
Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ
✍ Nhất Cá Tiểu Bình Cái
Hoàn thành
Ngôn TìnhTrọng SinhCổ Đại
142 chương
282 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Nếu có kiếp sau
- Chương 2: Người nhà họ Vương
- Chương 3: Không gian tùy thân
- Chương 4: Thất Lang nhà họ Vương
- Chương 5: Một ngón tay
- Chương 6: Cứu người một mạng
- Chương 7: Sét đánh giữa trời quang
- Chương 8: Lên trấn mua đồ
- Chương 9: Đồng ruộng ngày mùa
- Chương 10: Tam nương đến
- Chương 11: Nghe lén dưới chân tường
- Chương 12: Nhờ bán khăn tay
- Chương 13: Nhị Lang gởi thư
- Chương 14: Thân nhân tới cửa
- Chương 15: Người nhà đoàn tụ
- Chương 16: Lại lên thị trấn
- Chương 17: Chút mâu thuẫn
- Chương 18: Tỷ đệ tâm sự
- Chương 19: Đánh văng khỏi cửa
- Chương 20: Biếu rau
- Chương 21: Công tử của Trần phủ
- Chương 22: Tam nương tới cửa
- Chương 23: Lá mặt lá trái
- Chương 24: Sửa sang lại vườn rau
- Chương 25: Thật không biết xấu hổ!
- Chương 26: Ngũ nương xuất giá
- Chương 27: Nhắc lại chuyện cũ
- Chương 28: Gặp lại Dung ma ma
- Chương 29: Táo ta cất rượu
- Chương 30: Tuệ Nương bị ghẹo
- Chương 31: Phát triển sau đó
- Chương 32: Đôi mẹ con đáng thương
- Chương 33: Gà gặp họa
- Chương 34: Trò hề của nhà họ Vương
- Chương 35: Có khách đến nhà
- Chương 36: Nam nhân Tô gia
- Chương 37: Nhị Lang thê thảm
- Chương 38: Oán trách lẫn nhau
- Chương 39: Mỹ vị thịt trai
- Chương 40: Hỉ sự nhà họ Vương
- Chương 41: Là ở rể đó nha
- Chương 42: Tiểu nhân quấy phá
- Chương 43: Mặt mũi bầm dập
- Chương 44: Dê và quỳ thủy
- Chương 45: Tuệ Nương bị bắt
- Chương 46: Chết chưa hết tội
- Chương 47: Phong ba sau đó
- Chương 48: Tai ương lao ngục
- Chương 49: Thẩm án
- Chương 50: Xúi quẩy
- Chương 51: Hai năm sau
- Chương 52: Bé gái đáng thương
- Chương 53: Bảo Nhi trúng tà
- Chương 54: Oán này khó tiêu
- Chương 55: Điền thị bị hưu
- Chương 56: Cái gọi là thân thích
- Chương 57: Đột nhiên mà đến
- Chương 58: Mỗi người một chuyện phiền
- Chương 59: Nhỏ nhẹ khuyên bảo
- Chương 60: Năm nay mười tám
- Chương 61: Khách phương xa tới
- Chương 62: Ly biệt sắp tới
- Chương 63: Chết bất đắc kỳ tử
- Chương 64: Dây dưa không dứt
- Chương 65: Lên Thượng Kinh
- Chương 66: Gặp lại Trần Ngọc
- Chương 67: Thọ yến ở Bá phủ
- Chương 68: Trong chùa Nhạc Vân
- Chương 69: Nếu ta lấy chồng
- Chương 70: Lại là một năm
- Chương 71: Hai nơi tư niệm
- Chương 72: Lữ gia có Trĩ
- Chương 73: Tô Văn trúng cử
- Chương 74: Đã sớm nhìn trúng
- Chương 75: Kết thông gia
- Chương 76: Trùng phùng
- Chương 77: Ôn tình dào dạt
- Chương 78: Tiểu Thất đi xa
- Chương 79: Nói chuyện cũ
- Chương 80: Trung thu trăng tròn
- Chương 81: Tiểu Thất dưỡng thương
- Chương 82: Năm mươi vạn lượng
- Chương 83: Chọc lủng cửa giấy
- Chương 84: Ba nhát sáu lỗ
- Chương 85: Hỉ sự Tô gia
- Chương 86: Mẫu thân kiếp trước
- Chương 87: Rốt cục thành thân
- Chương 88: Đạt được ước nguyện
- Chương 89: Tuệ Nương có thai
- Chương 90: Hoắc Cương Tưởng Bân
- Chương 91: Sắp phát tài rồi!
- Chương 92: Kinh thành tân quý
- Chương 93: Một đứa bé gái
- Chương 94: Tuệ Nương sinh nữ
- Chương 95: Yến Như Duyên
- Chương 96: Tắm ba ngày
- Chương 97: Làm khách Hầu phủ
- Chương 98: Tiệm Hương khai trương
- Chương 99: Hết hai đến ba
- Chương 100: Vấn đề tiền đồ
/2
Số chương: 142
Thể loại: trọng sinh, cổ đại, điền văn, nam chính phúc hắc, bá đạo, chung tình, 1-1
Edit: Mạc Thiên Y
Mỗi một người khi vừa sinh ra đã được ông trời sắp đặt trước số phận. Ví dụ như số phận của nàng ở kiếp trước,chính là kết cuộc đau buồn bởi lẽ người nàng yêu thương lại đi yêu sâu đậm người con gái khác.
Nàng có được cơ hội sống lại lần nữa, nàng quyết định không chạy theo những thứ xa vời vốn không có được kia nữa, chỉ mong một cuộc sống tự tại, nhàn nhã.
Thế nhưng…
Tô Tuệ Nương: Cậu điên rồi sao?
Người nào đó: Vì nàng, ta đã điên từ lâu rồi!
Thể loại: trọng sinh, cổ đại, điền văn, nam chính phúc hắc, bá đạo, chung tình, 1-1
Edit: Mạc Thiên Y
Mỗi một người khi vừa sinh ra đã được ông trời sắp đặt trước số phận. Ví dụ như số phận của nàng ở kiếp trước,chính là kết cuộc đau buồn bởi lẽ người nàng yêu thương lại đi yêu sâu đậm người con gái khác.
Nàng có được cơ hội sống lại lần nữa, nàng quyết định không chạy theo những thứ xa vời vốn không có được kia nữa, chỉ mong một cuộc sống tự tại, nhàn nhã.
Thế nhưng…
Tô Tuệ Nương: Cậu điên rồi sao?
Người nào đó: Vì nàng, ta đã điên từ lâu rồi!