Chương 96: Nhân loại

Nghe Vô Khương giọng như vậy dân làng liền biết Vô Khương có vẻ đã đồng ý, cô nàng lúc nãy liền đứng dậy nói
“Vâng, bọn hắn mỗi 1 tháng sẽ đến nơi này lấy phí bảo hộ, mỗi lần đều tầm 30 người trở xuống”


Vô khương nghe vậy càng hứng thú, cướp a, là cướp thì hang ổ toàn thứ đồ quý, mà dựa theo chiến lực của đám dân làng này với đám goblin kia thì đám cướp chắc cũng nhỉnh hơn một xíu, nếu bắt được còn có thể nô lệ bọn hắn làm việc, bao nhiêu cái lợi


“Ngươi biết vị trí hang ổ của bọn hắn không?”
Nghe vậy cô ta cũng lắc nhẹ đầu
“Không ạ, dân làng chỉ biết đám kia không phải quá mạnh, có lần vài thanh niên hợp sức làm phản bọn hắn thế mà cũng giết được 1, 2 tên, theo thời gian đến giờ thì tầm giữa chiều thì bọn hắn đến”


Nghe vậy Vô Khương cũng không có hứng tiếp tục làm nữa, bây giờ mới giữa trưa, đến chiều còn vài tiếng


“Được rồi, ta thu nhận các ngươi, nhưng đợi đến chiều sau khi diệt đám cướp đi mới bắt đầu di chuyển đến lãnh địa, trong thời gian đó thì tranh thủ thu thập các loại nguyên vật liệu, lưu ý các loại cây lương thực trồng được, hạt giống càng tốt, với các loại thực vật có hiệu quả đặc biệt cũng mang theo luôn”


Nói xong hắn cũng không giải thích gì mà dẫn Cẩu đầu nhân tiếp tục đi săn, mà dân làng cũng không hỏi han gì vì bọn hắn biết nếu Vô khương không có lí do gì mà giải thích


available on google playdownload on app store


Trong vài tiếng buổi trưa hắn cùng cẩu đầu nhân binh chủng tiếp tục đi săn, mà lần săn này cũng là đi dò đường xem phía đông của lãnh địa có gì, nhưng ngoài bình nguyên vô tận ra thì không còn gì


Chiều đến bọn hắn mới bắt đầu về đến ngôi làng kia, mà luc đi về chiến lợi phẩm rất nhiều, nếu tính 1kg thịt là 1 đơn vị thịt thì lần săn này kiếm về đến 2000 đơn vị thịt, từng này nếu ăn tiết kiệm cũng đủ cho 100 người ăn cả tháng


Mà thiếu nữ kia vừa thấy Vô khương nhóm đi trở về liền nở nụ cười tươi như trút được gánh nặng trong lòng ra


Mà Vô khương vừa về liền lệnh dân làng chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, đợi khi đám cướp đến thì bắt đầu lên đường, còn hắn cùng Cẩu đầu nhân thì bắt đầu thiết lập bẫy bên ngoài phòng khi số lượng đám cướp vượt quá tầm kiểm soát


Tầm 1 tiếng sau thì tiếng vó ngựa đã vang từ xa vọng lại, mà Cẩu đầu nhân cùng Vô khương đã đợi ở chỗ thích hợp
“Haha, thương nhân đi qua nơi này đúng là giàu a, vớ được mớ mồi ngon cùng thêm nô lệ nữa, chuyến này đi cũng đủ ta tiêu hết 1 năm rồi”


“Nhưng lần này phải nhanh chóng về sớm, tuần này là mặt trăng máu, không ở lại được lâu”
“Ừ, dù sao buổi đếm ta cũng không muốn đánh nhau bọn thú điên đấy”


Mà Vô khương cùng cẩu đầu nhân chỉ chờ bọn hắn có vậy, số lượng cũng chỉ 10 đổ xuống mà cộng thêm xe ngựa chở hàng theo sau, tầm này cẩu đầu nhân cũng đủ để xử lí lũ này
“Giết”


Theo câu lệnh, Cẩu đầu nhân như bị thêm thuốc kích thích lao thẳng vào đám cướp đang nói chuyện, mà bọn hắn cũng không ngờ đến gần làng như này còn bị tập kích liền không kịp trở tay bị giết sạch nhanh chóng
Lúc này 1 cẩu đầu nhân 2 tay xách 2 tên cướp vứt trước mặt Vô khương


“Chủ nhân, đây là 2 tên còn sót lại”
2 cướp khi thấy chủ nhân đám ma vật này là con người liền có hy vọng sống sót, đơn giản nếu rơi vào tay đám quái vật thì đừng nói thương lượng, bọn nó một ngụm ăn cũng là chuyện thường thấy


“Vị đại nhân này, vị công tử, xin tha mạng cho chúng ta, bọn ta chỉ là thường dân bị bọn cướp bắt ép, tha mạng cho chúng ta bắt bọn ta làm trâu làm ngựa cũng được”
Mà Vô Khương làm vẻ mặt thương cảm hiểu rõ nhìn 2 tên này
“Haizz, ta biết các ngươi chỉ bị ép buộc làm cướp”


2 tên kia thấy vậy mắt sáng lên gật gật đầu
“Vâng, vâng, chỉ là bị ép, chúng ta trước kia là công dân lương thiện”
“Vậy thì, nói ta biết hang ổ của lũ cướp để ta một lần quét sạch đưa các ngươi về làm người bình thường”


Nghe thấy câu nói của Vô Khương, mặt 2 tên tái mét lại, thủ lĩnh đám cướp mạnh như nào, hung ác ra sao bọn hắn đều rõ trong tay, nếu như phản bối thì kết cục không tốt đi đâu


2 tên đánh mắt với nhau tính lừa tên trẻ tuổi có vẻ là quý tộc một lần thì bỗng nhiên 1 tên trong số đó bay đâu, mà Vô Khương cũng lần nữa cười thân thiện nhìn tên còn lại
“Nào, hang ổ ở đâu ?”
Tên kia liền xanh mặt nhìn thiếu niên trẻ tuổi trước mặt mà nước ngụm nước bọt


Tên điên này, còn điên hơn cướp bọn ta a
“Ta, ta sẽ chỉ cho ngài, không, ta sẽ vẽ bản đồ đến cho ngài, xin, xin ngài tha cho ta một mạng”
“Được, nếu như ngươi thành thật vẽ ra thì 1 mạng có là gì, 10 mạng ta còn cho, ta chắc chắn sẽ không giết ngươi!!”


Tên kia nghe vậy cũng thành thật vẽ lại, luôn tiện cũng vẽ ra địa hình cùng số lượng tên cướp, thời gian hoạt động cùng các quy tắc đều một lượt liệt kê hết, đến khi làm xong mới nơm nớp đưa cho Vô Khương
Mà Vô Khương cũng hài lòng với thông tin chi tiết như này
“Được rồi, ngươi đi đi”


Tên kia nghe xong liền vui mừng chạy như điên đi ra ngoài, nhưng chưa được mấy bước đã tự rơi vào bẫy mà Vô khương cùng đám cẩu đầu nhân giăng ra, kết quả cũng là ch.ết, nhưng ch.ết cho mấy chục cái gai lớn đâm xuyên


Vô Khương bên này lấy xong được bản đồ sơn trại của đám cướp cũng hài lòng phần nào, cướp luôn là thứ mà ai cũng ghét, sau này hoạt động của hắn chắc chắn sẽ mở rộng ra không chỉ ở lãnh thổ mà ngoài lãnh thổ, để một yếu tố khó kiểm soát trong phạm vi hoạt động của mình không phải là cách làm của hắn


Cất tấm bản đồ xong hắn liền đi đến kiểm hàng, ngoài đống thức ăn, rượu cùng quần áo ra thì cũng có một số vũ khí không được xếp cấp độ hiếm, mà không chỉ thế còn có một số đồng bạc của thế giới này, nhưng thứ hắn quan tâm nhất là đám nô lệ này


“Nô lệ a, ở thế giới nào dù hiện đại ra sao cũng có [nô lệ], không đứng bằng cái tên này cũng bằng cái tên khác”


Vừa cảm khái Vô Khương liền đi đến khung giam giữ nô lệ mà bọn cướp vừa đi vừa nói, lệnh cẩu đầu nhân tháo tấm vải che ra liền thấy trong khung giam này có tổng cộng 20 người, mà bắt mắt nhất trong số đó lại có 1 lão già dù ăn mặc rách rưới,1 vị phụ nhân tướng mạo đoan trang, thậm chí là bẩn thỉu nhưng ánh mắt và nét mặt lại cương nghị lạ thường, với kẻ sành sỏi trên thương trường hắn liền biết ông ta không phải là kẻ tầm thường, Vô khương liền dùng hệ thống xác nhận


===============
Richard
Huyết mạch: bán nhân( gấu) ( ưu tú [ lục sắc]) (Max cấp: Level 99)
Nghề nghiệp: quản lý nội sự [Nội an bình dân]: Hiếm [Lam sắc] (Max cấp: Level 199)
Danh xưng: Anh hùng( Lam sắc)
Level: 30
==================
Unique skill: khi vào nhiệm vụ nội chính, tăng 80% năng suất làm việc


Kỹ năng: + Quản lý dân sự [Tử sắc]: Tăng mức độ hòa đồng trong thế lực lên 30%
+Nhận biết tốt xấu [Tử Sắc]: Khi tham gia vấn đề về nội bộ, xác suất 70% chọn đúng phương án phù hợp nhất
====== Đánh giá: Lam sắc (Max cấp: Level 199 = Rank 1.9)


Ghi chú: Đã từng nội bộ đại thần của một nước lớn, nhưng bị quốc vương nghi kị mà diệt cả gia tộc, may mắn trốn đi được cùng vợ, tuy bị quốc vương diệt tộc nhưng cũng coi là cho đi độ trung thành mà không có ý định trả thù


Sau khi cứu đất nước khỏi các cuộc khủng hoảng tài chình, nông nghiệp cùng các loại tai nạn thảm họa xảy ra mà được ban cho danh xưng: Anh hùng






Truyện liên quan