Chương 102: Cứu mỹ nhân thoát hiểm
Trong con mắt đỏ lòm đầy ɖâʍ dục của con Hợp Viên đang cầm trong tay một vị mỹ nữ. Nó nhìn chằm chằm về phía kẻ mới đến này mang theo đầy tức giận. Ánh mắt hắn quan sát kẻ mới đến. Đó chình là một thiếu niên với mái tóc màu bạch kim, hắn mặc một bộ áo bào màu lam, khuôn mặt tuấn tú có làn da trắng như nữ nhân, mày kiếm mắt sáng cái trán rô lên, con ngươi đen nhánh kiệt ngạo bất tuần. Chiếc quần lam nhạt bạc màu bó sát chân của hắn, ở giữa phần bụng đeo lên một cái thắt lưng, dây thắt lưng được làm bằng da. Ở phía trước thắt lưng chính giữa có mặt của một con sư tử đang há mồm dữ tợn màu đỏ.
Thiếu niên để ngực trần hoàn toàn khoác lên một cái áo da màu lam. Trên ngực cùng với bụng của hắn thể hiện làn da trắng nõn như nữ nhân nhưng đồng thời từng thớ thịt cuồn cuồn rắn chắc đến hoàn mỹ. Thiếu niên đứng dậy khoanh tay nhìn về phía hắn huýt sáo một tiếng vô cùng kiêu ngạo: “Huýt hiu…”
Trong mắt thiếu niên đó chính là một con vượn cao quá hai mét, thân mình toàn bộ bao bạo trong một bộ lông màu xám đen. Nó không có gì khác so với loài tinh tinh khổng lồ mà Tiêu Sơn biết được. Chỉ khác ở chỗ chỗ đó của nó to hơn so với Tiêu Sơn làm hắn có chút bực mình. Rõ ràng hắn vẫn tự tin chỗ đó của mình vô cùng to lớn và khủng bố ai ngờ so với con vượn này lại nhỏ hơn làm cho hắn vô cùng tức giận.
Hắn nhìn về phía nữ nhân đó chính là tuyệt đại mỹ nhân so sánh với Tiêu Y Tiên thì nàng mạnh hơn đó chính là dư vị của một vị nữ nhân thành thục. Khuôn mặt của nàng làn da trắng nõn, mày như lá liễu, cái trán cao cao thể hiện ra sự cao ngạo cùng với sự tôn quý, mái tóc dù đã rối bời che khuất đi khuôn mặt của nàng. Tiêu Sơn cũng thấy được đây là một vỵ cực phẩm mỹ nữ. Nàng mặc một bộ tố ý nhưng hoàn toàn đã rách nát, phía bên trong có một bộ nội giáp chỉ là nội giáp đã bị một vệt cắt sâu hoắm chảy ra vết thương. Theo như vết cắt giống như vậy Tiêu Sơn đoán được đó chính là vết cắt do một loại ma thú họ mèo.
Tiêu Sơn nhìn về phía con hợp viên cao lớn. Con hợp viên hống khiếu lên một tiếng: “Hồng”. Nó há cái miệng to lớn thét dài về hướng Tiêu Sơn nhằm dọa nạt hắn phải rời đi. So thực lực của hai bên chênh lệch Tiêu Sơn biết quá thừa hắn nếu đối đầu trực tiếp với hợp viên hoàn toàn không phải là đối thủ của nó.
Tiêu Sơn ngón tay chỉ về phía thiếu nữ sau đó lên tiếng nói: “Để cô ấy lại rồi biến đi!” Trong tay của Tiêu Sơn không biết lúc nào đã xuất hiện một viên đan dược tròn tròn. Hợp viên vốn là ma thú bậc ba hiển nhiên bây giờ nó biết được có kẻ mới này bất thiện với con mồi của hắn đạt được.
Thiếu niên cầm trong tay viên đan dược bước về phía nó. Ngay lập tức hợp viên không cần kiêng kỵ gì toàn thân của nó bao phủ một lớp đấu khí màu xám tạp như màu đất. Đây rõ ràng là một loại đấu khí thuộc hệ thổ. Mặc dù đấu khí tu luyện một số công pháp sẽ có các loại màu khác nhau. Các loài ma thú này hoàn toàn là dựa trên bản năng nguyên thủy nhất để tự vận chuyển đấu khí trong cơ thể của mình. Tiêu Sơn cảm nhận được ở đó năng lượng thổ nguyên tố khá là nồng đậm.
Tiêu Sơn lắc lắc đầu không biết nghĩ thế nào về mấy thứ này nữa. Ngón tay của hắn búng ra đồng thời miệng của hắn lẩm bẩm chú ngữ gì đó. Con hợp viên một tay cầm nữ nhân, một tay đấm về phía thiếu niên nhưng không ngờ nó lại cảm nhận được cực độ nguy hiểm. Nó hiển nhiên muốn tránh né đáng tiếc nó không thể làm gì hơn đó chính là ngạnh kháng đánh bởi vì cái thứ tròn trong tay của thiếu niên kia đã bắn về phía nắm đấm của nó.
Vút! Viên đan dược bắn ra với tốc độ vô cùng nhanh.
Oanh!
Khi nắm đấm của hợp viên đấm về phía viên đan dược thì một tiếng nổ vô cùng lớn vang lên. Tiếng nổ này cực to khiến cho toàn bộ khu vực phát ra một tiếng trầm thấp. Con hợp viên ngay lập tức bị vụ nổ mạnh mẽ đẩy lùi ra đằng sau. Toàn thân của nó đau đớn vô cùng. Nó những không ngờ vụ nổ lại trở nên mạnh mẽ như vậy hoàn toàn có thể chẳng khác nào là một kích của ma thú tam giai hậu kỳ.
Nó bị trấn toàn thân rệu rã, miệng phun ra một ngụm máu. Tay của hắn không giữ được nữ nhân nữa. Trên cánh tay của nó đã bị đánh gãy, hơn nữa có một vết rách lớn ở đó có thể nhìn thấy xương, máu từ đó chảy ra dòng dòng.
Thiếu niên hừ lạnh thầm nghĩ: “Biết vậy ta về luyện chế mấy viên đan dược cấp năm đủ để đánh ch.ết đấu linh như vậy con ma thú hệ thổ này ngay lập tức sẽ bị nổ ch.ết…”
Con hợp viên giống lên một tiếng đau đớn: “Hống!” Đôi tay nó vung lên, nữ nhân xinh đẹp bị con hợp viên ném lên không trung. Thiếu niên nhảy lên không trung túm lấy nữ nhân xinh đẹp đang rơi xuống. Con vượn ngay lập tức dùng hai tay liên tục đấp vào ngực hò hét: “Hống!” Sau đó nó lao lên dùng tay túm lấy hai người.
Thiếu niên cười lạnh nói: “Muốn ch.ết!” Hắn ném xuống một chiếc bình sau khi chiếc bình đập vào người của hợp viên thì hắn lẩm bẩm mấy từ gì đó. Cả chiếc bình ngay lập tức xuất hiện một tiếng nổ vang trời khiến cho toàn bộ âm thanh lan tran ra trăm trương quanh đó cũng có thể nghe thấy rõ mồn một.
Nữ nhân trong lúc mơ màng, đôi mắt của nàng hấp háy nhìn về phía trước thì thấy được một thiếu niên với mái tóc bạc tuấn mỹ đang ôm nàng trong lòng. Dù rất mờ nhưng mùi hương cơ thể của hắn, đặc biệt bộ ngực của hắn đúng là rất rắn chắc, rất thoải mái.
Oanh!
Cả cái bình ngọc phát ra một tiếng nổ vô cùng lớn. Thiếu niên kinh hãi hô: “C.mẹ nó quá tay rồi!” Hắn nhanh chóng dùng thân thể của mình sau che chắn cho thiếu nữ. Thiếu niên bị vụ nổ oanh bắn ra phía trước. Thân hình của hắn lộn theo một hình cong vô cùng tuyệt mỹ. Hắn nhìn thấy được phía dưới đất, hắn xoay người để cho mỹ nữ ở trên hắn, thân thể của hắn sạt dưới đất.
Cả thân thể của hắn bị mài dưới đất, hắn lúc này giống như một cái máy cày đất vậy. Miệng của hắn phun ra một ngụm máu tươi. Hắn lắc lắc đầu, đầu của hắn có chút choáng váng. Hắn cảm giác được hình như mình gẫy mấy cái xương sườn cùng với chân hình như không quá hoàn hảo.
Thiếu niên cười khổ ôm trong ngực thiếu nữ. Hắn không ngờ lại ngu ngốc như thế đi cứu một mỹ nữ. Hài, ai bảo nàng là mỹ nữ cơ chứ mà dù nàng không phải mà mỹ nữ hắn cũng sẽ cứu chỉ đơn giản ra lực sẽ kém hơn rất nhiều mà thôi. Mỹ nữ được ưu tiên phần hơn một chút, dù sao hắn là nam nhân hiển nhiên có lựa chọn này là phải.
Giả dụ trong trương hợp của hắn là một nữ tử thì sao? Nếu như gặp phải hai trường hợp sau? Trường hợp thứ nhất một mỹ nam tử và một nam nhân bình thường các nàng sẽ lựa chọn cứa ai? Thứ hai một nam nhân bình thường và một mỹ nữ các bạn nữ sẽ chọn cứu ai. Tiêu Sơn chỉ đoán là cứu mỹ nam tử cùng với nam nhân bình thường. Đây là bản năng chứa một phần ham muốn nào đó của con người…
Từ khóe miệng của Tiêu Sơn chảy ra máu tươi. Hắn chửi: “C,mẹ nó chứ, thật là đau… Damn you…” Hắn cười khổ nhìn trung quanh thì thấy không biết lúc nào đã xuất hiện một đám hợp viên. Sao Tiêu Sơn lại quên mất một điều nhỉ, mấy con hợp viên này sống thành bầy đàn. Mà theo lình hồn lực hắn phát hiện thêm hơn chục con đang chạy đến đây thì phải. Cả đàn có khoảng hơn ba chục con hợp viên. Một con cầm đầu to nhất hình như tu vi đạt đến cấp ba hậu kỳ.
Tiêu Sơn ngoảnh đầu thì thấy được bọn chúng đang bao vậy hắn và mỹ nữ. Tiêu Sơn gượng đứng dậy, nhưng sau đó hắn bị một cái xương chọc vào làm cho thân thể run lên bần bật. Từng cơn đau từ lục phủ ngũ tạng làm cho hắn tê liệt. Đan dược hắn không có thiếu nhưng muốn giết đám hợp viên này có phần không đủ.
Mấy con hợp viên không có tấn công như chờ đợi mệnh lệch của con đầu đàn. Con hợp viên to lớn nhất là con đực đầu đàn. Nó phát giác được sự tồn tại của nữ nhân trong lòng Tiều Sơn. Cái mũi của nó hít hà cực kỳ ɖâʍ đãng. Mấy con hợp viên cái đều nhìn về phía Tiêu Sơn, trong ánh mắt của chúng lóe lên sự tham lam và ɖâʍ tà làm cho Tiêu Sơn cả người run lên lẩy bẩy.
Mấy con đực và con cái đều nhìn về phía hai người Tiêu Sơn và mỹ nữ thần bí này có chút kỳ lạ. Đã có vài con bắt đầu rục rịch nhìn về phía hai người.
Con đầu đàn đột nhiên hống khiếu một tiếng, tất cả những con kia ngoan ngoãn nghe lời lùi lại về phía sau. Con hợp viên cầm đầu nhìn về phía Tiêu Sơn, nó đột nhiên hét lên: “Hống!” sau đó dùng hai tay liên tục đấm vào ngực ra vẻ thị uy đối với Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn nhíu mày lại thầm nghĩ: “Lam Ưng không thể xuống dưới nếu không đám ma thú này sẽ điên cuồng tấn công nó. Ma thú cấp ba thì các đòn tấn công tầm xa cũng là chuyện rất bình thường. Chỉ có một cách duy nhất mà thôi! Cách đây một dặm có một con suối, nếu như ta có thể đến đó được hẳn là có cơ hội kiềm chân đãm hợp viên này… Hơn nữa đánh lui chúng cũng không phải không có khả năng chỉ là…” Hắn hít một hơi lạnh, trong tay hắn xuất hiện một bình ngọc khác. Hắn muốn mở ra khả năng thiên nhân mô thức.
Hắn nhìn về phía con hợp viên khổng lồ đầu đàn cao đến ba mét kia nó đang dùng bốn chân bò về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn nhắm mắt lại hắn lẩm bẩm nói: “Được rồi mở ra thiên nhân mô thức đi! Thiên nhân mô thức, bảo vệ nữ tử tới nơi an toàn mang nàng đến dòng suối lớn gần nhất cách đây một dặm… Sau đó tự bảo vệ bản thân cùng với nữ nhân thần bí.”
Con hợp viên đột nhiên cảm giác có gì đó rất khác từ người tiểu tử đang đứng lảo đảo kia. Đột nhiên có một chiếc lọ bay thẳng về phía nó. Con hợp viên nhanh chóng nhảy người muốn tránh thoát nhưng đáng tiếc nó thuộc vệ thổ hệ đấu khí có tính chất phòng thủ cực mạnh nhưng tốc độ lại quá kém.
Đôi mắt của thiếu niên biến thành mờ ảo, miệng hắn hơi lẩm bẩm một chút gì đó sau đó xoay người rời đi, hắn nhảy lên không trung theo một đường cong khá mạnh. Đồng thời một tiếng nổ oanh lớn phát ra. Tiếng nổ này đẩy lui con hợp viên đầu đàn chấn cho nó bị thương nặng, cả thân hình nó bay ngược lại. Đồng thời thân thể của Tiêu Sơn cũng theo cơn nổ mà mượn lực bị đánh bay ra ngoài.
Mấy con hợp viên ở gần đó không ngờ bị tác dụng phụ cũng bị đánh bay, nhiều con chấn thương nặng nề, miệng máu tràn ra. Nhiều con không may đầu đập vào đá tử vong. “Hống!” Một tiếng hống khiếu lớn vang lên, đám hợp viên nghe được âm thanh này thì nhốn nháo hống khiếu lên toàn bộ điên cuồng kêu thét đuổi theo hai người Tiêu Sơn và nữ tử thần bí.
Tiêu Sơn dẵm chân xuống đất, thân thể của hắn lảo đảo, rõ ràng chân của hắn đã bị thương nhưng tốc độ chữa thương dù có bá đạo đến đâu cũng không thể liền nhanh như vậy. Thiếu niên chẳng thèm nghĩ ngợi toàn lực vận thiên hà nguyên lực vào đôi chân của mình. Trong tay hắn lại xuất hiện một bình đan dược, hắn đổ ra vừa chạy vừa rải về phía sau.
Sau đó hắn vừa chạy vừa đọc lẩm bẩm. Ngay sau đó là một tiếng nổ lớn vang lên. Những con vượn nào dẵm phải viên thuốc đó mà bị hắn đọc thì xác định cái chân còn nếu như bị cách xa mà viên đan dược này nổ thì cũng chỉ bị trấn thương nhẹ.
Bọn hợp viên há miệng điên cuồng phun ra một luồng sắc quang màu nham thạch, con thì vung tay ra đánh ra một đoàn khí tấn công về phái Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cảm giác được mình đang đứng dưới làn mưa đạn thì phải. Nếu như không có cái năng lực đặc biệt thiên nhân mô thực cùng với khả năng quét xem của linh hồn lực chắc hẳn hắn đã ăn khá nhiều đau khổ rồi.
Nữ nhân bị hắn ôm kiểu công chúa. Nàng loáng thoáng nhấp nháy đôi mắt, rõ ràng nàng nghe được âm thanh ríu rít ở phía sau, tuy nàng không rõ được là thứ gì. Nàng lờ mờ thấy được ánh mắt kiên nghị của một thiếu niên. Miệng của hắn chảy ra máu đỏ đang nhỏ xuống mặt của nàng. Nhưng nàng giờ rất mỏi chỉ muốn ngủ một giấc.
Oanh! Oanh!...
Âm thanh vang dội do tất cả kình khì của đám vượn đang đuổi ở phía sau của hắn. Thiếu niên đạp chân mạnh né tránh một lần. Hắn nhìn thấy được thác nước trước mắt. Nhưng lúc này tâm trí của hắn có chút tỉnh lại, đầu của hắn vô cùng đau đớn. Hắn nhẫn nhịn điên cuồng hét lên một tiếng: “AAaaaaa…”
Từ bàn chân đang truyền cho hắn một cái cảm giác đau nhức. Cảm giác này xương của hắn rõ ràng một ống đã gẫy còn duy nhất có một ống. Ống bị gãy đang chọc vào thịt cùng với xương của hắn làm cho cả người hắn tê dại. Dù hắn không có cảm nhận được gì từ linh hồn lực đã suy yếu nhưng bản năng cho hắn biết được đám vượn khốn kiếp này đã theo sát nút phía sau của hắn.
Thiếu niên hét lên một tiếng cả người dắm mạnh xuống phía dưới đất, toàn thân phát ra lực lượng thiên hà nguyên lực đạp mạnh xuống đất cả người bay lên không trung. Hắn nhìn về phía thác nước trước mặt nhưng sau đó mặt hắn xám trắng: “Không đủ, xem ra không đủ tới nơi rồi!” Một con hợp viên cũng nhảy lên vồ về phía Tiêu Sơn. Nó đã nhanh hơn có thể túm lấy thân thể của hai người.
Oanh!
Một đoàn đấu khí màu nâu xám từ miệng của một con vượn không ngờ phun ra đánh chúng lên thân thể của Tiêu Sơn khiến hắn bắn về phía trước nhanh hơn. Thân thể của hắn sắp bị con vượn túm lấy thì bị đoàn khí màu nâu này đánh trúng lưng vọt về phía trước với tốc độ chóng mắt. Hắn rơi theo một hình đường cong vọt nhanh chóng bắn về phía dưới nước.
Oanh!
Cả thân mình của thiếu niên cùng với nữ nhân trong tay của hắn rơi vào trong nước. Thiếu niên cảm giác được cả người mình rơi vào trong nước. Hắn lúc này đã thành công nhưng xương sống của hắn hình như đã gãy, thật sự là khốn kiếp.
Mấy con vượn thấy được đám người Tiêu Sơn rơi vào trong nước thì hống khiếu lên một tiếng: “Hống, hống…” Chúng nhanh chóng chạy vọt tới. Một số con không nhịn được lao vào trong nước.
Tiêu Sơn cười lạnh thầm nghĩ: “Lão tử đã lĩnh ngộ được thủy nguyên lực đạt đến cấp độ đại viên mãn của thủy tinh kỳ. Lão tử rơi vào trong nước còn không tin chơi không được bọn ngươi!” Ngay lập tức thân thể của hắn cùng với thiếu nữ được bao bọc bởi một bong bóng. Cả hai người chìm xuống phía dưới giống như một quả bong bóng nước nặng trịch. Thấy hai người nhanh chóng chìm xuống nước mấy con hợp viên mặc dù là ma thú hệ thổ nhưng không có nghĩa là chúng không biết bơi lội.
Vài con hợp viên nhanh chóng quơ quơ tay chìm xuống nước hướng về phía Tiêu Sơn. Thiên hà nguyên lực của hắn lúc này khôi phục chút ít. Đôi mắt của hắn mở to nhìn về phía mấy con hợp viên, tiểu thiên hà đang ảm đạm lúc này có chút ánh sáng do thiên địa linh khí đang tràn ngập vào người của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn nhìn về phía mấy con hợp viên đang du động về phía mình hắn cười gằn nói: “Ngu ngốc!” Dù hắn không động đậy được không có nghĩa trong nước hắn là phế vật!
Ngay lập tức trong nước đột nhiên xuất hiện mấy ngọn tiến bằng nước sắc bén vô cùng bắn về phía mắt của mấy con hợp viên. Ngay lập tức vài con hợp viên bị Tiêu Sơn bắn mù mắt, một số con thì khá hơn một chút, chúng đưa tay lên che mắt của mình nên tránh thoát một kiếp.
Tiêu Sơn cầm trong tay lại vài viên đan dược nữa. Lần này hắn ném về phía mấy con vượn. Oanh, oanh… Hàng loạt tiếng nổ trong nước vang lên. Do là một vụ nổ trong nước thế nên sức sát thương của vụ nổ giảm đi đáng kể nhưng mấy con hợp viên cũng bị nổ cho tối tăm mặt mũi. Thân thể của Tiêu Sơn bị tác động mạnh hơn nó nhanh chóng chìm xuống phía dưới. Thân thể của hắn va chạm vào đáy nước, Xương sống của hắn đã bị đánh gãy khi va chạm vào đáy nước quả thực là cái cảm giác tê tâm liệt phế này không dễ chịu chút nào.
Tiêu Sơn ôm lấy nữ tử trong tay, hắn liên tục thi triển ra trong tay mấy viên bạo viêm đan khiến cho đám hợp viên hoàn toàn bị đẩy lui. Nhưng có vẻ như chúng không có từ bỏ, thông qua mặt nước trong suốt Tiêu Sơn nhìn thấy được mấy con hợp viên còn đang chờ ở trên đó.
Thiếu nữ bị ngâm mình trong nước, nàng rên lên khe khẽ: “Ư…” Có vẻ như nàng đã lâm vào hôn mê.
Thiếu niên hít một hơi nhìn về phía bên trên ngẫm nghĩ: “Hiện giờ thực lực của hai bên chênh lệch quá nhiều, mấy viên đan dược kia quả thực gần hết rồi muốn tiêu diệt toàn bộ chúng là không thể nào? Như vậy chỉ có thể đánh liều một chút… Bởi vì ở dưới nước ta tinh lực cũng có hạn, không khí sắp cạn hết rồi!”
Hắn nhìn thấy được nữ nhân thần bí này đang thở khò khè nằm trong ngực của hắn. Thiếu niên hít một hơi sau đó cắn hàm răng nói: “Cứ làm như thế đi! Thái dương phụ thể!” Hắn đã lâu chưa dùng đến chiêu này. Ngay lập tức cơ thể của hắn bốc ra một ngọn lửa giống như ánh mặt trời chói chang, tay chân, đầu của hắn bốc ra ngọn lửa kỳ lạ là nữ nhân bị hắn ôm vào lại không bị lửa đốt cháy.
Mấy con vượn trên bờ liên tục đấp lưng dậm chân tức giận không thôi, bọn chúng điên cuồng hét lung tung hy vọng đối thủ của bọn nó từ trong nước ngoi lên. Bất chợt một âm thanh vang lên: “Bùm!” Một cột sóng nước bắn lên trời tạo ra một cái bọt sóng lớn.
“Huyt…” Một tiếng huýt sáo dài vang lên.
“Quác!” Một âm thanh vang lên từ miệng của một con ma thú hệ chim. Đám hợp viên chưa kịp làm gì thì toàn bộ hàng loạt mấy viên đan dược mà chúng quan thuộc bắn về phía mình. Ngay sau đó chúng rơi đến sát gần đám hợp viên này phát ra tiếng nổ vô cùng chói tai.
Thiếu niên ôm trong tay thiếu nữ, hắn được cả ngọn nước dâng lên. Cả thân hình nó bắn lên trời. Con lam ưng sải cánh rộng ra, cả thân hình của thiếu niên rơi bịch lên lưng của chim ưng. Chim ưng thoáng trùng xuống ngay lập tức bay vút lên cao. Thân hình của thiếu niên khi đáp lên trên lưng chim ưng thì ngã quỵ xuống, hắn đầu tựa vào một thứ gì đó vô cùng mềm mại, hơn nữa so với Tiểu Y Tiên thì mềm mại hơn nhiều.
Thiếu niên cười khổ, hắn lúc này ngã vào bộ ngực của nữ nhân thần bí này. Con lam ưng vỗ cảnh bay cao lên không trung. Đám ma thú hợp viên điên cuồng tấn công nhưng không trúng Lam Ưng. Hơn nữa sau khi bay được khá cao nó hoàn toàn đã tránh được tầm công kích của địch nhân, bọn hợp viên ở dưới bất đắc dĩ dùng tay liên tục đấm đấm ngực của mình biểu hiện ra cực độ phẫn nộ.
Con chim ưng màu lam bay về phía sơn cốc. May mắn là trên đường đi nó không gặp phải bất cứ ma thú nào mạnh mẽ, nó nhanh chóng bay về phía sơn cốc. Khi nhìn thấy được sơn cốc trước mắt thì thiếu niên mừng thầm. Đến khi chính thức con Lam Ưng bay đậu xuống phía dưới căn nhà tranh hắn mới yên tâm.
Con Lam Ưng ngay lập tức kêu to vài tiếng, ngay lập tức cánh cửa mở ra, thiếu niên nhìn thấy được một thân ảnh màu trắng bước ra ngoài.
Trước đó…
Thiếu nữ thân thể lõa thể nhìn về phía thiếu niên rời đi. Nàng bực mình hừ lạnh một tiếng sau đó lấy một cuộn khăn trắng sạch sẽ đưa vào nơi tư mật của nàng lau đi một đám dịch lỏng màu trắng. Thực sự nàng bực tực ngày hôm qua đã điên cuồng như thế nào. Nàng không ngờ sau khi trúng dược lại trở nên điên cuồng nắm thế chủ động mà cưỡi lên người hắn điên cuồng giao hoan.
Hiển nhiên sáng nay tỉnh dậy nàng còn hậm hực với hắn. Thiếu niên không có cách nào khác đành trốn ra ngoài. Thiếu nữ lúc này tạm dùng cái chắn mỏng cuốn lên người. Nàng khoanh chân nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện Thánh Y Thần Thụ quyết. Sau khi tiến vào trúc cơ kỳ quả thực nàng thay đổi cực kỳ lớn.
Trên ngón tay của thiếu nữ không có gì thì đột nhiên xuất hiện một chiếc nhẫn màu xanh lá cây. Chiếc nhẫn này rõ ràng có thể biến ảo mà không có bất cứ người nào có thể nhìn thấy chỉ trừ khi nào nàng tự muốn đem nó lộ ra.
Từ sau khi Trúc Cơ, cấp bậc Thánh Y Thần Thụ không gian của nàng tăng lên tới cấp ba lại có thêm năng lực mới. Năng lực này vô cùng bá đạo nhưng một ngày chỉ có thể dùng ba lần. Hoàn toàn chính là có tác dụng bảo mạng vô cùng đáng giá. Không gian Thánh Y Thần Thụ chính là lĩnh vực của chính Tiểu Y Tiên. Địa bàn của nàng do nàng làm chủ! Một khi có địch nhân tiến vào không gian của Thánh Y Thần Thụ sẽ bị hạn chế mọi thứ, tu sĩ cùng cấp tiến vào gần như không có sức phản kháng. Đương nhiên, cưỡng chế triệu tập này, cũng có hạn chế nhất định.
Đầu tiên, năng lực này một ngày chỉ dùng ba lần. Mỗi một lần sử dụng đều tiêu hao không ít tâm thần. Tiếp theo, đối thủ có cấp bậc chênh lệch với Tiểu Y Tiên cũng có liên quan đến xác xuất thành công triệu tập. Nếu tu vi địch nhân thấp hơn Tiểu Y Tiên một cấp bậc lớn. Như vậy gần như có thể triệu tập 100%. Nếu như tu vi giống nhau hoàn toàn như vậy còn có năm sáu thành cơ hội.
Mặt khác tu vi đối thủ cao hơn Tiểu Y Tiên một cấp bậc lớn như vậy xác xuất thành công gần như bằng không. Có được năng lực này, gần như chỉ một ý niệm trong đầu Tiểu Y Tiên có thể miễu sát người có tu vi thấp hơn mình. Hơn nữa về mặt năng lực Tiểu Y Tiên còn có một bí thuật không tiếc phải trả giá đó là cưỡng chế triệu tập tu sĩ có cấp bậc cao hơn mình rất nhiều.
Nhưng loại bí thuật này phải trả cái giá lớn lao, đối thủ cao hơn nàng một cấp bậc lớn sau khi thành công triệu tập tu vi của nàng sẽ lui lại một cấp. Tỷ như nói Tiểu Y Tiên hiện tại có tu vi Trúc Cơ Kỳ. Nếu như muốn cưỡng chế tu sĩ Kim Đan Kỳ (tương đương với đấu vương) hoặc cao hơn nữa bất kể tiến vào, mặc dù nàng sẽ dễ dàng loại bỏ đối phương nhưng sau đó tu vi bản thân của nàng cũng sẽ lui ngược về luyện khí kỳ.
Từ khi tiến vào Trúc Cơ Kỳ, năng lực Tiểu Y Tiên tăng nhiều, nắm trong tay mãnh đất xanh cũng tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới. Một khi có địch nhân tiến vào không gian Thánh Y Thần Thụ nếu là tu sĩ cùng cấp, gần như sẽ lập tức bị trói buộc cộng thêm thời gian phản ứng của đối phương, trên cơ bản Tiểu Y Tiên có thể miễu sát.
Một năng lực khác của Tiểu Y Tiên sau khi đánh vào trúc cơ đó chính là nàng thành công ngưng luyện ra một loại lửa. Loại lửa này có màu sắc bạch sâm giống như ánh trắng. Khi đưa nó ra ngoài nàng thử đánh vào một ngọn cây, đoàn bạch sắc này không ngờ lại khiến cho cả cái cây bị đốt trụi nhanh chóng, những cái cây xung quanh nhanh chóng bị nó hấp thu sinh mệnh mà trở nên khô héo già nua. Ngọn lửa màu bạch sâm này hoàn toàn làm cho Tiểu Y Tiên kinh ngạc vạn phần.
Mấy cái loại năng lực này cực kỳ bá đạo hoàn toàn là nghịch thiên khiến cho Tiểu Y Tiên có thể dễ dàng mà bảo mạng cho mình. Hiển nhiên nàng còn không giám nói cho Tiêu Sơn, nàng còn sợ hắn tự ái. Ai bảo phu quân của nàng lòng tự trọng rất cao đây!??
Thiếu nữ bắt đầu nhắm mặt lại tiếp tục củng cố cảnh giới của mình. Ngày hôm qua cùng hắn điên cuồng ân ái thật sự khiến cho thực lực của nàng củng cố lên khá nhiều. Nàng cảm giác được giống như công pháp của hắn không ngờ lại có thể cùng với công pháp của nàng có thể cộng hưởng. Hai người sau khi bababa nhau không ngờ lại tăng khả năng lĩnh ngộ của nhau giúp ổn định cảnh giới. Thế nên buổi tối ngày hôm qua nàng cũng không ngại mà cùng hắn điên cuồng một đêm.
Tiểu Y Tiên bắt đầu ngồi khoanh chân bắt đầu củng cố cảnh giới. Mặc dù chữa thương khiến tu vi của nàng điên cuồng tăng cao nhưng nó không có nghĩa là cảnh giới của nàng sẽ theo kịp công pháp. Tiểu Y Tiên ngoài việc bababa cùng với Tiêu Sơn ra thì nàng cần là lĩnh ngộ thiên nhiên. Nàng bắt đầu nhắm mắt lại cảm nhận toàn bộ xung quanh, cảm nhận cùng với hòa mình vào không gian.
Không biết qua bao lâu nàng chỉ nghe thấy được tiếng kêu “Quác, quác…” inh ỏi của con chim ưng. Tiếng kêu này vô cùng quen thuộc với nàng, nó không phải là Tiểu Lam của nàng đó sao. Tiếng vỗ cánh sao động, Lam Ưng lúc này đã đỗ xuống phía dưới trước căn nhà tranh.
Thiếu nữ thấy vậy vội vàng mặc quần áo mở cánh cửa ra, nàng thấy được một thiếu niên toàn thân rách nát, thân thể bẩn thỉu, miệng phun ra máu đang nằm đè trên một nữ nhân thần bí. Nàng phát hiện được người này là phu quân của nàng chứ còn ai vào đây? Nàng đang muốn tức giận nhưng sau đó thấy hắn bị thương rất nặng. Hắn chỉ kịp nhìn nàng một cái rồi mỉm cười hạnh phúc nói câu rất khó hiểu: “Ta sống…” sau đó hắn ngất đi.