Chương 3: Cô cắm sừng giang từ

Nếu như không phải cô vô tình giải được chứng đau đầu của anh thì không đời nào anh giữ cô lại.
...
Tô Hiển đi tới xưởng sửa xe đó, đây không phải là một nơi bình thường.


Sau khi Tô Hiển đi vào, một người đàn ông đeo găng tay, mặc áo ba lỗ đang sửa xe trên tầng hai nhìn xuống. Người đàn ông rất đẹp trai, cơ thể khỏe mạnh, rắn chắc, làn da màu lúa mạch, cả người tràn đầy hơi thở nam tính.
Người đàn ông này tên Lục Đông Dã.


Thấy có người tới, anh ấy bất giác nhíu mày, vứt đồ trong tay xuống, kéo áo ba lỗ lên lau mồ hôi trên trán, cơ bụng sáu múi lộ ra trong khoảnh khắc. Anh ấy cong người, nhảy từ trên cao xuống.


“Sao rồi, tình huống gì vậy? Người phụ nữ tối qua thật sự là cô người mẫu bê bối nổi tiếng đó hả? Không phải cô ta và Giang Từ có hôn ước sao?”


Nói tới đây, Lục Đông Dã dừng lại, chẹp một cái, hứng thú nói: “Nếu như thật sự là cô ta, vậy tên Giang Từ đó không dễ dây vào rồi. Tối qua có người chụp lén, chắc cậu biết rõ.”
Đúng vậy.


Anh và Giang Từ quen nhau. Mặc dù thành phố S rất lớn nhưng trong cái giới này cũng chỉ có ngần đấy người, Giang Từ là người đàn ông nổi tiếng thủ đoạn, quyết đoán.


available on google playdownload on app store


Trên mặt Tô Hiển không có biểu cảm gì đặc biệt, dường như không để Giang Từ vào mắt. Anh lạnh lùng nói: “Tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
“Chuyện gì?”


Tô Hiển quay mặt nhìn về nơi người đó rời đi, con ngươi sáng rõ híp lại, ánh mắt lập tức trở nên nguy hiểm: “Cho tôi mượn nơi này một khoảng thời gian.”
“Cái gì?”
“Bao gồm cả địa chỉ cậu ở gần đây.”
Lục Đông Dã: “...!?”


Anh ấy ngáo luôn rồi, chuyện gì vậy? Lẽ nào anh thích nơi này quá rồi? Chiếm địa bàn của anh ấy thì thôi, lại còn chiếm luôn nhà của anh ấy?
Rốt cuộc anh muốn làm gì vậy?
***


Trên đường quay về, Dung Muội lái xe với tốc độ chóng mặt, đầu cô ong ong, mặc kệ người quản lý đang gọi cháy máy cô, nhưng cô lại liên tục gọi cho một người khác.
Khi gọi tới lần thứ ba, cuối cùng đối phương đã nghe máy.
“A lô, Nam Yến, tớ nhìn thấy anh ấy rồi!”


Kinh Nam Yến đang chơi Pubg, cô ấy không hiểu gì hết, nhíu mày hỏi: “Nhìn thấy ai?”
Vẻ mặt Dung Muội phức tạp, người thân với cô đều biết với tính cách của cô sẽ rất ít khi xuất hiện biểu cảm này.
Vậy nên lúc này các nơ-ron thần kinh trong đầu cô như sắp đứt.


Cô nuốt nước bọt, nói ra ba chữ: “Tô Mộ Bạch.”
Người bên kia sững sờ, một lát sau Kinh Nam Yến như núi lửa phun trào, nói: “M* k**p!”
Cô ấy lập tức thoát khỏi game, bỏ tai nghe xuống, đứng dậy nói vào điện thoại: “Chuyện gì vậy? Không phải, không phải anh ấy đã...” ch.ết rồi sao?
Đúng vậy.


ch.ết rồi...
Năm năm trước, người đàn ông mà Dung Muội yêu sâu đậm mười năm đã ch.ết rồi.
ch.ết vì cứu cô.






Truyện liên quan