Chương 97: Anh hùng

“Anh hùng a, thế mà lần này vơ được anh hùng, bảng kỹ năng cũng đầy đủ danh xưng cũng đủ trâu a, hơn nữa, có vẻ độ hiếm này là đặt hạn mức tiềm lực của cá thể a, hơn nữa có vẻ không giống cộng dồn lại mà lấy hạn mức cao nhất, như tên này có cả lục sắc lẫn lam sắc nhưng cũng chỉ lấy lam sắc, hơn nữa, Rank là cái gì ?”


Mà nhìn tên anh hùng này Vô Khương càng mang vẻ mặt miễn cưỡng, bởi vì các loại tinh hoa, hay tài nguyên mà bây giờ là anh hùng này đúng là vô cùng trân quý, nhưng phát huy nhiều nhất là ở hậu kỳ a, khi mà lãnh địa nhân lực cùng quân lực đã đủ dùng thì bọn nó kể cả [tài nguyên sơn địa] hay [ hệ thống nước thải] kia đều là hàng cho sau này, mà bây giờ lại có thêm 1 tên anh hùng về nội chính


“Thời kỳ đầu này cần quân lực mạnh để kiếm tài nguyên, ta thế mà đào ra quản lý nội chính, dân số chưa đến 200, trồng trọt thương đội còn chưa sờ đến, thế vác tên quản lý này làm gì a”’


Nói thì vẫn thế, nhưng có [ anh hùng] đưa tận nơi thì dại gì mà không lấy, mà trên hết, tên anh hùng này có cả vợ, nghĩa là có cái móc neo để hắn cố gắng
Nghĩ xong Vô Khương liền tiến lại lồng giam nhìn vào đám nô lệ


“Từ bây giờ, các ngươi có quyền quyết định đi hay ở, ta sẽ giải phóng thân phận nô lệ cho các ngươi, đương nhiên nếu các ngươi đi cùng ta thì bắt buộc phải trở thành lĩnh dân của ta, còn nếu đi thì tự các ngươi rời đi”


Nô lệ bên trong nghe được giải phóng liền phóng ánh mắt sợ hãi nhìn nhau, khi là nô lệ thì không khác gì các mặt hàng, đưa đi ném lại tùy thích, tự do đã là thứ quá xa xỉ với bọn hắn, nhưng dù nghe được sẽ được thả tự do thì bọn hắn cũng không dám hành động gì, bởi vì đám chủ nhân trước kia cũng đã thử qua nhiều lần như này, tên nào dám chạy thì kết cục cũng không phải được ngồi ở đây


available on google playdownload on app store


Duy chỉ có Richard là nhìn Vô Khương xong rồi lại liếc sang cảnh vật xung quanh, phân tích một lúc hắn mới hiểu được dụng ý của thanh niên trẻ tuổi trước mặt này


Mà vợ của ông luôn bên cạnh cũng không nói gì hay hoang mang, mọi quyết định đều do chồng mình quyết định, mà tổ hợp gia đình của 2 người này cũng kỳ lạ, chồng là bán nhân nhưng vợ lại là nhân loại, vì thế nên đến hơn 40 tuổi vẫn chưa có 1 đứa con nào, huyết mạch khác nhau muốn sinh con thì khó lại thêm khó, nhất là Richard có huyết mạch ưu tú lục sắc còn con người chỉ là bình thường bạch sắc


Thấy dù rời đi cũng không thoát được miệng quái thú, chỉ cần muốn sống liền phải đi theo về lãnh địa của thanh niên trước mặt, Richard liền biết đường đi của mình duy nhất chỉ còn tiếp nhận


“Lãnh chúa đại nhân, ta cùng vợ ta đồng ý cùng ngài trở về lãnh địa, làm ngài lĩnh dân, thế nhưng không biết lãnh địa của ngài là như nào? Có đặc điểm gì cần lưu ý để lúc chúng ta đến không làm mất mặt của ngài ?”


Khéo, câu nào từ nấy đều cực kỳ khéo léo mà lại đi thẳng vào trọng tâm vấn đề, mà cũng như cái thang đưa Vô Khương đánh cái bảng hiệu cho lãnh địa
Thầm like cho Richard, hắn cũng định trước tên này làm quan nội vụ chính của lãnh địa, dù lãnh địa của hắn mới chưa đến 200 người...


“Lãnh địa của ta không có luật lệ gì nhiều, không quý tộc, không tầng lớp chèn ép, không khổ sai, toàn bộ mọi người đều bình đẳng như nhau, các ngươi làm việc, ta cho ăn cùng cung cấp an toàn bảo hộ, chỉ cần ở trong lãnh địa thì là một phần tử của lãnh địa thì bất kể thế lực nào đến đều sẽ được ta bảo hộ”


Richard nghe vậy cũng thầm thở nhẹ một hơi, tuy không tin tưởng 100 phần trăm nhưng cũng 50, 60 có thể chắc chắn, mà với tài năng của hắn thì Richard có thể tự tin lo cho vợ và bản thân có cuộc sống tốt, dù sao cũng tốt hơn làm nô lệ


Cứ theo bài diễn thuyết của Vô Khương mà vô hình chung cuốn cả nô lệ, dân làng và vô tình đưa đám cẩu đầu nhân lên cao trào cảm xúc, mà mãnh liệt nhất không phải đám nô lệ mà là cẩu đầu nhân


Bọn hắn trung thành tuyệt đối với Vô khương nhưng không có nghĩa là bọn hắn không có suy nghĩ hay cảm xúc, với bọn hắn Vô Khương chính là thần, là sinh mạng, dù lệnh tự sát cũng không chần chứ 1 giây, nhưng cho đi sự trung thành bọn hắn cũng mong mỏi được đáp lại, đó là sự quan tâm, sự công nhận


Mà lần diễn thuyết này không khác gì gián tiếp cẩu đầu nhân là con dân là thuộc hạ của chủ nhân bọn hắn, mà qua lần này, sự biến đổi khó thể tưởng tượng được của Cẩu đầu nhân cũng chậm rãi xảy ra, giống như quy luật của chí cao đã đề ra từ trước, mọi chủng tộc không có giới hạn nhưng có tiềm lực trưởng thành, nghĩa là dù goblin nhỏ bé cũng có cơ hội để sánh ngang với cự long, nhưng nắm bắt được cơ hội mới là cái khó nhất, mà Vô Khương đã vô hình chung đưa chìa khóa cho cẩu đầu nhân nắm lấy


Đến luc thu dọn các loại vật phẩm cùng xác thịt của quái vật, đoàn người đi về đến lãnh địa cũng đã chợp tối, mà Vô khương vừa mới bước vào lồng bảo vệ thì phát hiện đám bán nhân vẫn đang miệt mài chặt gỗ với đá, mà nhìn bọn hắn cười nói vừa lao động, đám trẻ thì chơi đàu buộc các dây leo của cây thành các loại dây dai vững chắc, mới đi về cũng có cảm giác yên bình đi đôi chút


Mà nô lệ dân làng vào lãnh địa thấy được bán nhân đang sinh hoạt ở đây cũng hơi bất ngờ, nhưng thấy được nụ cười trên mặt của bọn họ thì cũng cảm thấy an tâm phần nào, mà Richard thì khác, hắn là bán nhân loại thấy đồng tộc của mình sinh hoạt vui vẻ ở đây làm từ sâu trong nội tâm hắn cũng có một tia cảm phục với Vô khương


Mà sau khi tiếp nhận dân làng cùng nô lệ thì dân số của lãnh địa cũng tăng lên gần 200, mà Murik thấy Vô Khương đã về thì hắn liền chạy vội ra đón tiếp, mắt thấy nhân loại cũng ở trong số đó thì cũng không nháy mắt mà lễ phép cúi chào
“Lãnh chúa đại nhân, ngài đã về ạ”


“Ừm, đêm nay khả năng sẽ nguy hiểm, nhắc nhở người dân không được phép ra ngoài, ngoài ra tập hợp bọn hắn lại giữa lãnh địa, ta có việc cần thông báo”
Murik nghe xong cũng vội vàng đi, mà Vô khương lúc này cũng đã kiểm kê lại vũ khí, thực vật cùng tài nguyên mà bán nhân đã đào được


Tổng cộng có : 100 đơn vị quặng, 80 đơn vị đá, 79 đơn vị gỗ, lương thực/ thịt: 2400 đơn vị, vàng: 0, vũ khí thu về đủ để trang bị đầy đủ cho 14 con cẩu đầu nhân


Mà trong khi bán nhân nghe tin lãnh chúa quay về cùng Murik nhắc nhở tập hợp, bọn hắn nhanh chóng chạy về, mà đến khi đám bán nhân đã đầy đủ quay lại bọn hắn mới phát hiện ra lãnh địa nhiều thêm 1 nhóm người, là nhân loại, thấy vậy bọn hắn thần sắc liền căng thẳng nhìn nhóm nhân loại, bọn hắn biết lãnh chúa cũng là nhân loại, tâm lý này càng đè nặng lên bọn họ


Mà đến khi Murik đã tập hợp đầy đủ thông báo với Vô khương xong, Vô khương liền tìm viên đá lớn leo lên đó, thần sắc nghiêm nghị lớn giọng nói


“Thần dân của ta, chào đón những thành viên mới của lãnh địa này đi, các ngươi có thể thấy đó là nhân loại, là kẻ địch của các ngươi, ta biết 2 bên đã gây thù với nhau trong thời gian dài, nỗi đau cùng thù hận cũng ghi sâu vào trí nhớ của các ngươi”


Đến đay, Vô Khương đanh giọng lại


“Thế nhưng thì sao?, đó là thù hận của dân tộc các ngươi, là đất nước các ngươi mà bọn hắn không liên quan đến ta, lãnh địa của ta điều luật không nhiều, chung quy lại chính là bình đẳng, người người đều bình đẳng, và kẻ duy nhất được phép đứng trên bình đẳng đó là, TA”






Truyện liên quan