- Chương 1: Phần thứ nhất
- Chương 2: Phần thứ nhất (tt)
- Chương 3: Phần thứ hai
- Chương 4: Phần thứ hai (2)
- Chương 5: Phần thứ hai (3)
- Chương 6: Phần thứ hai (4)
- Chương 7: Phần thứ ba
- Chương 8: Phần thứ ba (2)
- Chương 9: Phần thứ tư
- Chương 10: Phần thứ tư (2)
- Chương 11: Phần thứ tư (3)
- Chương 12: Phần thứ tư (4)
- Chương 13: Phần thứ năm
- Chương 14: Phần thứ năm (2)
- Chương 15: Phần thứ sáu
- Chương 16: Phần thứ sáu (2)
- Chương 17: Phần thứ bảy
- Chương 18: Phần thứ bảy (2)
- Chương 19: Phần thứ bảy (3)
- Chương 20: Phần thứ bảy (4)
- Chương 21: Phần thứ bảy (5)
- Chương 22: Phần thứ bảy (6)
- Chương 23: Phần thứ bảy (7)
- Chương 24: Phần thứ bảy (8)
- Chương 25: Phần thứ bảy (9)
- Chương 26: Phần thứ bảy (10)
- Chương 27: Phần thứ bảy (11)
- Chương 28: Phần thứ tám
- Chương 29: Phần thứ tám
Thể loại: Tiểu thuyết
Phùng Quán (1932 - 1995), sinh ra tại Thừa Thiên - Huế, Ông là một nhà văn, nhà thơ Việt Nam. Ông bắt đầu viết trong khoảng thời gian của cuộc chiến tranh Đông Dương.
Năm 1988, cuốn tiểu thuyết Tuổi thơ dữ dội của ông được xuất bản và nhận giải thưởng văn học Thiếu nhi của Hội nhà văn Việt Nam vào hai năm sau đó.
Ngoài thể loại văn xuôi, ông còn viết những bài thơ thể hiện nỗi buồn của cuộc đời, một tâm hồn yêu nước, thương nòi, ngay thẳng và chứng kiến nhiều bất công dối trá:
"Tôi muốn đúc thơ thành đạn
Bắn vào tim những kẻ làm càn
Những người tiêu máu của dân
Như tiêu giấy bạc giả!
Tôi đã đến dự những phiên toà
Họp suốt ngày luận bàn xử tội
Những con chuột mặc quần áo bộ đội
Đục cơm khoét áo chúng ta
Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ
Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói"
"Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá"
"Tôi có quyền gì được no hơn nhân dân tôi một miếng ăn?
Tôi có quyền gì lên xe xuống ngựa
Khi gót chân nhân dân tôi nứt nẻ bụi đường?"
"Một niềm yêu tôi không đổi thay
Một niềm tin tôi không thay đổi
viết trên giấy có kẻ giòng
Là nhà văn
Tôi đã viết suốt 30 năm
là chiến sĩ
Tôi là xạ thủ cấp kiện tướng trung đoàn
Tôi có thể viết như bắn
....
Không có gì đẹp hơn
Viết ngay và viết thẳng
Là nhà văn
Tôi yêu tha thiết
Sự ngay thẳng tột cùng
Ngay thẳng thuỷ chung
Của mỗi chữ viết"
"Có những phút ngã lòng
Tôi vịn câu thơ mà đứng dậy"
Tuổi thơ dữ dội là cuốn sách không những chứa đựng một câu chuyện đầy xúc động mà lối viết của Phùng Quán còn rất hóm hỉnh, thông minh. Mình tin rằng Tuổi thơ dữ dội là chất liệu rất tuyệt vời để giáo dục các em nhỏ thời nay về lòng yêu nước cũng như những phẩm chất đạo đức tốt đẹp, hiếm có.