu còn không kìm được tuôn ra những giọt lệ trong suốt.


“ Tiến vào đi … Đừng trêu đùa ta nữa … ” Tần Sở Ca bị dày vò cuối cùng nức nở nói, muốn vươn tay bắt lấy tóc của Để Luật Dương, “ Ta muốn ngươi tiến vào đó … Luật Dương … Mạnh mẽ tiến vào ta … Đừng tiếp tục đùa giỡn ta nữa … ”


Hoa Khiếu nén lại ý nghĩ muốn dục vọng trực tiếp xông tới, vứt trơn tề ở đầu giường cho Để Luật Dương đã sớm bùng nổ, “ Nhẹ chút, đừng làm Sở Ca bị thương. ” Giọng của Hoa Khiếu khàn khàn nhuốm màu ***.


Để Luật Dương đổ trơn tề lên lưỡi đao đã sớm cứng rắn như thiết của mình, tiêp đó lại đổ một chút ra tay ngón, dùng ngón tay nhẹ nhàng giúp Tần Sở Ca nới lỏng tiểu huyệt.


Tiểu huyệt của Tần Sở Ca vốn không khô khốc như người bình thường, lại đã trải qua ba lần sinh con, tiểu huyệt đã ấm nóng, trơn nhuận, thít chặt lại không tới mức khiến người ta khó sáp nhập.


Ngón tay trong lúc vô tình chạm tới tuyến tiền liệt, Tần Sở Ca bị kích kích đến phát cuồng, chỉ muốn giãy dụa hai chân. Tô Dạ Kiều không biết nên “xử lí” hai chân của Tần Sở Ca như thế nào, “ Đặt chân xuống đi. ” Tiếng nói của Để Luật Dương trầm khàn, Tô Dạ Kiều liền vội vàng thả tay, Tần Sở Ca ngay sau đó lập tức dùng hai chân quấn chặt lấy thắt lưng tinh tráng của Để Luật Dương, “ Sáp ta … Nhanh … Ta ch.ết mất … Nhanh dùng đại nhục bổng của ngươi xuyên thấu qua ta … ” Tần Sở Ca đã hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái cuồng loạn, miệng không ngừng buông *** ngữ muốn làʍ ȶìиɦ cùng Để Luật Dương, trong tiềm thức y biết Để Luật Dương không chịu nổi nhất chính là những kích thích từ ngôn ngữ.


Quả nhiên, mắt của Để Luật Dương đỏ bừng cả lên, cũng chẳng cố kị hai kẻ bên cạnh, giữ chặt thắt lưng của Tần Sở Ca, mạnh mẽ đâm lưỡi đao của mình vào tiểu huyệt của Tần Sở Ca. Tần Sở Ca phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn mà cao vút, hai tay bấu chặt vào lưng của Để Luật Dương, thậm chí còn cào ra cả mấy vết máu. “ Thực lớn … Thực nóng … Dùng lực tiếp … Làm ch.ết ta đi … ” Tần Sở Ca hổn hển kêu to, chỉ cảm thấy thân thể y đã bị nhét đầy hoàn toàn, cả người đều bị *** khiến cho dục tiên dục tử, thầm muốn nhiều nữa, nhiều nữa.


Hoa Khiếu đã nhẫn không nổi dục vọng sắp bùng nổ của mình, ghé vào bên cạnh Tần Sở Ca, dùng dục vọng chà sát lên nửa thân mình đã bị *** khiến cho đỏ bừng của y. Tần Sở Ca tựa như cảm nhận được kích động của Hoa Khiếu, bất giác vươn tay, nắm lấy lưỡi đao của Hoa Khiếu, vô thức xoa nắn.


Để Luật Dương mạnh mẽ trừu sáp khiến thân thể Tần Sở Ca không ngừng lay động, bị ảnh hưởng còn có Hoa Khiếu dục vọng đang dần tăng vọt, cùng với dục vọng của Tô Dạ Kiều đang ngồi ở đầu giường.


Cho dù cảm thấy xấu hổ nhưng Tô Dạ Kiều vẫn là một người đàn ông. Đỉnh đầu của Tần Sở Ca vừa hay lại không ngừng lên xuống trên dục vọng đã trướng lớn của anh. Mỗi lần Để Luật Dương tiến công lại khiến đầu của Tần Sở Ca không thể không đỉnh lên, sau đó tóc của Tần Sở Ca sẽ vô ý ma sát lên dục vọng đã cương cứng của anh.


Để Luật Dương hiển nhiên đã đánh mất lí trí, hắn rút dục vọng của mình ra, nắm chân của Tần Sở Ca lên sau đó lại dùng lực ép xuống khiến mông của Tần Sở Ca hoàn toàn bị nâng hẳn lên. Tiểu huyệt đã biến thành màu đỏ tươi hé ra hợp lại, chảy ra thể dịch màu trắng ngà hoặc trong suốt, cám dỗ cực hạn này khiến Để Luật Dương gầm nhẹ một tiếng, càng dùng sức đem lưỡi đao của bản thân sáp vào. Tư thế cơ thể lần này hiển nhiên càng sâu hơn lần trước, Tần Sở Ca cơ hồ khản giọng la hét, nửa người trên thậm chí còn gần như bật dậy, sau đó đầu lại ngã trở về giường —– Cứ thế khiến Tô Dạ Kiều chỉ đành đổi một vị trí khác, đỡ cho Tần Sở Ca rơi xuống mặt đất.


“ Luật Dương … Quá sâu rồi … Ta ch.ết mất … Đã sáp tới tận bụng rồi … ” Tần Sở Ca nức nở, bị khoái cảm không ngừng đánh bại, “ A … Không được … A … Luật Dương … ” Y cuồng loạn lắc đầu, trước mắt một mảng trắng xóa.


Tần Sở Ca một lần nữa đạt tới cao trào, cao trào khiến cho tiểu huyệt phía sau liên tục co rút mấy cái, giống như ʍút̼ vào khiến Để Luật Dương vốn đang gần tới đỉnh điểm không chống đỡ nổi nữa, tựa như mất kiểm soát mạnh mẽ đâm vào mấy cái, nếu như không có Tô Dạ Kiều đỡ lấy, thiếu chút nữa đã khiến Tần Sở Ca ngã nhào xuống đất, tiếp đó hắn lại cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống đôi môi của Tần Sở Ca, bắn ra dịch thể nóng bỏng của chính mình.


Tiểu huyệt bị dịch thể bắn vào lại một lần nữa co rút, Tần Sở Ca cảm thấy ngay cả sống lưng của y cũng trở nên tê dại, ngón tay thít chặt lấy bả vai của Để Luật Dương, vào khoảnh khắc khi Để Luật Dương bắn tinh xong liền ngất xỉu.


Vào khoảng khắc Tần Sở Ca thít chặt ngón tay, Hoa Khiếu cũng đem dịch thể của mình phun trào trên tay của y, dồn dập thở gấp. Toàn giường có lẽ chỉ còn Tô Dạ Kiều vẫn giữ lại được chút lí trí, “ Hẳn Sở Ca không có việc gì chứ … ” Tô Dạ Kiều thấp giọng hỏi Để Luật Dương đang nằm sấp trên người Tần Sở Ca. Anh từ trước đến giờ đều chưa từng cùng Tần Sở Ca yêu đương kịch liệt như vậy, có lẽ cũng là lần đầu tiên biết được trong quá trình làʍ ȶìиɦ Tần Sở Ca sẽ để lộ vẻ mặt diễm lệ, phóng đãng như thế.


“ Không có việc gì … Chỉ là sảng quá nên ngất đi mà thôi … ” Để Luật Dương rút dục vọng đã nhuyễn xuống của mình ra khỏi thân thể Tần Sở Ca, dịch thể theo đó mà chậm rãi tràn ra ngoài. Hình ảnh *** mĩ này khiến mặt Tô Dạ Kiều lập tức đỏ bừng lên, “ Đợi Sở Ca tỉnh lại thì đến phiên ngươi … ” Để Luật Dương có chút không cam khi phải nhượng lại vị trí, nói với Tô Dạ Kiều.






Truyện liên quan