Chương 43

Nhìn dáng vẻ đần ra của Hứa Tinh Lạc, Tống Thanh Chấp lại có chút lùi bước, cho dù có nghe thấy thì như thế nào, trong khoảng thời gian chuẩn bị thi quan trọng này, quan hệ bây giờ của bọn họ đã tốt lắm rồi, không chịu nổi bất kì kích thích nào nữa đâu.


"Không có gì." Tống Thanh Chấp thấy may vì vừa nãy mình không lôi kéo bạn học Hứa Tinh Lạc đi bàn luận vấn đề này, hắn là sẽ có kết quả không tốt, cậu hỏi Hứa Tinh Lạc: "Cậu xong chưa, tôi muốn dùng phòng vệ sinh."


"Xong rồi." Tuy rằng Hứa Tinh Lạc không biết vì sao Tống Thanh Chấp lại đột nhiên không hỏi nữa, nhưng hắn rất biết điều không không chút tò mò, nhanh chóng tránh ra nhường cho cậu: "Cậu cứ từ từ, tôi ở ngoài đợi cậu."
Tống Thanh Chấp nhếch miệng cười: "Người già mới chậm."


"Tôi đi đây." Hứa Tinh Lạc cười khinh cậu: "Chấp ca, đừng có dẫm mặt mình."
"Rõ ràng là tôi nói thật mà" Tống Thanh Chấp vừa đóng cửa vừa nói: "Tôi cũng đâu nói là mình đâu, cậu nghĩ nhiều rồi."
"Chậc." Hứa Tinh Lạc đứng ở ngoài luôn không đi.


Bên trong truyền đến tiếng Tống Thanh Chấp mở vòi nước, sau đó là tiếng rửa mặt, đúng rồi, hắn ngủ cả chiều giờ mới dậy vẫn chưa rửa mặt, hắn gõ gõ cửa: "Tôi cũng muốn rửa mặt, tôi vào nhé."
"Không cần phải lễ phép như vậy." Tống Thanh Chấp nói.


"Tôi đã quen kính già yêu trẻ rồi." Hứa Tinh Lạc tìm được đồ vệ sinh cá nhân, chưa kịp mở ra đã bị Tống Thanh Chấp đạp cho một cái, đá vào mông hắn: "Chấp ca." Hắn quay đầu, giơ ngón giữa với Tống Thanh Chấp.


available on google playdownload on app store


Tống Thanh Chấp cười haha, một tay chống bàn, một tay cầm bàn chải đánh răng, nhìn Hứa Tinh Lạc, lại nhìn gương, bỗng nhiên phun bọt ra nói: "Cậu đứng thẳng lên."
"Hả?" Hứa Tinh Lạc khó hiểu, nhưng vẫn đứng thẳng dậy theo phản xạn.


Sau đó vừa nhìn gương là hắn hiểu ngay, thằng nhóc Tống Thanh Chấp đang so chiều cao với mình, lúc này hắn cũng mới nhận ra, vui vẻ nói: "Ha ha, tôi cao hơn chút nè."
"Cậu nhón chân đúng không?" Tống Thanh Chấp cau mày.
"Sao có thể." Hứa Tinh Lạc tỏ vẻ mình cực kì khinh thường vụ đó.


"Lúc mới quen rõ ràng là chúng ta cao bằng nhau mà." Tống Thanh Chấp nhớ rõ, nhưng lúc đó họ cũng không so sánh chính xác, không chắc chắn.
"Tôi lớn nhanh đó." Hứa Tinh Lạc xoa xoa vai, ồm ồm nói: "Thỉnh thoảng lúc tối ngủ cảm giác chân bị chuột rút."
"Ừ." Tống Thanh Chấp gật đầu: "Chuyện tốt, cậu ăn nhiều vào."


Nhớ thương chuyện buổi tuối đi ngâm suối nước nóng, Hứa Tinh Lạc rửa mặt xong thì nói: "Chấp ca, lát nữa mình ăn chút gì sau đó đi xem suối nước nóng thế nào." Tống Thanh Chấp còn đang rửa mặt, tranh thủ liếc hắn: "Bên ngoài có cuốn hướng dẫn nhận phòng, cậu ra xem trước đi."


"Hả? Tôi đứng ở ngoài đâu có thấy cái đó đâu." Về điểm này Hứa Tinh Lạc cảm thấy rất bội phục Tống Thanh Chấp, không hổ là con người cẩn thận: "Ở đâu?"
"Ngăn kéo hoặc là trên bàn sách." Tống Thanh Chấp đứng bên trong nói.


"Ồ, tìm thấy rồi." Hứa Tinh Lạc thổn thức, lúc này hắn với Tống Thanh Chấp cứ như người chồng bất cẩn cùng người vợ đảm đang, chu đáo.
Nhưng suy nghĩ này tuyệt đối không được để Tống Thanh Chấp biết, nếu không cậu sẽ giận.


Hắn lật qua cuốn hướng dẫn thì thấy suối nước nóng ở đây có hai loại: trong nhà và ở ngoài. Trong nhà là một hồ riêng tư, còn ở ngoài thì có thể chạy xung quanh, trông cái nào cũng vui.


Hứa Tinh Lạc cầm cuốn sổ lâm vào trầm tư, nếu đến cùng người khác, chắc chắn hắn sẽ chọn suối nước nóng ngoài trời để chạy đi ngắm núi, nhưng nếu đến cùng Tống Thanh Chấp...... Thì thật có lỗi quá, giữa ngâm suối nước nóng và ở bên Tống Thanh Chấp, thì không phải suối nước nóng, mà là Tống Thanh Chấp.


"Cậu thấy sao?" Giọng nói của Tống Thanh Chấp truyền đến.
"Rồi," Hứa Tinh Lạc nói: "Có hai loại ngoài trời và trong nhà, cậu muốn ngâm cái nào?"
"Bể ngoài trời là bể công cộng hả?" Tống Thanh Chấp cũng sát lại xem.
Hứa Tinh Lạc đưa thẳng sổ cho cậu: "Tôi bỏ một vé cho trong nhà, cậu xem rồi chọn đi."


"Vậy trong nhà đi." Tống Thanh Chấp nghe vậy thì cất sổ đi, tùy ý ném lên trên bàn, tư thế kia vô cùng giống " cậu vui là được, cậu quyết định ".
Mặc kệ thế nào, Hứa Tinh Lạc sướng.
"Được thôi."


Bọn họ đến đây vốn đã muộn rồi, lúc hai người bước vào suối nước nóng cũng đã hơn 9 giờ.
Khung cảnh trong nhà cũng khá đẹp, không quá rộng vì họ chọn phòng suite dành cho hai người.


Sau khi mới đi xuống, ban đầu hai người cực kì nghiêm túc, mỗi người một bên nghiêm túc tận hưởng cảm giác êm dịu của suối nước nóng.
Hai phút trôi qua, Tống Thanh Chấp đặt nắm tay bên môi, ho nhẹ một tiếng: "Trước đó không phải cậu có nói muốn ôm tôi ngâm suối nước nóng sao?"


"Hình như là thế." Hứa Tinh Lạc mặt mày ngậm ý cười, giang hai tay ra nói: "Lại đây nào."
Tống Thanh Chấp không nhúc nhích, phụng phịu: "Cậu muốn ôm tôi còn muốn tôi chủ động qua đó sao? Đây là đạo lý gì chứ."


"Không đến hả? Vậy thôi nhé." Hứa Tinh Lạc không quan tâm tính tình ngạo kiều rụt rè của học sinh giỏi, đối phương không đến hắn liền nhắm mắt thả lòng ngâm nước, phải nói là, ngày nào cũng phải đi học ôn bài, đến nơi này ngâm một lúc đúng quá quá thoải mái.
"......" Tống Thanh Chấp ngứa răng.


"Đến đây nào," Hứa Tinh Lạc trồi lên từ trong nước, lau mặt, nháy mắt với Tống Thanh Chấp: "Để iêm hầu hạ ngài."
Cái điệu gian xảo này, Tống Thanh Chấp vừa nhìn liền hiểu ngay, cậu nhìn mặt nước bốc hơi: "Ở đây hả?"


"Có gì không thể?" Hứa Tinh Lạc nhướng mày, bật cười cực kì không biết xấu hổ: "Đắm chìm trong nước của đời con cháu...... Tôi đệt!" Hắn còn chưa nói xong, Tống Thanh Chấp bỗng phía đối diện đã hất nước thẳng vào mặt hắn.
Dòng nước ấm áp phía trước đập vào mặt.


"Làm sao đấy, Chấp ca, chúng ta có chuyện gì thì mình từ từ tâm sự, có gì mà phải động tay động chân?"
"Cậu ăn nói tào lao!" Tống Thanh Chấp liên tục bắn tung tóe.
"OK OK, tôi không nói không nói nữa." Hứa Tinh Lạc giống như con gà rớt vào nồi canh, hơn nữa còn không dám đánh trả.


Tống Thanh Chấp lúc này mới dừng lại, tâm trạng cực kì tốt thưởng thức tạo hình mới của bạn học Hứa Tinh Lạc: "Em trai, nước tắm của Chấp ca uống có ngon không?"


Tóc mái của Hứa Tinh Lạc dán trên trán, hắn thở phì phò dựa vào thành bể, sống không còn gì luyến tiếc: "Ngon lắm, nếu thêm nữa thì đến đời con đời cháu...... Ưm......"


Mở to mắt, gương mặt Tống Thanh Chấp sát lại trong gang tấc, mẹ nó, đối phương để không nghe mấy lời cợt nhà của mình mà trả giá dùng miệng mình lấp kín miệng hắn.
Nhưng phần hối lộ này Hứa Tinh Lạc rất thích, hắn quyết định ăn hối lộ này.


Giơ tay ôm lấy vòng eo thon thả nhưng rắn chắc ẩm ướt của Tống Thanh Chấp, ánh mắt Hứa Tinh Lạc lười biếng đáp lại nụ hôn của cậu, từ ôn hòa đến kịch liệt, dần dần hãm sâu.
Tống Thanh Chấp chỉ là hành động bốc đồng, cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ muốn bịt cái miệng khó chịu này lại.


Không ngờ chỉ mới hôn một cái đã không thể quay lại, eo cậu bị hắn khống chế, nhanh chóng sa vào dục vọng.
Không biết là do nụ hôn hay do suối nước nóng, cậu cảm thấy toàn thân nóng bừng, nhịp tim dần mất đi sự bình tĩnh, toàn thân rơi vào trạng thái nhộn nhạo, thậm chí cả hơi thở cũng run run.
"A......"


Tống Thanh Chấp khẽ cắn môi Hứa Tinh, thầm niệm tên trong lòng, giống như một cô gái nhỏ đang thầm thương trộm nhớ, ngượng ngùng mà táo bạo, kiềm chế mà cũng không kiềm chế.
Tâm trí bắt đầu bất ổn, hai tay bắt đầu không thành thật, tr.a tấn và thấu hiểu.
Nhưng dẫu thế nào, cũng phải có điểm mấu chốt.


Chỗ nay dù sao cũng là khu vực công cộng của doanh nghiệp, sau này người khác còn ngâm, không thể quá phận.
Hôn thật lâu, Hứa Tinh Lạc giơ tay chạm vào mặt nam sinh trong lòng: "Mặt cậu nóng đến mức có thể đi luộc trứng gà luôn đó."


"Ừ." Tống Thanh Chấp hít một hơi thật sâu, nhưng trong lòng vẫn thấy nghẹn, cậu thấy choáng váng: "...... Tôi có chút khó chịu."
"Cậu ngâm lâu quá đó, lên nghỉ ngơi đi." Hứa Tinh Lạc vừa nghe liền nhanh chóng đỡ người lên trên bậc thang, té xỉu trong bể thì không ổn: "Có đi được không?"


Nếu miễn cưỡng thì hắn cũng không phải không bế lên được.
"Không nghiêm trọng như vậy." Tống Thanh Chấp buồn cười, chỉ là nhịp tim đập hơi nhanh, cộng thêm thiếu oxy, nguyên nhân là do hô hấp không đều.
"Đứng bất cẩn," Hứa Tinh Lạc nói: "Việc xảy ra tai nạn khi ngâm suối nước nóng không phải là hiếm."


"Vậy chắc chắn không phải chúng ta." Tống Thanh Chấp ngồi trên ghế, đưa tay cầm lấy khăn lông Hứa Tinh Lạc ném lại: "Cảm ơn, lấy tôi chai nước với."
"Cậu đúng là biết hưởng thụ." Hứa Tinh Lạc chậc một tiếng, chạy đi lấy chai nước cho cậu


Khó được khi hưởng thụ phục vụ của Hứa Tinh Lạc, Tống Thanh Chấp mỉm cười giống như con mèo trộm cá, dùng đôi mắt cong cong ghẹo Hứa Tinh Lạc.
Khụ, nụ hôn vừa nãy, cảm giác cũng được.


Đó không phải là để trút giận hay khám phá, cũng không phải để tìm kiếm sự phấn khích. Nếu nhất quyết nói ra điều đó thì đó chỉ là những gì diễn ra một cách tự nhiên.
Tống Thanh Chấp vặn nắp chai, uống ngụm nước.


"Không sao chứ?" Hứa Tinh Lạc nói: "Vậy tôi đi ngâm tiếp nhé, cậu nghỉ ngơi đi." Hắn nói xong liền đi, giống như thật sự đến đây để ngâm suối nước nóng vậy.
Tống Thanh Chấp không có cách nào với hắn.


Buổi tối ngâm suối nước nóng, lúc quay về phòng thì mơ màng buồn ngủ, cho nên cả buổi tối hôm đó hai người chẳng làm gì, chỉ ôm gối thuần khiết ngủ.
Nhưng buổi sáng ngày hôm sau tỉnh dậy lại có thời gian rảnh rỗi vờn nhau, dùng tay giúp nhau.
Về phần vụ cá cược lớn lần trước, không ai nhắc đến.


Tống Thanh Chấp không phản kháng, chỉ là cậu xấu hổ nhắc đến chuyện này, Hứa Tinh Lạc thì không muốn miễn cưỡng học sinh giỏi lịch sự ôn hòa nhà người ta làm chuyện ấy, cho nên cũng không nhắc đến.


Kỳ nghỉ trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, những học sinh chơi bời vui vẻ trong hai ngày cuối tuần bỗng chốc như hồn lìa khỏi xác khi ngồi vào bạn học vào hôm thứ hai, héo rũ rã rời.
Hứa Tinh Lạc còn ổn, tối qua hắn ngủ sớm.


Trò chuyện trên Wechat với Tống Thanh Chấp một lát liền ngủ thiếp đi, đúng vậy, buổi tối quay về chưa tách ra bao lâu thì Tống Thanh Chấp đã nhắn WeChat cho hắn.
Rõ ràng không có việc gì, chỉ câu được câu không tâm sự với nhau.


Đến sáng vừa nhìn thấy hắn liền giơ tay muốn uống sữa, cầm được liền cười vô cùng vui vẻ, nhưng chuyện vui vẻ này chỉ duy trì được một tiết đầu.
Tiết thứ hai là tiết của lão La, ông vừa vào đã nói: "Chào buổi sáng các bạn, hôm nay chúng ta sẽ đổi chỗ ngổi, đã lâu rồi không đổi."


Các bạn học vô cùng tích cực đổi chỗ ngồi: "Vâng ạ!"
Tốn gần hơn 10 phút, làm tròn lên thì gần nửa tiết học. "Bạn học Hứa Tinh Lạc không cần đổi." Lão La nói: "Em ngồi ở chính giữa, vị trí của em chính là vị trí Center."


Nghe thấy phải đổi chỗ ngồi, sắc mặt Tống Thanh Chấp thay đổi, sau đó quay đầu liếc nhìn trùm trường một cái, muốn nhìn xem phản ứng đối phương thế nào.
"Làm sao?" Hứa Tinh Lạc nói: "Muốn tôi giúp cậu dọn bàn không?"
"Thế thì không cần." Tống Thanh Chấp nói.


"Yên tâm đi, cậu không ngồi trước tôi thì tôi vẫn nghiêm túc học tập." Hứa Tinh Lạc nhanh chóng xoa đầu cậu.
"Ừ." Nhìn thoáng qua chỗ mình sắp dọn đến, Tống Thanh Chấp thở dài, chỗ đó gần tường quá, phía sau là thùng rác.
Lớp 12-1 còn chưa học xong tiết này thì nhóm WeChat CP đã nổ tung nổi.


: Tin tức xấu, giáo bá cùng giáo thảo tách ra.
: Chị em đừng có làm mị sợ! Mị vừa đớp tin hot gì đấy?!
: Phi! Phía trên phải nói rõ ra, là đổi chỗ chứ không phải tách ra, tổ của bọn họ đổi chỗ, giáo bá không đổi cho nên không cùng một tổ với giáo thảo.


: Hóa ra là vậy, tôi đệt, vừa nãy dọa ch.ết tôi rồi.
: Chia tổ, khoảng cách thật xa xôi nha, mẹ đau lòng quá con ơi.
: Có ai từ lớp 1 cho tôi biết tình hình được không? Lúc bọn họ tách nhau ra có lưu luyến không rời không? Muahahaa!


: Lớp 1 đây! Tận mắt nhìn thấy trước khi tách ra ánh mắt họ dính lấy nhau mấy giây.
: Làm ơn nói cho kỹ càng tỉ mì vào chút, tốt nhất là dài 500 từ!
: Thì là lúc mà lão La nói đổi tổ, phản ứng đầu tiên của giáo thảo đó chính là quay đầu lại nhìn, hai người đó nói nói gì đó.


: Bịn rịn chia tay?
: Không có, giáo bá đảm bảo với giáo thảo rằng dẫu đổi tổ thì cậu ấy cũng sẽ học hành đàng hoàng.
: Mẹ nó, thế mà you nghe rõ được luôn hả, you là Thẩm Kí?
:......
: Đây là quay ngựa?


: Tôi đi đây, phải nhanh đi xem hiện trường việc quay ngựa! Giáo thảo ngồi cùng bàn với ai, thế mà anh em dám vào nhóm CP nói về CP của anh em! Quá xấu!
: Anh em của cậu có biết cậu là một người anh em như vậy không?


Thẩm Kí nghĩ thầm, là anh em của tôi sai tôi ném đường cho mấy người đấy, đám bạn nhỏ ngây thơ ạ.
: Thẩm đại tài tử nói mau nói mau, quan hệ của giáo bá cùng giáo thảo có phải vô cùng tốt hay không?
Thẩm Kí: À, cũng tốt đi, tốt đến mức tui ghen tị luôn đó.


: A a a a a a, cụ thể thể nào nói mau! Tốt đến nhường nào? Có khả năng phát triển thành CP thật không?
Thẩm Kí: CP thật? Mấy người cũng dám nghĩ ghế.
Tần Thư Thụy cũng đang đọc tin nhắn nhóm, trong lòng cậu ta nghĩ thầm, có gì không dám nghĩ?


Trước khi trò chuyện trong nhóm rất high, cậu ta đều là người đầu tiên nhảy ra buôn chuyện, hiện tại cậu ta là Phật.
: Oa oa oa, đến cả người anh em ơi chơi thân bao nhiêu năm đã nói vậy thì làm sao mà không có cơ hội?
Xu hướng giới tính của giáo thảo là bình thường.


Thẩm Kí: Nhưng cũng không thích con gái lắm.
Đu CP thì cứ thật thật giả giả, giả giả thật thật, như vậy mới bền được, Thẩm Kí am hiểu đạo lý sâu sắc của nó, gã không ngại cho mọi người không gian tưởng tượng.


: Đó chính là còn cơ hội, dù sao tôi cũng không tin có gì có thể so sánh giữa người bạn mới quen với bạn cũ nhiều năm, có so sánh sẽ có chân tướng!
Thẩm Kí:
Ngại quá, gã vừa cảm giác mình bị mạo phạm đó.


Thẩm Kí: Mấy người còn muốn ăn kẹo không? Nếu tiếp tục ám chỉ như thế là tôi rời nhóm đấy.
: Đừng đừng đừng, Thẩm soái ca Thẩm đại tài tử! Nhanh phát kẹo đi ạ, kẹo hôm nay vẫn chưa được phát đâu, không phát là tui tuột huyết áp đó!


: Không đúng, lần trước phát kẹo đâu phải nick này đâu? Cậu có hai nick hả?
Thẩm Kí bỗng nhớ đến chuyện này thì cả người run rẩy, mình đúng là sơ suất quá.
Thẩm Kí: Đúng, tôi đổi nick đó, dù sao thì tôi cũng sợ mà.


Nói xong quay đầu nhỏ giọng nói chuyện với Chấp ca: "Chấp ca, mày vào nhóm phát kẹo đi kìa."
"Không có hứng, không phát." Tống Thanh Chấp nói.
"......" Thẩm Kí cắn răng, lời cũng đã nói rồi, không phát thì rất dễ bại lô, "Vậy làm thế nào thì mày mới có hứng?"


Nói đến cái này, Tống Thanh Chấp không thể bỏ qua, cậu nhìn Thẩm Kí, nhìn từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: "Đổi bạn cùng bàn thì chắc sẽ có hứng thôi."
Thẩm Kí: ""
Tác giả có lời muốn nói: Tình anh em ở trước mặt tình yêu không đáng một đồng ~






Truyện liên quan