Chương 98: Vạn Giới Lãnh Địa
Nói xong, Vô khương trầm giọng vô hình chung tạo thành bầu không khí đè nén
“Vậy nên, mọi thù hận giữa các chủng tộc, tên nào dám đưa vào đây, CHÉM, ở lãnh địa của ta không có phân biệt, mọi sinh mệnh đều giống nhau, không quan tâm các ngươi là ai, nhớ, ghi vào trong linh hồn các ngươi 1 điều, các ngươi là Lĩnh dân của Vạn Giới lãnh địa, là con dân của ta, người duy nhất có thể ra lệnh cho các ngươi, là TA, và duy nhất là TA, lấy đó làm vinh hạnh, lấy đó làm kiêu ngạo đi”
Đến đây, Vô Khương liền thay đổi giọng nói thành trầm ấm, như có mị lực
“Một lần nữa, chào mừng các ngươi trở thành lĩnh dân của Vạn Giới lãnh địa, cao ngạo mà sống, thẳng sống lưng lên, đứng mà nhìn ta, cúi đầu là hèn nhát, lĩnh dân của ta phải ngẩng cao đầu mà sống!!!”
Mà Tsuki đang đứng trên vai Vô Khương liền cảm thán khả năng diễn thuyết của hắn, muốn người khác nghe mình thì phải tìm ra điểm yếu của họ là gì, họ cần cái gì, mà Vô Khương không chỉ lợi dụng được cái đó, hắn còn có thể dùng các học thuật về tâm lý, về các hiệu ứng xảy ra liên tục để dẫn dắt để lôi kéo cuối cùng là chốt hạ
Thế nên người ta đã nói từ xưa, thứ đáng sợ nhất không phải là vũ khí mà đó là lời nói
Mà dân chúng phía dưới không kể nô lệ hay bán nhân, không kể phụ nữ mất chồng hay những đứa trẻ lạc mất người thân, bọn hắn đều rơm rớm nước mắt hô vang cả lãnh địa
“Vạn giới lãnh địa trường tồn, lãnh chúa đại nhân vĩ đại”
“Đúng vậy, ta bây giờ là lĩnh dân của Vạn Giới lãnh địa, không còn là nô lệ như trước, thẳng sống lưng mà sống!!!”
“Tự mình làm chủ cuộc đời mình, là con người phải tự hào bản thân, là phải đứng lên phía trước, là không cúi đầu khom lưng”
Mà lúc này, không kể bán nhân hay nhân loại toàn bộ đều hô lớn 2 từ
“VẠN GIỚI”
Mà đứng phía trước nhất Murik vừa chảy nước mắt vừa hô lớn, còn Richard thì ánh mắt đặt về phía Vô Khương, dù cố kiềm cảm xúc nhưng hắn vẫn như ngừng thở trước bầu không khí này mà vợ hắn đã dơ nắm tay lên trời hô vang từ lâu
“Lãnh chúa đại nhân này, đúng là quái vật a”
Đó là lời mà Richard đánh giá với Vô Khương, chỉ cần vài câu nói đã thống nhất được lòng dân, xóa bỏ khoảng cách giữa 2 chủng tộc
Mà Vô Khương bây giờ nhìn cảnh tượng này, khóe miệng đã nở nụ cười
Đến lúc chốt hạ
“Nhân lúc này, ta cũng tuyên bố bổ nhiệm 1 vị làm Phó lĩnh chủ của lãnh địa của chúng ta, hắn ta là bán nhân loại nhưng lấy con người làm vợ, ta thưởng thức tài hoa của hắn nên mới đưa hắn đến nơi này”
nói xong, Vô khương chỉ tay về phía Richard, mà Richard cũng liền biết từ lúc Vô Khương bắt đầu diễn thuyết mà đưa hắn lên đây, hắn liền biết bản thân chính là thứ chốt hạ, mà hắn cũng vui lòng hưởng ứng, dù sao từ bài diễn thuyết cùng đồng tộc của hắn ở nơi này thì lựa chọn sống ở đây cũng không phải lựa chọn tồi
“Hắn là Richard, một anh hùng sử thi bán nhân loại (gấu), ta bổ nhiệm hắn làm phó lĩnh chủ của lãnh địa cảu ta”
Mà biết một anh hùng bán nhân loại gia nhập lãnh địa, không chỉ thế mà còn làm đến phó lĩnh chủ, nó vô hình chung trung hòa giữa lĩnh chủ Vô Khương là nhân loại
Dù sao sinh vật cũng là có cảm xúc, diễn thuyết mới chỉ là tinh thần, mà muốn tinh thần mãi tốt thì phải kèm theo vật chất, sự vật thêm vào, mà Richard chính là chất xúc tác cuối cùng
Dù sao một bán nhân loại làm phó lĩnh chủ, không chỉ thế mà còn lấy 1 bán nhân loại làm vợ từ đó cũng có thể trung hòa 2 chủng tộc lại với nhau ít nhiều
Mà nhanh hơn nữa Vô khương có thể kiếm 1 bán nhân loại làm vợ, dù sao nữ nhân của bán nhân đều xinh đẹp, thú tai nương thì ai mà không thích, nhưng Vô khương không thích có thứ gì bên ngoài chạm đến gia đình hắn
Đối với hắn vợ là gia đình là người mà hắn có thể giao mọi thứ sau lưng, mục đích kiến tạo lãnh địa, củng cố thực lực bản thân cũng là vì gia đình, nói thẳng ra lãnh địa này chỉ là công cụ để bảo vệ gia đình hắn mà thôi
Thấy đám đông càng cuồng nhiệt, Vô Khương liền hào hứng hô lớn
“Để chào mừng Phó thành chủ, ta tuyên bố mở tiệc, lấy ngày hôm nay là ngày hằng năm tổ chức tiệc đêm..”
Chưa nói xong, âm thanh [Chí Cao hệ thống] liền chen vào
[ Xác nhận lãnh chúa Vô Khương tạo ra 1 văn hóa cho lãnh địa, ngày lễ đã được xác định, đặt tên ngày lễ..]
“Ngày lễ ? Văn hóa, đúng là nó có xuất hiện trong bảng lãnh địa, nhưng công năng không rõ ràng a, thôi kệ, nó cho sao mình không nhận”
“Hôm này là 1/1 kỷ nguyên Vô Hạn à, vậy đặt làm Khai quốc ngày đi”
[Xác nhận đặt ngày 1/1 hàng năm là [Khai quốc] ngày thành công]
Mà trong lúc này Vô khương cũng thông báo cho toàn lãnh địa
“Ta đặt ngày hôm nay 1/1 làm ngày khai quốc của lãnh địa chúng ta, ngày này hàng năm sẽ gác lại tất cả phía sau, làm một bữa thịnh soạn lửa trại tối, chơi một ngày thật thoải mái!! “
“Ohhhhhh, khai quốc ngày!!, khai quốc ngày!!”
Tiệc tối cứ thế bắt đầu
Mà trong buổi tiệc này lại cực kỳ kỳ lạ, có cẩu đầu nhân bá vai với con người uống rượu, có bán nhân loại so vật tay với cẩu đầu nhân, còn có một số tên bán nhân loại tán tỉnh các cô gái con người, muôn màu muôn vẻ
Mà Vô Khương ngồi ở trên bàn riêng biệt để ăn, đám người Richard cùng Murik cũng đã xuống phía dưới làm quen với lĩnh dân, dù sao cũng là quản lý nội vụ, cả 2 sẽ tiếp xúc với linh dân nhiều nhất, làm thăm hỏi làm quen trước cũng tốt cho công việc sau này
Đang ăn thì từ [Chí Cao hệ thống] thông báo có tin gửi từ bạn bè đến, bạn bè của Vô khương mục cũng chỉ có một mình Miêu Ngư
“Vô khương ca ca, nhìn này, Ngư nhi vừa lấy được mấy nghìn cây băng thảo, nó có chức năng đông cứng vết thương cùng khử trùng, nếu để nó trong hộp kín cũng có thể giảm nhiệt độ bảo quản thức ăn bên trọng, ca ca cần không để Ngư nhi gửi a”
Mà nghe Miêu Ngư tả về băng thảo Vô khương liền có cực lớn hứng thú, phải biết hệ thống không có không gian để lãnh chúa chứa đựng, nó chỉ tính toán có bao nhiêu rồi đưa con số, thực chất các loại vật liệu đều được để ở các kho riêng, chỉ có thịt là trực tiếp hun khói, da, lông, răng nanh, xương cùng đầu lâu đều được rửa sạch rồi giữ lại
Nếu có tủ lạnh bảo quản đồ ăn thì hắn có thể cải thiện món ăn cho lĩnh dân, từ đó có thể tăng thêm đời sống cùng muôn màu cho cuộc sống, mà hắn cũng chán ngấy thịt hun khói từ lâu
“Được, Ngư nhi mai thu nhiều một chút, ta định kiến tạo kho đông lạnh, mà bên đấy băng tuyết có dễ săn bắn không? Thiếu lương thực có thể nói ca, ca còn thừa nhiều”
Nói xong Vô khương mới nhớ cần đưa mấy lọ nước [Thánh thụ] cho Miêu Ngư, vừa lấy trong túi tầm 30 thì giao dịch cho Miêu Ngư
“Đây là nước từ thành thụ, vật phẩm truyền thuyết[ hoàng kim], nó có thể chữa thương, tăng cường sinh lực cùng ma thuật hơn nữa là nếu dính vào lời nguyền thì nó có thể giải, Ngư nhi nhớ mang theo bên mình, ta bên này còn nhiều, thiếu thì nói ta đưa”
Miêu Ngư bên này đã nằm trong giường từ lâu, nàng đung đưa cặp đùi trắng nõn trên giường mặt phác phác hồng cười yêu
“Lương thực bên Ngư nhi còn nhiều nha, thỏ trắng nơi này đi đâu cũng có, mà muội cũng thu được vài cây nông nghiệp có thể trồng được, tiếc là chỉ sống được trên tuyết nên không gửi ca được, cảm ơn Khương ca vì nước thánh thụ nha, yêu ca ca nhất”